Chương 118: Bảo tàng Dị Vực thế giới!
“Chuyện này... Đây chính là cứ điểm ở Dị Vực thế giới của căn cứ số 15 sao?”
Ở trong tưởng tượng của Tô Tiểu Bạch, Dị Vực thế giới hẳn là giống như căn cứ số 15, có một tòa thành thị thời thời khắc khắc bùng nổ chiến tranh, chống đỡ Dị Vực hung thú xâm lấn.
Nhưng mà chân thật phơi bày ở trước mắt hắn, căn bản không có cái bóng gì của thành phố, chỉ có một thành trấn nhỏ hoang tàn đến không thể hoang tàn hơn.
Tùy tiện dùng đất sét đắp thành nhà, khắp nơi đều lộ ra cảnh đổ nát thê lương.
Tòa nhà cao nhất ngay cả ba tầng đều không tới.
Ngay cả mặt đường cũng một mảnh loang loang lổ lổ.
Gần như cùng một ít bộ lạc nghèo khó ngoài dã ngoại không khác là mấy.
“Xin chào đại nhân!”
Lúc này, binh lính thủ vệ phụ trách tiếp đãi truyền tống trận vừa thấy được Võ Soái Tinh Anh hạ xuống, không dám lạnh nhạt chút nào, liền vội vàng chạy tới cung kính hành lễ với Tô Tiểu Bạch.
“Cứ điểm này làm sao... Thật giống như có vẻ phát triển không tốt lắm?”
Tô Tiểu Bạch không hiểu hỏi.
“Đại nhân, ngài là lần đầu tiên đến, có chỗ không biết... Cứ điểm này mặc dù nhỏ, nhưng mà gặp phải Dị Vực hung thú công kích cũng không ít!”
“Trước đó đã từng tạo dựng lên mấy lần, nhưng không bao lâu toàn bộ xong đời dưới sự tấn công của Dị Vực hung thú... Cho nên để thuận tiện xây lại, cũng vì không tạo thành tổn thất quá lớn, liền dứt khoát giữ nguyên bộ dáng như lúc này!”
Binh lính thủ vệ trả lời.
“Dị Vực hung thú rất mạnh sao?”
Mắt Tô Tiểu Bạch sáng lên.
“Rất mạnh!”
Trong mắt binh lính thủ vệ xẹt qua một vòng rung động, “Bọn chúng mỗi một đầu đều có cấp độ S là thấp nhất, phải rất nhiều người cùng tiến lên, vô cùng phí sức mới có thể giết chết một con! So với hung thú cấp S trên Địa Cầu mạnh hơn nhiều lắm!”
Hung thú cấp độ S, cấp độ SS, cấp độ SSS, trên Địa Cầu đều có.
Khi hung thú triều tới, bọn chúng đều được Dị Vực hung thú triệu tập làm “Đồng bọn” , Dị Vực hung thú tùy tiện gầm một tiếng, liền có thể khống chế bọn chúng, tạo thành đại quân, công kích căn cứ nhân loại.
Hung thú triều trong căn cứ số 15 sở dĩ không có hình thành quy mô, là bởi vì Dị Vực hung thú còn chưa bắt đầu triệu tập hung thú Địa Cầu, liền bị Tô Tiểu Bạch cùng cái bóng của hắn giết trong chớp nhoáng, tiêu diệt ngay tại chỗ.
Như vậy có thể thấy, cùng một đẳng cấp, Dị Vực hung thú so với hung thú ở Địa Cầu cao hơn một tầng cấp... Hung thú Địa Cầu dường như bên trên huyết mạch có bản năng phục tùng hung thú Dị Vực!
“Chẳng lẽ... Đại tai biến ở Địa Cầu, cũng là bởi vì cái Dị Vực thế giới này mới xuất hiện?”
Trong đầu Tô Tiểu Bạch bỗng nhiên hiện ra một cái suy đoán to gan như thế.
Sau đó, hắn lại hướng tên binh lính thủ vệ này tìm hiểu một ít tin tức liên quan tới cứ điểm này.
Dị Vực thế giới rất lớn, rộng lớn vô cùng!
Lớn đến bọn họ đến tận bây giờ cũng không tìm tòi đến giới hạn của nó...
Cứ điểm trước mắt này, cũng không ở bên cạnh lỗ hổng lối đi Dị Vực thế giới của căn cứ số 15, mà là ở khoảng cách bên ngoài lỗ hổng thông đạo mấy ngàn dặm... Nguyên nhân là quanh quẩn lỗ hổng này có rất nhiều hung thú cường đại, bằng vào bọn họ những người này, đi qua căn bản là chịu chết!
Đây chỉ là một tiểu cứ điểm, trong cứ điểm phần lớn đều là Võ Soái Phổ Thông, chỉ có vô cùng ít Võ Soái Tinh Anh... Trong bọn họ không chỉ có căn cứ số 15, cũng có Võ Soái của các căn cứ chung quanh như căn cứ số 11, căn cứ số 39, căn cứ số 45... Sau khi đóng quân ở căn cứ này, cơ bản đều là nửa năm mới trở về một lần.
Bởi vì chỉ có đợi hơn nửa năm, bọn họ mới có thể tích góp đủ lộ phí để trở về truyền tống trận, cùng với mang thật nhiều lợi ích trở về.
Hơn nữa chỗ tốt lớn nhất của cứ điểm này là, chung quanh cơ bản đều là hung thú cấp độ S, cực ít xuất hiện hung thú cấp độ SS, vì vậy bọn họ mới có thể bình yên ngây ngốc đến bây giờ...
Trừ những thứ tin tức tương đối cơ bản này ra, Tô Tiểu Bạch cũng biết một điểm liên quan tới tương quan mật thiết của Dị Vực thế giới.
Đúng như hắn đoán vậy, trong Dị Vực thế giới, bất kể là thiên tài địa bảo, hay là tài nguyên khoáng sản kim loại đều cực kỳ phong phú!
Không ít Võ Soái Tinh Anh tới, chính là vì rời đi cứ điểm, đi những địa phương khác tầm bảo, một khi có phát hiện, đó là một khoản tài phú kinh người!
Hơn nữa không nói thứ khác, vẻn vẹn là thi thể của Dị Vực hung thú, liền vô cùng đáng tiền, bất kỳ tài liệu một cái bộ phận nào, đều có giá trị gấp năm lần tài liệu hung thú Địa Cầu... Nếu như là tài liệu có ích tương đối trân quý, giá tiền càng đủ để lật gấp mười lần!
Đây cũng là một trong những nguyên nhân tại sao những nhóm Võ Soái Phổ Thông đều nguyện ý tới mạo hiểm, ngẩn ngơ chính là nửa năm.
Không chỉ có như thế, liền ở địa phương cách cứ điểm này ước chừng khoảng 4000 km, có một cứ điểm của bộ lạc người Dị Vực.
Theo miêu tả của binh lính thủ vệ, người Dị Vực từ trên bề ngoài, tương tự với nhân loại.
Một cái đầu, một đôi tay, một đôi chân, tai mắt mũi miệng đều giống nhau... Nhưng bọn chúng có vóc người dị thường cao lớn, lại có màu sắc của da thịt khác nhau, có màu xanh lá cây, có màu nâu đỏ, có màu vàng sẫm, cái trán còn thật dài.
Nhưng giống nhau là, người Dị Vực cũng tu luyện công pháp, cũng đi con đường võ giả... Mấu chốt nhất là, bọn họ tu luyện, là công pháp cấp tiểu thừa!
Võ giả Địa Cầu thường xuyên khai chiến cùng người Dị Vực.
Hai bên đều có thắng có thua.
Đông Phương U cũng đã từng tới, cũng chém giết nhiều người Dị Vực đẳng cấp Võ Soái Tinh Anh, lấy được chừng mấy bộ công pháp cấp tiểu thừa...
“Thì ra là như vậy... Ta nói làm sao trên tay Đông Phương U có nhiều công pháp cấp tiểu thừa như vậy đây, thì ra đều là thu thập ở nơi này a!”
Tô Tiểu Bạch bừng tỉnh.
Công pháp cấp tiểu thừa, vốn chính là đồ chơi hiếm thấy, cho dù là Võ Soái đều sẽ vì thế mà thèm thuồng... Cũng chỉ có Tô Tiểu Bạch, cầm trong tay hơn mười bộ công pháp cấp tiểu thừa, đã sớm coi thường.
“Nhìn như thế này, mặc dù cứ điểm không giống như ý, nhưng mà hoàn cảnh lại hoàn toàn phù hợp ảo tưởng của ta a!”
“Chỉ cần có thể đem cái bóng điều động tới đây giết Dị Vực hung thú, lấy được tài liệu Dị Vực hung thú, cùng với phái địa tinh tầm bảo, địa tinh lấy quặng ở chỗ này tiến hành khai thác... Chậc chậc chậc, vậy thì lợi nhuận, chỉ là suy nghĩ một chút liền sảng khoái ngất trời a!”
Trong mắt Tô Tiểu Bạch tỏa sáng ánh sao, “Hơn nữa người Dị Vực ở nơi này tu luyện công pháp cấp tiểu thừa, vậy nói rõ công pháp cấp đại thừa chắc chắn cũng không ít, chỉ cần tìm tòi đủ xa, nói không chừng có thể thu hoạch được một hai bộ công pháp cấp Đại Thừa... Thoải mái a!”
Ô ~~~~~~~~~~
Ngay lúc Tô Tiểu Bạch còn ảo tưởng đại kế phát tài của chính mình.
Bỗng nhiên, một đạo tiếng kèn dồn dập nặng nề truyền khắp toàn bộ cứ điểm.
Đồng thời một cỗ chấn động truyền tới từ mặt đất.
“Đáng chết! Cái đám súc sinh kia lại tới sao?”
“Hôm nay làm sao cũng phải đem chúng nó chặt hết mới được!”
“Lần trước bị đánh đau còn chưa đủ giáo huấn, vậy thì một lần nữa! Vừa vặn, ta đang rầu chuyện tiền sửa chữa linh binh không có chỗ kiếm đây!”
“...”
Nhóm Võ Soái đang nghỉ ngơi bên trong cứ điểm, thân hình rối rít bay lên trời, ánh mắt ngắm về phía chân trời xa xa.
Tô Tiểu Bạch cũng nhanh chóng bay lên không.
“Là Dị Vực hung thú cấp S!”
Tô Tiểu Bạch liếc mắt liền thấy được chân trời bên kia có một thân ảnh khổng lồ cao mấy trăm mét, “Không chỉ một đầu, có mấy đầu!”
Nhìn thấy cái này, Tô Tiểu Bạch lập tức nhếch miệng cười một tiếng.
Những thứ này, đều là linh tệ trắng lóa a!
“Đều là của ta!”
Tô Tiểu Bạch lập tức điều động cái bóng chạy thẳng tới vài đầu hung thú cấp độ S kia!
...
Cùng lúc đó, trên bầu trời căn cứ số 15, một chiếc chiến thuyền lớn nhỏ ước chừng bằng tàu thủy chậm rãi tiến vào bên trong căn cứ số 15.
“Ô Hoằng Hòa, ta hi vọng ngươi tốt nhất không có nói láo... Tây Thiên Vạn Lý Quyết, thế nhưng là bí mật lớn nhất của Ô gia chúng ta!”
“Nếu như truyền đi, công pháp cấp đại thừa của Ô gia chúng ta bị tiết lộ, còn chính là bị một tên Võ Soái Phổ Thông lĩnh ngộ học được... Mặt mũi Ô gia chúng ta sẽ mất hết, không còn sót lại chút gì!”
Trên boong chiến thuyền, có một đạo bóng người đứng chắp tay.
Khí tức lộ ra trên thân người này, rõ ràng là một tên Võ Soái Á Thần!