Ta Chính Là Không Theo Sáo Lộ Ra Bài

Chương 58: Kết Nghĩa

Chương 58: Kết Nghĩa
Nghe Lịch Phục Thành nói ngày càng nhiều, càng nói càng kích động, biểu lộ của Giang Bắc Nhiên ngày càng kỳ quái, cuối cùng nhịn không được mà hỏi:
"Tam thúc là gì của ngươi? Sao đối tốt với ngươi quá vậy?"
"A?"
Đột nhiên Giang Bắc Nhiên bị đánh gãy lời, Lịch Phục Thành sững sờ:
"Tam thúc là đệ đệ phụ thân ta a, nhìn ta lớn lên từ nhỏ, vẫn luôn chiếu cố ta và mẹ ta. Nhắc tới mới nhớ, mẹ ta cũng bị ta làm liên lụy, vì ta không có khả năng tu luyện, khiến nàng cũng bị cha ta vắng vẻ, ai. . ."
"Khoan! Chờ chút, chờ chút! Ta cmn không biết nên nói nữa đây!”
Lịch Phục Thành nói càng nhiều, Giang Bắc Nhiên càng cảm thấy thảo nguyên xanh ngày càng rậm rạp trên đầu vị giáo chủ kia. Thậm chí cảm thấy nguyên nhân lớn nhất khiến vị giáo chủ kia ghét Lịch Phục Thành không hoàn toàn vì hắn là phế vật. . .
Mắt thấy Lịch Phục Thành còn muốn kể tiếp về việc trước kia làm sao vị Tam thúc đó chiếu cố hai mẹ con họ, trước mắt Giang Bắc Nhiên đột nhiên nhảy ra ba lựa chọn.
Lựa chọn một: Nhắc nhở Lịch Phục Thành phải cẩn thận, nghĩ xem vì sao Tam thúc lại đối với hắn tốt như vậy.
Ban thưởng: Ma Kha Chỉ (Địa cấp trung phẩm).
Lựa chọn hai: Yên lặng tiếp tục nghe.
Ban thưởng: Kim Chung Thuật (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Cùng khen Tam thúc hắn là người tốt.
Ban thưởng: Một điểm kỹ nghệ cơ sở ngẫu nhiên.
Đậu móa!
Biết mình không thể làm gì thêm nữa, Giang Bắc Nhiên vội chọn số ba, sau đó đánh gãy lời của Lịch Phục Thành:
"Nghe ngươi nói, vị tam thúc này thật sự là một là một người tốt."
Nói xong cũng ngửa đầu lên trời một góc 45 độ:
"Kỳ thật ta cũng như ngươi, trời sinh là người có thể chất không tu luyện được, cũng có một vị thúc thúc một mực chiếu cố ta, nếu không có hắn, chỉ sợ ta đã sớm chết rồi."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên cũng bắt đầu nói về chuyện xưa của vị thúc thúc kia, ý tứ muốn nói thúc thúc nào trên đời cũng tốt như thế hết, ngươi tuyệt đối đừng suy nghĩ nhiều.
Ban thưởng: Cộng một điểm cổ độc.
Lúc này Giang Bắc Nhiên mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhưng không đợi Lịch Phục Thành kịp làm gì, năm vị sư muội phía sau Giang Bắc Nhiên không nhịn được mà sớm lệ rơi đầy mặt, Phương Thu Dao lên tiếng:
"Sư. . . Sư huynh, không ngờ những năm này ngươi khổ như vậy a."
Đồng thời, các nàng cũng hiểu rõ vì sao vị sư huynh lợi hại này lại vô danh trong tông. Thì ra vì hắn trời sinh phế thể, căn bản không có cách nào tu luyện.
Nhìn Phương Thu Dao không ngừng chảy nước mắt, Giang Bắc Nhiên im ắng thở dài.
Thôi xong, dạy dỗ trong suốt đoạn đường này coi như bỏ.
Ngay cả các sư muội cũng khóc thì Lịch Phục Thành nghe xong câu chuyện của Giang Bắc Nhiên cũng vô cùng cảm động, hắn dùng sức vuốt nước mắt, có chút kích động:
"Khó trách ta thấy Vương huynh thì bỗng có cảm giác cùng chung chí hướng cảm giác! Không ngờ chúng ta lại giống nhau như vậy, ta. . . Ta có thể cả gan gọi ngươi một tiếng đại ca không?"
Lịch Phục Thành vừa dứt lời, trước mắt Giang Bắc Nhiên lại nhảy ra ba lựa chọn.
Lựa chọn một: Đồng ý.
Ban thưởng: Phụ Linh Hoàng Pháp (Huyền cấp thượng phẩm).
Lựa chọn hai: Đổi chủ đề.
Ban thưởng: U Linh Chân Hoa (Hoàng cấp thượng phẩm).
Lựa chọn ba: Chính diện từ chối.
Ban thưởng: Một điểm thuộc tính cơ sở ngẫu nhiên.
Được nha, không hổ là nhân vật chính phiên bản nam, chỉ hai ba câu đã phát động hai nhiệm vụ lựa chọn nguy hiểm, không thua gì mấy vị sư muội xinh đẹp bên cạnh ta.
Không do dự, hắn trực tiếp chọn số ba, Giang Bắc Nhiên lắc đầu:
"Nhưng ta không đảm đương nổi tiếng đại ca này, vừa rồi ta cũng nói, chúng ta bất quá chỉ là bèo nước gặp nhau, không cần kết giao quá sâu. Mặt khác, tặng ngươi một câu, đừng đặt quá nhiều tình cảm với người vừa gặp, thậm chí còn móc tim móc phổi ra, kỳ thật ngay cả tên ta ngươi còn chưa biết nữa mà.”
Nghe Giang Bắc Nhiên trả lời như vậy, mấy người sau lưng Lịch Phục Thành đều ngây dại.
Không phải chứ!? Bầu không khí đã tới mức này mà tên này còn cự tuyệt ư? Hơn nữa còn cự tuyệt theo cách lạnh lùng như vậy.
Bất quá đừng nói đồng bạn của Lịch Phục Thành mà ngay cả đám sư muội cũng xem như có chút hiểu biết về Giang Bắc Nhiên cũng không khỏi sửng sốt, dù các nàng biết đại đa số thời điểm sư huynh rất cao lạnh nhưng kỳ thật khá dễ nói chuyện, lần này các nàng thật không ngờ sư huynh lại cường ngạnh, trực tiếp cự tuyệt đối phương như vậy.
Đương nhiên Lịch Phục Thành cũng không ngờ bản thân sẽ bị cự tuyệt, sau một hồi lâu vẫn không nói nên lời, nhưng sau đó lại cung kính hành lễ Giang Bắc Nhiên:
"Phục Thành thụ giáo."
Giang Bắc Nhiên vui mừng gật gật đầu, xích lại gần bên tai Lịch Phục Thành mà nói:
"Gặp lại tức là hữu duyên, cho ngươi một đề nghị, muốn mạnh lên không nhất định phải luyện công, trong Kỳ Môn Độn Giáp ẩn chứa càn khôn."
Nói xong, Giang Bắc Nhiên lấy một bản Bát Cung Tứ Lạc Thư tử trong Càn Khôn giới ra đưa cho Lịch Phục Thành:
"Đọc thử đi, có lẽ sẽ có ích với ngươi đó."
Nếu biết khả năng cao đối phương là nhân vật chính, hệ thống lại chỉ định hắn giúp đối phương một chút, Giang Bắc Nhiên tự nhiên cũng không ngại có thêm một mối thiện duyên, dù sao Giang Bắc Nhiên cảm thấy khi vị thiếu chủ ma giáo này lên đường tiếp, đối phương sẽ liên tiếp gặp được kỳ ngộ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất