Chương 159: Treo giải thưởng thần bí, sư phụ ưu tú
truyendichgiare.com
* * *
“Thật mạnh a!”
“Tốc độ vừa rồi thật nhanh, là làm như thế nào?”
“Tốc độ thế này trách không được có thể ở trước mặt Yêu đế giành trước một bước đoạt được Yêu kiếm.”
“Kiếm trong tay hắn là Yêu kiếm sao?”
“Hẳn là không phải, truyền thuyết yêu kiếm Vô pháp rất dài, trên kiếm còn có một con rồng đen.”
“Dám ra tay đối với Dịch Tiểu Phong, người này chính là tìm chết a!”
Nhìn thấy Dịch Tiểu Phong nhẹ nhàng đánh bại kiếm khách áo đen, các tu sĩ kinh ngạc cảm thán liên tục.
Đồ đệ Kiếm Thánh có thể là kẻ đầu đường xó chợ?
Dịch Tiểu Phong mang theo đám Hàn Uyên đi đến trước mặt kiếm khách áo đen.
Trên người hắn nhiều chỗ gãy xương, thương thế nghiêm trọng, không còn sức đứng lên.
“Tu vi Trúc Cơ cảnh tầng chính hẳn không phải tán tu, tán tu rất khó luyện đến loại trình độ này, cùng lắm cũng chính là tu sĩ phản bội tông môn.” Hàn Uyên nhìn chằm chằm kiếm khách áo đen nói.
Kiếm khách áo đen giương mắt nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, trong mắt khó có thể che dấu sự kinh hãi.
Hắn không nghĩ tới Dịch Tiểu Phong lợi hại như thế.
Trong lòng tràn ngập hối hận, sớm biết như thế, hắn liền không tới.
Liễu Như Thấm che miệng cười nói: “Nói đi, ai phái ngươi tới, ngươi nếu là không nói, ta nơi này có một loại trùng, có thể làm cả người ngươi ngứa ngáy vô cùng, làm ngươi nhịn không được cào xé toàn thân, mặc dù da thịt bị cào nát, ngươi cũng không cảm giác được thống khổ, cho đến khi ngươi xé hết toàn bộ da thịt của mình, chỉ còn lại xương trắng, ngươi mới hoàn toàn chết đi.”
Kiếm khách áo đen vừa nghe, cả người run lên.
Những người khác cũng bị dọa.
Nha đầu này còn cất giấu độc trùng như vậy?
Hàn Uyên theo bản năng né xa một bước.
Kiếm khách áo đen cắn răng nói: “Ta là nhận được treo giải thưởng mới đến, có người khắp nơi treo Huyền Thưởng Lệnh, ta vừa lúc ở Bạch Viên thành gặp được ngươi, cho nên nhịn không được động thủ.”
“Ai đang treo giải thưởng?”
“Ta cũng không rõ ràng lắm, bọn họ không có tự báo lai lịch, hẳn là ma tu.”
Ma tu?
Dịch Tiểu Phong híp mắt.
Hắn nghĩ đến đầu tiên chính là Hàn phòng sơn.
Đám gia hỏa này là cẩu đi!
Dịch Tiểu Phong cũng không có đắc tội bọn họ, bọn họ lại luôn đuổi theo Dịch Tiểu Phong cắn.
“Sư phụ, giết sao?” Hàn Uyên hỏi.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Chúng ta chính là tu sĩ chính đạo, hắn đã trọng thương, cần gì lại ra tay tàn nhẫn, lấy túi trữ vật của hắn.”
Hàn Uyên lập tức làm theo.
Kiếm khách áo đen không có sức chống cự, chỉ có thể tuyệt vọng nhìn năm người Dịch Tiểu Phong rời đi.
Tần Cầm Tuyết vừa đi, một bên suy đoán nói: “Có thể tuyên bố treo giải thưởng khắp nơi nhất định là nhân vật lớn, hơn nữa treo giải thưởng hẳn là đã tuyên bố được một đoạn thời gian.”
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói: “Không có việc gì, giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền, việc cấp bách là điều tra rõ ràng nguyên nhân cái chết của Trác đạo hữu, sư phụ ta tốt xấu cũng có sâu xa với Thiên kiếm thánh tông, chúng ta không thể ngồi xem mặc kệ.”
Hàn Uyên, Tần Cầm Tuyết, Lữ Thư An gật đầu.
Liễu Như Thấm lắc đầu bật cười.
Đám gia hỏa đã nghiện diễn rồi.
Đi không bao lâu.
Dịch Tiểu Phong phát hiện có người đang theo dõi mình.
Hàn Uyên, Liễu Như Thấm cũng phát hiện.
Dịch Tiểu Phong cho Liễu Như Thấm một ánh mắt ra hiệu.
Liễu Như Thấm hiểu ý, tại một cái chỗ giao giữa hai con đường tách ra khỏi bọn họ.
Quách Linh Linh không có chú ý tới chuyện Liễu Như Thấm rời đi, sự chú ý của nàng lực đều đặt trên người Dịch Tiểu Phong.
Nàng tiếp tục theo dõi.
Theo trong chốc lát, một bàn tay bỗng nhiên đặt trên vai nàng.
Nàng đẩy tay một chút, nói: “Đừng nháo!”
Nàng còn tưởng rằng là nha hoàn của mình nha hoàn.
Tay Liễu Như Thấm lại lần nữa đặt trên vai nàng, còn dùng sức nhéo.
Quách Linh Linh đau, tức giận quay đầu lại trừng mắt phía Liễu Như Thấm.
Phát hiện không phải nha hoàn của mình, nàng lập tức vung chưởng vỗ về phía Liễu Như Thấm.
Liễu Như Thấm nhẹ nhàng tránh thoát, một chân đá tới.
Thân thủ Quách Linh Linh nhanh nhẹn, nhanh chóng tránh né.
Nàng từ bên hông rút ra một thanh nhuyễn kiếm, chuẩn bị chiến đấu.
“Cô nương, vì sao theo dõi chúng ta?”
Thanh âm Dịch Tiểu Phong từ phía sau truyền tới.
Quách Linh Linh quay đầu lại nhìn, vừa thấy Dịch Tiểu Phong, mặt đẹp nháy mắt đỏ bừng.
Nha hoàn của nàng ở cách đó không xa bị điểm huyệt đạo, chỉ có thể trừng to đôi mắt nhìn bọn họ.
Hàn Uyên mở miệng nói: “Sư phụ, phỏng chừng bà nương này cũng tới giết ngươi, chúng ta không thể nhịn!”
Khi nói chuyện, hắn trực tiếp rút kiếm.
Quách Linh Linh vội vàng hô: “Ta là nữ nhi thành của Bạch Viên thành, ta tên Quách Linh Linh, ta nghe nói Dịch công tử tới Bạch Viên thành, ngưỡng mộ phong thái từ lâu, ta liền nhịn không được lên phố tìm ngươi.”
Quách Linh Linh!
Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Tên này xuất hiện ở nhiệm vụ phụ.
Đón tiếp Quách Linh Linh, có thể hoàn thành nhiệm vụ phụ, đạt được Thiên Đạo tích phân.
Quách Linh Linh có thể chất đặc thù, thuộc về lô đỉnh trời sinh, cho nên hấp dẫn không ít tu sĩ tiến đến.
Nàng này chính là nữ nhi thành chủ Bạch Viên thành, kết giao khẳng định có chỗ tốt.
Dịch Tiểu Phong lập tức cười nói: “Nguyên lai là Quách cô nương, ngươi nếu muốn nhìn ta, trực tiếp tìm ta là được, may mắn vừa rồi thủ hạ của ta không có xằng bậy.”
Thủ hạ……
Liễu Như Thấm câm nín.
Cẩn thận ngẫm lại, cái nhóm nhỏ này đã lấy Dịch Tiểu Phong cầm đầu, trong lúc không để ý, nàng cũng đã nghe Dịch Tiểu Phong phân phó.
Quách Linh Linh nhìn thấy Dịch Tiểu Phong thân thiện như thế, sự hâm mộ trong mắt càng đậm, nàng bắt đầu trò chuyện cùng Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong giới thiệu sơ một chút về đồng bạn, liền nói chuyện phiếm cùng Quách Linh Linh.
Thông qua nói chuyện phiếm, hắn biết được tu vi Quách Linh Linh thế mà còn cao hơn hắn một tầng.
Trúc Cơ cảnh tầng ba!
Bản thân nàng cũng là thiên tài, nhưng phụ Quách Mao gặp phải đại nạn buông xuống, cho nên muốn hy sinh nàng, đổi lấy ích lợi.
Cho nên luận võ chiêu thân đều không chỉ đơn giản là thắng như vậy, người thắng còn phải có địa vị.
Cần phải là đệ tử tông môn lớn.
Dịch Tiểu Phong là đồ đệ Kiếm Thánh, xem ra cũng phù hợp điều kiện với Quách Linh Linh.
Cho nên nàng càng nhìn Dịch Tiểu Phong, càng thẹn thùng.
Biểu tình như vậy rơi vào trong mắt Dịch Tiểu Phong, hắn rất hiểu.
Hiện thực cũng có rất nhiều nữ sinh khi đối mặt với hắn lộ ra biểu cảm như vậy.
Không có biện pháp.
Sức hút của soái ca ưu tú là không thể ngăn cản.
Dịch Tiểu Phong muốn lợi dụng Quách Linh Linh, cho nên cũng không trực tiếp từ chối nàng.
“Bên trong Bạch Viên thành có chỗ cấm địa nào hay không, hoặc là chỗ quỷ quái?” Tần Cầm Tuyết đột nhiên hỏi.
Bạch Viên thành rất lớn, hơn phân nửa thành trì bị núi rừng bao trùm, thành trì như vậy rất dễ dàng cất giấu cơ duyên.
Quách Linh Linh nghiêng đầu suy nghĩ, nói: “Tây thành có không ít người, thường xuyên nghe nói có quỷ quái, cũng có người nói là một kiện pháp khí quấy phá, mỗi năm có rất nhiều tu sĩ đi vào Bạch Viên thành, thường xuyên phát sinh tranh đấu, tu sĩ chết ở trong thành cũng không ít, ta phụ thân vẫn luôn là mở một con mắt nhắm một con mắt, chỉ cần không trở ngại hắn tu hành liền được.”
Ánh mắt Dịch Tiểu Phong sáng lên, nói: “Vậy Quách cô nương có thể mang chúng ta đi một chuyến hay không?”
“Tự nhiên có thể!”
Quách Linh Linh một ngụm đáp ứng.
Liễu Như Thấm giải huyệt cho nha hoàn của nàng, bọn họ liền nhanh chóng rời đi.
Hàn Uyên nhìn Dịch Tiểu Phong gần như sắp dán sát vào Quách Linh Linh, nói thầm nói: “Nàng này cũng nhớ thương sư phụ ta?”
Liễu Như Thấm cười nói: “Hâm mộ sao?”
Hàn Uyên hừ nói: “Kia ngược lại không đến mức, ta không thích nữ tử, ta chỉ là cảm thán sư phụ ưu tú.”
Lữ Thư An thì hâm mộ nói: “Ta không bài xích nữ tử, ta muốn trở thành người như sư phụ.”
Đáng tiếc, không ai tiếp lời hắn.
Tần Cầm Tuyết nhìn chằm chằm Quách Linh Linh, não nhanh chóng chuyển động.
Nàng bắt đầu xoay chung quanh Quách Linh Linh, nghĩ ra rất nhiều kế sách trợ giúp Dịch Tiểu Phong thoát khỏi hiềm nghi.