Chương 35: Dụng tâm hiểm ác (1)
Cho nên tùy tiện mượn cớ diệt môn vớt vát chỗ tốt.
Dù sao dưới loại môn quy nham hiểm này, linh thạch là thứ nhất định phải có để giải quyết mọi việc!
Ngay lúc Bùi Lăng hãi hùng khiếp vía, gian ngoài truyền đến tiếng động, hắn vội vàng đứng lên đi đến bên cửa sổ xem xét, chỉ thấy cấm chế mở ra, ba người chiều cao không đồng nhất cùng đi vào, nhìn hắn qua lớp cửa sổ, người vóc dáng lùn nhất khẽ nhíu mày: "Ngươi là người phương nào? Vì sao ở đây?"
"Thành An!" Người vóc dáng tầm trung đè vai của hắn ta, ánh mắt lướt qua Yếm Sinh Đao cách Bùi Lăng không xa, con ngươi hơi co lại, ra hiệu đồng bạn yên tâm đừng vội, cười nói với Bùi Lăng, "Xin hỏi vị sư đệ này là?"
"Chào ba vị sư huynh." Bùi Lăng lấy lại bình tĩnh, ôm quyền nói, "Ta tên Bùi Lăng, là ngoại môn đệ tử mới nhập môn."
"Bùi Lăng?" Người kia hơi ngạc nhiên, "Hiện tại cũng không phải là lúc đệ tử mới nhập môn, ngươi vào bằng cách nào?"
Lại tự giới thiệu mình, "Ta tên Lý Tư Quảng, Luyện Khí tầng bốn."
Lại chỉ hai đồng bạn một cao một thấp ở bên cạnh, tên là Chu Di và Miêu Thành An, tu vi là Luyện Khí tầng bốn và Luyện Khí tầng năm.
Bùi Lăng thấy thái độ của bọn họ cũng bình thản, cảm thấy hơi yên tâm, nói: "Là nội môn mạch chủ Trịnh Kinh Sơn Trịnh sư huynh sắp xếp, trước đó chân truyền Lệ tiên tử dẫn theo Trịnh sư huynh còn có tộc huynh Bùi Hồng Niên của ta đến Lộc Tuyền thành làm nhiệm vụ, sau khi ngẫu nhiên gặp phải đã dẫn ta đến Thánh Tông, việc ta vào Thánh Tông cũng do Trịnh sư huynh sắp xếp."
"Ta đã biết, là việc La trưởng lão kia." Lý Tư Quảng nghe vậy ánh mắt lóe lên, trao đổi lấy ánh mắt với Chu Di, Miêu Thành An lại thốt ra, "Nhưng Lệ tiên tử thì cũng thôi, tên phế vật Trịnh Kinh Sơn kia cũng xứng chạm vào thành anh chi pháp?"
Bùi Lăng không khỏi khẽ giật mình, hình như địa vị của Trịnh Kinh Sơn ở Trọng Minh tông cũng không giống tưởng tượng lắm?
"Sư đệ đừng trách, Thành An có vị đích huynh cũng ở nội môn, cũng là một trong mười ba mạch chủ của nội môn giống Trịnh sư huynh, lúc trước có chút xung đột." Lý Tư Quảng chú ý tới vẻ mặt hắn, mỉm cười trấn an, "Thành An còn trẻ hơi bộc tuệch, xin sư đệ đừng để trong lòng."
"Sư huynh yên tâm, sư đệ không phải người hay lắm miệng." Lúc này Bùi Lăng mới thoải mái, lại nghe Lý Tư Quảng nói: "Sư đệ mới đến, không biết có chỗ nào bất tiện không? Thật không dám giấu giếm, tổ phụ ta là Lý Bình một trong những ngoại môn trưởng lão, ngày thường việc nhỏ từ trên xuống dưới Hòe m phong này, đều có thể nói một câu là giải quyết."
Chu Di cũng nói theo: "Tỷ tỷ trong tộc ta cũng là một trong những chân truyền, sư đệ đã quen biết Lệ tiên tử, về sau đều là người mình."
Bùi Lăng nghe vậy, trong lòng khẽ động, hình như hai người này đang thử thăm dò mối quan hệ của mình và Lệ tiên tử?
Chỉ là chưa được Lệ tiên tử cho phép, Bùi Lăng cũng không dám lấy tên tuổi của đối phương.
Dù sao việc hắn vào ngoại môn, mặc dù Bùi Hồng Niên nói là Trịnh Kinh Sơn truyền âm phân phó, nhưng ngay trước khi đến Trảm Trần đài, Lệ tiên tử muốn hắn luyện thành Huyết Sát đao pháp trong vòng mười ngày, nếu không định giữ hắn ở lại trong tông, cần gì mở miệng vào lúc này?
Có thể thấy, thật ra việc để Bùi Lăng nhập tông là ý của Lệ tiên tử, nhưng lại để Trịnh Kinh Sơn ra mặt, tám phần mười là không hy vọng bên ngoài biết nàng có quan hệ với hắn.
Bùi Lăng không dám mạo hiểm chọc Lệ tiên tử tức giận ngay lúc này, lập tức nói: "Chu sư huynh hiểu lầm, ta xuất thân hàn vi, sao có tư cách quen biết Lệ tiên tử? Chỉ là may mắn được Trịnh sư huynh coi trọng mà thôi."
"Sư đệ cần gì tự coi thường mình?" Lý Tư Quảng nghe vậy, nụ cười không thay đổi, nói, "Mọi người đều biết, Trịnh sư huynh luôn cung kính với Lệ tiên tử, nếu lúc đi ra ngoài không được Lệ tiên tử cho phép, sao hắn dám tự tiện dẫn ngươi về?"
"Có lẽ là vì Lệ tiên tử ở lại sân dành cho khách của nhà ta mấy ngày, cho nên lúc Trịnh sư huynh dẫn ta theo, nàng mới không để ý?" Bùi Lăng phủ nhận, "Nhưng việc ta vào tông, là do Trịnh sư huynh phân phó."
Lý Tư Quảng nghe vậy, vẻ mặt hơi sâu xa, đột nhiên chỉ vào Yếm Sinh Đao nói: "Chuôi đao này của sư đệ hơi quen mắt?"
Bùi Lăng cũng không giấu diếm: "Đây là Trịnh sư huynh ban tặng."
"Quả nhiên là Yếm Sinh Đao!" Ánh mắt Miêu Thành An thoáng qua vẻ hung hăng, lúc này không nhịn được nói, "Năm đó Trịnh Kinh Sơn nổi tiếng đánh khắp ngoại môn không có địch thủ, trên thực tế còn không phải ỷ vào có binh khí lợi hại sao? Nghe nói đao này vô cùng sắc bén, hơn nữa còn..."
Chu Di càng trực tiếp hơn, nói: "Bùi sư đệ, ngươi ra giá đi, ta muốn thanh đao này!"
Bùi Lăng nhíu mày: "Xin lỗi Chu sư huynh, đây là Trịnh sư huynh ban tặng, không tiện bán trao tay. Hơn nữa, ta cũng cần dùng, không định bán đi."