Chương 146: Đệ nhất Võ Soái Kim Bảng!
Sau khi giải quyết thủ tục khiêu chiến Võ Soái Kim Bảng, Tô Tiểu Bạch đi đến đấu võ trường của Võ Soái Á Thần.
“Nhiều Võ Soái Á Thần như vậy?”
Phát hiện đầu tiên của Tô Tiểu Bạch, ở trong khu chờ chiến, lại có hơn một ngàn tên Võ Soái Á Thần đang đợi!
Hơn một ngàn tên Võ Soái Á Thần là khái niệm gì?
Nếu như mười người trong bọn họ, có một người có thể trở thành Võ Thần, vậy cũng chính là trên trăm viên hạt giống Võ Thần tương lai a!
Tô Tiểu Bạch xuất hiện, cũng thoáng cái đưa đến chú ý của không ít Võ Soái Á Thần ở khu chờ chiến.
Tất cả mọi người đều nhướng mày một cái.
Võ Soái Cực Hạn sao?
Người này đi nhầm đấu võ trường chứ?
Võ Soái Kim Bảng, cho đến bây giờ đều là sân chơi của Võ Soái Á Thần.
Đều không ngoại lệ, có thể có tư cách khiêu chiến Võ Soái Kim Bảng, hết thảy đều là cường giả Võ Soái Á Thần nắm giữ thực lực càn quét đồng giai, thậm chí nghiền ép đồng giai... Về phần Võ Soái Cực Hạn, không tại mảnh đất nhỏ của chính mình thật tốt tranh đoạt vị trí Ngân Bảng, chạy tới Kim Bảng nơi này xem náo nhiệt gì? Là ngại không đủ mất mặt sao?
Mặc dù trong lòng tất cả mọi người đều coi rẻ khinh thường, nhưng cũng không có lên tiếng nói cái gì, tiếp tục lẳng lặng tu luyện, hoặc là nghiêm túc học hỏi chiến đấu trên lôi đài, từ trong chiến đấu của người khác học tập tổng kết kinh nghiệm.
“Những người Võ Soái Á Thần này... Thực lực cũng không tệ a!”
“Nơi này đều tương đối kém... Tối đa cũng chỉ là một chút có thể sánh bằng Võ Thần Phổ Thông, bên kia mạnh hơn một chút, phỏng chừng có thể đánh một trận cùng Võ Thần Tinh Anh, chỉ có đám người ở kề bên đấu võ trường kia, cho ta cảm giác mãnh liệt nhất!”
“Xem ra Võ Soái Kim Bảng cuối cùng cũng không nhàm chán như vậy!”
Người khác đều đang tu luyện, Tô Tiểu Bạch thì tò mò quan sát xem xét khắp nơi.
“Ừm?”
Lúc này, Tô Tiểu Bạch dường như cảm nhận được có người đang nhìn mình chằm chằm.
Hắn men theo ánh mắt nhìn lại, liếc mắt liền thấy được ở trung ương khán đài xa xa kia, có một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng đang dùng ánh mắt khá hứng thú nhìn chằm chằm chính mình.
“Cỗ khí tức này... Là Võ Vương!”
Ánh mắt Tô Tiểu Bạch biến đổi.
Hắn từng từ trong kẽ hở thông đạo Dị Vực, cảm thụ qua khí tức Võ Vương truyền đến từ một đôi con ngươi màu vàng sậm khi hung thú triều đánh tới căn cứ số 15.
Khi đó hắn liền có thể cảm nhận được một cỗ uy áp từ tầng thứ sinh mệnh cấp cao, khiến cho người cả người giống như đứng ngồi không yên, rất không được tự nhiên.
Nhưng cỗ khí tức Võ Vương này rõ ràng bất đồng, không có bất kỳ tính công kích gì, ngược lại thu liễm đến cực hạn... Nếu như không phải là thuộc tính không gian của Tô Tiểu Bạch đạt đến cấp độ tiểu thừa, cũng không phát giác được cỗ khí tức cực kỳ mỏng manh, nhưng lại áp đảo phía trên Võ Thần này.
Hai người hai mắt nhìn nhau, trung niên mặc áo bào trắng ôn hòa cười một tiếng, xa xa hướng về phía Tô Tiểu Bạch gật đầu một cái.
“Bát trưởng lão, ngài là đang quan sát tên Võ Soái Cực Hạn kia sao?”
Một Nghị Sĩ cấp Á Vương Võ Thần kế bên hỏi.
Vị trung niên mặc áo bào trắng này, không ai khác, bất ngờ chính là Mạnh Thiên Chinh, một trong mười hai vị trưởng lão của căn cứ số 1, cũng đã từng chú ý qua Điêu Nguyệt Thanh Long!
“Thực lực tên Võ Soái Cực Hạn kia không kém!”
“Khí tức của hắn dày nặng thâm thúy... Rõ ràng hỗn tạp, lại toàn bộ dung hòa với nhau một cách kỳ lạ, không liên quan tới nhau, cực kỳ đặc thù!”
Mạnh Thiên Chinh thu hồi ánh nhìn.
Khí tức Tô Tiểu Bạch hỗn tạp, là bởi vì hắn tu luyện đủ loại đủ kiểu công pháp, nhất là những công pháp thuộc tính kia, hết thảy dung hợp một chỗ, có thể không hỗn tạp sao?
“Ta cũng chú ý tới.”
“Lấy thực lực chân chính của hắn, hẳn là có khả năng sánh bằng Võ Thần Tinh Anh! Là một hạt giống tốt, nếu như đào tạo nhiều hơn mà nói, nói không chừng cũng có thể có một ít danh hiệu xếp hạng trong Hư Võng!”
Nghị Sĩ Á Vương Võ Thần bên cạnh gật đầu một cái.
...
“Ngạn tỷ tỷ, ngươi thấy cái tên Võ Soái Cực Hạn số 668 bên kia chưa? Thực lực của hắn thật giống như có chút lợi hại a!”
Ở kề bên đấu võ đài, một nữ hài để đầu búi hai sừng nói với một nữ tử mặc áo đỏ khuôn mặt tuyệt diễm xuất thần, khí chất siêu phàm thoát tục bên cạnh.
Lông mi của nữ tử áo đỏ rung động nhè nhẹ, chậm rãi mở hai mắt ra, hướng Tô Tiểu Bạch bên kia liếc nhìn một cái.
“Khí tức xác thực vượt xa Võ Thần Phổ Thông bình thường, nhưng cũng chỉ như vậy mà thôi.”
Vẻn vẹn chỉ nhìn một cái, nữ tử áo đỏ lại không có tiếp tục chú ý nữa.
“Cũng đúng, Ngạn tỷ tỷ của ta thế nhưng mà là thiên tài ngay cả Võ Thần Cực Hạn đều chém qua, mạnh hơn hắn nhiều!”
Nữ hài đầu búi hai sừng cười nói.
“Mục tiêu của ta lần nảy, là người kia!”
Ánh mắt nữ tử áo đỏ nhìn về đấu võ đài đối diện.
Nơi đó có một người thanh niên trẻ người khoác kim giáp, ngồi xếp bằng.
Bên cạnh của hắn, cắm một thanh trường kích mạ vàng.
Trong đông đảo con mắt toàn trưởng, ít nhất có một phần ba, căn bản không ở trên hai người kịch liệt chém giết trong đấu võ đài, mà là ở trên người nam tử mặc kim giáp này!
Không vì cái gì khác, tên nam tử mặc kim giáp này, đang là tồn tại hạng nhất ba năm liên tục của Võ Soái Kim Bảng.
Nghe đồn hắn đã từng cùng Á Vương Võ Thần chém giết bất phân thắng bại ước chừng hai ngày hai đêm, cuối cùng Á Vương Võ Thần thối lui, lúc này mới ngưng chiến.
Cũng chính là trận chiến ấy, khiến cho hắn thanh danh vang vội, trở thành một hạt giống mới mạnh mẽ nhất được toàn bộ căn cứ số 1 công nhận.
Tất cả mọi người đều tin tưởng, một khi nam tử mặc kim giáp này trưởng thành, nói không chừng có thể trở thành cái truyền kỳ thứ hai trong nhân loại.
Về phần cái thứ nhất?
Cái người kia đã không còn trên Địa Cầu.
Cũng không ai biết hắn đi nơi nào... Chỉ biết hắn mạnh vô cùng, đã từng một lần ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt nhân loại!
Mục tiêu của Trác Băng Ngạn, chính là muốn khiêu chiến tên nam tử mặc kim giáp này, từ trong tay hắn đoạt được vị trí thứ nhất Võ Soái Kim Bảng.
Chính mình đau khổ tu luyện lâu như vậy, lại mỗi một năm đều bị áp chế.
Năm nay nàng ở trên công pháp có cảm ngộ cùng đột phá cực lớn, thực lực nghênh đón một lần tăng vọt... Nàng nhất định phải thừa cơ hội này, đánh bại kim giáp nam tử, chứng minh chính mình!
...
“Cũng chờ gần đến một giờ, lúc nào mới đến phiên ta lên đài chiến đấu?”
Tô Tiểu Bạch không nói gì.
Cơ chế của Võ Soái Kim Bảng, cùng Ngân Bảng không quá giống nhau.
Ngân Bảng là rút thăm, rút được đối thủ nào liền đánh với người đó.
Mà tới tham gia tranh đoạt Kim Bảng, cơ bản đều là Võ Soái Á Thần, rút thăm đã sớm bị loại bỏ, đổi thành quy định khiêu chiến.
Nói cách khác.
Nếu như ngươi muốn lên đỉnh số một Võ Soái Kim Bảng, thì nhất định phải trước tiên khiêu chiến từ thứ hạng tên số 100, đánh bại tên hạng thứ 100, đánh đến tên hạng thứ 90, tiếp theo là tên hạng 80, sau đó là tên hạng 70, tên hạng 60... Chỉ có một đường thắng nổi, mới có thể có tư cách dòm ngó ngôi báu số một Kim Bảng!
Có lẽ sẽ có người cảm thấy không công bình.
Ngộ nhỡ rất nhiều người đồng thời muốn khiêu chiến một người, đây chẳng phải là xa luân chiến, gắng gượng kéo dài?
Cho nên vì một điểm này, trước khi xuất hiện giai đoạn khiêu chiến, đều sẽ tranh một tư cách chiến đấu.
Hơn một ngàn tên Võ Soái Á Thần quyết đấu với nhau.
Thắng một trận, liền sẽ sắp xếp người mạnh hơn.
Ai có thể thắng liền ba trận, người đó liền có tư cách khiêu chiến 100 vị trí đầu Võ Soái Kim Bảng!
Kể từ đó, liền bảo đảm tính công bình tương đối của Võ Soái Kim Bảng... Mà một điểm này, trước đó thì không có, bởi vì đối với thế giới võ giả mà nói, không ai nói công bình với ngươi, thực lực không bằng, đó chính là không bằng!
Nhưng mà mãi cho tới bây giờ, Tô Tiểu Bạch ngay cả một trận tranh tư cách chiến đấu cũng không có đánh.
Muốn khiêu chiến số một Võ Soái Kim Bảng, cái này cần phải chờ đến bao giờ đi?
“Số 668!”
“Đấu với số 1036!”
Dường như là nghe được tiếng lòng của Tô Tiểu Bạch, trọng tài bỗng nhiên đọc lên số hiệu bảng thân phận của Tô Tiểu Bạch.
Tinh thần Tô Tiểu Bạch thoáng cái liền tỉnh táo.
“Cuối cùng cũng có thể không phải chờ đến mốc meo!”
Tô Tiểu Bạch trực tiếp lên đài.
Soạt!
Toàn trường đều không tự chủ được phát ra một mảnh thanh âm xôn xao.
Võ Soái Cực Hạn?
Đẳng cấp này chạy tới xem náo nhiệt gì?
Mạnh Thiên Chinh ngược lại lộ ra ánh mắt có chút hăng hái.