Chương 146: Hiểu Văn đạo, yêu kiếm Vô pháp
truyendichgiare.com
* * *
“Bộ kiếm pháp này……”
Đồng tử màu vàng kim của Dịch Tiểu Phong chậm rãi phóng to.
Thân ảnh trước mắt thi triển kiếm pháp với tốc độ càng lúc càng nhanh.
Lực lượng thần bí trong cơ thể Dịch Tiểu Phong cũng làm hắn khôi phục khí lực, dần dần đứng lên.
Kiếm linh nhíu mày.
Hắn chú ý tới trong đồng tử Dịch Tiểu Phong có một thân ảnh.
Tuy rằng rất nhỏ, nhưng xác thật tồn tại.
Đây là xảy ra chuyện gì?
Dịch Tiểu Phong chậm rãi nâng hàn kiếm ngàn năm trong tay, kiếm khí phát ra, mũi kiếm lại ngưng tụ lần nữa.
Hắn bắt đầu vung kiếm theo bóng dáng trong mắt.
Ngay từ đầu, động tác rất chậm.
Cho đến khi một bộ kiếm pháp được thi triển xong, tốc đột vung kiếm đột nhiên tăng lên.
Kiếm linh vẫn luôn lẳng lặng nhìn, không có cắt ngang Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong thi triển kiếm pháp mười phần quỷ dị, sau khi hắn thi triển ba lần, đột nhiên phân ra một đạo phân thân, cùng hắn vung kiếm.
Vừa nhìn qua, giống như có hai Dịch Tiểu Phong đang vung kiếm.
Sau lần thứ mười, lại nhiều thêm Dịch Tiểu Phong thứ ba.
Ba người đồng thời vung kiếm, đều đặn, khí thế sắc bén.
Khi lần thứ hai mươi.
Dịch Tiểu Phong thứ tư xuất hiện.
Khi lần thứ năm mươi.
Dịch Tiểu Phong thứ năm xuất hiện!
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên hướng về kiếm linh vung kiếm, năm đạo phân thân hư không tiêu thất, ngay sau đó xuất hiện ở xung quanh kiếm linh, từ các phương hướng khác nhau nhắm thẳng kiếm linh.
Dịch Tiểu Phong theo sau lao tới, gần như là thuấn di giết tới trước mặt kiếm linh, chém xuống một kiếm.
Cộng thêm kiếm của năm đạo phân thân, tổng cộng sáu kiếm, đồng thời hạ xuống!
Oanh!
Một đạo kiếm quang thật lớn từ trên trời giáng xuống, trấn áp kiếm linh!
Bên trong ánh sáng mạnh mẽ, kiếm linh không thể động đậy, thân hình nhanh chóng tiêu tán, hắn hoảng sợ kêu lên: “Đây là kiếm gì?”
Dịch Tiểu Phong cúi đầu, ánh mắt lạnh băng, nói: “Thiên hạ kiếm, Văn đạo!”
Một chiêu này rõ ràng là kiếm pháp hắn sử dụng tru sát Đồ tâm lão tổ lúc trước!
Kiếm linh kêu thảm bị tru diệt.
Hiện thực.
Bạch Hồng Tiêu bỗng nhiên lộ ra nụ cười, thầm nghĩ: “Tiểu tử rất tốt, năng lực lĩnh ngộ thật không kém.”
Dịch Tiểu Phong sau lưng hắn, không còn co rút nữa.
Xem được một màn này, đám người Chu Thiếu Quân, Tư Côn Ve khẩn trương.
Vệ Khấp Tâm một bên vận công chữa thương, một bên chờ mong nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong.
Ánh mắt các cao thủ Đại Càn châu khác không đồng nhất, có người chờ mong, có người đố kỵ, cũng có người không cam lòng.
Khắp thiên hạ chỉ có một thanh Yêu kiếm này!
Cửu Kiếm Nghiêu ổn định hồn phách, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
“Thiên hạ kiếm Văn đạo…… Tiểu tử này thế mà thật sự biết……” Trong lòng Cửu Kiếm Nghiêu nhấc lên sóng to gió lớn.
Như vậy xem ra, Dịch Tiểu Phong thật sự có tiềm chất vượt qua Bạch Hồng Tiêu!
Trách không được Bạch Hồng Tiêu thu nhiều đồ đệ như vậy, chỉ quan tâm mỗi Dịch Tiểu Phong như thế.
Cùng lúc đó.
Trong thế giới tinh thần.
Dịch Tiểu Phong chậm rãi đứng dậy, năm đạo phân thân hóa thành Cửu U ma khí tiêu tán.
Kiếm linh đã bị tru diệt, chỉ còn lại có một bóng kiếm lở lửng trong không trung.
Đó là bóng dáng Yêu kiếm.
Dịch Tiểu Phong ngẩng đầu nhìn lại, mở miệng nói: “Yêu kiếm, ngươi hiện tại nguyện phụng ta làm chủ?”
Bóng kiếm lóng lánh, bên trong truyền ra thanh âm kiếm linh: “Kiếm tâm của ngươi là tâm hệ thiên hạ? Ta xem cũng chưa chắc a.”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Xác thật tâm hệ thiên hạ, nhưng mà ta phải áp đảo thiên hạ đã.”
“Con người của ta rất khiêm tốn, thích trừ bạo giúp kẻ yếu, cho nên chỉ cần ta trở thành mạnh nhất, khắp thiên hạ đều yếu hơn ta, ta liền bảo hộ thiên hạ.”
Lời này thật ra là lời nói thật.
So với làm cứu tinh, Dịch Tiểu Phong càng muốn làm thiên hạ đệ nhất!
Sau khi vô địch, chỉ có chuyện bảo hộ khắp thiên hạ mới có tính khiêu chiến.
Kiếm linh trầm mặc.
“Được, nếu kiếm chủ của ta không có chí hướng trở thành tồn tại mạnh nhất, như thế nào dẫn dắt ta thành tựu thanh kiếm mạnh nhất!”
“Thỉnh chủ nhân ban tên cho ta!”
Thanh âm kiếm linh vừa vang lên, bóng kiếm bỗng nhiên dừng ở trước mặt Dịch Tiểu Phong, mũi kiếm đâm vào nền.
Dịch Tiểu Phong giơ tay, nắm lấy chuôi kiếm, hắn lâm vào trầm tư.
Lấy tên là gì mới tốt đây?
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Ngươi muốn lấy tên là gì? Ngươi chứa đựng nhiều oán niệm như vậy, đã có ý chí của mình, ta làm kiếm chủ của ngươi, ta có thể cho ngươi tự do duy nhất đó là tự đặt tên cho mình.”
Yêu kiếm run vang, rõ ràng bị đả động.
Một lúc lâu.
Thanh âm kếm linh vang lên: “Ta đây liền tên Vô pháp, yêu kiếm Vô pháp.”
Yêu kiếm Vô pháp?
Vô pháp kiếm!
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, vừa định nói chuyện, bóng kiếm ngưng thật, biến thành Yêu kiếm chân thật.
Mũi kiếm dài, màu lam bạc, quanh thân kiếm quấn quanh bởi một con rồng đen, uy vũ khí phách.
Dịch Tiểu Phong rút Vô pháp kiếm ra.
Ánh sáng chói loá hiện ra theo mũi kiếm, lộng lẫy lóng lánh.
Ý thức Dịch Tiểu Phong giật mình.
Lại mở mắt, hắn đã về hiện thực.
Ánh mắt đầu tiên liền nhìn đến Vô pháp kiếm trong tay.
Huyễn lệ, khí phách!
Kiếm thật oai!
Kiếm oai nhất, mới có thể xứng người đẹp trai nhất!
Khi Dịch Tiểu Phong đang trợn mắt, Vô pháp kiếm mới hiển lộ ra hình dáng.
Vô số người xem thông qua phòng phát sóng trực tiếp của Dịch Tiểu Phong phòng thấy rõ ràng Vô pháp kiếm, tất cả đều bị kinh diễm.
“Oa! Yêu kiếm thật oai!”
“Đây mới là tiên kiếm a!”
“Dịch Tiểu Phong thành công?”
“Khẳng định a, Yêu kiếm đều hiện ra nguyên hình!”
“Trâu bò trâu bò! Quá mạnh!”
“Có phải Kiếm Thánh hỗ trợ mở cửa sau hay không?”
……
Đám người Vương Như Thần, Chu Thiếu Quân, Yêu đế, Tư Côn Ve, Vệ Khấp Tâm, tất cả đều đưa mắt nhìn tới.
Cửu Kiếm Nghiêu lộ vẻ kích động.
Dịch Tiểu Phong chậm rãi đứng dậy, hắn giơ Vô pháp kiếm lên, nói: “Từ nay về sau, ta là chủ nhân Yêu kiếm, kiếm này tên là Vô pháp, yêu kiếm Vô pháp!”
Ong ——
Vô pháp kiếm run vang, giống như đang nhảy nhót, đang hưởng ứng.
Vương Như Thần phất tay áo rời đi, Chu Thiếu Quân tuy rằng không cam lòng, nhưng việc đã đến nước này, cũng không có cách nào.
Yêu đế gắt gao nhìn chằm chằm Vô pháp kiếm, hai nắm đấm trong tay áo run rẩy.
Bạch Hồng Tiêu xoay người, nói: “Kiếm đã tới tay, chúng ta liền đi thôi.”
Dứt lời, hắn thả người nhảy lên, ngự kiếm phi hành rời đi.
Dịch Tiểu Phong đồng dạng ném Vô pháp kiếm ra, nhẹ nhàng nhảy lên trên thân Vô pháp kiếm, thi triển Phi lôi ngự kiếm thuật đuổi theo.
Oanh -----
Tiếng xé gió không dứt lọt vào tai!
Thật nhanh!
Dịch Tiểu Phong kinh hỉ, cùng một lượng linh lực rót vào nhưng tốc độ phi hành so với các thanh kiếm khác không chỉ nhanh gấp mười lần.
Không hổ là thần kiếm do chú kiếm sư đệ nhất thiên hạ đúc ra!
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nghĩ đến Cửu Kiếm Nghiêu, hắn quay đầu lại nhìn lại.
Phía trên dàn tế, Cửu Kiếm Nghiêu quỳ gối.
Hồn thể đang hóa thành điểm sáng, dần dần phiêu tán, hắn vẫn luôn nhìn Dịch Tiểu Phong, trên mặt tràn đầy vui mừng.
Dịch Tiểu Phong thấp giọng hỏi nói: “Ngươi làm sao không mang hắn theo?”
Vô pháp kiếm có thể hút hồn, hẳn là có thể mang theo Cửu Kiếm Nghiêu.
Thanh âm kiếm linh vang lên trong đầu Dịch Tiểu Phong: “Không cần thiết, hồn phách của hắn đã tổn hại nhiều, mặc dù mang hắn theo, hắn cũng sẽ hồn phi phách tán.”
Dịch Tiểu Phong lại lần nữa quay đầu nhìn về phía Cửu Kiếm Nghiêu.
Biểu tình của Cửu Kiếm Nghiêu làm lòng hắn hơi hơi run lên.
Biểu tình này rất giống là cha mẹ trước mắt tiễn hài tử đi xa.
Vô pháp kiếm thật sự giống như hài tử của Cửu Kiếm Nghiêu.
Cửu Kiếm Nghiêu vì nó mà hy sinh, đáng tiếc không thể nhìn thấy cảnh Vô pháp kiếm nở rộ ánh sáng.
Có lẽ đây là số mệnh của chú kiếm sư.
Dịch Tiểu Phong quay đầu đi.
Hắn bắt đầu tăng tốc, nhanh chóng đuổi theo Bạch Hồng Tiêu.
Hắn cười hỏi: “Sư phụ, ta đã học xong Thiên hạ kiếm Văn đạo, khi nào truyền cho ta Kiến đạo? Thiên hạ kiếm tổng cộng có mấy chiêu?”
Bạch Hồng Tiêu nhìn thẳng phía trước, nói: “Văn đạo đủ cho ngươi học thật lâu.”
“Vậy trước tiên nói cho ta Thiên hạ kiếm có mấy chiêu đi?”
“Tạm thời không thể nói cho ngươi.”
“Vì sao? Sợ ta đòi hỏi?”
“Không có, chỉ là đơn thuần không muốn nói cho ngươi, ngươi ôm chờ mong.”
“Ngươi…… Giống như trêu ngươi người khác, trước lại gợi nhiều tò mò như vậy, ta muốn biết, lại không nói cho ta, nói cho ta biết trước thì bị làm sao đây?”
“Thời cơ tới, ngươi tự nhiên sẽ biết.”
“……”