Chương 169: Trận chiến đầu của Thiên hạ kiếm khách, Nam Tần hoá Kiếm Quỷ!
truyendichgiare.com
* * *
Kiếm Trăn nhìn mặt Nam Tần tôn giả hiền hòa tươi cười, âm thầm kinh hãi.
Bị Nam Tần tôn giả dùng một tay ấn, linh lực trong thân thể hắn đều ngừng lại, không thể vận chuyển.
Kiếm Trăn lạnh lùng nói: “Tiền bối muốn ép vãn bối sao?”
Nam Tần tôn giả híp mắt nói: “Tất nhiên sẽ không rồi, nhưng tiểu sư phụ còn chưa nói chuyện đâu.”
Kiếm Trăn nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong đi tới, nói: “Tính ra, ngươi thiếu ta hai cái mạng, Quách Mao cùng Triệu Phi đều là hướng về phía kiếm của ta mà đến, sẽ không lưu lại người sống, miễn lưu lại phiền toái sau này cho bản thân.”
Kiếm Trăn trầm mặc.
Hắn hiểu rằng lời Dịch Tiểu Phong nói chính là sự thật, đều không phải nói quá.
“Như vậy đi, bán mạng cho ta tba năm, ba năm sau liền để ngươi tự do, như thế nào?” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Kiếm Trăn nhíu mày nói: “Ngươi đang nhục nhã một vị kiếm khách.”
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói: “Kiếm khách co được dãn được, sư phụ ta Kiếm Thánh cũng không tự xưng Kiếm Thánh, hắn cũng giống ngươi, tự xưng kiếm khách, hắn từng nói một câu, nhân sinh trên đời, nhân tình quan trọng nhất, người nếu vô tình, thì đó là ma.”
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Liễu Như Thấm, Tần Cầm Tuyết, Nam Tần tôn giả âm thầm phun nhổ.
Kiếm Thánh nói những lời này khi nào?
Kiếm Trăn trầm mặc.
“Bán mạng cho ta, ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, có lẽ ba năm, ngươi sẽ luyến tiếc không rời đi.” Dịch Tiểu Phong ý vị sâu xa cười nói.
Kiếm Trăn tiếp tục trầm mặc.
Hàn Uyên nhịn không được nói: “Ngươi cảm thấy ủy khuất? Ta chính là yêu nghiệt Bắc Nguỵ! Tương lai chắc chắn vào Thiên kiếm bảng!”
“Lão nhân này là Nam Tần tôn giả, Nam Tần Vương triều khai quốc hoàng đế!”
“Vị này chính là Kiếm Ma, cao thủ tuyệt thế chỉ ở sau Kiếm Thánh!”
“Ngươi lại tính cái gì?”
Nam Tần tôn giả câm nín.
Liễu Như Thấm nhịn không được mắng: “Ta không phải Kiếm Ma!”
Hàn Uyên cười cười.
Kiếm Trăn đã thấy nàng biến thân thành Kiếm Ma, cho nên tin tưởng lời Hàn Uyên nói.
Cuối cùng, Kiếm Trăn thu kiếm, nói: “Được, ta đây liền cống hiến cho ngươi ba năm!”
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Nam Tần tôn giả, hỏi: “Có đan dược tốt hay không, có thể giúp hắn nhanh chóng khôi phục trạng thái.”
Nam Tần tôn giả trực tiếp ném ra một quả đan dược.
Kiếm Trăn tiếp nhận, do dự một chút, vẫn lựa chọn ăn vào.
Hắn ngay tại chỗ đả tọa, bắt đầu vận công chữa thương.
Nam Tần tôn giả nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, nói: “Tiểu sư phụ, chẳng lẽ ngươi muốn giết trở về?”
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía hắn, không nói một lời.
Nam Tần tôn giả nhắm mắt, vuốt râu nói: “Lão hủ có thể ra tay, vì ngươi vượt lửa vượt sông, nhưng ngươi cần phải đáp ứng một cái thỉnh cầu của lão hủ.”
“Thỉnh cầu gì?”
“Nếu ngày nào đó Nam Tần gặp được nguy cơ diệt vong, lão hủ hy vọng ngươi có thể ra tay.”
“Lời này của ngươi có ý là ngươi không thể luôn đi theo ta?”
“Đại nạn của lão hủ sắp buông xuống, không còn bao nhiêu năm, Bắc Nguỵ năm đó cùng Kiếm Thánh một ước định như vậy, hiện giờ Bắc Nguỵ càng ngày càng mạnh, ta hy vọng Nam Tần có thể được vị Kiếm Thánh tiếp theo hỗ trợ.”
Dịch Tiểu Phong trầm tư.
Một lúc lâu.
Hắn nghiêm túc nói: “Được!”
Hắn thật sự nuốt không trôi cục tức này!
Hắc dạ sơn cứ đuổi giết hắn như vậy, há có thể chịu đựng?
“Đến lúc đó nhưng đừng hô danh hào của lão hủ, miễn cho đem tới phiền toái cho Nam Tần.” Nam Tần tôn giả cười nói.
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Hàn Uyên tràn đầy nhiệt huyết, hỏi: “Khi nào động thủ?”
Dịch Tiểu Phong nói: “Đừng hoảng hốt, đến lúc đó các ngươi liền lưu lại nơi này đi, ngươi bảo hộ bọn họ.”
Hàn Uyên nhíu mày, vừa định nói chuyện, Dịch Tiểu Phong phất tay, ý bảo hắn không được phản bác.
Kiếm Trăn trợn mắt nói: “Chỉ dựa vào ta cùng vị tiền bối này, muốn đối kháng những cao thủ Hắc dạ sơn đó, sợ là có chút khó đi?”
Dịch Tiểu Phong trả lời nói: “Tam kiêu còn ở đó, Âu Ngũ Tử cùng Mạc Hư đạo nhân hẳn là cũng đang chiến đấu, chúng ta gia nhập chỉ là làm nghiêng cán cân thôi.”
Hắn nhìn quét qua mọi người, cười nói: “Đây là trận chiến đầu tiên của Thiên hạ kiếm khách chúng ta, các ngươi sẽ là những thành viên đầu tiên của tổ chức Thiên hạ kiếm khách.”
Thiên hạ kiếm khách?
Mọi người tò mò, trước đó bọn họ liền nhìn thấy có người tìm Dịch Tiểu Phong, đề cập tới Thiên hạ kiếm khách.
Kiếm Trăn híp mắt hỏi: “Như thế nào là thiên hạ kiếm khách?”
Dịch Tiểu Phong trả lời nói: “Một đám kiếm khách tiêu dao trong trời đất.”
“Tông môn?”
“Cũng không phải.”
“Vậy lại là cái gì?”
“Một loại tổ chức, về sau ta sẽ đem Thiên hạ kiếm khách phát triển lớn mạnh, danh chấn thiên hạ, tuy rằng không nhiều người lắm, nhưng mỗi người đều là kiếm khách tuyệt thế tung hoành thiên hạ, chung quy có một ngày, Thiên hạ kiếm khách có thể khuấy đảo phong vân thiên hạ, vừa động liền khiến vương hầu, chính ma kiêu hùng trên đời kinh sợ!”
Dịch Tiểu Phong nói rất nghiêm túc, Hàn Uyên, Lữ Thư An nhiệt huyết sôi trào.
Kiếm Trăn híp mắt, hiểu rõ ý Dịch Tiểu Phong.
Nếu thật có thể nắm giữ một thế lực do tuyệt thế kiếm khách tụ tập tạo thành, xác thật rất khủng bố.
Tần Cầm Tuyết âm thầm kinh hãi.
Chỉ đội hình trước mắt đã khiến lòng người kinh sợ rồi.
Lão quái Nguyên Anh, thiên kiêu Thiên kiếm bảng, Kiếm Ma, Bắc Nguỵ yêu nghiệt……
“Kế hoạch thật ra rất tốt, nhưng tuyệt thế kiếm khách dựa vào cái gì làm việc cho ngươi?” Kiếm Trăn nghiêm túc hỏi.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Tuy làm việc cho ta, nhưng lại là hỗ trợ cùng có lợi, mỗi một vị tuyệt thế kiếm khách đều khả năng có đồ vật mình không chiếm được hoặc là kẻ địch khó có thể tru sát, nhưng nếu là Thiên hạ kiếm khách liên thủ, khó khăn của mỗi người đều là việc nhỏ.”
“Tụ tập kiếm khách cùng chung chí hướng, bắt tay đi càng xa trên con đường tu hành, chẳng phải tốt hơn sao?”
Kiếm Trăn nghe xong ánh mắt lập loè.
Hắn thế mà bị đả động.
Người bình thường có kế hoạch như vậy, tuyệt đối mơ mộng.
Nhưng nếu là xuất ra từ miệng đồ đệ Kiếm Thánh, chủ nhân Yêu kiếm, có lẽ thật sự có thể thực hiện!
Dịch Tiểu Phong đi đến dưới tán cây đả tọa, bắt đầu tiêu hóa luồng nhiệt cuồn cuộn không ngừng từ Vô pháp kiếm.
Hàn Uyên, Lữ Thư An thì hưng phấn bàn tán về Thiên hạ kiếm khách.
Nam Tần tôn giả cảm khái nói: “Xác thật không tồi, nếu là lão hủ có thể sống đến một ngày đó, thật là tốt biết bao.”
Hắn tin tưởng Dịch Tiểu Phong sẽ trở thành kiếm khách danh chấn thiên hạ, thậm chí có khả năng vượt qua Bạch Hồng Tiêu.
Chỉ là đáng tiếc, hắn không thể đợi chính mắt nhìn thấy một ngày kia.
Hắn tuy tiếc nuối, nhưng không có không cam lòng.
Một đời này, hắn đã sống đủ lâu.
Mưa nhỏ ngừng lại.
Gió nhẹ xuyên qua núi rừng, lại rất lạnh lẽo.
Một canh giờ sau.
Kiếm Trăn trợn mắt nói: “Ta tốt rồi.”
Hắn chậm rãi đứng dậy, dưới mũ lộ ra một đôi mắt tự tin.
Đế tâm kiếm, đầy máu sống lại!
Dịch Tiểu Phong, Nam Tần tôn giả cũng đứng dậy.
“Các ngươi liền chờ ở chỗ này, nếu gặp được địch nhân, đem cái này ném về hướng địch nhân.” Dịch Tiểu Phong đưa túi trữ vật chứa phệ ma ong cho Hàn Uyên.
Hàn Uyên gật đầu.
Liễu Như Thấm bỗng nhiên mở miệng nói: “Ta cũng đi cùng các ngươi.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc nhìn về phía nàng.
Liễu Như Thấm kiều hừ nói: “Tuy rằng ta không cho rằng chính mình là Kiếm Ma, nhưng các ngươi đều đã gặp qua hai lần, thuyết minh ta thật sự có liên quan đến Kiếm Ma, thành thật mà nói, ta nhìn Hắc dạ sơn cũng không thuận mắt.”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười.
Hắn trực tiếp ném ra một thanh phi kiếm, thả người nhảy lên, dừng ở trên thân kiếm.
Hắn nhìn phía khói bụi lượn lờ ở phương xa, cười nói: “Hôm nay, coi như là cuộc chiến đầu tiên của Thiên hạ kiếm khách, giết sạch tất cả tu sĩ Hắc dạ sơn trong thành!”
Nam Tần tôn giả bay lên lên.
Kiếm Trăn cũng ngự kiếm phi hành.
Liễu Như Thấm nhảy lên trên thân cây.
Ba người nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, trong mắt đều toát ra chiến ý.
Nam Tần tôn giả móc ra một cái mặt nạ ác quỷ đeo trên mặt, cười nói: “Hiện tại lão hủ liền không phải Nam Tần, mà là kiếm khách của Thiên hạ kiếm khách, các ngươi gọi lão hủ là Kiếm Quỷ đi!”
Dịch Tiểu Phong cười cười, sau đó ngự kiếm bay về phía Bạch Viên thành, những người khác theo sát sau đó.