Chương 109: Chém giết Đông Phương U!
“Đông Phương huynh, ngươi biết ngươi đang làm gì không?”
“Lâm trận bỏ chạy thế nhưng là trọng tội!”
Ty Bác Duyên nghe nói như thế, sắc mặt trở nên vô cùng âm trầm... Hắn thân làm Thống Đốc căn cứ số 15, đương nhiên hết thảy lấy căn cứ làm chuẩn.
Đông Phương U là chiến lực cao cấp nhất để ngăn cản hung thú cấp SSS, bây giờ ngay cả đánh cũng không đánh liền lựa chọn chạy trốn... Chỉ bằng thực lực của hắn cùng những tên Võ Soái Tinh Anh của hai cái gia tộc còn lại, làm sao có thể ngăn cản được hung thú cấp SSS?
“Thống Đốc đại nhân, ngươi cảm thấy nhóm chúng ta còn có phần thắng sao?”
Giờ phút này vẻ mặt Đông Phương U đã khôi phục tỉnh táo, “Ngươi cùng ta cũng đã từng trực tiếp đối mặt qua hung thú cấp SSS, hẳn là biết rõ hung thú cấp độ SSS mạnh bao nhiêu!”
“Coi như đem tất cả võ giả của căn cứ số 15 chúng ta bó vào cùng một chỗ, cũng không phải đối thủ của một con hung thú cấp độ SSS!”
Sắc mặt Ty Bác Duyên biến đổi.
Đúng như Đông Phương U nói, hung thú cấp độ SSS quá mạnh!
Cho dù mấy tên Võ Soái Cực Hạn tiến lên, cũng không thể đánh bại nó... Nếu như một khi đối phương bùng nổ trạng thái cuồng bạo, liền ngay cả Võ Soái Cực Hạn cũng có nguy hiểm ngã xuống!
Từ thuở trước đây, lúc Đông Phương U chưa tấn thăng đến Võ Soái Cực Hạn, hàng năm hung thú triều trong căn cứ số 15 đều là dựa vào nhóm Võ Soái Tinh Anh gian nan dây dưa chém giết, mới thật không dễ dàng vượt qua.
Nếu như hung thú cấp độ SSS có thể xuất hiện sau khi căn cứ số 15 sinh ra đủ nhiều Võ Soái Cực Hạn, vậy bọn hắn còn có khả năng thắng.
Nhưng bây giờ chỉ có một người Đông Phương U, hung thú cấp độ SSS vừa ra, mang ý nghĩa căn bản không thể ngăn cản!
Mà Đông Phương U cũng đầy đủ quyết đoán.
Lúc ở căn cứ số 84, hắn cũng là làm như vậy.
Thấy tình thế không ổn, lập tức liền chạy, căn bản không chút mảy may do dự... Hắn cũng sẽ không giống như những người khác, liều mạng chém giết vì người không có liên quan đến chính mình.
Tính mạng của chính hắn, mới là quan trọng nhất!
“Đông Phương đại nhân muốn trốn khỏi căn cứ? !”
“Hắn trốn vậy chúng ta làm sao bây giờ? !”
“Người mạnh nhất cũng chạy... Nhóm chúng ta còn làm sao ngăn cản đợt hung thú triều này? !”
“Căn cứ số 15... Triệt để xong!”
Đám võ giả trong căn cứ số 15 lòng như tro nguội.
Người mạnh nhất Đông Phương U đều chạy, đủ để chứng minh hung hiểm của lần hung thú triều này, vượt xa khỏi tưởng tượng!
Ví dụ tương tự, cũng không ít.
Căn cứ số 84 cũng là một trong số đó.
Cho đến tận nay, căn cứ số 18 cũng vẫn là một vùng phế tích... Cho dù xây dựng lại cũng vô dụng, không có tồn tại có thể ngăn cản cấp Võ Thần trấn áp, xây lại căn bản là lãng phí thời gian!
Bởi vì hung thú triều là mỗi năm một lần.
Năm nay ngươi giết chết, sang năm thì sao?
Hơn nữa hung thú cấp SSS lúc vừa mới bị giết, sang năm cũng sẽ phục sinh như thường!
Thậm chí có thể nói không khoa trương chút nào, từ một khắc khi hung thú cấp SSS xuất hiện trở đi, căn cứ số 15 liền nhất định chịu số phận bị phá thành thất thủ!
“Đường đường gia chủ Đông Phương gia, Võ Soái Cực Hạn, làm sao lại kinh sợ thành như vậy?”
Lúc này, Tô Tiểu Bạch lên tiếng.
Hắn vừa mở miệng, liền không chút lưu tình giễu cợt Đông Phương U một đợt.
Ầm!
Sắc mặt Đông Phương U lạnh lẽo, cũng tương tự không lưu tình chút nào, quả quyết xoay người lại chém ra một kiếm!
Hắn muốn giết Tô Tiểu Bạch từ lâu rồi, chẳng qua bị sự xuất hiện của hung thú cấp SSS làm trễ nãi một chút mà thôi, bây giờ lại nghe được lời nói của Tô Tiểu Bạch, nhất thời lửa giận bùng lên, lại không có chút kiêng kỵ nào, trực tiếp ra tay!
Một kiếm của Võ Soái Cực Hạn vừa ra, giống như ánh sáng trên bầu trời kịch liệt nổ tung.
Tại bên trong không tới 0.1 giây, chung quanh tất cả linh khí dường như bị điên cuồng lôi kéo tới, hội tụ bên trên thanh kiếm trong tay Đông Phương U, kết hợp với uy năng nén giận của Võ Soái Cực Hạn, trong nháy mắt bổ xuống!
“Chết!”
Một kiếm này, nhanh đến khiến cho mọi người ở đây đều không cách nào phản ứng.
Cho dù là Ty Bác Duyên, đối mặt một kích bất thình lình, tối đa cũng chỉ có thể nhanh chóng lợi dụng tinh thần lực tạo nên một cái hàng rào, triệt tiêu một bộ phận tổn thương... Muốn né tránh, căn bản làm không được!
Nhưng mà Tô Tiểu Bạch lại bắt được.
Bảng hệ thống của hắn toàn diện là Võ Soái Cực Hạn.
Mà đây chẳng qua là thực lực cơ sở.
Có rất nhiều công pháp cấp tiểu thừa gia trì, cho dù Đông Phương U cũng chỉ có phần bị hắn treo lên đánh... Muốn đánh lén hắn sao? Đơn giản là ý nghĩ hão huyền!
Gần như trong một cái chớp mắt, Điêu Nguyệt Thanh Long trong tay Tô Tiểu Bạch liền hiện ra.
"Bất Động Minh Vương..."
"Vạn Pháp Quy Nhất..."
"Đại Nhật Thức..."
"Đại Nhật Thức..."
"Trảm Nhật Thức..."
"Thiên Cương - Ngũ Tuyệt..."
"Toái tinh lực..."
"Sát khí tụ hợp..."
"..."
Đồng thời, tất cả công pháp tiểu thừa trên người Tô Tiểu Bạch đều bị điều động!
Nếu không làm sao nói lượng biến sinh ra chất biến đây?
Là một người lĩnh ngộ đủ nhiều công pháp cấp tiểu thừa, thông hiểu đạo lý, sau khi sinh ra càng nhiều lý giải, tầng cấp toàn bộ thực lực đều sẽ lên cao một cái cấp độ!
Giờ phút này khí thế Tô Tiểu Bạch bạo phát đi ra, trong nháy mắt đâu chỉ tăng vọt gấp năm lần!
“Chém!”
Nhìn như chậm chạp, kì thực nhanh như tia chớp!
Gần như là trong nháy mắt Đông Phương U xuất kiếm, trường đao của Tô Tiểu Bạch liền đã xuất hiện, cũng bộc phát ra tất cả công pháp cấp tiểu thừa, ầm vang chính diện nghênh đón!
Ầm! ! ! ! ! ! ! !
Chỉ một thoáng, một cỗ lực lượng khổng lồ ầm vang bộc phát, khiến tất cả mọi người ở đây đều biến sắc.
Tiếng vang đinh tai nhức óc, truyền khắp toàn bộ trời đất, uy lực cuồng bạo của dư âm điên cuồng hướng bốn phía truyền ra!
Giao tranh bùng nổ giữa Võ Soái Cực Hạn, gần như không khác biệt là mấy so với bom nguyên tử hình người.
“Tên tiểu gia hỏa này, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? !”
Ty Bác Duyên thân làm tinh thần niệm sư, cũng là tồn tại tiếp cận Võ Soái Cực Hạn nhất, tự nhiên là người đầu tiên phát giác được biến hóa của chiến trường.
Mặt mũi hắn tràn đầy hoảng sợ.
Chỉ thấy bên dưới đối chiến khoảng cách gần của Đông Phương U cùng Tô Tiểu Bạch, lại bất phân thắng bại...
Không.
Phân ra thắng bại.
Sắc mặt Ty Bác Duyên đại biến.
Hắn nhận ra được thân hình Đông Phương U trên không trung bị đánh lui một đoạn.
Đồng thời, cái linh binh loại hộ giáp ẩn hình trên cổ Đông Phương U kia, lóe lên ánh sáng, sau đó hiện ra chân thân của nó, hoàn toàn mờ đi vầng sáng thuộc về linh binh.
Linh binh loại hộ giáp của Đông Phương U triệt để bị hỏng!
“Tiểu tử, ngươi...”
Sau khi bùng nổ đối cứng, Đông Phương U nhanh chóng lui về phía sau, kéo ra một khoảng cách, sắc mặt so với Ty Bác Duyên càng khó coi hơn, thậm chí trong mắt có ý kinh hoàng.
Chuyện Ty Bác Duyên có thể nhận ra, hắn làm sao có thể không phát hiện được?
Linh binh loại hộ giáp hắn thật vất vả mới có thể tìm tới, đủ để chống cự nhiều lần công kích cường độ Võ Soái Cực Hạn... Nhưng mà ngay tại bên dưới một đao vừa rồi của Tô Tiểu Bạch, hoàn toàn bị hỏng!
Không chỉ có như thế, hắn còn phát hiện Tô Tiểu Bạch lại dùng chính là công pháp cấp tiểu thừa điển tàng của Đông Phương gia.
Đương nhiên, chân chính khiến hắn cảm thấy kinh hoàng cũng không phải là cái này.
Tô Tiểu Bạch rõ ràng chẳng qua chỉ là Võ Soái Phổ Thông mà thôi, nhưng hắn chém ra một đao, lại vượt qua một kiếm của chính mình, để cho tất cả lực lượng truyền tới trên người của hắn.
Nếu như mới vừa rồi không có cái linh binh loại hộ giáp này bảo vệ, trực tiếp bị thương, chính là bản thân hắn!
“Trốn!”
“Phải mau trốn!”
Gần như trong nháy mắt, Đông Phương U liền đưa ra phán đoán.
Hắn không biết đứa con gái đáng chết kia của chính mình, đến cùng từ chỗ nào tìm đến trợ thủ có thực lực đáng sợ như vậy... Nhưng nếu như mình lại cứng rắn đỡ một đao nữa mà nói, nói không chừng liền phải đột tử tại chỗ!
Vô luận như thế nào, giữ được tính mạng mới là quan trọng nhất.
Nhưng Tô Tiểu Bạch sẽ để cho hắn chạy thoát sao?
Từ trước đến nay Tô Tiểu Bạch không phải là một người nhân từ nương tay.
Vừa rồi cử động bỗng nhiên xuất thủ của Đông Phương U, đã triệt để chọc giận hắn... Còn muốn chạy ư?
Kiếp sau đi!
Xuy ——
Ngay tại trong nháy mắt Đông Phương U vừa mới chuẩn bị nhích người chạy trốn, trong lòng bàn tay Tô Tiểu Bạch lặng lẽ hiện lên Không Gian Nhận, vô tình quăng ra ngoài, cũng từ trên cổ Đông Phương U lướt nhanh qua!