Chương 46: Tiểu Phật Tự
“Đinh!”
Trong phó bản Địa Hạ phật thành, Chu Văn chém xuống không biết bao nhiêu Phật Tâm liên, cuối cùng cũng thu được một khỏa Phật Tâm liên kết tinh.
Chu Văn hơi chút thất vọng, phấn đấu hơn nửa đêm, trời đã sắp sáng, thế mà ngay cả một khỏa trứng Phối sủng Phật Tâm liên cũng không có, Thứ Nguyên kết tinh thì phần lớn hong có tác dụng, giờ mới có một khỏa Phật Tâm liên kết tinh tương đối giá trị.
Lý Huyền cũng không nói cho Chu Văn biết Phật Tâm liên kết tinh có tác dụng gì, có điều theo năng lực bắn hạt sen của Phật Tâm liên, đoán chừng là một loại Nguyên Khí kỹ hệ ám khí.
Phàm thai Nguyên Khí kỹ, cơ bản không có năng lực đem Nguyên khí phóng ra ngoài, coi như trong Truyền kỳ, cũng chỉ có một bộ phận có hiệu quả đó.
Mà Phàm thai Nguyên Khí kỹ hệ ám khi, muốn sử dụng cũng chỉ có thể mượn thực thể ám khí mới có thể dùng, không cách nào trực tiếp dùng Nguyên khí ngưng tụ ám khí.
Trực tiếp hấp thu Phật Tâm liên kết tinh, một cỗ dị lực nhanh chóng từ điện thoại truyền vào thân thể.
Lực lượng của Phật Tâm liên kết tinh khác với những Nguyên khí kết tinh trước mà hắn từng hấp thụ, lực lượng của nó hết sức ôn hòa, tựa như một dòng nước ấm rót vào cơ thể, chậm rãi chảy xuôi trong thân thể hắn, cuối cùng rót vào trong tim, khiến trái tim Chu Văn càng thêm hùng hồn.
“Hấp thu Phật Tâm liên kết tinh, lĩnh ngộ Nguyên Khí kỹ Tâm Thiền (Thất đoạn).”
Chu Văn thử dùng Tâm Thiền, kết quả chỉ thấy một dòng nước ấm từ trái tim chảy ra, chảy khắp toàn thân, khiến hắn cảm thấy toàn thân ấm áp, mặt khác dường như không có tác dụng gì đặc biệt.
- Khó trách Lý Huyền chỉ nói Phối sủng Phật Tâm liên lợi hại thế nào, lại không hề nói tới Nguyên Khí kỹ, Nguyên Khí kỹ này, quả là gân gà a.
Chu Văn cũng không thèm để ý, tiếp tục chỉ huy Khô Cốt nghĩ biến dị chém Phật Tâm liên.
Đang giết hứng khởi, đột nhiên nghe bịch một tiếng, nước ao phun lên mười mấy trượng, một đóa Huyết văn Phật Tâm liên vụt khỏi mặt nước.
Không đợi Khô Cốt nghĩ biến dị có hành động, Huyết văn Phật Tâm liên đã phun ra mười mấy viên huyết sắc liên tử, phô thiên cái địa bao lấy Khô Cốt nghĩ.
Chu Văn ỷ vào thân thể Khô Cốt nghĩ không sợ huyết vũ ăn mòn, liền lệnh cho Khô Cốt nghĩ cưỡng ép xông tới.
Huyết sắc liên tử nện tới Khô Cốt nghĩ, huyết vũ nổ tung, máu bám đầy thân thể Khô Cốt nghĩ, đáng tiếc lại không hề tạo thành tổn thương cho nó.
Khô Cốt nghĩ biến dị nhanh chóng chạy tới chỗ Phật Tâm liên, ngay khi chỉ còn cách Phật Tâm liên chừng năm sáu mét, liền nhảy lên một cái, móng vuốt như lưỡi đao chém về phía nhành hoa.
Theo Chu Văn quan sát, thể chất của Phật Tâm liên không quá mạnh, coi như nó đã đạt tới Truyền kỳ, với lực lượng cùng kỹ năng thiên phú của Khô Cốt nghĩ biến dị, hẳn là vẫn có cơ hội chặt đứt cuống hoa.
Mắt thấy Khô Cốt nghĩ đã vọt tới trước mặt Phật Tâm liên, đã thấy cánh hoa Phật Tâm liên mở rộng, tựa như một cái miệng rộng, một ngụm liền thôn phệ Khô Cốt nghĩ, cánh hoa co lại, lại biến thành nụ hoa chớm nở.
Cơ hồ cùng lúc đó, Chu Văn nhận được nhắc nhở Phối sủng Khô Cốt nghĩ tử vong.
Quả nhiên, chờ cánh hoa lần nữa mở ra, đã không hề thấy bóng của Khô Cốt nghĩ biến dị, ngay cả một mảnh xương vụn cũng không có.
- Huyết văn Phật Tâm liên này thật đáng sợ.
Chu Văn không khỏi khẽ thở dài.
Không có Khô Cốt nghĩ biến dị, Chu Văn cung không có năng lực vào ao chém Phật Tâm liên, mặc dù ở trong game, Phối sủng có thể phục sinh, thế nhưng cũng cần nhân vật tí hon cùng phục sinh mới được, cũng chính là khi Chu Văn lần nữa dùng máu để tạo ra nhân vật tí hon, Phối sủng cũng sẽ phục sinh theo người.
Nhưng giờ nhân vật tí hon còn chưa chết, nếu trực tiếp tự sát làm lại, như vậy quá lãng phi a.
Chu Văn nhìn địa đồ mà Lý Huyền cung cấp, sau đó điều khiển nhân vật tí hon chạy về cấm khu mà quân đội đã chỉ, dù sao cũng muốn chết, không bằng qua đó nhìn một chút, xem đến cùng có điểm thần bí nào.
Địa Hạ phật thành cũ kỹ, âm u, ẩm ướt, khắp nơi đều là cảnh đổ nát thê lương, còn có không ít cát đá cùng nham thạch rơi trên mặt đất.
Khi bước tới gần cấm khi, Chu Văn liền thấy một cây cầu đá.
Lan can cầu đá bình thường đều khắc hoa cỏ chim muông, thế nhưng trên cầu đá này, lại khắc rất nhiều màu sắc rực rỡ tung bay trên trời.
Cái gọi là bay trên trời, chính là Tiên Nhân bay lượn trên trời, những Tiên Nhân kia đều là những cô gái trẻ, thắt lưng phơi phới, thoạt nhìn cực kỳ uyển chuyển.
Đối chiếu với bản đồ, rất nhanh Chu Văn liền xác định, qua cây cầu đá này, chính là cấm khu mà quân đội vạch ra, nhưng số quân nhân kia, đều bí ẩn chết ở đầu cầu đối diện.
Chu Văn chỉ tới chơi đùa, đương nhiên không cố kỵ nhiều như vậy, thao túng nhân vật tí hon bước lên cầu đá.
Không có bất cứ dị thường, tựa như chỉ là một cây cầu đã cực bình thường, nhân vật tí hon tùy tiện xông qua cầu, đi tới bên đối diện.
Hai bên đều bị nham thạch lấp đầu, cho nên không thể nhìn thấy phía đối diện thế nào, phía đối diện chỉ có một khe hẹp, đủ để một người thông qua.
Loáng thoáng có thể thấy ánh lửa chớp động, hắn là vật gì đó tương tự bó đuốc hoặc đèn dầu.
Chu Văn tỉ mỉ quan sát khe hở, vẫn không hề phát hiện được điểm bất thường, đành phải thao túng nhân vật tí hon bước qua khe đá, đi tới hướng ánh đèn.
Khe đá hơi dốc lên, lúc này Chu Văn mới phát hiện, kỳ thực dưới chân hắn là thềm đá, nhưng bởi vì quá nhiều bùn đất cùng đá vụn, nên mới nhìn như một cái dốc.
Đi thêm chốc lát, liền có thể thấy thềm đá lộ ra ngoài.
Đi mấy trăm mét, không hề phát hiện nguy hiểm buông xuống, thế nhưng Chu Văn vẫn không dám khinh thường, một mực chú tâm quan sát vách đá hai bên cùng thềm đá dưới chân.
Thế nhưng cứ đi tới, lại thực sự không hề phát sinh chuyện gì bất thường, chỉ thấy ảnh lửa kia đần rõ hơn, nhờ ánh lửa, Chu Văn có thể nhìn thấy một cánh cửa to lớn.
Trên cánh cửa còn có một tấm biển lớn, mặt biệt có chút cũ nát, sơn son đã sắp rơi sạch, chữ viết cũng rất mơ hồ, khoảng cách như vậy, thực sự không thể nhìn rõ lắm.
Chu Văn điều khiển nhân vật tí hon tiến lên, bước tới gần cánh cửa, chốc lát liền nhìn thấy ba chữ trên tấm biến “Tiểu Phật tự”.
- Tiểu Phật tự là cái gì?
Chu Văn hơi chút kinh ngạc, hắn chỉ nghe qua Đại Phật tự, thực sự chưa nghe qua có Tiểu Phật tự.
Ngay khi Chu Văn đang suy nghĩ, đột nhiên thấy màn hình tối sầm lại, hiển nhiên là nhân vật tí hon đã đi đời.
- Chết thế nào vậy?
Chu Văn nhíu mày, hắn nhìn chằm chằm vào nhân vật tí hon, thế nhưng lại ngơ ngác không biết nhân vật tí hon chết thế nào.
Lần nửa nhỏ máu sống lại, để nhân vật tí hon chạy tới Địa Hạ phật thành, đầu tiên là chạy tới ao sen, đánh tới khi Huyết sắc Phật Tâm liên xuất hiện, sau đó Khô Cốt nghĩ biến dị liền bị xử lý.
Nhân vật tí hon lại lần nữa chạy tới Tiểu Phật tự, kết quả là nhân vật tí hon lại quỷ dị chết trước thềm đá, Chu Văn trừng mắt nhìn tỉ mỉ, thế nhưng kết quả lại thực sự nhìn không ra nhân vật tí hon chết thế nào.
Có điều, cảm thụ của nhân vật tí hon trước khi chết, Chu Văn cũng có thể cảm giác được, nháy mắt khi nhân vật tí hon chết, Chu Văn chỉ cảm thấy nội tạng của bản thân đột nhiên đồng loạt co rút lại.
----------
Phóng tác: Hắc Ám Chi Vân