Chương 132: Thoát thai hoán cốt, cảnh giới kiếm khí
truyendichgiare.com
* * *
Sau khi Dịch Tiểu Phong nếm được ngon ngọt của Kiếm khí đan, bắt đầu liên tục dùng Kiếm khí đan.
Tổng cộng bốn bình, mỗi bình có ba viên Kiếm khí đan, tổng cộng mười hai viên.
Để phòng ngừa bất trắc, Dịch Tiểu Phong kiểm tra mỗi một viên đan dược, mới dám dùng.
Dù cho là Kiếm Thánh, cũng có thể ngựa mất móng trước.
Cẩn thận chút tóm lại là điều tốt.
Cùng lúc đó.
Trong một chỗ phủ đệ.
Phanh!
Tiếu Thiếu Mệnh một chưởng đập nát cái bàn, hắn tức giận đến cả người phát run, bộ mặt dữ tợn.
Đáng giận!
Đáng giận!
Đáng giận a!
Tiếu Thiếu Mệnh hắn đời này chưa từng gặp chuyện nhục nhã như thế.
Hơn nữa vẫn là làm trò trước mặt đệ tử hắn.
Thù này không báo, hắn liền không mang họ Tiếu!
Đặc biệt là nghĩ đến bốn bình Kiếm khí đan kia, máu đều muốn trào ra, thiếu chút nữa ngất xỉu.
Bốn bình kiếm khí đan này chính là hắn dùng hết các mối quan hệ mới được tới, hắn đột phá Nguyên Anh cảnh không lâu, đang muốn dựa vào Kiếm khí đan tăng tu vi lên, không nghĩ tới bị Dịch Tiểu Phong chặn ngang.
Bốn bình a.
Tốn biết bao nhiêu tâm huyết của hắn.
Bởi vì Bạch Hồng Tiêu ở bên cạnh, hắn không dám nói dối, thật thà đem toàn bộ tồn kho của mình lấy ra, hiện tại trong lòng tràn ngập hối hận vô cùng.
Tưởng tượng đến sau khi Dịch Tiểu Phong dùng Kiếm khí đan, kiếm khí bùng nổ, Tiếu Thiếu Mệnh nghiến răng nghiến lợi.
“Dịch Tiểu Phong! Thù này không đội trời chung!”
……
Từ khi dùng Kiếm khí đan, Dịch Tiểu Phong liền bắt đầu bế quan.
Bên trong Yêu đế thành thì gió nổi mây phun.
Tin tức về việc Tiếu Thiếu Mệnh tiến đến bái phỏng Bạch Hồng Tiêu, xám xịt rời đi nhanh chóng truyền ra.
Rất nhiều người suy đoán Tiếu Thiếu Mệnh chạm vào một cái mũi kim, lúc Đại hội Tiên môn, Tiếu Thiếu Mệnh không thu đồ đệ Kiếm Thánh, rõ ràng là chọc giận Bạch Hồng Tiêu.
Ngày hôm nay.
Bạch Hồng Tiêu đang dạy dỗ Hàn Uyên.
Hàn Uyên một bên luyện kiếm, một bên tò mò hỏi: “Sư tổ, lần trước ngài nói Kiếm khí đan có thể tăng cường hai trăm năm đạo hạnh, là nói về tu vi sao?”
Bạch Hồng Tiêu đang xoa chén bể của mình, không chút nào để ý trả lời: “Đại đa số kiếm khách thì kiếm khí cùng tu vi móc nối với nhau, nhưng với kiếm khách chân chính, kiếm khí cùng tu vi là tách biệt, mặc dù tu vi không có, nhiều người vẫn có thể giải khai kiếm khí tận trời, Thiên kiếm thánh tông cảnh giới cao nhất đó là kiếm khí và tu vi cùng đạt tới đỉnh, kiếm phá tiên môn, thoát ly phàm trần.”
Hàn Uyên vừa nghe, không hiểu ra sao.
Hắn nghĩ nghĩ, tò mò hỏi: “Sư phụ sau khi dùng Kiếm khí đan, cũng có thể đạt tới loại cảnh giới này?”
“Hắn còn kém xa lắm, nhưng có nhiều Kiếm khí đan tương trợ như vậy, cũng coi như là nhập môn.”
“Nếu không có Kiếm khí đan, làm sao luyện được cảnh giới như vậy?”
“Luyện, mỗi ngày khổ luyện, để vị trí của kiếm ở trong lòng ngươi vượt qua tu vi.”
Hàn Uyên lâm vào suy nghĩ sâu xa.
Oanh!
Cách đó không xa, phòng ốc bỗng nhiên bùng nổ một cổ kiếm khí đáng sợ, lay động cả tòa phủ đệ.
Hàn Uyên kinh ngạc quay đầu nhìn lại, âm thầm kinh hãi.
Kiếm khí thật mạnh!
Bạch Hồng Tiêu thì rất bình tĩnh, đã sớm đoán được sẽ như thế.
Cùng lúc đó.
Ở trong phòng.
Dịch Tiểu Phong đã dùng hết toàn bộ Kiếm khí đan, dưới sự trợ giúp của Cửu U Bàn Nhược công, hắn hoàn mỹ hấp thu tất cả dược lực.
Trong thân thể hắn tràn ngập mênh mông kiếm khí, so với Cửu U linh lực còn phải mạnh mẽ hơn nhiều.
“Kiếm khí cùng linh lực……”
Dịch Tiểu Phong lâm vào một loại trạng thái huyền ảo.
Hắn rốt cuộc hiểu rõ vì sao kiếm ở Tu Chân giới có địa vị cao thượng.
Kiếm khí, không kém chút nào so với linh lực!
Cửu U linh lực tồn trong đan điền, kiếm khí thì tràn ngập trong kỳ kinh bát mạch của hắn.
Mười hai viên Kiếm khí đan cho kiếm khí của đạt tới mức độ cực kỳ khoa trương.
Hắn cảm giác bản thân mạnh mẽ trước nay chưa từng có.
Hắn chậm rãi mở to mắt.
Hắn đứng dậy, sửa sang lại trang phục, sau đó cầm hàn kiếm ngàn năm đi ra khỏi phòng.
Hiện giờ, hàn kiếm ngàn năm thay thế được xích vân kiếm, trở thành thanh kiếm hắn quen dùng.
Nguyên nhân do hắn, dùng hàn kiếm ngàn năm nhìn soái hơn!
Tay cầm chuôi kiếm, rót linh lực vào, một mũi kiếm quang trực tiếp bắn ra, huyền ảo biết bao a?
Dịch Tiểu Phong đi vào trong đình viện.
Hắn nâng hàn kiếm ngàn năm lên, rót kiếm khí vào trong chuôi kiếm.
Hưu ——
Kiếm khí bắn ra, xuyên thủng sàn nhà, kiếm khí thành lưỡi dao, lóng lánh ánh sáng, cực kỳ chói mắt.
Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Dùng kiếm khí thúc giục hàn kiếm ngàn năm so với dùng Cửu U linh lực, càng thêm đẹp đẽ.
Lưỡi kiếm bằng kiếm khí giống như ánh sáng, bằng Cửu U linh lực thì giống như hắc ám, khí chất hoàn toàn bất đồng.
Nam Tần tôn giả bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, đánh giá, tấm tắc bảo lạ nói: “Một thân kiếm khí này đã mạnh hơn không ít cao thủ Kim Đan cảnh rồi, tới nào, tiểu sư phụ, cho lão hủ nhìn một cái xem kiếm khí của ngươi mạnh cỡ nào nha.”
Dịch Tiểu Phong cũng không khách khí, nâng hàn kiếm ngàn năm, thi triển Thuần dương ngũ kiếm quyết.
Năm bóng kiếm trống rỗng xuất hiện ở quanh thân hắn, hắn đâm ra một kiếm, bóng kiếm hóa thành cầu vồng kiếm khí, thế không thể đỡ giết hướng Nam Tần tôn giả.
Ầm ầm ầm ——
Toàn bộ đình viện bị lay động, năm bóng cầu vồng kiếm khí giống như gió lốc, rất là đồ sộ.
Nụ cười của Nam Tần tôn giả biến mất, nâng tay phải lên, nhanh chóng vung tay áo, đem kiếm khí cuốn vào trong tay áo.
Khán giả xem mà cực kỳ hưng phấn:
“Ta sát! Khí phách như vậy?”
“Trâu bò a, thăng cấp thành công, lực phá hoại này quá mạnh.”
“Thuần dương ngũ kiếm quyết thật đẹp.”
“Trách không được sắc mặt Tiếu Thiếu Mệnh khó coi như vậy, Kiếm khí đan thật sự tốt.”
“Dịch Tiểu Phong đây là thoát thai hoán cốt a.”
“Vui mừng cho khu vực phương đông chúng ta, lúc này toàn cầu thật sự không ai có thể đuổi kịp Dịch Tiểu Phong!”
……
Dịch Tiểu Phong thi triển Thuần dương ngũ kiếm quyết kinh diễm vô số người xem, ngày sau thậm chí bị cắt nối biên tập thàmh video ngắn, hình động, điên cuồng đăng lại ở trên mạng.
Nam Tần tôn giả thu tay áo, hắn liếc mắt nhìn, phát hiện ống tay áo bị phát nát một lỗ.
Thú vị!
Kiếm khí thật bá đạo!
Nam Tần tôn giả âm thầm ngạc nhiên.
Tuy rằng hắn không có nghiêm túc, nhưng có thể phá được ống tay áo hắn, thực lực của Dịch Tiểu Phong đáng giá cân nhắc.
Dịch Tiểu Phong thu kiếm, cầm chuôi hàn kiếm ngàn năm vắt ở đai lưng.
Hắn tự tin cười, nói: “Kiếm của vi sư như thế nào?”
“Lợi hại lợi hại.”
“Tới, hôm nay tâm tình vi sư rất tốt, dạy ngươi hai chiêu.”
“Được a!”
Nam Tần tôn giả lập tức vui vẻ, hắn thật sự thích kiếm đạo.
Đương nhiên, hắn cũng thật sự không có thiên phú kiếm đạo.
Ngay cả thiên phú kiếm đạo của Lữ Thư An đều mạnh hơn hắn.
Hai thầy trò bắt đầu luyện kiếm.
Dịch Tiểu Phong một bên chỉ dạy, một bên cũng tự mình luyện kiếm.
Sau khi kiếm khí tăng mạnh, hắn thi triển Thuần dương ngũ kiếm quyết càng thêm nhẹ nhàng tự nhiên.
Thuần dương ngũ kiếm quyết liền chính là kiếm pháp cương mãnh, kiếm khí hoặc là linh lực càng mạnh, thi triển càng thêm thuận lợi.
Vương Mỹ đi vào đình viện, trong tay nàng cầm một bộ quần áo.
Nàng trước tiên ở một bên chờ đợi.
Đợi Dịch Tiểu Phong dạy xong, nàng mới tiến lên.
“Tướng công, đây là quần áo ta mua cho ngươi, ngươi thay đi.” Vương Mỹ cười nói.
Dịch Tiểu Phong tiếp nhận quần áo, cười nói: “Ta hiện tại liền trở về thay.”
Lại nói tiếp, quần áo hắn chỉ may bằng vải thô, thực sự kéo thấp giá trị nhan sắc.
Rất mau, Dịch Tiểu Phong thay một thân áo mới đi ra.
Một thân áo trắng, viền màu đen, dường như lửa đen, đai lưng có long văn, thần tuấn uy vũ, khí chất cả người rực rỡ hẳn lên.
Mắt Vương Mỹ sáng ngời, cười nói: “Xem ra ánh mắt của ta không sai.”
Nàng lấy ra một sợi tơ hồng, để Dịch Tiểu Phong khom lưng, sau đó nàng tự tay buộc tóc cho Dịch Tiểu Phong.
Sau khi tiến vào trò chơi, tóc người chơi đều sẽ dài ra, giống như người xưa
Phần lớn thời điểm Dịch Tiểu Phong đều xoã tóc, Vương Mỹ chỉ tùy ý buộc lại, trên trán lưu lại hai mớ tóc dài, giá trị nhan sắc của Dịch Tiểu Phong tức khắc tăng lên, cả người trở nên sáng như ánh mặt trời, kết hợp với nụ cười của hắn, thậm chí có thể nói là khí chất tiêu sái.