Chương 65: Võ Soái thân chinh
Mẹ của Ngự Thiên Bạch Long là hung thú cấp S có thể so với Võ Soái.
Mỗi một đầu hung thú cấp S, gần như chẳng khác nào một lãnh chúa tuyệt đối trong một địa vực... Nó rống lớn một tiếng, đại quân hung thú trùng trùng điệp điệp lập tức như thủy triều mãnh liệt tiến đến căn cứ số 18!
Số lượng bầy hung thú như vậy, đối với căn cứ mà nói tuyệt đối là một lần tai nạn khổng lồ... Cường độ gần với một lần hung thú triều mỗi năm một lần.
“Cự ly đến hung thú triều chỉ còn không đến ba tháng thời gian, toàn bộ căn cứ đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, lúc này lại trêu chọc đến một lãnh chúa trong hung thú, chẳng lẽ đầu óc người của Lâm gia không có phát triển sao? !”
“Hung thú triều năm ngoái đã khiến võ giả trong căn cứ tổn thất vô cùng nghiêm trọng... Thời gian một năm căn bản không đủ khôi phục, nếu như lại tiêu hao chiến lực trên thân con Ngự Thiên Bạch Long mẹ, vậy một đợt hung thú triều kế tiếp chúng ta làm sao ngăn cản? !”
“Nghe nói người của Lâm gia bên kia còn bị mất trứng Ngự Thiên Bạch Long? A, quả thật là “nhân quả” tuần hoàn, báo ứng xác đáng, lần này ta xem bọn hắn làm sao thoát đi được!”
“Bất kể như thế nào, việc này Lâm gia nhất định phải ra mặt giải quyết!”
Chính phủ cùng ba đại gia tộc, cũng bắt đầu đối với Lâm gia tạo áp lực.
Hung thú triều nay đã lửa sém lông mày.
Toàn bộ căn cứ, tất cả gia tộc, quân đoàn võ giả của chính phủ cũng đang làm chuẩn bị cho trận hung thú triều đợt này... Kết quả Lâm gia ngược lại tốt, bỗng nhiên chạy tới trộm trứng Rồng gì đó, dẫn đến phiền toái lớn như thế!
Chuyện này nếu như là không được giải quyết, sẽ liên lụy đến toàn bộ căn cứ, 5 triệu sinh mạng!
Đối mặt uy hiếp từ bên ngoài, nổi loạn ở bên trong, Lâm gia cũng cực kỳ đau đầu a!
Tung tích trứng Rồng không rõ.
Võ Tướng cao cấp tìm không thấy tung tích.
Hiện tại còn trêu chọc phải Ngự Thiên Bạch Long mẹ cấp S có thể so sánh với Võ Soái, muốn suất lĩnh hung thú tiến đánh căn cứ số 18... Trên mặt người của Lâm gia đều viết một chữ ‘Sầu’.
“Chuyện nhỏ như vậy, dày công trù mưu lâu như thế, lại còn bị cuỗm tay trên, thành sự không có bại sự có thừa, cần các ngươi để làm gì? !”
Một đạo thanh âm tức giận truyền đến trên đỉnh đầu mọi người.
“Gia gia!”
“Phụ thân!”
“Lão gia!”
“Đại sư!”
Vẻ mặt tất cả mọi người của Lâm gia sợ hãi, vội vàng cung kính hành lễ.
Chỉ thấy trên bầu trời cao, một người râu bạc tóc trắng, thân thể bá khí vô song lăng độ hư không... Không cần hỏi, vị lão giả toàn thân tản mát ra một khí tức nguy hiểm này, thình lình chính là Võ Soái của Lâm gia —— —— Lâm Phục Thiên!
Cả đời Lâm Phục Thiên là một đoạn truyền kỳ.
Nhưng mà thân là nhân vật cấp bậc một trong bốn vị Võ Soái của căn cứ, chiến công của hắn vô cùng hiển hách, nay lại bởi vì chuyện của hậu bối, mà phải gánh lấy tiếng xấu, bị chỉ trích nặng nề, điều này khiến hắn làm sao có thể không nổi giận?
“Việc này, ta sẽ giải quyết, các ngươi lập tức đi tìm tung tích trứng Ngự Thiên Bạch Long cho ta! Nếu tìm không thấy trứng Ngự Thiên Bạch Long, ta sẽ bắt lấy từng người hỏi tội!”
“Rõ!”
Lâm Phục Thiên hừ lạnh một cái, bước một bước trên không trung, thân hình trong nháy mắt biến mất vô tung vô ảnh.
Tất cả người của Lâm gia đều ứa ra mồ hôi lạnh.
Bọn họ đối mặt Lâm Phục Thiên, liền tựa như đối mặt một đầu mãnh thú lúc nào cũng có thể ăn hết bọn hắn... Phía dưới Võ Soái chỉ là sâu kiến, là thật chứ không phải chỉ nói nói mà thôi!
Bên ngoài căn cứ số 18, cự ly cách khoảng 20 km, giờ phút này bụi mù cuồn cuộn, tiếng ầm ầm không ngừng vang lên bên tai.
Trên bầu trời, một con Ngự Thiên Bạch Long mẹ mở ra hai cánh, dài hơn trăm mét đang thống lĩnh đại quân hung thú cuồn cuộn, tiến nhanh tới căn cứ số 18!
“Dừng lại!”
Lâm Phục Thiên chạy đến, một người đối mặt vạn thú.
Tất cả hung thú đều hướng hắn phát ra tiếng gầm gào thét.
Ngự Thiên Bạch Long mẹ càng là phát ra tiếng Rồng gầm kinh thiên.
“Xem ra hôm nay, không thấy chút máu thì không cách nào ngăn cản các ngươi!”
Ánh mắt Lâm Phục Thiên hung ác, lật bàn tay một cái, một thanh trường đao có hỏa diễm quấn quanh hiện lên trong tay.
Mà trên người hắn, cũng ầm vang bốc cháy lên hỏa diễm ngập trời, toàn bộ biến thành một tôn Hỏa Thần, quân lâm thiên hạ!
Tràng chiến đấu giữa Lâm Phục Thiên cùng vạn thú, kéo dài suốt ba ngày ba đêm.
Cuối cùng lấy kết quả Ngự Thiên Bạch Long mẹ dẫn vạn thú tránh lui mà kết thúc.
Nhưng Lâm Phục Thiên cũng không tốt hơn chỗ nào, việc đầu tiên khi về tới gia tộc đó là trực tiếp lựa chọn bế quan, bất luận kẻ nào tới cũng không gặp.
Cứ như vậy, một trận tai nạn suýt chút nữa ảnh hưởng đến toàn bộ căn cứ, rốt cuộc mới tính là dịu xuống một chút.
Mà Lâm gia xem như là kẻ đầu têu, trong thời gian này cũng tìm được thi thể của Lâm Phương Vũ, tên Võ Tướng cao cấp kia.
Toàn thân hắn phủ đầy vết thương từ đủ loại binh khí, tử trạng vô cùng thê thảm.
Nhưng mà không gian giới chỉ trong tay hắn vẫn còn, chẳng qua là đồ vật bên trong đã bị cướp không còn một mống.
Sau khi xem xét vết tích chiến đấu còn sót lại, Lâm gia đưa ra kết luận Lâm Phương Vũ xác thực đã gặp cường địch... Nhưng cường địch đến tột cùng là ai, Lâm gia lại không có chút đầu mối nào.
Nhưng bọn hắn cũng không đình chỉ lục soát, bắt đầu triển khai rà soát trên phạm vi lớn ở vùng phụ cận chung quanh!
Cứ như vậy, bảy ngày thời gian thoáng cái đã qua.
“Ca, mau nhìn Tiểu Bạch Long, nó lại biến lớn lên rồi!”
Tô Linh Nhi ôm trong ngực Tiểu Bạch Long đã tương đương với nửa thân người, cao hứng nói.
Chỉ là bảy ngày, trải qua Tô Tiểu Bạch trợ giúp chỉ dẫn, cùng không ngừng cung cấp Nhất Nguyên Khai Thiên Đan, tư chất tu luyện của Tô Linh Nhi đã từ cấp thấp nhất lên tới sơ đẳng!
Về phần sau này nếu muốn tăng lên, chỉ dựa vào Nhất Nguyên Khai Thiên Đan tứ phẩm chắc chắn là không đủ.
Làm thế nào cũng phải là đan dược ngũ phẩm lục phẩm trở lên mới được.
Cùng trưởng thành với Tô Linh Nhi, còn có Tiểu Bạch Long.
Không thể không nói, tốc độ tiến hóa của Tiểu Bạch Long quả thực quá nhanh!
Lúc này mới bảy ngày, thông qua không ngừng ăn thịt hung thú, cấp bậc thực lực của Tiểu Bạch Long đã tiến hóa đến mức độ có thể sánh bằng Võ giả cao cấp!
Nhân loại bình thường, muốn đạt tới Võ giả cao cấp cũng phải liều sống liều chết, làm đủ loại liều mạng khổ tu cùng dùng tài nguyên chất đống lên mới được.
Cho dù là Tô Tiểu Bạch, cũng phải dùng tiền thăng cấp chức năng hệ thống, sau đó chậm rãi chờ thời gian mới có thể đột phá.
Tiểu Bạch Long ngược lại tốt rồi.
Lại ăn thịt hung thú mấy ngày, liền thẳng tiến tấn thăng lên!
Cái này còn có thiên lý sao?
Chẳng qua, Tiểu Bạch Long có tiến bộ, Tô Tiểu Bạch thân là chủ nhân cũng nhận được một ít chỗ tốt... Chẳng qua là chút lợi ích này so với tự động tu luyện cùng tự động luyện công có vẻ không bằng.
Ngược lại trong mấy ngày này, Tô Tiểu Bạch cẩn thận nghiên cứu Tiểu Bạch Long một chút, đại khái biết được một ít đặc điểm.
Tỷ như hơi thở của Rồng.
Đây là một kỹ năng điển hình gây tổn thương phạm vi lớn, trời sinh đã có, vốn có lực phá hủy cùng tính ăn mòn cực mạnh... Tùy tiện một hơi thở bắn ra, trong nháy mắt cũng có thể hòa tan sắt đá!
Đổi thành võ giả bình thường trúng phải, cũng hoàn toàn xong đời!
Còn nữa chính là Long hỏa.
Cái ngọn lửa rồng này không giống với hỏa diễm bình thường, nhiệt độ của nó cao hơn, mà còn càng thêm đáng sợ, một khi bị đốt không cách nào dùng nước giội tắt, chỉ có thể dùng linh khí hủy diệt làm dịu đi!
Về phần Bạch Long uy áp, có thể vì hiện nay Tiểu Bạch Long còn quá nhỏ yếu, Tô Tiểu Bạch cũng không có cảm nhận được.
Nói tóm lại một câu.
Con Rồng này Tô Tiểu Bạch không có nuôi sai, một ngày khi nó trưởng thành trong tương lai, sẽ là một trợ lực cực lớn đối với hắn, sự khủng bố của lực phá hoại tuyệt đối vượt quá tưởng tượng!