Chương 893: Nguyền rủa
Thế là, một đoàn người không thể không ngừng lại.
Bùi Lăng khẽ nhíu mày, vừa rồi hắn đứng ở ngoài đảo, từng tiếng kêu lọt vào tai như đang thúc giục hắn đến đây, nhưng bây giờ tiến vào trong đảo lại không nghe thấy bất kỳ tiếng kêu gọi gì nữa.
Nhưng dù như thế nào, toà phù đảo này cũng không phải nơi tốt đẹp gì.
Bây giờ sương mù dày đặc, trong tình huống không thể thả thần niệm ra ngoài, trong tầm mắt là một mảnh trắng xoá, cũng không thấy gì hết, tốt nhất mình đừng tùy tiện đi loạn.
Nếu không mặc kệ là gặp phải nguy hiểm trên đảo hay là Kiều Từ Quang, thì kết cục đều đáng lo...
Nghĩ đến đây, Bùi Lăng lập tức lấy ra lò luyện đan, hắn muốn luyện chế U Tịch Trấn Mệnh Đan.
Đây là đan phương truyền thừa của Đan Tổ, có thể đối phó bất kỳ tu sĩ Kết Đan kỳ gì, thậm chí Nguyên Anh kỳ cũng chịu ảnh hưởng.
Chỉ cần trong tay thành đan, mặc kệ tiếp theo gặp phải cái gì ở trên đảo hay là chạm mặt Kiều Từ Quang, đều có thể dùng làm một lá bài tẩy.
Ngoài ra, bây giờ hắn đang đứng trong sương mù dày đặc, không thể phân biệt được phương hướng nhưng hệ thống lại không bị ảnh hưởng!
Sau khi hệ thống thăng cấp, mặc dù càng thiểu năng nhưng lúc uỷ thác, chức năng tránh sự che đậy lại tăng lên rõ rệt. Nếu trong lúc Bùi Lăng luyện đan có nguy hiểm gì tới gần, hệ thống sẽ khống chế hắn tránh đi.
Đương nhiên, hiện tại dùng hệ thống luyện đan không có vấn đề nhưng trong tình huống chưa biết rõ ràng mọi thứ trên đảo, Bùi Lăng không có định uỷ thác tu luyện công pháp.
Bởi vì lúc trước hắn uỷ thác 【 Minh Viêm Phần Thế U Vi Đại Pháp 】 , hệ thống đột nhiên tặng miễn phí một hoàn cảnh tu luyện cho hắn, rất có thể là nơi nào đó ở trên toà phù đảo này.
Đến lúc đó nếu hắn trực tiếp chạy đến trước mặt sự tồn tại nào đó không trêu chọc nổi để tu luyện, có khả năng không biết chết như thế nào.
Sau khi chuẩn bị ổn thỏa lò luyện đan và một loạt dược liệu, Bùi Lăng lại đổi sang món pháp y mà mình vừa luyện chế, sau đó phân phó đám lô đỉnh: "Nếu chút nữa ta đột nhiên rời đi, các ngươi lập tức đuổi theo."
Đám người Liễu Tử Miên dịu dàng trong trẻo đáp: "Vâng, chủ nhân!"
Sau khi Bùi Lăng rót một luồng pháp lực vào trong pháp y, nói ở trong lòng: "Hệ thống, ta muốn tu luyện! Một khóa uỷ thác 【 luyện đan thuật. U Tịch Trấn Mệnh Đan 】 !"
"Leng keng! Hệ thống tu chân trí năng hết lòng trung thành phục vụ ngài! Một khóa uỷ thác, trí năng thăng cấp! Hiện tại bắt đầu uỷ thác tu luyện, thân thiết nhắc nhở: Trong lúc tu luyện, ký chủ sẽ mất quyền khống chế thân thể, xin đừng hoảng sợ..."
Theo tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên, thân thể Bùi Lăng mất đi sự khống chế, hắn không thay đổi sắc mặt triệu hồi ra Nam Kha Mộng Hỏa, nhóm lửa lò luyện đan, lần lượt lấy dược liệu ra xử lý, bắt đầu nước chảy mây trôi luyện đan.
Tám lô đỉnh đứng ở xung quanh thấy cảnh này đều tỏ ra ngạc nhiên: Ngoại trừ đúc khí, chủ nhân còn biết luyện đan?
Trong lòng các nàng tò mò nhưng thấy chủ nhân đã bắt đầu làm việc quan trọng, cũng không dám lên tiếng quấy rầy nữa, chỉ bí mật truyền âm: "Khinh Dung tỷ tỷ, ngươi đi theo chủ nhân thời gian dài nhất, sao cho tới bây giờ không nghe ngươi nhắc tới chủ nhân còn biết luyện đan? Hơn nữa, nhìn thủ pháp thành thạo này, chỉ sợ thuật luyện đan của chủ nhân không hề kém hơn thuật đúc khí?"
Nữ tu váy đỏ trâm cài kia cũng hơi mơ hồ, nhưng nhanh chóng nói: "Chủ nhân sinh ra đã cao quý, được thiên ý coi trọng, trong những kỹ nghệ luyện đan đúc khí này, nếu là người thường có lẽ cả đời cũng không thể tinh thông một cái trong số đó."
"Nhưng với tài trí của chủ nhân, tinh thông mọi thứ cũng là chuyện hợp tình hợp lý."
Cặp tỷ muội song sinh cũng khẽ gật đầu, truyền âm nói: "Không sai! Sở dĩ chúng ta bằng lòng đi theo bên cạnh chủ nhân, không phải đều bị sự đa tài đa nghệ, thiên tư tuyệt vời của chủ nhân thuyết phục sao?"
"Có lẽ chủ nhân cảm thấy thuật luyện đan cũng chỉ đến thế mà thôi, khinh thường khoe khoang, cho nên vẫn không thể hiện ra."
"Chủ nhân thật sự quá khiêm tốn, trái lại Lưu Lam hoàng triều, ha, một đại điển luận đan để mọi người đều biết, chỉ sợ người khác không biết bọn họ có mấy luyện đan sư, lại còn đứng trong hàng ngũ chín môn phái lớn, thật sự không phóng khoáng."
"Những tông môn này đều không rõ thiên ý, mơ hồ tùy tiện bắt được chút gì đó, tất nhiên đều mèo khen mèo dài đuôi, vô cùng coi trọng."
"Tốt, đừng nói nữa, chủ nhân luyện đan vô cùng tinh diệu, đều nhìn cho kỹ."
"Thiên ý để chúng ta gặp được chủ nhân, ngoại trừ cẩn thận hầu hạ chủ nhân, không phải cũng cho ngươi và ta một cơ hội ở gần quan được ban lộc sao? Học được chút da lông thủ đoạn kỹ nghệ của chủ nhân, cũng đủ để chúng ta dùng."
...
Từng gốc cây lớn che trời, cây sắn dây mọc lan tràn, bước đi trong khu rừng đất bùn mềm mại dày đặc như thảm len.
Mùi cỏ cây và đất bùn đan xen vào nhau quanh quẩn bên chóp mũi, lộ ra mùi hương mục nát nhàn nhạt.
Không biết mây mù sinh ra từ chỗ nào, tràn ngập tất cả những nơi có thể thấy được ở trong tầm mắt.
Theo thời gian trôi qua, dần chuyển thành đậm đặc.
"Xoạch."
Đôi giày đen giẫm qua một đoạn nhánh cây đứt gãy rơi xuống đất, đôi giày ẩn dưới làn váy hoa màu xanh nhạt nhanh chóng xoay một vòng, sau đó không hề dừng lại tiếp tục đi về phía trước.