Chương 993: Đát La Trạch (2)
Dưới tình huống bình thường, mặc dù tam đại tông phái này là đồng đạo, cũng vì vậy ra tay đánh nhau, lục đục với nhau.
Nhưng tình huống ở Đát La Trạch đặc thù, mặc dù đầm nước này có hơi nước dồi dào, cỏ cây rậm rạp, sản xuất màu mỡ nhưng lại không có chút linh khí nào.
Thậm chí lúc tu sĩ ở trong đó, nếu không có linh thạch hoặc là đan dược bổ sung, dùng một phần pháp lực trong phạm vi đầm nước, sẽ mất đi một phần pháp lực, không thể tự khôi phục.
Vì vậy, giá trị của nó với tu sĩ giảm xuống trên diện rộng.
Tam đại tông phái cũng không có suy nghĩ quyết đấu sinh tử vì nó nữa, đều chỉ tuyên bố ngoài miệng Đát La Trạch là của phe mình.
Đối với việc hai phái khác tiến vào, đều mở một con mắt nhắm một con mắt giả vờ không biết.
Lúc này, Bùi Lăng bước vào Đát La Trạch lập tức phát hiện, trong đầm nước này không chỉ không có một chút linh khí nào, hơn nữa dưới đáy đầm lầy còn truyền đến một luồng lực hút cường đại.
Nếu là tu sĩ tầm thường, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị luồng lực hút này kéo xuống, hãm sâu trong vũng bùn, đến chết cũng không thể tránh thoát.
Nhưng Bùi Lăng đã là Kim Đan hậu kỳ, lực hút ở loại trình độ này không hề ảnh hưởng đến hắn.
Tốc độ của hắn không giảm chút nào, tiếp tục bỏ chạy về phía di tích cổ được miêu tả trong ngọc giản.
Vèo!
Vào lúc này, thấy có con mồi xuất hiện, một đầu yêu ngạc to lớn ẩn núp đã lâu đột nhiên nhảy ra khỏi bùn nhão, mở ra cái đầy miệng rộng răng nhọn, hung hăng táp về phía Bùi Lăng!
Xoạt!
Trong nháy mắt, một đạo đao khí như thác nước máu không trở ngại chút nào xuyên qua thân thể yêu ngạc.
Trong yêu huyết bay tứ tung, xác cá sấu chia thành hai nửa, nặng nề rơi về Đát La Trạch bắn ra nước bùn trong, lộ ra mấy bộ xương người trắng xám.
Sau khi thuận tay chém giết yêu ngạc muốn đánh lén mình, Bùi Lăng đang chuẩn bị tiếp tục đi tới, lúc này toàn bộ yêu thú ẩn núp trong đầm lầy ngửi được mùi máu tươi, từng con nhô đầu ra từ trong đầm lầy, tham lam nhìn tu sĩ Nhân tộc giữa không trung.
Thấy cảnh này, sắc mặt Bùi Lăng không thay đổi chút nào.
Thần niệm của hắn đã đảo qua tất cả yêu thú.
Tu vi cao nhất nơi này cũng chỉ là Kết Đan, dù toàn bộ cùng tiến lên cũng không tạo ra bất cứ uy hiếp gì với hắn.
Nghĩ đến đây, quanh người Bùi Lăng lập tức hiện ra chín nữ tử huyết y vẻ quyến rũ khác nhau, chính là Cửu Phách Đao đao linh hóa phách!
Xoạt xoạt xoạt...
Ngay sau đó, đao khí huyết sắc tung hoành như thoi đưa, tiếng động nặng nề khi mũi nhọn cắt vào nhục thân không ngừng vang lên bên tai, mùi máu tanh nhanh chóng tràn ngập, một trận giết chóc tùy ý đã triển khai như vậy.
Mấy ngày sau, sát khí quanh quẩn quanh người Bùi Lăng, căn cứ vào ghi chép trong ngọc giản, cuối cùng đã đi tới một khu đinh châu trong đầm nước.
Tổng thể khu đinh châu này hiện ra hình dạng hẹp dài, xung quanh đều bị cây rong rậm rạp bao phủ từng tầng từng lớp, gần như kín không kẽ hở.
Trên đinh châu mọc lên một vài gốc cây hỗn tạp.
Những cây cối này đều cực kỳ to lớn cổ xưa, ít nhất cũng có độ tuổi mấy ngàn năm.
Trong đó phần lớn đều đã già quá mà chết.
Chỉ có một vài gốc còn có sinh mệnh lực, cành lá phấp phới, xanh tươi um tùm, thậm chí nở ra vài bông hoa nhỏ màu sữa, tản ra một mùi như thối mà không phải thối, như thơm mà không phải thơm.
Loại khí tức này không có bất kỳ độc tính gì với Nhân tộc, lại có thể hấp dẫn một vài phi trùng trong đầm nước, lúc leo trèo ở bông hoa vang lên tiếng ong ong.
Ở giữa đám cây hỗn tạp trên mặt đất, trong tầm mắt đều là cỏ mọc thật dày.
Những cỏ dại này cao khoảng một người, mọc lên tùy ý, lại có rất nhiều cây sắn dây leo trèo quấn quanh, nếu không phải thị lực tu sĩ hơn xa phàm nhân, gần như không thấy rõ lắm một góc cột đá ngẫu nhiên lộ ra ở giữa.
Bùi Lăng tiện tay chém ra một đạo khí kình, gọt đi một mảng lớn cỏ dại, lập tức lộ ra càng nhiều chi tiết hơn.
Sau cột đá còn có rất nhiều pho tượng vỡ nát đổ nghiêng.
Hiển nhiên bản thể những pho tượng này cực kỳ khổng lồ, trước đó cây sắn dây bò đầy và cỏ cây xung quanh hòa làm một thể nên nhìn không rõ. Hiện tại, cây sắn dây leo phía trên đều bị gọt đi, chỉ thấy nửa cái đầu đã ngã nát còn cao hơn Bùi Lăng.
Bùi Lăng cẩn thận quan sát một lát, không phát hiện cái gì khác thường, lại tiện tay bắt hai con yêu thú trên đường ném tới gần cột đá và pho tượng.
Lấy khí kình ngăn cản yêu thú thoát đi, chờ đợi một lát thấy hai con yêu thú đều không có vấn đề gì, lúc này hắn mới cẩn thận tới gần.
Sau khi tới gần, chỉ thấy dù là cột đá hay pho tượng đều khác hẳn phong cách lúc trước từng thấy, dưới đáy cột đá điêu khắc ký hiệu nước cờ tàn tạ không chịu nổi, hình như là một loại văn tự đặc biệt.
Bùi Lăng đưa mắt nhìn quanh, không phát hiện bất kỳ cửa vào gì, lợi dụng thần niệm đảo qua toàn bộ đinh châu.
Bỗng nhiên, hắn đưa tay đánh ra một đạo khí kình vén lên bùn đất, chỉ thấy trong lòng đất lại chôn một cái bát gốm thô to.
Kiểu dáng cái bát to này vô cùng đơn giản, cạnh ngoài có vẽ hoa văn thủ công.