Chương 391: Nghị hội gia tộc (1)
Từ trước đến nay vị trí Tông Chủ Thánh tông đều luân chuyển giữa ba nhà.
Đồng thời, cũng củng cố địa vị thống trị của ba nhà ở Thánh tông, ba nhà đã thông gia với nhau nhiều đời.
Thế hệ này có ba vị chân truyền, một nam hai nữ. Là nam chân truyền duy nhất, vốn Tô Chấn Hòa có ưu thế cực lớn.
Đó là, nếu hắn ta là người phá đan thành anh sớm nhất, một khi trở thành Tránh Tử, sớm muộn gì hai nữ nhân Lệ Liệp Nguyệt và Chu Diệu Ly này đều trở thành đạo lữ của hắn ta.
Nếu trong Lệ Liệp Nguyệt và Chu Diệu Ly có người trở thành Thánh Nữ trước, vậy không quan tâm vị nữ chân truyền còn lại chết hay sống, Tô Chấn Hòa vẫn sẽ trở thành trượng phu tương lai của Thánh Nữ, phu quân Tông Chủ tương lai của Thánh tông.
Cho nên, tranh đấu giữa Lệ Liệp Nguyệt và Chu Diệu Ly vẫn luôn rất dữ dội, nhưng Tô Chấn Hòa vẫn khoanh tay đứng nhìn, yên lặng theo dõi sự thay đổi.
Nhưng bây giờ, Bùi Lăng đột nhiên từ trên trời rơi xuống, Tô Chấn Hòa không thể ngồi yên nữa!
Bùi Lăng có thủ đoạn độc ác, bụng dạ kín đáo, tuy bây giờ tu vi còn thấp cũng đã có phong thái cự phách ma đạo một phương!
Thậm chí rất nhiều trưởng bối trong tông đều gọi hắn là ma tử trời sinh, ma tinh giáng thế, nhân tài tương lai của Thánh tông...
Công thêm bây giờ đối phương có Thiên Đạo Trúc Cơ chi pháp, lại có Lệ Liệp Nguyệt thậm chí Lệ gia ủng hộ sau lưng, đợi một thời gian nữa, chắc chắn sẽ tranh đoạt vị trí chân truyền thứ tư của Thánh tông, trực tiếp uy hiếp đến địa vị hiện tại của hắn ta!
Cho nên, hắn ta có thể không cần Thiên Đạo Trúc Cơ chi pháp, nhưng cũng không thể giữ lại người này!
"Tô sư huynh." Lệ Liệp Nguyệt khẽ vẫy đầu ngón tay, Độ Kiếp Trần Hồn Linh bay xuống từ mái hiên Huyền Cốt Lăng m Chu, chủ động quấn quanh trên cánh tay nàng, nàng lạnh lùng nhìn Tô Chấn Hòa, "Ngươi nhất định phải đối địch với ta?"
Tô Chấn Hòa chậm rãi nói: "Sư muội đừng tức giận, Thánh tông chỉ nhìn lợi ích, chưa từng có bằng hữu và kẻ địch vĩnh viễn."
"Chờ qua chuyện lần này, vi huynh nhất định tự mình bày rượu nhận lỗi với ngươi."
Hắn ta chậm rãi giơ kiếm gỗ hòe lên, mười mấy thi khôi cao cả trượng chậm rãi đi ra từ sau lưng, "Lệ sư muội, nếu một đối một, ta và Chu sư muội cũng không phải đối thủ của ngươi, nhưng bây giờ chúng ta liên thủ, ngươi có thể chống đỡ được bao lâu?"
"Ngươi không bảo vệ được Bùi Lăng!"
Nghe đến đây, Lệ Liệp Nguyệt cười lạnh thành tiếng, lấy nàng làm trung tâm, xung quanh lập tức ảm đạm.
Hàn ý lạnh thấu xương nhanh chóng lan tràn, trong lúc hình bóng lay động có vô số đôi mắt màu mực hiện ra giữa hư không, ngước mắt nhìn ra xa lại không biết có bao nhiêu U Hồn thị nữ đột nhiên xuất hiện!
Đám thị nữ mặc váy khói chập chờn, bàn tay nhỏ gầy, chen chúc xung quanh Lệ Liệp Nguyệt như chúng tinh củng nguyệt.
Bộ váy màu đen của Lệ Liệp Nguyệt đón gió bay múa phần phật như hòa làm một thể với hắc vụ mà váy khói phiêu tán ra, khuôn mặt xinh đẹp như tiên tử, da trắng tóc đen, cả người như Ưu Đàm Bà La trong bóng tối u ám.
Nàng nhấc Độ Kiếp Trần Hồn Linh lên, tiếng chuông giòn giã lạnh lẽo, mỉm cười nói, "Hai người các ngươi liên thủ thì thôi, không cần nói nhảm nhiều như vậy!"
Một tháng sau, cuối cùng Lộc Tuyền thành đã ở ngay trước mắt.
Bùi Hồng Niên nhìn thành trì phía xa dần trở nên to lớn trước mắt, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
Dọc theo con đường này, Bùi Lăng không tu luyện cũng là luyện đan.
Hai người cũng không nói được mấy câu.
Hắn ta rơi vào đường cùng, cũng tu luyện mấy lần nhưng không có Thối Cốt Đan phụ trợ thật sự quá đau khổ. Lại không nỡ sử dụng Thối Cốt Đan.
Đến mức sau đó chỉ có thể chuyên tâm vẽ phù lục, dùng để giết thời gian.
Cuối cùng cũng đến nơi!
Ngay lúc hắn ta không kịp chờ đợi muốn gặp người trong nhà, đã thấy Huyết Khôi Kiệu chậm rãi hạ xuống ở ngoài thành.
"Bùi Lăng, Lộc Tuyền thành là địa bàn của Bùi gia ta." Thấy thế, Bùi Hồng Niên vội vàng nhắc nhở, "Chúng ta có thể bay thẳng vào."
Bùi Lăng lắc đầu không nói chuyện, lại mở ra một cái túi Dưỡng Hồn, triệu hồi ra vài oán nữ Luyện Khí tầng bốn, tầng năm, sau đó thi triển Ngự Quỷ thuật, điều khiển những oán nữ này vào thành dò đường.
Nửa ngày sau, tất cả oán nữ đều an toàn trở về, cũng không phát hiện trong thành có điều gì khác thường, lúc này Bùi Lăng mới khẽ gật đầu, nói: "Được rồi, chúng ta vào thành."
Nói xong hắn rời khỏi Huyết Khôi Kiệu trước.
Bùi Hồng Niên không hiểu ra sao, vừa đuổi theo vừa nói: "Sao thế?"
Bùi Lăng thuận miệng nói: "Thử thuật pháp vừa học một chút."
Nhưng trong lòng thầm nghĩ, thất phu vô tội mang ngọc có tội. Hiện tại toàn bộ Thánh tông đều biết hắn có Thiên Đạo Trúc Cơ chi pháp, cho nên dù hắn làm bất cứ chuyện gì, đến bất kỳ đâu đều phải chú ý cẩn thận!
Đương nhiên, hiện tại hắn có Lệ sư tỷ che chở, lại vừa đoạt giải nhất thi đấu trở thành thiên kiêu mới, ít nhất khi đi ra ngoài sẽ không có ai dám có ý đồ với hắn.
Vừa rồi làm như thế, chỉ đơn thuần đề phòng chuyện chẳng may.
Hơn nữa, nếu mình đoán không lầm... Chắc Hiểu Nghê đang núp trong bóng tối bảo vệ mình.
Nghĩ tới đây, Bùi Lăng thu hồi Huyết Khôi Kiệu, nhanh chân đi vào Lộc Tuyền thành.