Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 200: Máu Hồng lượng, bách độc bất xâm

Chương 200: Máu Hồng lượng, bách độc bất xâm

truyendichgiare.com

* * *

“Đáng tiếc, ta là nữ nhi, bằng không ta cũng muốn tranh làm Thái tử.”
Trác Tiên Dung cười nói, trên mặt nàng không ngăn được nụ cười, rõ ràng tâm tình rất tốt.
Dịch Tiểu Phong nói tiếp: “Nữ tử lại như thế nào? Chỉ cần ngươi đủ nỗ lực, ngươi cũng có thể làm nữ hoàng, truyền kỳ vĩnh viễn là cái thứ nhất.”
Nghe vậy, Trác Tiên Dung ngẩn người, nàng quay đầu, kinh ngạc nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Hiển nhiên, lời Dịch Tiểu Phong nói đánh vỡ thế giới quan của nàng.
Nữ hoàng?
Nhìn Trác Tiên Dung có chút sững sờ, Dịch Tiểu Phong duỗi tay bắt lấy cánh tay, lôi kéo nàng, nói: “Còn không mau đi, chậm một chút là thần thú bị người ta nhanh chân giành trước!”
Trác Tiên Dung bừng tỉnh lại, vội vàng dẫn đường.
Kế tiếp, dọc đường đi, nàng có vẻ thất thần, không có hoạt bát tung tăng như vừa nãy.
“Nha đầu này không phải thật sự muốn làm nữ hoàng đi?” Dịch Tiểu Phong âm thầm nghĩ đến.
Nếu thật là như thế, cũng có chút thú vị.
Sau khi Trác Sính Thiên chết, Ngô quốc sẽ loạn.
Tuy rằng nha đầu Trác Tiên Dung này điêu ngoa, nhưng hiện tại đối xử với hắn coi như không tồi.
Bằng không lão tử học theo Kiếm Thánh, nâng đỡ một vị hoàng đế đăng cơ?
Dịch Tiểu Phong nhiệt huyết dâng trào toát ra ý nghĩ như vậy.
Nhưng cái ý nghĩ này rất nhanh bị hắn gạt bỏ.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Hắn không có cái thực lực kia.
……
Ngoài Hoàng thành Ngô quốc, dãy núi trận trùng, phần lớn đều là vùng núi, rừng cây thưa thớt.
Dịch Tiểu Phong cùng Trác Tiên Dung sóng vai đi.
Phóng mắt nhìn, căn bản không thấy thần thú gì hết, cả một con thú hoang cũng không có.
Nhưng phía chân trời lại có không ít tu sĩ bay tới bay lui, giống như thần tiên.
“Nếu nơi này thật sự có thần thú, sớm bị bắt rồi.” Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói.
Trác Tiên Dung hừ nói: “Lỡ như thần thú biết độn thổ, biết ngụy trang đây?”
Dịch Tiểu Phong cười.
Cái thần thú gì mà thích chui xuống đất?
Thần chuột?
Dịch Tiểu Phong cảm thấy có chút buồn cười.
Trác Tiên Dung lấy phi kiếm ra, bắt đầu ngự kiếm phi hành.
Tuy rằng có chút lắc lư, nhưng cũng xem như ổn, không có rơi xuống.
Dịch Tiểu Phong cũng lấy ra một thanh phi kiếm, ngự kiếm phi hành, nhìn qua thành thạo hơn nhiều so với Trác Tiên Dung, càng có khí chất tiên hiệp.
Trác Tiên Dung xem mà sinh ghen ghét.
Trông Dịch Tiểu Phong không lớn hơn nàng bao nhiêu, như thế nào cảm giác cái gì cũng biết?
Biết quá nhiều!
Lòng Trác Tiên Dung phức tạp, tâm tình vô định, phi hành không có mục tiêu.
Thần thú ở đâu, không người nào biết, chỉ có thể bay khắp nơi, thử vận may.
Dịch Tiểu Phong cũng không có quá thả lỏng, nhìn khắp nơi, tìm xem có cơ duyên ẩn giấu hay không.
……
Hai canh giờ sau.
Dịch Tiểu Phong cùng Trác Tiên Dung rơi xuống đất, bắt đầu nghỉ ngơi.
Trác Tiên Dung xoa cổ tay, chu miệng nói: “Vì cái gì ta thi triển ngự kiếm thuật phải bày ra tư thế mới có thể bảo trì cân bằng, ngươi thì không cần?”
Dịch Tiểu Phong trả lời nói: “Bởi vì ta là thiên tài, ngươi không phải.”
Trác Tiên Dung trợn trắng mắt.
Gần đây nàng phát hiện Dịch Tiểu Phong thế mà là một gia hoả ưa khoác lác.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên đứng dậy, đi hướng tới dưới chân núi.
Ở dưới chân núi, hắn lờ mờ thấy ánh sáng hồng lập loè.
Không có khả năng là hoa mắt!
Hắn lập tức xuống núi.
Trác Tiên Dung cũng đứng dậy, đuổi theo hắn.
Dịch Tiểu Phong ngừng ở trước một cục đá, một chân đá văng nó ra.
“Ngươi đang làm gì?” Trác Tiên Dung tò mò hỏi.
Dịch Tiểu Phong không có giải thích cho nàng, cúi đầu nhìn, nhìn thấy một trái cây màu hồng, giống như là hạt châu đỏ đỏ, to cỡ chừng nắm tay trẻ con.
Trước mắt hắn hiện ra một hàng chữ:
Máu Hồng lượng: Máu thần thú Hồng lượng ngưng tụ, không thể dùng tay chạm vào, cần dùng linh lực cách không hòa tan, có thể tăng trưởng tu vi, luyện hoá xong bách độc bất xâm.
……
Thật sự có thần thú?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
“Oa, hạt châu thật đẹp!”
Trác Tiên Dung kinh hỉ, theo bản năng ngồi xổm xuống, duỗi tay bắt lấy.
Dịch Tiểu Phong ngăn nàng lại, kéo nàng lên, nói: “Không thể trực tiếp chạm vào.”
Hắn lấy trường kiếm ra, đào đất một chút, phát hiện bên trong còn có một viên máu Hồng lượng nữa.
“Có ý gì?” Trác Tiên Dung nhíu mày hỏi.
Dịch Tiểu Phong nói: “Đây là máu thần thú Hồng lượng.”
Hắn nâng tay phải lên, thúc giục linh lực, nói: “Học ta, dùng linh lực tiếp xúc với nó, mỗi người một viên, luyện hoá xong, cơ thể bách độc bất xâm.”
Trác Tiên Dung kinh ngạc, nhưng nàng vẫn lựa chọn tin tưởng Dịch Tiểu Phong.
Nàng cũng giơ tay thi triển linh lực.
Khi linh lực của Dịch Tiểu Phong tiếp xúc đến máu Hồng lượng, máu Hồng lượng nháy mắt hòa tan, hóa thành một luồng huyết khí chui vào lòng bàn tay Dịch Tiểu Phong.
Cả người Dịch Tiểu Phong run lên.
Loại cảm giác này……
Thật sảng khoái!
Bên cạnh, Trác Tiên Dung cũng như thế, thân thể run lên, gương mặt ửng đỏ, không tự chủ được nhắm mắt lại.
“Cảm giác thật kỳ diệu, Phan An, này thật là máu thần thú?”
Trác Tiên Dung kinh hỉ hỏi.
Dịch Tiểu Phong gật đầu, nói: “Không sai được.”
Hắn bắt đầu chuyên tâm luyện hóa luồng năng lượng này.
Hắn trực tiếp ngồi ngay tại chỗ, vận chuyển Cửu U Bàn Nhược công.
Trác Tiên Dung nhìn không thấu công pháp của hắn, cũng không cần đề phòng.
Thời gian nhanh chóng trôi đi.
Mau chóng tới hoàng hôn.
Tu vi Dịch Tiểu Phong tăng mạnh, khoảng cách Kim Đan cảnh càng ngày càng gần.
Trác Tiên Dung cũng như thế, nhưng nàng cách Kim Đan cảnh còn xa.
Dịch Tiểu Phong trợn mắt nói: “Trời tối, chúng ta nhanh trở về, bệ hạ còn chờ ta đứng gác.”
Mắt Trác Tiên Dung cũng không mở to, nói: “Không có việc gì, đêm nay đừng trở về, ngươi lưu lại bồi ta.”
Lời này……
Thật quái dị.
Nếu là đổi tình huống, hương vị liền thay đổi.
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói: “Được thôi.”
Thật ra hắn cũng chán đứng gác.
Tối nay liền tầm bảo đi!
Đại khái lại qua hai canh giờ.
Trác Tiên Dung hoàn toàn luyện hóa hết máu Hồng lượng, nàng đứng dậy, hưng phấn nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong đã sớm kết thúc.
“Phan An, tu vi của ta tăng trưởng thật nhiều, quá tuyệt vời, ngươi bao nhiêu!” Trác Tiên Dung kích động nói.
Nếu không có Dịch Tiểu Phong, nàng có thể lấy được bảo bối thế này sao?
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đi thôi, có lẽ chúng ta thật sự có thể gặp được thần thú.”
Trác Tiên Dung gật đầu.
Hai người cất bước rời đi.
Dọc đường đi, Trác Tiên Dung lại khôi phục thành bộ dáng ríu rít vui sướng.
Bởi vì máu Hồng lượng, nàng cùng Dịch Tiểu Phong càng thêm thân thiết.
Sau thời gian một nén nhang.
Bọn họ gặp được một vị tu sĩ, nằm trước một tảng đá to, nửa người dưới đầm đìa máu tươi.
Vị tu sĩ này vừa thấy hai người Dịch Tiểu Phong, gian nan giơ tay, kêu lên: “Cứu ta…… Cứu……”
Người này là một nam tử, nhìn qua hơn hai mươi tuổi, dáng vẻ cũng khôi ngô.
Trác Tiên Dung hừ nói: “Cứu cái rắm, chúng ta giống thánh nhân sao?”
Mặt Dịch Tiểu Phong đen thui.
Nam tử thống khổ nói: “Ta là đệ tử Càn cực cung, bị thần thú tập kích, chỉ cần các ngươi cứu ta…… Sư môn ta chắc chắn thâm tạ……”
Trác Tiên Dung chống nạnh, trừng mắt nói: “Ngươi là ai a, xứng để Càn cực cung thâm tạ chúng ta?”
Nam tử tức giận đến ho ra máu.
Lúc này, một trận gió mạnh quét tới.
Sắc mặt Dịch Tiểu Phong khẽ thay đổi, vội vàng ôm lấy eo Trác Tiên Dung, thả người nhảy ra.
Một bóng dáng màu hồng bay nhanh đến, trong màn đêm giống như ma quỷ.
“Thần…… Thần thú!”
Đệ tử Càn cực cung kia hoảng sợ kêu lên, còn chưa có nói xong, đã bị bóng dáng màu hồng ngậm đi.
Tốc độ quá nhanh!
Dịch Tiểu Phong căn bản không thấy rõ hình dạng của bóng dáng màu hồng.
“Đó là thần thú?” Trác Tiên Dung trừng to đôi mắt đẹp, kinh ngạc hỏi.
Dịch Tiểu Phong không có giải thích cho nàng, bởi vì bóng dáng màu hồng kia thế mà quay lại, nhảy lên giữa không trung, xông thẳng đến bọn họ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất