Ta Có 90 Nghìn Tỷ Tiền Liếm Cẩu (Dịch)

Chương 9 Đến cùng ta thua ở chỗ nào?

"Ha ha, may mắn ta không xuất thủ, không phải vậy thì cũng quá xấu hổ đi." Hùng Đào một mặt cười trên nỗi đau của người khác.

"Ngô Tiểu Phi này quả thực là ma quỷ, ta biết mà, có nàng ta ở bên cạnh Triệu Ngọc Kỳ, nam sinh nào muốn bắt chuyện thì không có một ai có thể thành công!"

"Xem ra muốn tiếp cận Triệu Ngọc Kỳ, đầu tiên phải giải quyết được Ngô Tiểu Phi này!"

Lúc này.

Lại có một nam sinh sạch sẽ đẹp trai khác đứng lên.

"Bạn Ngọc Kỳ, thật ra thì ta cũng muốn kết bạn wechat với ngươi!"

Trần Viễn vừa nói ra lời này, toàn bộ sinh viên có mặt ở đây đều có hơi chấn kinh!

Bọn họ giống như thể không thể nào tin nổi, Trần Viễn thế mà cũng dám xin phương thức liên lạc với Triệu Ngọc Kỳ?

Lá gan này cũng quán lớn đi chứ?

Ai cho ngươi dũng khí?

Lương Tĩnh Như sao?

Không thấy được ngay cả Lý Kiếm Phong cũng thất bại, hơn nữa còn vô cùng xấu hổ sao?

"Chẳng lẽ ngươi cũng muốn tham gia vào Hội sinh viên sao?" Ngô Tiểu Phi một mặt khinh thường mà chất vấn.

"Không có a, ta không có hứng thú đối với Hội sinh viên!" Trần Viễn lắc đầu.

"Vậy ngươi kết bạn Wechat với Ngọc Kỳ để làm gì?"

"Bởi vì ta muốn tán nàng ta a!"

"A?"

Lần ngày ngay cả Ngô Tiểu Phi cũng choáng váng!

Nàng ta giống như hoàn toàn không thể ngờ được, Trần Viễn lại có thể trực tiếp, có thể lớn mật như thế!

Móa nó thế này là ra bài không theo sáo lộ a!

"Đinh! Hành động liếm cẩu mở ra!"

Họ và tên: Triệu Ngọc Kỳ

Tuổi: 20 tuổi.

Chiều cao: 168cm

Cân nặng: 49kg

Giá trị nhan sắc: 8,7 điểm.

Độ thiện cảm của nữ tử này đối với ký chủ: 10 điểm.

Ràng buộc quan hệ liếm cẩu số 3, làm cho nữ tử này có độ thiện cảm đối với ký chủ đạt tới 95 điểm, nghịch tập thành công, thân phận chuyển đổi, đối phương biến thành liếm cẩu ký chủ.

Nghịch tập thành công, ban thưởng 10% số tiền liếm cẩu đã bỏ ra cho nữ tử này.

Ban thưởng điểm cường hóa: 25 điểm (Cường hóa điểm có thể cường hóa thuộc tính thân thể của ký chủ bao gồm các loại như: Thể chất, tinh thần, thiên phú, lực lượng.)

Ban thưởng kỹ năng: Chơi Piano thành thạo.

Trần Viễn hoàn toàn không nghĩ tới.

Độ thiện cảm của Triệu Ngọc Kỳ đối với hắn thế mà có tới 10 điểm, đây là hắn trước đó hoàn toàn không nghĩ tới!

Không thể không nói.

Triệu Ngọc Kỳ từ nhỏ tới lớn từng gặp qua không ít nam sinh muốn bắt chuyện với nàng.

Bên trong những nam sinh này, bất cứ một ai đều sẽ lấy các loại lý do để tiếp cận nàng ta.

Vì nàng ta mà gia nhập Hội sinh viên, gia nhập Câu lạc bộ Múa, tóm lại là đủ các loại lý do khác nhau, tóm lại có rất nhiều.

Nhưng hết lần này tới lần khác có rất ít người sẽ giống như Trần Viễn, thẳng thắn nói muốn tán nàng!

Có thể là bởi vì hào quang của bản thân nàng ta quá chói mắt.

Tuyệt đại đa số nam sinh đều không có tự tin khi đứng trước mặt nàng ta, tự nhiên không có lớn mật tùy ý đứng ở trước mặt các nữ sinh khác như vậy.

Trần Viễn vì sao lại có được cái lá gan này?

Bởi vì hắn chẳng quan tâm.

Trước đó thời gian hắn theo đuổi Lâm Thư Đồng sớm đã ném sạch thể diện và tôn nghiêm rồi.

Hắn đã không quan tâm cái gì là tình yêu!

Bây giờ mọi nữ tử có giá trị nhan sắc cao ở trong mắt hắn đều là máy cày tiền.

Chỉ cần người phù hợp với tiêu chuẩn cày tiền của liếm cẩu tiền, vậy trước tiên liếm lấy rồi lại nói.

"Được!"

Làm cho người nghẹn họng nhìn trân trối chính là, Trần Ngọc Kỳ thế mà gật đầu một cách tự nhiên hào phóng.

Giống như lấy một loại ánh mắt có chút thưởng thức nhìn vào Trần Viễn.

Thật ra chẳng qua chỉ là thêm phước thức liên lạc mà thôi, cũng không phải là việc gì ghê gớm.

Trần Ngọc Kỳ chỉ là có chút chán ghét rất nhiều nam sinh chỉ vì tiếp cận nàng ta mà cố ý tìm ra một số lý do đàng hoàng.

Chẳng lẽ muốn theo đuổi nàng ta mà không thể nói thẳng ra được sao?

Mỗi một nữ tử đều thích được người khác theo đuổi.

Triệu Ngọc Kỳ cũng không ngoại lệ, chỉ có điều ngươi có theo đuổi được không thì lại là một chuyện khác.

Sau khi kết bạn wechat xong, Trần Viễn không có tiếp tục liếm láp biểu cảm tìm đối phương nói chuyện.

Mục đích của hắn hôm nay đã đạt tới.

"Thư Đồng, Trần Viễn cái tên này đến cùng là có chuyện gì xảy ra? Hắn thế mà muốn tán tỉnh Triệu Ngọc Kỳ, cái tên này từ lúc nào lại có cái lá gan lớn tới như vậy? Hơn nữa, hắn hôm qua không phải chuyển năm mươi ngàn đồng cho ngươi sao? Hiện tại thế mà đòi kết bạn wechat với Triệu Ngọc Kỳ ở ngay trước mặt ngươi, vậy là có ý tứ gì?"

Tôn Nhuế lắc lắc cánh tay của Lâm Thư Đồng, vẻ mặt vô cùng hoài nghi mà hỏi.

"Ta không biết hắn có ý gì, tuy nhiên như là đã chia tay rồi, hắn muốn theo đuổi ai ta cũng không quản được!"

Sắc mặt Lâm Thư Đồng rất khó coi.

Cảm thấy chính mình giống như bị Trần Viễn làm cho tái đi rồi.

Lúc này mới chỉ một ngày ngắn ngủi.

Tại sao đối phương lại có biến hóa lớn tới như vậy?

Hôm qua trước kia, gia hỏa này còn là một tên liếm cẩu trung thành nhất ở bên cạnh nàng.

Nhưng hôm nay bây giờ, cái tên này thế mà dám ở trước mặt nàng nói muốn tán hoa khôi xếp hạng thứ hai của trường?

Đồng thời còn xin được kết bạn wechat thành công!

"Ngươi là cố tình làm cho ta xem? Hay là thật đã không còn quan tâm tới ta nữa rồi?"

Lâm Thư Đồng vừa tức vừa giận.

Trong lòng có chỗ lo được lo mất.

Nàng ta đột nhiên có hơi sợ hãi khi đánh mất Trần Viễn, sự lo nghĩ và bất an trong lòng càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.

Nếu như một nam nhân, nàng ta có thể giữ chặt được, như vậy nam nhân này đối với nàng ta mà nói là không có bất kỳ sức hấp dẫn nào!

Từ góc độ tâm lý để mà nói.

Nam nhân này ở trước mặt nàng ta chính là sinh vật cấp thấp, quan hệ giữa hai người căn bản không ngang nhau, sao có thể hấp dẫn?

Ngoài miệng nữ nhân đều nói, hy vọng có nam nhân có thể nghe lời các nàng.

Nhưng nam nhân thực sự có thể nghe lời thì các nàng căn bản là không thèm để ý tới.

Cho nên, một nam nhân có sức hấp dẫn, thì không thể nào cũng không bao giờ bị nữ nhân khống chế.

Loại thái độ thờ ơ bây giờ này của Trần Viễn.

Vừa đúng để hắn lộ ra sự tự tin và hào phóng, rất có sức hấp dẫn.

Bởi vì cái gọi là "Hạn mức cao nhất quyết định hạn cuối!"

Trần Viễn hắn ngay cả hoa khôi của trường mà cũng dám tán, Lâm Thư Đồng ngươi dường như cũng chẳng có gì ghê gớm.

Lâm Thư Đồng: Độ thiện cảm +5

Lâm Thư Đồng: Độ thiện cảm +5

Trần Viễn quay đầu đưa mắt nhìn vào Lâm Thư Đồng.

Phát hiện độ thiện cảm trên đỉnh đầu của nàng lại tăng thêm 10 điểm.

"Đậu xanh! Móa nó, tình huống này là như thế nào?"

Trần Viễn có phần mộng bức.

Sở dĩ hắn tán Triệu Ngọc Kỳ ở ngay trước mặt Lâm Thư Đồng, thật ra thì ở sâu trong nội tâm cũng có một loại ý tứ muốn xả giận.

Lâm Thư Đồng ngươi đã có thể có quan hệ mập mờ cùng với những nam sinh khác, Trần Viễn ta đây tại sao lại không thể theo đuổi hoa khôi của trường?

Mới đầu tưởng rằng hành động vừa rồi sẽ làm cho độ thiện cảm của Lâm Thư Đồng đối với hắn sẽ giảm xuống.

Ai mà ngờ độ thiện cảm chẳng những không giảm thế mà lại còn tăng lên?

What?

"Không phải ngươi nói ngươi không thích nam nhân đào hoa hay sao?"

"Không phải ngươi nói ngươi không thích nam nhân cặn bã hay sao?"

"Không phải ngươi nói ngươi hy vọng có nam nhân toàn tâm toàn ý đối với ngươi hay sao?"

Móa nó trước đây ta còn làm theo những gì ngươi bảo!

Nhưng kết quả thì sao đây?

Ngươi cho rằng ngươi vứt bỏ ta như một con chó.

Hiện tại ta mở lời tán hoa khôi của trường trước mặt ngươi, độ thiện cảm của ngươi đối với ta không chỉ không hạ xuống, ngược lại còn tăng lên?

Ngươi nha, không phải đầu óc của ngươi có vấn đề gì chứ?

Trần Viễn cảm thấy rằng hắn không thể theo kịp nhịp suy nghĩ của nữ nhân này.

Quả nhiên liếm cẩu sẽ giết chết chính mình!

"Lão tứ, ta phát hiện ngươi bây giờ hoàn toàn thay đổi, Triệu Ngọc Kỳ vậy mà ngươi cũng dám theo đuổi, lợi hại!"

"Cái gì mà lão tứ, gọi là tứ ca, tứ ca, ngươi có thể gửi nick wechat của Triệu Ngọc Kỳ cho ta hay không?" Hùng Đào một mặt nịnh nọt mà nói.

"Vậy không tốt lắm, ngươi muốn thì tự mình đi hỏi thôi!"

"Tứ ca đừng như vậy a, đều là huynh đệ cả mà, chẳng lẽ ngươi quên lúc trước, chúng ta một cái quần lót hai người mặc, hai cái quần lót bốn người mặc, bốn cái quần lót rất nhiều người mặc rồi sao? Giao tình giữa chúng ta là như thế nào? Là bạn chí cốt a!"

"Đừng đừng đừng, chuyện này ta không giúp được ngươi, coi như ta cho ngươi, người ta cũng chưa chắc sẽ đồng ý kết bạn!"

"Đậu xanh! Ngươi cái tên gia hỏa thấy sắc quên nghĩa!"

······

Bất tri bất giác, khoảng thời gian của hai tiết học đã trôi qua!

Sau khi tan học.

Trần Viễn mới vừa đi ra khỏi phòng.

Không nghĩ tới Từ Nhạc Nhạc từ đối diện đi tới.

Hôm nay nàng ta mặc chính là kiểu dáng váy liền áo lưu hành mới nhất của nhãn hàng Chanel.

Một mái tóc gợn sóng thanh lịch.

Với cách trang điểm và cử chỉ tinh tế, tất cả đều thể hiện sức hấp dẫn nữ tính.

Lúc đầu, sau khi lần hẹn hò của nàng ta và Trần Viễn kết thúc vào ngày hôm qua.

Nàng ta còn không muốn thúc đẩy quan hệ quá nhanh.

Cho nên tối hôm qua Trần Viễn mời nàng ta ăn cơm, nàng ta mới từ chối một cách khéo léo.

Nhưng vào buổi sáng ngày hôm nay, sau khi nàng nhìn thấy từ khóa tìm kiếm hót trên Weibo, nội tâm nàng hoàn toàn không thể nào bình tĩnh được nữa!

Bởi vì kẻ lắm tiền thần bí điên cuồng ủng hộ cho nữ streamer kia 10 triệu đồng tiền ảo có ID tên là: Tịch Mịch Nhất Căn Yên.

Mà tên trên Wechat của Trần Viễn cũng gọi là Tịch Mịch Nhất Căn Yên.

Bởi vì hôm qua vừa mới kết bạn, nàng ta còn chưa kịp đổi ghi chú.

Hơn nữa không chỉ có tên nick giống nhau, bọn họ ngay cả ảnh chân dung (avatar) cũng giống nhau.

Từ Nhạc Nhạc nghi ngờ, Trần Viễn chính là kẻ lắm tiền thần bí được tìm kiếm nhiều nhất trên Weibo, rất có thể là cùng một người.

Trên thế giới nào có chuyện trùng hợp nhiều như vậy?

ID đều giống nhau, rất bình thường.

Nhưng ID cùng với ảnh chân dung tất cả đều giống nhau, cái này thì rất không hay gặp.

Nếu như Trần Viễn thực sự có thực lực ủng hộ cho nữ streamer kia 10 triệu đồng, vậy sự giàu có đằng sau hắn ta là kinh người cỡ nào?

Vậy ít nhất cũng phải tới vài tỷ chứ?

Nói không chính xác thì trên 10 tỷ cũng có thể.

Đây là con nhà giàu có thể so sánh sao?

Nói không chừng hắn thế nhưng thật ra là con của một tập đoàn lớn, hoặc là cậu ấm của tài phiệt nào đó.

Nếu bỏ lỡ một đại thiếu giấu mặt như thế này, vậy cả đời này sẽ không hối hận chứ?

Tuy rằng nàng ta không hoàn toàn chắc chắn.

Nhưng thăm dò một đợt, tóm lại là không sai.

Thế là, Từ Nhạc Nhạc bắt đầu chủ động xuất kích.

"Trùng hợp như vậy a, bạn Từ Nhạc Nhạc, học viện nghệ thuật các ngươi cũng lên lớp ở nơi này sao?" Trần Viễn lên tiếng chào hỏi với giọng điệu bình thản.

"Cái gì mà khéo hay không khéo, người ta là chuyện môn tới tìm ngươi, đây là bức họa buổi sáng ta vẽ, tặng cho ngươi!"

Từ Nhạc Nhạc cầm một bản vẽ đưa tới trước mặt Trần Viễn.

Khoan hãy nói, khả năng vẽ tranh của Từ Nhạc Nhạc thực sự có chút tài năng.

Bên trong vẽ chính là Trần Viễn.

Dáng vẻ sinh động như thật kia, cảm giác không khác mấy so với ảnh chụp.

"Tình huống như thế nào? Nữ tử xinh đẹp như vậy lại tới tìm Trần Viễn?"

"Đậu xanh, đây không phải là Từ Nhạc Nhạc ở học viện nghệ thuật sao? Nàng ta thế mà chủ động tặng quà cho Trần Viễn?"

"Nàng ta chính là Từ Nhạc Nhạc a, nghe nói dường như rất nổi danh, vãi nồi, bức họa kia vẽ lại là vẽ Trần Viễn, đây là đang âm thầm biểu đạt tâm ý sao?"

"Ta tan nát, tại sao muốn để cho ta loại độc thân cẩu này nhìn thấy loại cảnh tượng không tốt này cơ chứ?"

"Không phải chứ, ta đến cùng là thua ở chỗ nào? Nói tướng mạo, nói chiều cao, nói tài hoa, Trần Viễn từng cái phương diện đều không bằng ta, hơn nữa ta còn biết hát rap, còn biết chơi bóng rổ, tại sao Triệu Ngọc Kỳ lại bằng lòng kết bạn wechat với hắn, tại sao Từ Nhạc Nhạc sẽ chủ động tặng quà cho hắn? Thật không có đạo lý a?"

Giáo thảo Lý Kiếm Phong, nghĩ mãi mà không thể nào hiểu nổi.

P/S: Ta thích nào ... chương 1.

Giáo thảo: chỉ nam sinh vừa đẹp trai, vừa học giỏi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất