Chương 416: Chỉ có chủ nhân mới có thể chạm vào ta! (2)
Nhìn từ hình hình hiện tại, dù nơi cách xa Bùi phủ cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, nhưng so sánh ra tình huống sẽ nhẹ nhàng hơn chút...
Vạn Liễu tiên sinh lựa chọn công kích màn tường ở phía cổng Tây, cũng vì nơi đây cách xa Bùi phủ nhất.
Nhưng hiện tại xem ra, cho dù như thế, hắn ta cũng không thể ra khỏi thành bằng cách cứng rắn tấn công...
Nghĩ tới đây, Vạn Liễu tiên sinh hơi híp mắt lại, mở miệng nói: "Hiện tại nhất định phải tìm đến điểm trung tâm của đại trận này, nếu không chúng ta không thể rời đi!"
"Đi Bùi phủ."
"Chắc chắn trung tâm đại trận được che giấu ở đó!"
...
Bùi phủ, tiểu hoa viên hậu đường.
Bên bờ huyết trì dưới lòng đất.
"Nhanh! Nhanh dẫn ta đi gặp chủ nhân!!!" Nghe đao linh không kịp chờ đợi thúc giục, sau khi lão Đại cười lạnh, gánh nặng trong lòng cũng được cởi bỏ.
Bùi Lăng muốn trúc Thiên Đạo Đạo Cơ, đủ loại việc ác tàn sát làm nhục trước kia đã diễn hóa thành Chú Quỷ, đến đây ngăn đường.
Cửu Phách Đao là ma đao bản mệnh của Bùi Lăng, chắc cũng biết việc Chú Quỷ.
Trước khi đến, lão Đại còn lo lắng một khi Cửu Phách Đao vặn hỏi hắn ta về Bùi Lăng và Chú Quỷ, tiếp theo cũng rất khó giải thích rõ ràng.
Dù sao, hắn ta cũng không quen thuộc với Bùi Lăng, hơn nữa hắn ta dự định đưa đối phương đi gặp Chú Quỷ...
Cũng may đao linh này điên khùng, thoạt nhìn không có đầu óc gì.
Hắn ta nói Bùi Lăng để mình tới, đối phương lại tin ngay!
Như thế hắn ta cũng đỡ phải vắt hết óc bịa chuyện.
"Tốt, bây giờ ta sẽ dẫn ngươi đi gặp chủ nhân của ngươi!" Lão Đại cười ha ha một tiếng, nói xong liền đưa tay ra muốn nắm lấy chuôi đao Cửu Phách Đao.
Nhưng ngay sau đó...
Xoạt!
Một cái tay cụt bay lên cao theo giọt máu nóng văng đầy trời!
Sắc mặt lão Đại lập tức trắng bệch, ma đao này ra tay đột ngột lại nhanh chóng, với tu vi Trúc Cơ trung kỳ của hắn ta, lại không thể né tránh.
Thân đao lơ lửng giữa không trung phát ra một giọng nói cuồng loạn: "Bỏ cái tay bẩn thỉu của ngươi ra! Ngoại trừ chủ nhân, không ai có thể chạm vào ta!!!"
Ngay sau đó, lại đầy đau khổ, "Sao ngươi vẫn chưa dẫn ta đi gặp chủ nhân?! Còn không dẫn ta đi gặp chủ nhân, ta sẽ giết ngươi!"
Ngay sau đó, lại chuyển sang giọng nói yêu kiều quyến rũ, nếu nhắm mắt nghe, xương cốt cũng phải mềm nhũn mấy phần, "Ừm... Nhanh! Nhanh dẫn ta đi gặp chủ nhân... Ách... Gặp chủ nhân, ta, ta sẽ... Ta sẽ có thể uống máu ngươi..."
Lão Đại thở sâu, thực lực của thanh ma đao này thật sự không hề kém hơn Chú Quỷ!
Kìm nén lửa giận trong lòng, hắn ta chịu đựng cảm giác đau đớn dữ dội, dùng chân nguyên để cầm máu.
"Vậy ta đi phía trước, ngươi đuổi theo sau!" Nói xong, lão Đại liền đi ra ngoài.
Vừa mới làm ra động tác bước đi...
Xoạt!
Cửu Phách Đao hơi rung động, lại chém tới một đạo đao khí, cắt đứt hai chân lão Đại!
Bịch.
Lão Đại té ngã trên đất, trong chân gãy tràn ra máu tươi cuồn cuộn, lập tức chảy ra đầy đất, trên mặt hắn ta hiện ra vẻ hoảng sợ, thậm chí không quan tâm cảm giác đau đớn vì hai chân bị chém đứt, trong mắt tràn đầy vẻ không hiểu, vì sao ma đao này lại công kích mình?!
Không đợi hắn ta đặt câu hỏi, trong thân Cửu Phách Đao đã truyền ra một giọng nói lạnh băng bạo ngược: "Không được trốn! Ngươi còn chưa dẫn ta đi gặp chủ nhân!"
Sau đó, lại là tiếng rít gào đầy đau khổ, "Nhanh dẫn ta đi gặp chủ nhân! Chủ nhân! Nhanh! Nếu không sẽ giết ngươi!!"
Lại cuồng loạn gầm thét, "Chắc chắn bây giờ chủ nhân rất cần ta! Hắn nhất định rất cần ta! Ta muốn lập tức gặp chủ nhân!"
Trong chốc lát, chuyển thành giọng nói quyến rũ đầy nghi ngờ, "Ngươi... Sao ngươi còn chưa dẫn ta đi gặp chủ nhân?! Ngươi... Chẳng lẽ đang lừa ta?!"
Vẻ mặt lão Đại dần thay đổi, đao linh ma đao này hoàn toàn không bình thường!
"Vậy ngươi đi trước, ta đi phía sau chỉ đường cho ngươi." Lão Đại kiên trì nói.
Giọng nói bạo ngược: "Không được! Ta chưa gặp chủ nhân, ta không thể rời khỏi nơi này!!!"
Tiếp theo là giọng quyến rũ, "Không thể để chủ nhân chờ đợi nữa..."
Trong chốc lát lại xuất hiện giọng cuồng loạn, "Chắc chắn ngươi đang lừa ta!!! Ta muốn giết ngươi!!!"
Lão Đại lập tức bối rối.
Cửu Phách Đao không cho hắn ta chạm vào, hắn ta không thể trực tiếp cầm đao đến chỗ Chú Quỷ; nếu hắn ta đi trước dẫn đường, để Cửu Phách Đao đi theo sau, tên điên đao linh này lại tưởng hắn ta muốn chạy trốn, trực tiếp công kích!
Hiện tại, hắn ta để đao linh đi trước, mình đi sau chỉ đường, đao linh lại nói không gặp được chủ nhân không thể rời đi?
Vậy... Làm sao bây giờ?!
Bích Ngô viện.
Xung quanh đổ nát thê lương, cành lá ngăn trở.
Trong vũng máu là một bộ thi thể bị chia năm xẻ bảy tản ra khắp nơi, thi thể đã xuất hiện thi ban, đó là lão Cửu.
Bên cạnh đầu lão Cửu là lão Tam máu thịt be bét, khó khăn lắm mới tắt thở.
Còn lão Ngũ đứng nguyên tại chỗ, thân thể cứng ngắc, ánh mắt tan rã đắm chìm trong ảo cảnh.
Sắc mặt Bùi Lăng nặng nề, tiện tay bỏ một chồng lá bùa vào túi trữ vật.
Vừa rồi hắn ép hỏi kẻ đứng sau màn, nhưng đối phương cắn chặt răng, dù lần lượt dùng hệ thống uỷ thác Dung Linh và chế phù, đến chết lão Tam này cũng không tiết lộ đôi câu vài lời.
Ngược lại bên Ngọc Tuyết Chiếu lại có thu hoạch.