Chương 377: Mẫu từ nữ hiếu (2)
"Chẳng trách tất cả mọi người đều nói Tố Miên tiểu thư là phượng hoàng của Kim gia chúng ta."
Trước kia Kim Tố Miên nghe những lời khen ngợi thế này vẫn có thể bình tĩnh, bây giờ lại hơi xấu hổ.
Người như Bùi Lăng mới được tông môn thừa nhận là thiên kiêu!
Nàng...
Còn chưa suy nghĩ xong, đã thấy Tào thị cẩn thận lấy ra một cái hộp gấm, mỉm cười đẩy đến trước mặt nàng: "Nương mang đồ tốt tới cho ngươi, mau nhìn xem!"
Kim Tố Miên nhận lấy mở ra xem, không nhịn được nói: "Đan phương Tịnh Nhan Đan?"
"Không sai, chính là đan phương Tịnh Nhan Đan." Tào thị uống một ngụm linh trà, mỉm cười nói, "Bây giờ ngươi đã là Luyện Khí tầng chín, cũng sắp phải Trúc Cơ rồi. Nương muốn đưa cho ngươi một phần lễ vật."
"Cho nên đặc biệt sai người đến Vạn Hủy hải, tìm kiếm phần đan phương Tịnh Nhan Đan này cho ngươi."
"Mặc dù loại đan dược này không thể giữ mãi nét xuân giống Định Nhan Đan. Nhưng lại có hiệu quả mà Định Nhan Đan không có, có thể khiến vẻ đẹp của người dùng ngày càng xinh đẹp, tinh khiết."
Nàng nhìn nữ nhi của mình với ánh mắt khen ngợi, "Ngươi còn trẻ, đang lúc cảnh xuân tươi đẹp, không cần dùng Định Nhan Đan, dùng Tịnh Nhan Đan này chắc chắn có thể khiến vẻ ngoài tăng thêm một bậc nữa!"
Kim Tố Miên vô cùng phấn khởi nhìn đan phương trong tay, nàng cũng không quan tâm vẻ ngoài có thể tăng thêm một bậc hay không.
Nàng chỉ có hứng thú với bản thân đan phương này, nghe vậy nói: "Đa tạ nương, chắc chắn ta sẽ nghiên cứu cẩn thận, sớm ngày luyện chế ra Tịnh Nhan Đan, đến lúc đó sẽ cho nương, Uyển di, đường tỷ... Người trong nhà đều có!"
Tào thị mỉm cười dỗ nàng vài câu, cảm thấy bầu không khí khá tốt, cuối cùng đã nói đến việc chính: "Ta nghe Tố Đài nói, vị Bùi Lăng đoạt hạng nhất trong lần Thi Đấu Ngoại Môn này, có quan hệ khá tốt với ngươi?"
Kim Tố Miên thay đổi sắc mặt, nụ cười lập tức biến mất, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: "Ta không quen biết hắn!"
Tào thị khẽ nhíu mày, trao đổi ánh mắt với Uyển di, lại thản nhiên như không có việc gì nói: "Nương chỉ tùy tiện hỏi một chút... Đúng rồi, tu vi của ngươi đã là Luyện Khí tầng chín, tiếp theo phải chuẩn bị tiến vào nội môn. Nhiệm vụ kiểm tra nội môn luôn do mười ba mạch tự quyết định. Ngươi đã nghĩ kỹ muốn gia nhập vào một mạch nào chưa?"
Kim Tố Miên khẽ giật mình, việc này còn cần phải nghĩ sao?
Đương nhiên gia nhập một mạch Thạch Kính của đường tỷ!
Thế là nhân tiện nói: "Nương, ta muốn gia nhập một mạch Thạch Kính, hơn nữa Thân trưởng lão đã đồng nhận ta làm đệ tử, sau khi ta tiến vào nội môn có thể dốc lòng tu luyện thuật luyện đan."
Tào thị lắc đầu, nghiêm mặt nói: "Xa rời thực tế, cuối cùng chỉ là ếch ngồi đáy giếng."
"Lựa chọn một mạch Thạch Kính có đường tỷ của ngươi che chở, đúng là thuận lợi hơn nhiều. Nhưng ngươi không còn là tiểu hài tử, luôn phải dựa vào người khác, cần người khác che chở, nên đi ngược lại ý định ban đầu để truy tìm đại đạo chứ?"
"Trong lần Thi Đấu Ngoại Môn này, ngươi còn không vượt qua được tuyển chọn Nam Vực, xuất thân của Bùi Lăng không bằng ngươi, tài nguyên không bằng ngươi, người sau lại vượt người trước, lấy thân phận nhỏ bé đánh ngược lại đệ tử trăm phong, cuối cùng đoạt được hạng nhất thi đấu, trở thành hạng nhất ngoại môn!"
"Ngươi biết, ngươi kém hắn ở điểm nào không?"
Kim Tố Miên lắc đầu, vô thức ngồi ngay ngắn, bắt đầu nghiêm túc nghe giảng, nàng không phải loại người thua liền cam chịu, hoặc chỉ biết ghen ghét người khác, không biết nghĩ lại bản thân.
Bây giờ mẫu thân tự đến dạy dỗ, cố ý chỉ điểm nàng tu luyện, tất nhiên nàng phải ghi nhớ thật cẩn thận.
Tào thị chậm rãi nói: "Đây là vì tâm tính của ngươi không đủ cường đại!"
"Trọng Minh tông mạnh được yếu thua, Kim gia nuông chiều ngươi từ bé, đã khiến ngươi mất đi lòng tranh đạo không tiến tất lùi!"
"Cho nên lần này vi nương tới, là đưa cho ngươi một nhiệm vụ, rèn luyện tâm tính của ngươi."
"Tiếp theo ngươi phải gia nhập một mạch Kiêm Tang của Bùi Lăng. Với thù hận của ngươi và Bùi Lăng, tất nhiên hắn sẽ làm khó ngươi đủ đường, đợi một thời gian ngươi có thể dựa vào việc này để rèn luyện, bỏ đi tạp chất giữ lại tinh hoa, đúc thành ý chí vững vàng và lòng hướng đạo của mình."
Nghe phải gia nhập một mạch Kiêm Tang của Bùi Lăng, Kim Tố Miên vô thức muốn từ chối, nhưng nếu tâm tính của mình thật sự xảy ra vấn đề...
Nghĩ tới đây, Kim Tố Miên lúng túng trả lời: "Hiện tại trong tông lưu truyền rất nhiều tin đồn của ta và Bùi Lăng, ta lại gia nhập một mạch Kiêm Tang, chắc chắn sẽ khiến hiểu lầm càng sâu hơn..."
Tào thị khinh thường nói: "Ngươi chỉ cần một lòng hướng đạo, cần gì phải quan tâm người khác nghĩ như thế nào?"
"Đây cũng một vòng rèn luyện tâm tính của ngươi, nếu không chịu nổi mấy lời đồn như thế, còn nói gì đến tâm hướng đại đạo, kiên quyết tiến tới?"
Kim Tố Miên nghe vậy, cảm thấy có chỗ nào đó hơi không đúng, nhưng nàng không nghĩ mẫu thân sẽ hại nàng...
"Ngươi suy nghĩ đến Bùi Lăng kia chút đi, lúc hắn ở Bùi gia đã chịu đựng mười tám năm, mới nắm bắt cơ hội một phát lên trời." Tào thị lại động viên, "Nếu hắn sợ đầu sợ đuôi, sợ này sợ kia giống ngươi, đừng nói lọt vào mắt đám người Lệ chân truyền và Trịnh mạch chủ, chỉ sợ đã sớm giống những đệ tử Bùi thị khác, cả đời này chỉ có thể sống tầm thường ở nơi thâm sơn cùng cốc như Lộc Tuyền thành."