Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Làm Cẩu Đạo Bên Trong Người

Chương 606: Tác dụng phụ của "Pháp"

Chương 606: Tác dụng phụ của "Pháp"
Chỉ là ngoại trừ khách nhân, cả tiệm thuốc không có một người sống, đều là yêu quỷ ký kết huyết khế do khế sách khống chế.
Chưởng quỹ là một giao nhân hiếm thấy, Bùi Lăng chỉ được nhìn thoáng qua lúc đoạt hạng nhất Thi Đấu Ngoại Môn Trọng Minh tông.
Tu vi là Kết Đan trung kỳ, có dáng người uyển chuyển đặc biệt của giao nhân, vẻ ngoài tuyệt thế, trông yếu đuối xinh đẹp, điềm đạm đáng yêu.
Kiểm tra qua khế sách, sau khi xác định Bùi Lăng là chủ nhân mới của mình, giao nhân dịu dàng quỳ gối, giọng nói trong veo linh hoạt kỳ ảo như tiếng trời: "Tiểu tỳ Tương Hà, bái kiến chủ nhân."
Bùi Lăng khẽ gật đầu, ra lệnh nàng đứng dậy, chợt hỏi mấy việc lợi nhuận của tiệm thuốc.
Tương Hà cung kính bẩm báo: "Chủ nhân, Chu Ký dược phô chủ yếu bán đan dược do tông môn đưa tới..."
Sau khi tổng kết qua, thật ra con đường nhập hàng chủ yếu của tiệm thuốc này vẫn là Trọng Minh tông.
Do thủ hạ Chu Diệu Ly dùng giá thấp thu mua đan sư ngoại môn luyện chế đan dược trong tông, sau đó dùng giá cao bán cho tán tu Vạn Hủy hải.
Mặc dù kỹ nghệ, trình độ luyện đan của đan sư ngoại môn cao thấp không đều, nhưng đều có Đan phong dạy bảo, đủ loại vật liệu cũng được tông môn kiểm tra qua. Cho nên so với đan sư hoang dã bên Vạn Hủy hải này, phần lớn đã coi như tiêu chuẩn khá cao.
Hơn nữa thỉnh thoảng Chu Ký dược phô sẽ cung cấp một vài đan dược hiếm thấy, ví dụ như Trúc Cơ Đan, Chủng Ngọc Đan, An Hồn Đan đủ loại.
Nhưng những đan dược này sẽ không trực tiếp bán ra, mà chỉ bán cho người mua sắm đan dược phổ thông tới trình độ nhất định ở tiệm thuốc.
Cho nên tích lũy được rất nhiều khách quen.
Ngoài ra, theo Tương Hà bẩm báo, còn có một vài vị khách sẽ thông qua tiệm thuốc để tìm kiếm sự giúp đỡ của Trọng Minh tông.
Bao gồm nhưng không giới hạn trong việc tìm đệ tử Trọng Minh tông thuê giết người, thuê giết người và thuê giết người...
Cũng như vậy, bọn họ cũng cung cấp một vài phục vụ ở Vạn Hủy hải cho đệ tử trong tông.
Ví dụ như lần trước Chu Diệu Ly thuê Tá Đao đường là Tương Hà nhận được truyền âm, sau đó mới đi làm.
Sau khi Bùi Lăng hiểu rõ tình hình tiệm thuốc, lại xem sổ sách do Tương Hà lấy tới, đọc nhanh như gió hiểu rõ ràng, không phát hiện vấn đề gì.
Hơn nữa, lúc này hắn đau đầu muốn nứt ra, gần như khó mà tập trung tinh thần, thế là nhân tiện nói: "Không tệ, tiếp theo cứ xử lý theo quy củ lúc trước. Chỉ là nhớ kỹ, hiện tại chủ nhân của các ngươi là ta!"
"Nếu trong lòng vẫn còn chủ cũ, vẫn nhắc đến, ta cũng không phải người không có tính người, có thể thả cho rời đi."
"Nhưng nếu ở lại để sau này ăn cây táo rào cây sung, đừng trách ta không nể mặt!"
"Ta cũng có tâm đắc với đủ loại hình phạt Thánh tông!"
Tương Hà lập tức nghiêm nghị: "Tiểu tỳ không dám! Sống chết của đám người tiểu tỳ đều chỉ trong một ý niệm của chủ nhân khế sách, tất nhiên lấy khế sách làm chuẩn! Bây giờ chủ nhân tay cầm khế sách, là chủ nhân mà chúng ta quên mình phục vụ."
Bùi Lăng nhẹ gật đầu, từ chối cho ý kiến với lời nói này của nàng, nói: "Chuẩn bị cho ta một căn phòng yên tĩnh, ta muốn nghỉ ngơi một chút."
Chẳng mấy chốc, Tương Hà dẫn hắn đến một gian tĩnh thất ở phía sau tiệm thuốc.
Gian tĩnh thất này xây ngay bên cạnh biển, rộng rãi sạch sẽ, bày biện không nhiều nhưng mỗi một món đều cực kỳ tinh tế, bốn vách tường trang trí rất nhiều vật trang trí bằng xương người, bên trong còn có mùi huân hương nhiều năm.
Bùi Lăng vô thức nghĩ đến, chắc nơi này là chỗ ở khi Chu Diệu Ly đến Vạn Hủy hải...
Bởi vì quá mỏi mệt và khó chịu, suy nghĩ còn chưa kết thúc, hắn đã ngủ thật say.
Sáng ngày hôm sau, Bùi Lăng vừa tỉnh dậy đột nhiên xoay người ngồi dậy từ trên giường!
Không được!
Sao tối hôm qua hắn lại trực tiếp tới tiếp nhận tiệm thuốc?
Không biết bây giờ đã để lộ hành tung hay chưa, phải nhanh chóng rời khỏi Vạn Hủy hải!
Bùi Lăng vừa nhanh chóng thu thập đồ đạc, vừa thầm hoảng sợ: Thật sự kỳ quái, rõ ràng ngày hôm qua hắn đã sắp xếp kế hoạch cực kỳ tốt, sao lại phạm phải loại sai lầm này?
Chẳng mấy chốc, hắn đã sắp xếp tốt vật tùy thân của mình, bước nhanh ra ngoài cửa, lúc đến cổng trong đầu Bùi Lăng chợt nghĩ đến gì đó, dừng lại.
Là tác dụng phụ của "Pháp"!
Tối hôm qua hắn đã quên mất phải đề phòng Chu Diệu Ly!
Vì vậy trực tiếp tới tiếp quản tiệm thuốc!
Không, không chỉ như thế.
Từ sau khi hệ thống thiểu năng thăng cấp, hắn đã rất cẩn thận với việc uỷ thác tu luyện.
Dù ở trong động phủ Thúy Lỗi sơn có từng tầng phòng hộ, cũng cẩn thận đề phòng khắp nơi chỉ sợ xảy ra chuyện.
Biết rõ Vạn Hủy hải tốt xấu lẫn lộn, nhưng vì sao ngay ngày đầu tiên vào Vạn Hủy hải đã uỷ thác tu luyện trong khách sạn, còn uỷ thác tu luyện 【 Dung "Pháp" chi thuật 】 mà lúc trước không thể hoàn thành?!
"Lãng quên cảm giác nguy hiểm, qua một thời gian ngắn mới có thể khôi phục được?" Bùi Lăng cau mày lại, tác dụng này hơi lớn!
Nếu là như vậy, chắc chắn tỉ lệ sống sót của tu sĩ đạt được "Pháp" rất thấp rất thấp...
Không, có lẽ tình huống của hắn không giống những người kia.
Dù sao Lệ Vô Mị từng nói, chỉ tu sĩ Kết Đan kỳ mới có thể nắm giữ lực lượng của "Pháp".

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất