Chương 105: Cửu Kiếm Nghiêu
truyendichgiare.com
* * *
Mắt thấy Hàn Uyên cùng Liễu Như Thấm lại muốn châm chọc nhau, Dịch Tiểu Phong câm nín.
Thật là oan gia hoan hỉ mà!
Cao Thiên đánh gãy bọn họ đấu võ mồm, nói: “Yêu kiếm kia có truyền thuyết rất tà môn, ta cảm giác là âm mưu của Yêu tộc, nếu không tin tức trọng đại cỡ này sao lại truyền lưu đến Tu Chân giới?”
Mọi người vừa đi, vừa thảo luận về chuyện yêu kiếm.
Truyền thuyết này mấy năm trước bỗng nhiên truyền khắp Tu Chân giới, càng truyền càng vô lý.
Sở dĩ có thể truyền lưu nhanh như vậy, là bởi vì liên quan đến chú kiếm sư.
Chú kiếm sư này tên là Cửu Kiếm Nghiêu, chính là chú kiếm sư đệ nhất thiên hạ, ngay cả Thiên hạ kiếm cũng xuất ra từ tay hắn, nhưng mấy trăm năm trước, hắn hóa thân thành yêu ma, từ đây mai danh ẩn tích.
Tục truyền, Cửu Kiếm Nghiêu được một khối thiên ngoại thiên thạch, thiên thạch này bị một yêu ma thu được, lại hại chết yêu ma, thiên thạch cũng bởi vậy có được linh khí khổng lồ, do đó lột xác.
Cửu Kiếm Nghiêu khát vọng chế tạo một thanh kiếm vượt qua Thiên hạ kiếm, đó là thanh kiếm này!
Rất nhiều người cho rằng Cửu Kiếm Nghiêu đã chết, dù sao thì truyền thuyết về hắn đã có thể sử dụng từ cổ xưa để hình dung.
Nhưng càng nhiều người cho rằng nếu như đây là thật sự thì sao?
Nghe đến đây, Dịch Tiểu Phong có dự cảm.
Thải Điệp thở dài nói: “Yêu kiếm này nhất định đưa tới rung chuyển, nghe nói các châu khác cũng đang nhìn trộm Yêu giới, muốn xông vào, cướp đoạt yêu kiếm mà Cửu Kiếm Nghiêu đúc.”
Tần Cầm Tuyết hỏi: “Nhóm đại năng của Đại Càn châu cũng có ý này sao? Dù gì cả Kiếm Ma cũng quan tâm.”
Lúc này, bốn người Cao Thiên không hề trả lời, tựa hồ liên quan đến cơ mật tông môn.
Đạo Nguyệt tiên tử cũng không có hé răng.
Không khí bỗng yên tĩnh.
Dịch Tiểu Phong, Liễu Như Thấm, Tần Cầm Tuyết, Lữ Thư An, Hàn Uyên chỉ có thể suy tư trong lòng, không dám dò hỏi thêm.
Bọn họ đã cảm giác được áp lực giảm xuống.
Sau thời gian một nén nhang.
Dưới sự dẫn dắt của Đạo Nguyệt tiên tử, đám người Dịch Tiểu Phong đi vào một mảnh rừng núi.
Nơi này thế màn cất giấu một tấm bia đá, ở bên trong một huyết đàm.
Huyết đàm nổi bọt khí, giống như bốc hơi sôi trào, nhiệt độ cực cao.
Mà khi đám người Dịch Tiểu Phong tới gần, lại cảm nhận được một sự lạnh lẽo, như trong hầm băng.
Đạo Nguyệt tiên tử dừng bước chân, nói: “Các ngươi liền ở chỗ này chờ, ta đi một chút sẽ về.”
Giọng nói rơi xuống, Đạo Nguyệt tiên tử liền hóa thành một đám sương mù tím tiêu tán.
Trong lòng Dịch Tiểu Phong run lên.
Đạo Nguyệt tiên tử sẽ không xảy ra chuyện đi?
Hắn lập tức hướng Cao Thiên hỏi: “Tiền bối đi đâu vậy? Đừng xảy ra chuyện a!”
Cao Thiên trả lời nói: “Yên tâm đi, sư phụ không phải đi đấu pháp, rất mau sẽ trở về.”
Hắn có thể lý giải sự băn khoăn của Dịch Tiểu Phong, nhiều ngày lo lắng hãi hùng như vậy, thật vất vả mới nhìn thấy hy vọng, tự nhiên không muốn lại cành mẹ đẻ cành con (sinh thêm chuyện).
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong chỉ có thể kiềm chế băn khoăn.
Lữ Thư An lẩm bẩm nói: “Ta cảm giác pháp trận truyền tống này rất tà môn.”
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào tấm bia đá.
Hàn Uyên vỗ gáy hắn một cái, mắng: “Đừng miệng quạ đen!”
Qua khoảng mười phút.
Một đám sương mù tím tụ tập đến, Đạo Nguyệt tiên tử theo đó hiện thân.
Đám người Dịch Tiểu Phong thở ra một hơi.
Hàn Uyên hỏi: “Tiền bối, chúng ta có thể đi trở về sao?”
Đạo Nguyệt tiên tử mang khăn che mặt, lộ ra hai mắt mười phần đạm mạc, nói: “Không quay về, kế tiếp chúng ta đi tìm Địch Cửu Thiên, tiến vào Yêu giới.”
Dịch Tiểu Phong thiếu chút nữa nổ tung.
Không quay về?
Tần Cầm Tuyết bất đắc dĩ lắc đầu.
Quả nhiên như thế.
Sao có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến như vậy?
“Tiền bối, bằng không trước tiên ngài đem chúng ta đưa ra ngoài đi? Chúng ta không cần phải đi Yêu giới.” Dịch Tiểu Phong cung kính mỉm cười nói.
Đạo Nguyệt tiên tử trả lời nói: “Không được, bên ngoài quá nguy hiểm, đưa các ngươi đi ra ngoài tương đương chịu chết, Thiên kiếm thánh tông, Hồng trần cung đã khai chiến cùng Hắc Dạ sơn, Hàn Phòng sơn, Tử Tuyết phong, Hồng ma điện, các ngươi đi ra ngoài sẽ phải chết, Chí Tôn cốc ta tuy rằng điệu thấp, nhưng trên thực tế cũng thường xuyên bị nhằm vào, đặc biệt là thiên tài như các ngươi .”
Dịch Tiểu Phong nói: “Không có việc gì, lão bà của ta ở bên ngoài, mẹ nàng có thể bảo hộ ta.”
“Vệ Khấp Tâm cũng đã tiến vào đây.”
“Chẳng lẽ ta thật sự không thể rời đi bí cảnh?”
“Đúng.”
“……”
Dịch Tiểu Phong tuyệt vọng.
Hắn cảm giác đi theo Đạo Nguyệt tiên tử sẽ rất thảm.
Nhưng Đạo Nguyệt tiên tử quyết tâm muốn bọn họ theo, bọn họ chỉ có thể đồng ý.
Liễu Như Thấm hỏi: “Chúng ta đây hiện tại đi chỗ nào? Đi Thiên Kỷ thành sao?”
Cổ yêu khí kia của Địch Cửu Thiên vẫn còn, rất dễ dàng tìm được Địch Cửu Thiên.
Đạo Nguyệt tiên tử nói: “Trước tiên ở nơi này tu luyện đi, ta không phải đối thủ của Địch Cửu Thiên, cần chờ giúp đỡ.”
Giúp đỡ?
Mọi người ngẩn người.
Dịch Tiểu Phong nhắc nhở nói: “Phía trước Thiên Kỷ đạo nhân cho rằng Bành Lân Hỏa là giúp đỡ, kết quả bị rút hồn.”
Đạo Nguyệt tiên tử híp mắt nói: “Thiên Kỷ đạo nhân ngốc, ta lại không ngốc.”
Tốt đi!
Có đạo lý!
Dịch Tiểu Phong không dám nói thêm gì nữa.
Nói thêm gì nữa chính là không có EQ, chọc người ta không vui.
Bất chợt, hắn đi đến dưới tán cây bắt đầu tu luyện.
Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Tần Cầm Tuyết, Lữ Thư An đi tới gần chỗ hắn, ngồi xuống.
Đạo Nguyệt tiên tử thì đứng ở trước tấm bia đá, không biết đang suy nghĩ cái gì.
……
Thoáng chốc.
Hai ngày lướt qua nhanh chóng.
Giúp đỡ mà Đạo Nguyệt tiên tử nói vẫn chưa có xuất hiện.
Có nàng ở đây, cũng không có nguy hiểm tới gần đám người Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong thật ra rất an nhàn, tu luyện hai ngày, linh lực tăng trưởng không ít.
Hắn đã là Luyện Khí cảnh tầng chín, chỉ cần đem linh lực tu luyện đến đỉnh tầng chín liền có thể dùng Trúc Cơ đan đột phá.
Hắn nghe được từ chỗ Cao Thiên rằng Chí Tôn cốc có Trúc Cơ đan, cũng là một trong những đãi ngộ dành cho Chí Tôn.
Chỉ cần sống đến khi tới Chí Tôn cốc, chuyện hắn đột phá đến Trúc Cơ cảnh là ván đã đóng thuyền.
Buổi chiều ngày hôm nay.
Một luồng ma khí mạnh mẽ phủ xuống.
Ma khí dừng ở trong rừng cây, nhanh chóng tiêu tán, Vệ Khấp Tâm, Vương Mỹ, Trần Lan hiện thân.
Vương Mỹ rơi xuống đất, chuyện thứ nhất chính là tìm Dịch Tiểu Phong, vừa thấy Dịch Tiểu Phong, nàng lập tức nhào qua.
“Tướng công!”
Dịch Tiểu Phong mới vừa trợn mắt, đã bị nàng ôm té gục.
Vệ Khấp Tâm hừ lạnh nói: “Làm càn! Còn ra thể thống gì!”
Vương Mỹ vội vàng đứng dậy, ngượng ngùng thè lưỡi, nhưng đôi tay nàng vẫn nắm chặt lấy tay Dịch Tiểu Phong.
Những người khác mang biểu tình khác thường nhìn về phía bọn họ.
Dịch Tiểu Phong giả khụ một tiếng, có chút xấu hổ.
Nhưng tay nha đầu này làm sao lạnh lẽo như thế?
“Đạo hữu, cuối cùng ngươi cũng tới rồi.” Đạo Nguyệt tiên tử mở miệng nói.
Vệ Khấp Tâm khẽ gật đầu, so với Đạo Nguyệt tiên tử, ma khí của nàng lượn lờ càng thêm cảm giác áp bách.
Nàng nhìn Dịch Tiểu Phong liếc mắt một cái, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh.
Dịch Tiểu Phong rõ ràng thấy được.
Hắn không khỏi buồn bực.
Nữ nhi ngươi ôm ta, trách ta làm chi?
Từ từ!
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nghĩ đến cái gì.
Hắn không khỏi cúi đầu.
Đạo Nguyệt tiên tử sở dĩ mạnh mẽ lưu hắn lại, chẳng lẽ là bức Vệ Khấp Tâm tiến đến trợ giúp nàng?
Rất có khả năng!
Dịch Tiểu Phong chú ý tới ngoại trừ Vương Mỹ, Trần Lan, cũng không thấy các đệ tử khác của Tố Tâm Cung.
Vạt áo Trần Lan vẫn còn dính vết máu.
Xem ra trước đó Vệ Khấp Tâm cũng gặp phải ác chiến.
“Bắt lấy Địch Cửu Thiên không phải việc khó, mấu chốt là tồn tại sau lưng Địch Cửu Thiên vẫn luôn là một điều bí ẩn, phía trước ta hoài nghi là Tiếu Thiếu Mệnh, nhưng Tiếu Thiếu Mệnh bị Huyết Ẩm đạo nhân chém rớt một tay, thân bị trọng thương, hẳn là không phải hắn.” Vệ Khấp Tâm mở miệng nói.
Hai vị đại lão ma đạo nói chuyện, khiến cho những người khác đều không dám mở miệng nói.
Đạo Nguyệt tiên tử trầm ngâm nói: “Phỏng chừng là Kiếm Ma, Tử Tuyết phong, Hàn Phòng sơn, các tông môn khác có khả năng đã cấu kết với Kiếm Ma.”
Ầm ầm ầm ——
Mặt đất bỗng nhiên rung động, doạ cho chim chóc bay tán loạn khỏi núi rừng.
Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy xa xa có một toà thành to đang dâng lên.
Thiên Kỷ thành!