Chương 187: Đại Đĩa Quay
- Ngươi xem đã đủ chưa?
Vương Lộc nhìn binh lính nói, sau đó đi tới trước Hạnh vận đĩa quay, tiếp nhận quân đội kiểm tra, rồi trực tiếp duỗi tay nhấn vào phía trên nút màu đỏ.
Hạnh vận đĩa quay quay lộn xộn, một hồi lâu mới ngừng lại được.
-Cộp cộp cộp đăng!
Thời điểm Hạnh vận đĩa quay dừng lại, Chu Văn, Lý Huyền cùng Phong Thu Nhạn ba người đôi mắt đều trừng lớn, không thể tưởng tượng nhìn lại Hạnh vận đĩa quay.
Kim đồng hồ dừng lại lập tức chỉ đúng chỗ trên vạch tơ đỏ, toàn bộ Hạnh vận đĩa quay đều sáng lên, đồng thời thông báo đủ tư cách.
-What’s the fuck? Thế méo nào đỏ thế, một phát ăn luôn!
Đôi mắt Lý Huyền như muốn nổ tung.
Có quan quân tới, cũng không có chúc mừng Vương Lộc trúng thưởng, mà cẩn thận kiểm tra rồi một lần Hạnh vận đĩa quay, lại thử vài lần, xác định Hạnh vận đĩa quay bình thường lúc sau, mới nhìn Vương Lộc nói:
-Cô nương, ngươi thật may mắn, chúc mừng ngươi đạt được thời gian 24 tiếng đồng hồ, hiện tại ngươi có thể đi vào.
-Chờ một chút, ta còn có hai lần cơ hội nữa.
Vương Lộc nói, lại ấn tiếp cái nút màu đỏ, Hạnh vận đĩa quay lại tiếp tục quay.
Thời điểm Hạnh vận đĩa quay dừng lại, Lý Huyền, Chu Văn, Phong Thu Nhạn đều há to miệng, nhìn đi nhìn lại Vương Lộc cùng Hạnh vận đĩa quay.
Chỉ thấy ánh đèn lập loè, âm nhạc tề minh, Vương Lộc lại trúng.
Sắc mặt quan quân kia biến đổi, vội vàng kiểm tra máy móc một lần, kết quả vẫn hết thảy bình thường, lại thử rất nhiều lần, đều không có trúng, hiển nhiên Hạnh vận đĩa quay không có bất luận vấn đề gì.
-Cô nương, chúc mừng ngươi lại đạt được thời gian 24 tiếng đồng hồ, còn một lần, ngươi còn muốn quay tiếp?
Vị quan kia nhìn chằm chằm Vương Lộc hỏi, hiển nhiên hắn hoài nghi Vương Lộc có vấn đề.
-Vì cái gì mà không quay tiếp?
Vương Lộc nói, sau đó lại ấn tiếp nút màu đỏ.
Lúc này toàn bộ chuyên gia quân đội kiểm tra Hạnh vận đĩa quay nhìn chằm chằm Vương Lộc, muốn biết Vương Lộc có sử dụng loại thủ thuật nào can thiệp vào Hạnh vận đĩa quay hay không, hắn là người được giao phụ trách an ninh Hạnh vận đĩa quay, có được năng lực đặc thù, nếu có lực lượng anh hưởng đến Hạnh vận đĩa quay, hắn không có khả năng không phát hiện.
Nhưng hắn nhìn Vương Lộc từ đầu đến cuối, Vương Lộc xác thực không dùng bất kỳ loại lực lượng nào gian lận cả, thời điểm Hạnh vận đĩa quay dừng lại, kim đồng hồ lại dừng đúng vạch tơ hồng, Hạnh vận đĩa quay lại sáng, thông báo trúng.
Trên trán quan quân toát ra mồ hôi lạnh, không cho rằng một Truyền kỳ học sinh, có thể trước mặt hắn gian lận được, nhưng liên tục trúng ba lần, điều này hoàn toàn không có khả năng, căn bản không có khả năng xuất hiện tỷ lệ trúng thưởng cao như vậy.
-72 tiếng đồng hồ, hi vọng đủ dùng?
Vương Lộc trở về trước mặt ba người Chu Văn nói.
-Đủ rồi…… Đủ rồi……
Ba người Lý Huyền theo bản năng gật đầu trả lời.
Cả đám quan quân nhìn bọn Vương Lộc, như nhìn quái vật, bốn người cùng nhau tiến vào bên trong động.
-Vương Lộc, ngươi làm như thế nào vậy? Ta nguyện ý trả ngươi tiền mua phương pháp của ngươi.
Tới chỗ không người, Lý Huyền vội vàng hỏi Vương Lộc, hắn cũng tin rằng Vương Lộc gian lậnTới chỗ không người, Lý Huyền vội vàng hỏi Vương Lộc, hắn cũng tin rằng Vương Lộc gian lận, chỉ là bọn hắn không có nhìn ra thủ đoạn thôi.
Vương Lộc cười nói:
-Không có phương pháp gì cả, chỉ tùy tiện ấn vài cái, sau đó lền chúng.
-Hừ, không nói thì thôi.
Lý Huyền tự nhiên không chịu tin tưởng.
Vương Lộc thấy hắn không tin, lại nói thêm:
-Con người của ta, không có ưu điểm nào đặc biệt, chỉ có vận khí tốt hơn người khác thôi. Ta nghe ba ta kể lai, thời điểm ta còn chưa đi học, cha ta mang ta đi ra ngoài tản bộ, lúc đó ta trong xe nôi bò ra bên ngoài, bò tới chỗ bụi cỏ nhặt tờ giấy, không ai ngờ đó là một tờ vé số độc đắc, trúng thưởng có giá trị bảy tám trăm vạn. Thời điểm ta đi nhà trẻ, một lần lên vỉa hè mua kẹp tóc, ai ngờ cái kẹp tóc đấy, bên trên khảm một viên Thứ nguyên kết tinh cao cấp. Thời ta đi học tiểu học…..
-Ngươi đừng chém gió nữa..
Lý Huyền căn bản không tin, trên thế giới này có người may mắn như thế, dù sao từ bé đến giờ hắn chưa bao giờ trúng vé số lần nào, đừng nói là tùy tiện nhặt, hơn nữa Vương Lộc lại kể chuyện xưa của nàng, biết đâu ả đang nói dối.
-Trên người ngươi có tiền xu hay không?
Vương Lộc trầm ngâm nói.
-Có, muốn đoán tiền xu sao?
Lý Huyền lấy một đồng tiền xu nói.
-Ta cược mười lần mặt ngửa, ngươi tung đi.
Vương Lộc nói.
-Hừ, ta thật không tin.
Lý Huyền cầm đồng xu trong tay tung lên, kết quả rơi xuống lúc sau, thật đúng là mặt ngửa.
Liên tục mười lần, Lý Huyền nhìn Vương Lộc như gặp quỷ.
-Lộc tỷ, ngươi chính là tỷ tỷ đáng yêu của ta, ngươi chính là Hạnh vận tiểu hổ hình người, lần sau ngươi có dẫn ta đi được không?
Thời điểm Lý Huyền phản ứng, thiếu chút nữa nhào lên ôm đùi Vương Lộc.
-Thôi đừng náo loạn, trước hết nghe ta nói kế hoạch kỹ càng, sau đó các ngươi nghe ta chỉ huy, không thể xảy ra bất cứ sai lầm nào, lão hổ kia tuy xếp bét bảng Sử thi sinh vật, nhưng dù sao nó vẫn là Sử thi, chỉ cần có một điểm sai lầm, có khả năng mất mạng.
Chu Văn dặn dò bọn họ hai ba lần, tuyệt đối không thể qua loa được.
-Ngươi cứ yên tâm đi, cho dù chúng ta là kẻ ngốc, cũng biết lão hổ không phải dạng vừa.
Có điều, Chu Văn ngươi không có giết Tiểu lão hổ lần nào, cái phương pháp này ngươi kiếm ở đâu vậy.
-Xem video trên mạng nghiên cứu.
Chu Văn nói.
-Cái này đáng tin cậy sao? Những video đó toàn là Sử thi cường giả đối chiến lão hổ, chúng ta làm gì có thực lực như họ?
Lý Huyền nói.
-Các ngươi nói không sai, có điều phương pháp này ta khẳng định đáng tin cậy.
Chu Văn khẳng định kế hoạch của hắn không thành vấn đề, hắn thử không biết bao nhiêu lần, chẳng qua thực lực của hắn không đủ, nếu không kế hoạch này hắn cũng chẳng mất công nghĩ.
Đem kế hoạch giảng giải tỉ mỉ cho ba người Phong Thu Nhạn nghe, đặc biệt quá trình phối hợp, Chu Văn cho bọn họ diễn luyện mấy lần, thấy bọn họ phối hợp khá ổn, lúc này mới xác định không có vấn đề gì, mới mang theo bọn họ theo hướng chỗ sâu nhất trong huyệt động mà đi.
-Chu Văn, kế hoạch này có thể sửa lại hay không? Để Vương Lộc kết thúc lão hổ kia phát cuối?
Lý Huyền nói với Chu Văn.
-Có thể.
Chu Văn sảng khoái đáp ứng.
Nếu để Vương Lộc, kết liễu lão hổ khẳng định có thể tuôn ra đồ vật xịn.
Tiểu lão hổ thưa thớt như vậy, nếu không tuôn ra đồ vật, bọn họ lại mất công chờ, mất mấy ngày nữa mới tới.
Ai biết Vương Lộc lại lắc đầu nói:
-Ta không thích sát sinh, tốt nhất các ngươi nên tự mình kết liễu đi.
Đi xuyên qua mấy hang đá, bỗng nhiên nhìn thấy trên một cục đá có một lão hổ hoa văn bạch hổ, lão hổ kia cũng phát hiện bọn Chu Văn, rít gào một tiếng, trực tiếp từ trên tảng đá nhảy xuống dưới, hướng về Chu Văn phát động công kích.
-Huyền trái tam, Phong phải bốn, Lộc lui năm.
Chu Văn vì muốn giảm bớt phiền toái, chỉ nói một chữ trong tên bọn họ.
------------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Long