Chương 127: Yêu đế thành, hàn kiếm ngàn năm
truyendichgiare.com
* * *
Yêu đế thu hồi ánh mắt, không hề để ý tới Nam Tần tôn giả.
Hắn nhìn về phía Bạch Hồng Tiêu, cười nói: “Đồ đệ này của ngươi vừa rồi thi triển chính là thần thông đi? Trúc Cơ cảnh liền có thể nắm giữ thần thông, xác thật khó lường, ta hiện tại xem như hiểu rõ ngươi vì sao thu hắn làm đồ đệ, đổi lại là ta, ta cũng sẽ thu hắn làm đồ đệ.”
“Thật không hiểu ngươi là từ đâu tìm tới, những cái đệ tử trước đó của ngươi, mỗi người cũng đều là tuyệt thế thiên tài.”
Bạch Hồng Tiêu hơi hơi mỉm cười.
Dịch Tiểu Phong cũng không có cao hứng, hắn biết Yêu đế chỉ là đang nói lời khách sáo.
Hắn rõ ràng cảm giác được ánh mắt Yêu đế liếc hướng chính mình mang theo sát khí.
Về sau, Yêu đế chính là địch nhân của hắn.
“Trước khi Yêu kiếm khai phong, ta sẽ ở Yêu đế thành mở tiệc chiêu đãi khách đến từ các châu, Kiếm mộ ở phía sau Yêu đế thành, còn phải chờ đợi một ít thời gian.” Yêu đế mở miệng cười nói.
Bạch Hồng Tiêu gật đầu, không có ý kiến.
Kế tiếp, hai người lâm vào trầm mặc.
Nam Tần tôn giả đánh giá Dịch Tiểu Phong cùng bạch hồ nam tử, thường hay lộ ra nụ cười quỷ dị, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Bạch hồ nam tử thì nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, hoàn toàn không che dấu sát ý.
Hắn có cảnh giới cao hơn so với Dịch Tiểu Phong, lại ăn thiệt thòi, tuyệt đối là vô cùng nhục nhã.
Hắn cần phải tìm cơ hội lấy lại mặt mũi, nếu không lan truyền ở Yêu giới, hắn còn lăn lộn như thế nào nữa?
Hàn Uyên hung tợn trừng mắt nhìn bạch hồ nam tử, đáng tiếc đối phương trực tiếp làm lơ hắn.
Đại khái qua thời gian một chén trà nhỏ.
Yêu đế mở miệng nói: “Đi thôi.”
Ầm ầm ầm ——
Cả tòa khách điếm rung động kịch liệt.
Đám người Dịch Tiểu Phong động dung.
Này khách điếm thế mà là pháp khí?
Không đúng!
Bọn họ không có cảm nhận được yêu lực.
Hay là Yêu đế là dùng yêu lực bản thân nâng khách điếm bay lên?
Trong khách điếm lại lần nữa khôi phục yên tĩnh.
Bạch Hồng Tiêu cùng Yêu đế nhìn như bình tĩnh, thật ra đang ngầm đấu pháp.
Dịch Tiểu Phong chú ý tới quần áo hai người đều đang hơi hơi phập phồng.
“Bọn họ đang đấu pháp.” Thanh âm Nam Tần tôn giả bỗng nhiên bay vào trong tai Dịch Tiểu Phong.
Đấu pháp?
Dịch Tiểu Phong líu lưỡi.
“Kiếm Thánh vẫn là Kiếm Thánh, vừa rồi Yêu đế đã thua một lần, cho nên mới chủ động mở miệng nói đi trước, nhưng hắn lại nhịn không được khiêu khích Kiếm Thánh, ở trước mặt Kiếm Thánh, hắn liền giống như một đứa trẻ khiêu khích người lớn, sự chênh lệch giữa hai bên có chút lớn.”
“Chậc chậc, cũng không biết mấy năm nay Kiếm Thánh đã trải qua cái gì, tu vi đạt tới loại cấp độ này, thế mà vẫn còn có thể tăng lên, thật là đáng sợ, gia hỏa này giống như không có cực hạn.”
Giọng điệu Nam Tần tôn giả ngữ tràn ngập sự kiêng kị.
Rất hiển nhiên, lão này vẫn luôn muốn báo thù, nhưng Kiếm Thánh thật sự quá mạnh, làm hắn có chút tuyệt vọng.
Dịch Tiểu Phong không khỏi nhìn về phía bóng dáng Bạch Hồng Tiêu.
Cảnh giới hắn quá thấp, không thể cảm nhận được Bạch Hồng Tiêu rốt cuộc mạnh như thế nào.
Như vậy xem ra, Kiếm Thánh thật sự đã tiếp xúc tới tiên pháp, nếu không không có khả năng áp đảo tất cả cao thủ của một cái thời đại.
“Đúng rồi, đã quên giới thiệu, đây là con ta, Tư Côn Ve.” Yêu đế bỗng nhiên mở miệng cười nói.
Vẫn luôn quan sát hắn, Dịch Tiểu Phong cảm thấy nụ cười này có chút miễn cưỡng.
Phỏng chừng Yêu đế lại bại trận.
“Tư Côn Ve? Tên thật kỳ lạ.” Hàn Uyên nói thầm nói.
Tư Côn Ve không hiểu kỳ lạ là có ý gì, nhưng hắn cũng hiểu lời này không có ý gì tốt, không khỏi hừ lạnh một tiếng.
Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, nói: “Ngày quyết chiến, ta sẽ không thủ hạ lưu tình, hy vọng ngươi cũng không cần lưu thủ, hoặc là ngươi sống ta mất mạng, hoặc là ta sống ngươi chết.”
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói: “Người trẻ tuổi, không cần quá hăng hái, cẩn thận về sau không xuống đài được.”
Tư Côn Ve hừ nói: “Giữa ngươi và ta không cần xuống đài.”
Được!
Xem về sau ta đâm chết ngươi không!
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười.
Đề tài kết thúc như vậy.
Về việc quyết chiến giữa Dịch Tiểu Phong cùng Tư Côn Ve cũng lan truyền rộng trên mạng.
Nước ngoài có không ít người chơi ở Yêu giới, tên tuổi Tư Côn Ve sớm đã nổi ở nước ngoài, trong lúc nhất thời, các loại tin tức về Tư Côn Ve truyền vào khu vực phương đông.
Đại yêu hóa hình!
Thiên tài yêu tộc ngàn năm khó gặp!
Được chân truyền của Yêu đế!
Vân vân!
Cư dân mạng càng đọc càng kinh ngạc.
Dịch Tiểu Phong quyết chiến với hắn, thật sự là cửu tử nhất sinh, hầu như không có phần thắng!
……
Không đến một canh giờ.
Khách điếm rơi xuống.
Yêu đế cùng Bạch Hồng Tiêu đứng dậy đi hướng cửa lớn.
Những người khác theo sát sau đó.
Tư Côn ve vẫn như cũ nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, ánh mắt kia hận không thể ăn luôn Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục làm lơ.
Sau khi đi ra khách điếm, bọn họ đi vào một tòa thành trì phồn hoa.
Bên trong thành, ngang dọc đường phố, tu sĩ, yêu quái tấp nập, phóng mắt nhìn lại, mười phần náo nhiệt.
Yêu đế vung tay áo, mang theo Tư Côn Ve biến mất tại chỗ.
Bốn phương tám hướng truyền đến âm thanh rao hàng, phần lớn đều là yêu quái đang rao hàng, hơn nữa đều là yêu quái chưa hoàn toàn hóa hình, Dịch Tiểu Phong xem mà ngạc nhiên một hồi.
Bên trong Yêu đế thành, kiến trúc có cao có thấp, không thua Thiên kỷ thành chút nào, thậm chí chỉ có hơn chứ không kém.
Ở trung ương thành còn có một tòa cung điện hùng vĩ, ở trước mặt nó, lầu các chung quanh đều có vẻ thấp bé.
Trên đường phố có cự quái khổng lồ như núi đang kéo hàng hóa, trên vòm trời càng có nhiều yêu quái đang bay quanh.
“Chậc chậc, Yêu đế thành có thể cho phép các tu sĩ tiến vào thật hiếm có, xem ra thật sự chỉ có Yêu đế nghĩ ra tới.” Nam Tần tôn giả cười nói.
Hai tộc nhân yêu xung khắc như nước với lửa, đây là chuyện từ xưa đến nay, truy tìm nguồn gốc đã rất khó nói đến rõ ràng đúng sai.
Bạch Hồng Tiêu cất bước đi vào đường phố, những người khác đi theo.
Hắn tuy là Kiếm Thánh, nhưng không phải mỗi người, mỗi một vị yêu quái từng chính mắt thấy hắn, cho nên bọn họ xuất hiện cũng không có gây chú ý trên đường phố.
Một đường đi thẳng.
Từ ngữ mà Dịch Tiểu Phong nghe được nhiều nhất đó là Yêu kiếm.
Tu sĩ, yêu quái đều đang đàm luận việc này.
Nghe nói Đại Càn châu chính ma lưỡng đạo đều tới, đều muốn đoạt được yêu kiếm được cho là rất có thể trở thành thanh kiếm mạnh nhất này.
Hơn mười phút sau.
Đám người Dịch Tiểu Phong đi đến trước một tòa phủ đệ.
“Chúng ta liền ở nơi này đi, đây là phủ mà Yêu đế tặng cho ta.” Bạch Hồng Tiêu mở miệng nói.
Dịch Tiểu Phong theo sát nói: “Sư phụ, ta có thể trước tiên đi dạo sao?”
Bạch Hồng Tiêu gật đầu, sau đó chính mình tiến vào cửa lớn.
Dịch Tiểu Phong để đám người Vương Mỹ đi nghỉ ngơi trước.
Hắn thì mang theo Nam Tần tôn giả, Hàn Uyên rời đi.
“Sư phụ, ngươi muốn đi tìm bảo bối sao?” Hàn Uyên hưng phấn hỏi.
Nam Tần tôn giả nhướng mày, nói: “Ngươi muốn từ những cái hàng rong đó nhặt của hời? Không có khả năng, rất ít có người sẽ lấy ra nha, đều là trao đổi đồng giá.”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Lỡ như đâu?”
Hắn có một đôi mắt thần kỳ, có thể không dùng sao?
Thầy trò ba người đi hướng tới một con đường phồn hoa nhất.
“Ngươi dùng thần thức quét một chút, nhìn xem bên trong Yêu đế thành này có mấy người là ngươi không đối phó được?” Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên đề nghị.
Nam Tần tôn giả hiểu rõ ý hắn, chính là sợ đụng tới phiền toái.
“Yên tâm đi, chỉ cần ngươi không trêu chọc người ta, chúng ta liền không có việc gì, lão hủ trà trộn Tu Chân giới lâu như vậy, nhưng mà không có tử thù nào hết.” Nam Tần tôn giả xua tay nói.
Hàn Uyên cười nói: “Cho dù có, ngươi làm bộ không biết, phải không?”
Trán Nam Tần tôn giả nổi gân, muốn đánh người.
Không bao lâu.
Bọn họ đi vào phụ cận một con đường đầy cửa hàng quầy hàng che kín.
Dịch Tiểu Phong tập trung tinh thần nhìn quét quầy hàng ven đường, hắn không có dừng lại, vẫn tiếp tục đi tới.
Nam Tần tôn giả nhịn không được phun nhổ: “Ngươi chỉ nhìn như vậy, còn muốn nhặt của hời?”
Giọng nói rơi xuống, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên dừng lại.
Hắn xoay người đi đến trước quầy bên trái ven đường, quầy hàng bày đầy các loại chén sứ, pháp khí loại nhỏ.
Ánh mắt dừng trên một thanh chủy thủ.
Chủy thủ này đã gỉ sét, nhìn qua mười phần bình thường.
Mà ở trước mắt Dịch Tiểu Phong thì hiện ra một hàng chữ:
Hàn kiếm ngàn năm: Mặt ngoài gỉ sét yếu kém, nếu là đánh gãy mũi kiếm, lại rót linh lực vào chuôi kiếm, sẽ hóa thành hàn quang, hình thành hàn quang kiếm, thuộc về pháp khí thượng phẩm!