Chương 156: Kịch bản bắt đầu, nhập diễn!
truyendichgiare.com
* * *
Tên họ: Dịch Tiểu Phong
Giới tính: Nam
Số tuổi: 23
Tu vi: Trúc Cơ cảnh tầng hai
Tích phân: 0
Thân phận: Sau trận chiến Kiếm mộ sơn, ngươi, Dịch Tiểu Phong, người vì đoạt được Yêu kiếm mà vang danh thiên hạ. Dưới sự dẫn dắt của Kiếm Thánh, ngươi trở lại Ngô quốc Đại Càn châu, ai ngờ gặp phải Thiên kiếm thánh tông Trác Ngọc Lang, do tự vệ, ngươi tru sát Trác Ngọc Lang, nhưng để tránh phiền toái không ngừng về sau, ngươi cần che giấu sự thật này.
Nhiệm vụ chủ tuyến: Thành công thoát khỏi hiềm nghi, khiến Thiên kiếm thánh tông nghĩ lầm là những người khác giết Trác Ngọc Lang, đạt được 1000 tích phân!
Nhiệm vụ phụ một: Tru sát tu sĩ thuộc mạch Hắc Dạ sơn, Hàn Phòng sơn, Thiên kiếm thánh tông, Bắc Nguỵ Nhị hoàng tử, mỗi khi giết một tên đạt được 100 tích phân!
Nhiệm vụ phụ hai: Tru sát trưởng lão Thiên kiếm thánh tông Âu Ngũ Tử, đạt được 1500 tích phân!
Nhiệm vụ phụ ba: Ở luận võ chiêu thân giành được thắng lợi, đạt được 500 tích phân!
Nhiệm vụ phụ bốn: Giết hết tất cả tu sĩ Huyết chưởng môn trong Bạch Viên thành, đạt được 1000 tích phân!
Nhiệm vụ phụ năm: Tru sát người hoài nghi chính mình là hung thủ, mỗi khi giết một người đạt được 100 tích phân!
Nhiệm vụ phụ sáu: Vạch trần nguỵ trang của Triệu Phi, đạt được 1500 tích phân!
……
Vẫn như cũ là mấy chục cái nhiệm vụ phụ.
Dịch Tiểu Phong hiểu, nhiệm vụ phụ khác nhau sẽ làm người đi hướng quỹ đạo nhân sinh khác nhau, không phải là tất cả nhiệm vụ phụ đều cần hoàn thành.
Hắn chỉ nhìn lướt qua, sau đó bắt đầu kiểm tra nhẫn trữ vật, đồ vật đều còn, Vô pháp kiếm cũng ở trong.
Vì phòng Vô pháp kiếm bị đoạt, hắn chỉ có thể đem Vô pháp kiếm giấu trong nhẫn trữ vật.
Dịch Tiểu Phong không có trực tiếp rời khỏi phòng, mà ở trên giường, bắt đầu tu luyện.
Thật ra hắn không hoảng hốt.
Tốt xấu Thiên kiếm thánh tông cũng là tông môn đứng đầu chính đạo, trước mặt người khác khẳng định sẽ không đoạt kiếm của hắn.
Trác Ngọc Lang vô sỉ cũng phải trước theo đuôi một đoạn thời gian, xác định không có người khác, mới dám xuống tay.
Đại khái qua một canh giờ.
Một thanh âm bỗng nhiên vang vọng cả tòa Bạch Viên thành:
“Từ hôm nay trở đi, phong thành năm ngày, Thiên kiếm thánh tông muốn tra tìm hung thủ giết hại đệ tử nội môn của tông ta!”
Tới!
Dịch Tiểu Phong mở mắt ra.
Hắn đã nghe được ngoài cửa sổ truyền đến tiếng kinh ngạc.
Dịch Tiểu Phong đứng dậy, ra ngoài phòng.
Tần Cầm Tuyết, Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Lữ Thư An đều ra khỏi phòng, bốn người nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong khẽ gật đầu.
Trước đó hắn đã nhắc nhở, mặc dù không có ai cũng đừng nói là hắn giết Trác Ngọc Lang.
Chỉ có chính mình tin tưởng vững chắc bản thân không phải hung thủ, mới có thể lừa dối người khác.
“Đi thôi, lên phố nhìn xem, Thiên kiếm thánh tông cùng ta có sâu xa, cũng coi như đồng môn, chúng ta hẳn là nên hỗ trợ.”
Dịch Tiểu Phong lời lẽ chính đáng nói.
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Tần Cầm Tuyết gật đầu.
Miệng Liễu Như Thấm hơi hơi co rút.
Bọn người kia……
Diễn tốt a!
Một hàng năm người nhanh chóng xuống lầu, đi xuống đường phố.
Bọn họ hướng tới phương hướng nhiều người.
Người đều thích xem náo nhiệt, mặc dù là tu sĩ.
Các tu sĩ bên trong Bạch Viên thành không liên quan đến án giết người, cho nên không có áp lực, chỉ tò mò.
Thiên hạ này, còn có người dám giết đệ tử Thiên kiếm thánh tông sao?
Trên đường phố có rất nhiều tu sĩ, phần lớn đều tu vi Luyện Khí.
“Dịch thần!”
Một tiếng kêu kinh hỉ truyền đến, chỉ thấy một nữ hài váy hoa từ trong đám người chen ra, hưng phấn xông tới, muốn bổ nhào vào người Dịch Tiểu Phong.
Hàn Uyên nâng kiếm ngăn cản, nàng sợ tới mức vội vàng dừng lại.
“Dịch thần, ta là fans của ngươi!” Nữ hài váy hoa kích động nói.
Tu sĩ xung quanh đều ghé ánh mắt khác thường tới.
Ở Tu Chân giới, rất ít nữ tử hô to gọi nhỏ trên đường thế này.
Dịch Tiểu Phong nghiêm túc nói: “Cô nương, trên đường mà hô to như vậy, còn ra thể thống gì, đừng quên thân phận của mình!”
Nữ hài váy hoa vừa nghe, nhớ tới khi mới vừa vào trò chơi hệ thống đã nhắc nhở, không khỏi che miệng.
“Chúng ta còn có việc, về sau có duyên gặp lại.”
Dịch Tiểu Phong phất tay nói, sau đó bước nhanh đi qua.
Nhìn phong thái năm người bọn họ, nữ hài mang vẻ mặt sùng bái, hướng tới.
Bởi vì liên quan đến Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên, Liễu Như Thấm, Lữ Thư An, Tần Cầm Tuyết cũng rất có danh tiếng, ở trên mạng còn có hội ủng hộ của từng người.
Kế tiếp, một đường đi tới, Dịch Tiểu Phong thường xuyên gặp được tình huống như vậy.
Người chơi khu vực phương Đông thật sự nhiều.
Chỉ ở Bạch Viên thành hắn liền gặp không dưới mười người, đây vẫn là trong tình huống mới vừa lên phố.
Khẳng định có rất nhiều người chơi giấu trong biển người.
Không bao lâu.
Dịch Tiểu Phong đi đến trước phủ Thành Chủ.
Đệ tử Thiên kiếm thánh tông vây quanh nơi này, ở trước bậc thang chừa ra một mảnh đất trống.
Trên đất trống bày một khối quan tài, bên cạnh có hai thân ảnh đang đứng.
Hai người nhìn qua đều có khoảng bốn mươi tuổi.
“Âu tiền bối, còn cần ta phối hợp cái gì?” Trong đó một nam tử trung niên một mắt cười hỏi.
Âu tiền bối?
Chính là trưởng lão Thiên kiếm thánh tông Âu Ngũ Tử sao?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, Âu Ngũ Tử có xuất hiện trong nhiệm phụ của hắn.
Một người khác hẳn là thành chủ Bạch Viên thành, Quách Mao.
Quách mao là tu sĩ Kim Đan cảnh, đối mặt với sự bá đạo của Thiên kiếm thánh tông, tự nhiên là giận nhưng cũng không dám nói gì.
Nói không chừng, hắn không chỉ có không giận, ngược lại kinh hỉ, có cơ hội cùng Thiên kiếm thánh tông móc nối quan hệ.
“Tạm thời không cần, những đệ tử của ta sẽ điều tra.” Âu Ngũ Tử đạm mạc nói.
Trong đám người bỗng nhiên có một thanh niên áo xám đi ra, vẻ mặt bình tĩnh, thoáng hiện sự âm trầm, hỏi: “Xin hỏi tiền bối, người chết là ai, khi nào chết, chết ở nơi nào, nói ra những tin tức này, nhóm tán tu chúng ta cũng góp một phần lực, dù gì Thiên kiếm thánh tông chính là lãnh tụ chính đạo, giúp đỡ chính nghĩa, người giết hại đệ tử Thiên kiếm thánh tông nhất định là ma tu.”
“Tu sĩ ma đạo, ai cũng có thể giết chết, chúng ta không thể chối từ đạo nghĩa!”
Âu Ngũ Tử, Quách Mao nhìn về phía hắn.
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Thằng này tuyệt đối là người chơi.
Âu Ngũ Tử tuy có chút cạn lời, nhưng dù sao đối phương cũng thổi phồng Thiên kiếm thánh tông, hắn mở miệng nói: “Ngược lại không cần, ngươi không nên ra khỏi thành liền tốt, chúng ta từ trên thân người chết lục soát được một ít manh mối, khả năng có ma đạo thế lực lui tới, nếu các ngươi tự tiện rời đi, chỉ sợ lánh ít dữ nhiều.”
Thanh niên áo xám nhíu mày.
Sao lại thế này?
Không quá giống khi hắn xem phát sóng trực tiếp a.
Nghĩ cách làm sao để tham gia kịch bản đều dùng không được?
Dịch Tiểu Phong cho Tần Cầm Tuyết một ánh mắt.
Tần Cầm Tuyết hiểu ý, chen qua đám người, hướng tới Âu Ngũ Tử ôm quyền hành lễ.
Âu Ngũ Tử liếc mắt nhìn, lại là tán tu lọt ra từ nơi nào?
“Xin hỏi tiền bối, Trác tiền bối ở đâu?” Tần Cầm Tuyết mở miệng hỏi.
Âu Ngũ Tử nhíu mày nói: “Ngươi biết Trác Ngọc Lang?”
Tần Cầm Tuyết gật đầu nói: “Ta cùng công tử nhà ta trước đó ở trong miếu ngoài thành từng gặp được Trác tiền bối, sau khi chúng ta rời đi miếu thờ, Trác tiền bối còn đuổi theo chúng ta, muốn cùng thương thảo một sự kiện với chúng ta, kêu chúng ta ở Bạch Viên thành chờ hắn.”
Mày Âu Ngũ Tử nhíu càng chặt, ánh mắt có chút lạnh băng.
Miếu thờ!
Trác Ngọc Lang chính là chết ở trong miếu thờ!
"Công tử nhà ngươi là ai?” Âu Ngũ Tử trầm giọng hỏi.
Tần Cầm Tuyết quay đầu lại nhìn.
Dịch Tiểu Phong cũng đứng ra, nói: “Tại hạ Dịch Tiểu Phong, đồ đệ Kiếm Thánh Bạch Hồng Tiêu, cũng coi như cùng Thiên kiếm thánh tông có sâu xa, ta cùng với Trác đạo hữu vừa gặp như đã quen, nếu là Thiên kiếm thánh tông có chỗ cần dùng đến ta, mời tùy tiện phân phó!”
Xôn xao ——
Dịch Tiểu Phong!
Tất cả mọi người trừng to đôi mắt.
Âu Ngũ Tử, Quách Mao cũng không khỏi động dung.
Hiện giờ danh Dịch Tiểu Phong vang khắp thiên hạ, ai không biết?
Thanh niên nhìn thấy Dịch Tiểu Phong, phản ứng đầu tiên là kích động, nhưng rất mau liền che giấu cảm xúc này.
Âu Ngũ Tử híp mắt hỏi: “Ngươi chính là Dịch Tiểu Phong? Quả nhiên khí vũ bất phàm, rất giống Bạch sư huynh năm đó.”
“Nhưng ngươi cùng Trác Ngọc Lang vừa gặp như đã quen? Trong miếu còn có một vị đệ tử Thiên kiếm thánh tông nói các ngươi nói chuyện với nhau hình như không được hòa hợp.”