Chương 107: Hung thú triều giáng lâm!
Tinh thần niệm sư.
Cái khái niệm này trước kia Tô Tiểu Bạch cũng chưa nghe nói qua, vẫn là sau khi đi vào căn cứ số 15, mời biết đây là tồn tại đặc thù nhờ xem điển tịch trong Tàng Thư Các.
Võ giả bình thường, đều là chuyên tu thân thể, binh khí, công pháp, từ đó tăng lên thực lực bản thân.
Nhưng tinh thần niệm sư lại không giống vậy.
Đây là một tồn tại so với Luyện Đan Sư còn hiếm có hơn.
Cũng bởi vì như vậy, tinh thần niệm sư cũng cực kỳ đáng sợ... Bọn họ có thể dùng tinh thần lực cường đại, trực tiếp cách không nắm lên vật thể, để cho ngươi đang lúc chưa kịp phản ứng, liền trong nháy mắt cắt đứt cổ họng của ngươi!
Nếu như nói võ giả còn cần liều sống liều chết, từng người cận chiến săn giết hung thú.
Như vậy tinh thần niệm sư, thì vẻn vẹn chỉ cần thao túng mấy khối kim loại nhỏ sắc bén, liền có thể dễ dàng càn quét một mảng lớn hung thú.
Bọn họ giết người trong vô hình, sát thương quần công không gì sánh bằng.
Nhưng mà bọn họ cũng có điểm yếu... Bởi vì nguyên nhân công pháp tu luyện trường kỳ là công pháp tinh thần lực, cho nên thường thường bọn hắn sẽ xem nhẹ công pháp rèn thể, dẫn đến phòng ngự nhục thân cũng không cường hãn... Nếu là bị trúng đòn gần người, liền có thể trực tiếp làm bọn hắn trọng thương, thậm chí chém giết ngay tại chỗ!
Tinh thần niệm sư đều là trời sinh, tiềm chất tinh thần lực đặc biệt cường đại.
Nhưng cái khái niệm “Trời sinh” này khác biệt.
Người tiềm chất tinh thần lực cường đại, nhất định phải đạt tới cấp Võ Soái, hoàn toàn khai thác tinh thần thức hải, mới có thể chân chính khiến cho bản chất tinh thần lực có thể phóng ra ngoài, đạt tới mức độ có thể lấy vật giết người...
Tại trước khi không có đạt tới cấp Võ Soái, dù là tinh thần lực của ngươi cường đại cỡ nào, cũng căn bản không làm nên chuyện gì.
Bởi vậy, cấp Võ Soái không chỉ là một đường ranh giới to lớn, mà còn là thời khắc quyết định vận mệnh ——
Hiển nhiên, Tô Tiểu Bạch liền hoàn toàn không có phương diện tiềm lực trở thành tinh thần niệm sư.
“Không biết hệ thống có thể cung cấp tu luyện tinh thần lực hay không?”
Trong lòng Tô Tiểu Bạch không khỏi hiện ra ý nghĩ này.
Nếu như có thể cung cấp tu luyện tinh thần lực mà nói, vậy chẳng phải hắn liền có thể “Niệm Võ song tu”?
Hơn nữa tinh thần niệm sư hoàn toàn có thể làm lá bài tẩy, bộc phát bất cứ lúc nào, lấy tính mạng địch nhân trong chốc lát!
Chỉ mới ngẫm lại đã cảm thấy lợi hại!
“Kí chủ, chờ sau khi ngài đem một khóa tu luyện không gian tăng lên cấp 20, sẽ có kinh hỉ nha!”
Bỗng nhiên, hệ thống thốt ra một câu nói như vậy.
Lập tức Tô Tiểu Bạch mừng rỡ trong lòng.
“Ý ngươi là... sau khi không gian một khóa tu luyện đạt tới cấp 20, sẽ có thêm vào tu luyện tinh thần lực?”
Tô Tiểu Bạch vội vàng hỏi thăm.
Nhưng hệ thống lặng yên, không có trả lời hắn.
Nhưng mà Tô Tiểu Bạch có thể kết luận, khi không gian một khóa tu luyện đạt tới cấp 20, nói không chừng thực sự có chức năng tu luyện tinh thần lực!
“Cái này nếu còn có thể tự động tu luyện tinh thần lực mà nói... Đậu đen rau muống, như vậy còn đến mức nào? !”
Trong lòng Tô Tiểu Bạch đã có chút ngứa ngáy khó nhịn.
Hận không thể bây giờ liền tranh thủ thời gian cầm tới hơn năm mươi tỷ, hung hăng nện lên không gian một khóa tu luyện!
Bên này Tô Tiểu Bạch còn đang đắm chìm trong vui sướng khi có thể trở thành tinh thần niệm sư.
Một bên khác, Thống Đốc “Ty Bác Duyên” mở miệng, “Đông Phương huynh, ta đang tiếp đãi một vị khách quý, ngươi mời ta đến gấp rút như vậy, ta cũng không cách nào từ chối, liền gọi hắn cùng đi, ngươi không ngại chứ?”
“Người tới đều là khách, nếu là khách quý của Thống Đốc đại nhân, đó cũng là khách quý của ta, đương nhiên sẽ không để ý.”
Đông Phương U nói.
“Ô huynh.”
Ty Bác Duyên kêu một tiếng.
Rất nhanh, một đạo thân ảnh lăng không mà đến xuất hiện bên người Ty Bác Duyên.
Đây là một vị Võ Soái Phổ Thông.
Người mặc áo bào đen rộng thùng thình, mang mắt kính, nhìn rất nhã nhặn, giống như là một vị học giả.
“Vị này, là sứ giả của Ô gia trong căn cứ số 88, Ô Hoằng Hòa.”
Ty Bác Duyên giới thiệu nói, “Về phần Ô gia, chắc hẳn cũng không cần ta giới thiệu quá nhiều đi.”
“Hoằng Hòa gặp qua Đông Phương đại nhân!”
Khuôn mặt Ô Hoằng Hòa khẽ cười nhẹ, thi lễ một cái.
Soạt!
Nhưng mà sau khi nghe được những chữ “Căn cứ số 88” cùng “Ô gia” này, tất cả những võ giả ở đây gần như cũng đồng thời phát ra một mảnh thanh âm xôn xao kinh ngạc!
Ô gia ở căn cứ số 88... Đây chính là gia tộc có Võ Thần thứ thiệt trấn giữ a!
Đối với bọn họ mà nói, Võ Thần liền giống như tồn tại Thần linh, lật tay thành mây, trở tay thành mưa, thiên địa đều nằm trong lòng bàn tay, mức độ cường hãn có thể nghĩ!
Nhưng mà những người khác cũng chỉ kinh ngạc thét lên mà thôi!
Sau khi Đông Phương U nghe được hai chữ “Ô gia” này, con ngươi trực tiếp co rụt lại, cả người không khỏi run lên một cái, trong mắt xẹt qua một vòng vẻ sợ hãi!
Hắn gần như theo bản năng, liền nhìn một chút không gian giới chỉ trong tay mình.
Không sai.
Trong không gian giới chỉ của hắn, có một vật, cùng Ô gia cùng một nhịp thở —— đó chính là công pháp cấp Đại Thừa « Tây Thiên Vạn Lý »!
Ô gia cũng không phải cư dân bản địa của căn cứ số 88, mà là đến từ căn cứ số 84.
Nhưng bởi vì căn cứ số 84 bị hung thú Dị Vực phá hủy, Ô gia không thể không tập thể di chuyển đến căn cứ số 88...”
Mà lúc đó Đông Phương U vừa vặn đang ở căn cứ số 84!
Võ Thần trấn thủ căn cứ số 84 bị Dị Vực hung thú giết chết.
Tường thành bị vô tình công phá, hung thú triều điên cuồng tràn vào trong thành, trắng trợn tàn phá, tất cả gia tộc hoàn toàn đại loạn.
Khi đó Đông Phương U đã có cảnh giới Võ Soái Phổ Thông, trong lúc hắn chạy trốn, bắt được cơ hội, len lén mạt sát tiểu thiếu gia Ô gia, cướp lấy không gian giới chỉ của hắn, từ bên trong lấy được một đống lớn thứ tốt, trong đó bao gồm cả « Tây Thiên Vạn Lý »!
Nhưng sau đó hắn nghe nói Ô gia dời đến căn cứ số 88, vẫn còn sống sót, hắn căn bản không dám đến gần, liền vội vàng chạy tới căn cứ số 15 xa nhất, ở nơi này thành lập Đông Phương gia.
Vì phòng ngừa bị để mắt tới, hắn đối với « Tây Thiên Vạn Lý » thi triển khóa huyết dịch, tìm hiểu cũng phải lén lén lút lút... Đáng tiếc công pháp cấp Đại Thừa đối với hắn quá mức khó khăn, đến nỗi cho đến bây giờ cũng không có nửa điểm đầu mối.
Chưa từng nghĩ đến hôm nay vậy mà gặp phải người Ô gia ở nơi này!
“Ta tới, là để bàn bạc cùng Thống Đốc đại nhân chuyện liên quan đến xây dựng đường dây mua bán giữa căn cứ số 15 cùng căn cứ số 88, nếu có quấy rầy, xin lượng thứ cho!”
Ô Hoằng Hòa mỉm cười chắp tay.
“Không sao.”
Đông Phương U nói như thế nào cũng là một đại nhân vật, nhanh chóng bình ổn tâm tình, “Hôm nay ta mời Thống Đốc đại nhân tới, cũng là vì tác thành một việc tốt đối với hai nhà.”
“Như Thống Đốc đại nhân thấy, con Tứ nha đầu không ra hồn của ta đã trở về...Thiếu gia nhà ngươi đã nói qua, hắn muốn cưới Tứ nha đầu nhà ta làm vợ, vừa vặn hôm nay các vị đều ở đây, vậy thì xin mời làm chứng, thành toàn cọc chuyện tốt đẹp này!”
Thì ra là như vậy!
Tô Tiểu Bạch nghe được lời này, cuối cùng bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Hóa ra náo nửa ngày, Đông Phương U đã sớm tính toán hết thảy... Lộ ra tin tức khiến Đông Phương Nhu trở về, sau đó lại an bài cái gọi là người thân cận lộ chân tướng, cuối cùng ở chỗ này bắt ba ba trong rọ, thậm chí còn sớm mời Thống Đốc căn cứ tới chứng kiến.
Tên Đông Phương U này... Cũng có chút tài năng a!
“Đông Phương U, ngươi không khỏi quá mức tự cho là đúng a?”
“Ta cho dù chết, cũng không để ngươi như ý...!”
Đông Phương Nhu tràn ngập hận ý, nghiến răng nghiến lợi nói.
“Thật sao?”
“Không sao, ngươi mà chết, vậy ta liền để cho tên Phong lão bên cạnh ngươi này nếm hết mọi cực hình của Đông Phương gia, dằn vặt đến chết!”
Sắc mặt Đông Phương U lạnh lùng.
Oa!
Người này... quả nhiên cái gì cũng đã tính tốt!
Biết rõ Đông Phương Nhu trọng tình.
Cho nên lộ ra tin tức mẹ nàng.
Biết rõ Đông Phương Nhu trọng nghĩa.
Cho nên đem Phong lão cùng một chỗ lừa tới đến áp chế.
Thế cục này... thật là hoàn mỹ!
Đáng tiếc... Vẫn tồn tại một khuyết điểm duy nhất.
Khóe miệng Tô Tiểu Bạch khẽ nhếch.
Ngay lúc hắn vừa mới chuẩn bị mở miệng, dự định bắt đầu làm một đợt trang bức đánh mặt giả heo ăn thịt hổ, bỗng nhiên——
Ầm ầm ầm! ! !
Cả đại địa bắt đầu đất trời rung chuyển.
Sắc mặt tất cả mọi người ở đây chợt đại biến.
“Hung thú triều đến rồi!”