Chương 13: Hưng phấn mà run rẩy
Mỗi một lần tăng cao tu vi, là có thể tăng lên tuổi thọ, mà tuổi thọ của tộc trưởng hiện tại, kỳ thật đã có chút không không đủ dùng!
Nếu như lại không có cách nào đạt được tăng lên, là có nguy hiểm có thể chết đi!
Nạp Lan Già cũng không nói thêm gì, thu vào.
Mấy người đi vào sâu trong hang núi, ánh sáng càng ngày càng mờ, Nam Thanh Càng cầm đầu lấy ra một viên Nguyệt Quang Thạch, ở dưới sự chiếu rọi của Nguyệt Quang Thạch, tầm nhìn trong hang động lập tức tốt lên rất nhiều.
Diệp Quan nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó lại liếc mắt nhìn vị Trịnh Lâm kia, trong lòng âm thầm đề phòng!
Chỉ chốc lát, Nam Thanh Càng cầm đầu đột nhiên ngồi xổm xuống, tay phải của nàng khẽ hấp, sau một khắc, một viên tinh thạch lớn bằng ngón cái xuất hiện trong mắt mọi người!
Tử Tinh!
Nhìn thấy một màn này, thần sắc của chúng người đều động dung!
Nam Thanh Càng phất tay áo phải lên, một luồng kình phong chấn ra, mặt đất trước mặt trực tiếp bị nhấc lên, tiếp theo, một đống lớn Tử Tinh xuất hiện ở trước mặt mấy người!
Chí ít có mấy ngàn khối!
Vào giờ khắc này, ba người Nam Thanh Càng đều là trở nên hưng phấn!
Vẻ mặt của Diệp Quan cũng là rất bình tĩnh, bởi vì trực giác nói cho hắn biết, có chút không bình thường!
Loại địa phương này, an tĩnh đáng sợ!
Nam Thanh Càng trực tiếp thu vào toàn bộ, sau đó bắt đầu chia phần!
Rất nhanh, ba người bọn họ mỗi người đều phân đến hơn 1,200 khối!
Nam Thanh Càng hưng phấn nói: "Nơi này tất có linh mạch, hơn nữa, vô cùng có khả năng không chỉ có một đầu!"
Trịnh Lâm khẽ gật đầu: "Đi!"
Nói xong, y dùng tốc độ cao tiến vào trong hang động!
Đoàn người tiếp tục đi tới.
Trên đường, ba người Nam Thanh Càng lại phát hiện rất nhiều Tử Tinh, hơn nữa, càng đi vào sâu trong hang động, Tử Tinh lại càng nhiều!
Mà lúc này, Diệp Quan lại ngừng lại!
Hắn cảm giác được không bình thường!
Gặp nguy hiểm!
Diệp Quan muốn mang Nạp Lan Già lui lại, mà thanh âm của tháp nhỏ lại là đột nhiên vang lên: "Đi xem một chút đi!"
Diệp Quan ngây cả người, sau đó nói: "Tháp Gia, trong hang động này có thể gặp nguy hiểm không?"
Tháp nhỏ nói: "Đối với ngươi mà nói, không có!"
Không có!
Diệp Quan trừng mắt nhìn: "Không có đối với ta, nhưng có đối với bọn hắn? Ta hiểu như vậy, không có vấn đề chứ?"
Tháp nhỏ nói: "Đi xem một chút đi!"
Diệp Quan do dự một chút, sau đó gật đầu.
Mặc dù trong lòng nghi hoặc, nhưng hắn biết, Tháp Gia sẽ không hại hắn!
Diệp Quan mang theo Nạp Lan Già tiếp tục đi tới.
Nhưng vào lúc này, Nam Thanh Càng cầm đầu đột nhiên ngừng lại một lần nữa, nàng trực tiếp ngồi xổm xuống, sau đó vươn tay phải vào bên trong bùn đất nắm một cái, tiếp theo, một khối Tử Tinh lớn bằng nắm tay trẻ sơ sinh xuất hiện ở trong lòng bàn tay nàng!
Nhìn thấy khối Tử Tinh này, ánh mắt của nàng lập tức trở nên nóng bỏng!
Trịnh Lâm ở bên cạnh nàng càng là hưng phấn không thôi: "Trời ạ! Tử Tinh lớn như thế! Linh mạch ở nơi này hẳn là cực phẩm linh mạch!"
Cực phẩm linh mạch!
Cho dù là vị Tư Thanh một mực bình tĩnh kia cũng vì đó mà động dung!
Bởi vì hiện tại ba đại thế gia mỗi nhà cũng chỉ có một đầu cực phẩm linh mạch, mà chính là có đầu cực phẩm linh mạch này, ba đại thế gia mới có thể bồi dưỡng được càng nhiều cường giả cùng với thiên tài.
Tu luyện là rất cần tiền!
Không có tiền, mặc cho thiên phú của ngươi lại nghịch thiên cũng không có tác dụng gì!
Nếu như có thể đạt được đầu linh mạch này...
Vào giờ phút này, ba người đều có ý nghĩ như thế.
Không thể nghi ngờ, người của gia tộc nào đạt được đầu linh mạch này, như vậy trong vòng mười năm trong tương lai, gia tộc đó liền tất nhiên sẽ siêu việt hai gia tộc khác!
Đầu cực phẩm linh mạch này, đủ để đánh vỡ toàn bộ cân bằng thế lực tại Nam Châu!
Mọi người đều động tâm!
Nam Thanh Càng đột nhiên nói: "Ta biết ý nghĩ của hai người các ngươi, ta với các ngươi đều có cùng ý nghĩ, chẳng qua vào giờ phút này, chúng ta vẫn phải đoàn kết, đúng không?"
Trịnh Lâm khẽ gật đầu: "Đúng!"
Tư Thanh gật đầu, không nói gì.
Nam Thanh Càng cười nói: "Đi thôi!"
Nói xong, nàng thu vào tất cả những Tử Linh trong lòng đất đó, sau khi phân chia, đoàn người tiếp tục đi tới!
Mà vào giờ khắc này, Nam Thanh Càng cùng với Trịnh Lâm đều là vô cùng hưng phấn!
Cực phẩm linh mạch đó!
Đây thật sự là phát tài to rồi!
Tư Thanh thì tỉnh táo hơn một chút, chẳng qua nhìn ra được, nàng cũng rất cao hứng!
Nhiều Tử Tinh như vậy, hơn nữa còn là Tử Tinh cực phẩm, đây thật sự là phát tài!
Đoàn người tiếp tục đi tới!
Hang động này rất sâu, như thể không có phần cuối!
Trên đường đi, ba người Nam Thanh Càng lại thu hoạch không ít Tử Tinh, nàng cùng với Trịnh Lâm cười đến miệng đều không khép được!
Ước chừng sau nửa canh giờ, Nam Thanh Càng cầm đầu đột nhiên ngừng lại, nàng đột nhiên ngồi xuống, nàng đào bùn đất lên, sau một khắc, đồng tử của nàng bỗng nhiên co rụt lại, run giọng nói: "Cái này...đây là...."
Mọi người nhìn qua, chỉ thấy trong đất bùn kia, lại có một khối linh tinh lớn chừng bàn tay, khối linh tinh này không phải màu tím, mà là màu vàng kim!
Lúc này, Trịnh Lâm run giọng nói: "Đây là Kim Tinh...Đây là địa mạch! Nơi này còn có địa mạch!"
Địa mạch!
Lời vừa nói ra, trong hang động trực tiếp an tĩnh!
Toàn bộ Thanh Châu, một tòa địa mạch cũng đều không có!
Cho dù là Quan Huyền học viện mạnh mẽ kia, cũng không có một tòa địa mạch!
Vào giờ khắc này, thân thể của Nam Thanh Càng cùng với Trịnh Lâm đều run rẩy!
Hưng phấn mà run rẩy!
Vẻ mặt của vị Tư Thanh kia cũng là vô cùng ngưng trọng, còn có mừng rỡ!
Mà đúng lúc này, Trịnh Lâm đột nhiên mãnh liệt xoay người nhìn về phía Diệp Quan cùng với Nạp Lan Già cách đó không xa, y gắt gao nhìn chằm chằm hai người, sát ý trong ánh mắt không che giấu chút nào!