Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 218: Chí cường hồn thạch

Chương 218: Chí cường hồn thạch

truyendichgiare.com

* * *

Nhìn thấy thanh niên chủ quầy sợ hãi La Ngự Thiên, Dịch Tiểu Phong câm nín.
“Thôi bỏ đi, đừng quấy rầy người ta.” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Mới đến, hắn không muốn quá cao điệu.
La Ngự Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người rời đi.
Nhìn đám người Dịch Tiểu Phong rời đi, thanh niên chủ quầy xoa xoa mồ hôi trên trán, thở ra một hơi.
Hắn thật cẩn thận móc bí tịch Cửu U Bàn Nhược công ra, lại lần nữa bày biện trên quầy hàng.
Hắn nghĩ nghĩ, lại móc ra một quyển bí tịch.
Thiên hạ kiếm!
……
Càng đi tới, Dịch Tiểu Phong nhìn thấy càng nhiều ma tu.
Sau đó, thậm chí có cảm giác như đi chợ.
Ma tu nam nữ đều có, phần lớn mang mặt nạ, khăn che mặt, giống như đang ở hội đèn lồng quỷ tiết.
*Quỷ tiết: tháng cô hồn, treo đèn lồng để xua đuổi ma quỷ
Trung tâm Ma đàn đại hội lại là một tòa thành dưới nền đất, đường phố đan xen, lầu các san sát.
Đám người Dịch Tiểu Phong bắt đầu tản ra đi dạo phố.
Đám người Hàn Uyên, Lữ Thư An, Liễu Như Thấm cùng hành động, Dịch Tiểu Phong đơn độc một mình.
Ở Ma đàn đại hội, không được tư đấu, chỉ cần bọn họ không đi tới chỗ khòng ngũời liền tốt.
Dịch Tiểu Phong đi dạo khắp nơi, ánh mắt nhìn quét quầy hàng hai bên đường.
Sau thời gian một nén nhang.
Dịch Tiểu Phong nhìn thấy phía trước ồn ào.
Chỉ thấy một nữ tử váy trắng xinh đẹp bị một thanh niên đồ đen bắt lấy cổ tay, mặc cho nàng vùng vẫy thế nào, cũng không thể tránh thoát, tay trái nàng nắm một thẻ ngọc.
“Có người phi lễ a! Không ai quản sao?”
Nữ tử váy trắng thét chói tai, khiến các tu sĩ tới lui chú ý.
Nhưng nơi này đều là ma tu, ai sẽ ra tay cứu giúp?
Chung quanh thanh niên đồ đen còn có mấy tên thủ hạ, sắc mặt hắn âm trầm, hừ nói: “Bảo bối kia rõ ràng là ta muốn trước, ngươi đoạt mua, còn giả bộ đáng thương?”
Bang ——
Hắn trực tiếp phất tay, cho nữ tử váy trắng một cái tát.
Mặt nữ tử váy trắng nháy mắt sưng đỏ lên, nàng sợ tới mức không dám nói lời nào, nước mắt cũng trào ra.
“Dừng tay! Không nên động thủ!”
Đúng lúc này, một nam tử từ trong đám người đi ra, vội vàng chạy đến trước mặt thanh niên đồ đen, kéo nữ tử váy trắng đến phía sau.
Tên nam tử này có diện mạo bình thường, tu vi cũng không biết mạnh bao nhiêu, hắn giơ tay hô: “Có chuyện gì từ từ nói, không nên động thủ, nàng chính là một nữ tử, nếu nàng có chỗ mạo phạm, ta có thể thay nàng xin lỗi!”
Thanh niên đồ đen không kiên nhẫn nói: “Đồ vật trong tay nàng là ta nhìn trúng trước, đã bàn tốt giá với chủ quầy, nàng trực tiếp xông qua, mạnh mẽ đoạt mua, ngươi nói có chuyện như vậy được hay không? Dù cho nàng là nữ tử, cũng không thể ngang ngược như thế!”
Nam tử hổ thẹn nói: “Huynh đài có lý, xin lỗi, bảo bối này, chúng ta từ bỏ.”
Nữ tử váy trắng trừng mắt, giận dữ nói: “Từ bỏ? Như thế nào lại từ bỏ? Ta dùng linh thạch mua! Lục Quân Tiện, ngươi còn có phải nam nhân hay không, ta đã bị nhục nhã như vậy, ngươi không giúp ta, còn phải hướng đối phương cúi đầu?”
Lục Quân Tiện quay đầu lại, bất đắc dĩ nói: “Người ta đúng lý, ngươi đưa cho người ta đi, lúc sau lại mua cho ngươi bảo bối tốt hơn.”
Nữ tử váy trắng giận không thể nói.
Nàng trực tiếp đem thẻ ngọc trong tay ném cho thanh niên đồ đen, sau đó tát một cái trên mặt Lục Quân Tiện.
“Ta nhìn lầm ngươi! Từ nay về sau, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt! Ngươi là kẻ bất lực!”
Nói xong, nữ tử váy trắng nổi giận đùng đùng rời đi.
Đám ma tu chung quanh nghị luận sôi nổi, phần lớn người đều đang cười.
Nữ tử này thật là không biết tốt xấu.
Lục Quân Tiện đem thẻ ngọc đưa cho thanh niên đồ đen, nói: “Đồ vật của ngươi, đã trả, việc này thật sự là chúng ta không đúng, hiện tại xem như hết.”
Dịch Tiểu Phong nhìn tới đây, chuẩn bị rời đi, tiếp tục đi dạo phố.
“Nhưng chuyện ngươi đánh nàng, ta còn chưa có tính toán với ngươi.” Lục Quân Tiện lạnh lùng nói.
Bang ——
Hắn trực tiếp ra tay, quăng vào mặt thanh niên đồ đen một cái tát.
Một cái tát này rất mạnh, thanh niên đồ đen lui về phía sau vài bước.
“Ngươi! Tìm chết!”
Thanh niên đồ đen giận tím mặt, các thủ hạ của hắn đồng loạt ra tay.
Dịch Tiểu Phong ngạc nhiên, nam tử này tàn nhẫn như vậy.
Chẳng lẽ là cao thủ?
Nhưng mà, chiến đấu nghiêng về một bên, tu vi của Lục Quân Tiện rất yếu, thân thủ cũng không được, rất mau liền ngã xuống, hai tay ôm đầu.
Mắt thấy hắn sắp phải bị đánh chết, đội tuần tra Ma đàn đại hội mới chậm rãi đi tới.
Nhìn thấy bọn họ đi tới, thanh niên đồ đen cũng không muốn nháo lớn, lập tức dẫn người rời đi.
Đội tuần tra thấy thảm trạng của Lục Quân Tiện, cũng không có quan tâm, thậm chí lười nhìn thêm một cái.
Cả người Lục Quân Tiện run rẩy, gian nan bò dậy, mặt mũi bầm dập, máu me đầy mặt.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy thú vị, đi qua hỏi: “Vừa rồi vì sao không ra tay? Để nàng biết ngươi không phải kẻ bất lực.”
Lục Quân Tiện xoa xoa vết máu ở khoé miệng, ngồi dưới đất, ngẩng đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, nói: “Như vậy sẽ liên lụy nàng, ta phải bảo đảm sau khi nàng rời đi, mới có thể động thủ.”
Thật là……
Liếm cẩu!
Liếm cẩu "舔狗" : Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ dùng mặt nóng dán mông lạnh.
Dịch Tiểu Phong muốn cười, nhưng nhìn ánh mắt kiên định của hắn lại cười không nổi.
“Nàng không thích hợp với ngươi.” Dịch Tiểu Phong nói lời tự đáy lòng.
“Thích hợp hay không, bản thân ta hiểu rõ nhất.”
“Nàng đã chia tay ngươi.”
“Ta biết.”
“Ngươi còn theo đuổi nàng sao?”
“Không đuổi theo.”
“Nga? Ngươi đã hiểu ra?”
“Vừa rồi, lúc bị đánh, trong đám người vậy quanh có một nữ tử khi nhìn ta ánh mắt tràn ngập sự đồng cảm cùng lo lắng, thậm chí còn phẫn nộ đối với những người đó, ánh mắt của nàng, ta quên không được, có thể là ta đã yêu nàng.”
“……”
Dịch Tiểu Phong bị sự quanh co làm ngây ngốc.
Cái quỷ gì?
Lục Quân Tiện vội vàng đứng dậy, khập khiễng rời đi.
Hắn không có đi hướng nữ tử váy trắng, mà là một phương hướng khác, vừa đi, vừa nhìn xung quanh.
Thật là cái diệu nhân.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười, xoay người chuẩn bị rời đi.
Lục Quân Tiện bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía hắn, nói: “Huynh đệ, nhớ kỹ, nhất định phải bảo hộ người yêu của ngươi đừng để nàng bị thương, nếu không ngươi sẽ hối hận, nam nhân, tình nguyện để chính mình bị thương sẽ không tiếc nuối.”
Dịch Tiểu Phong vẫy vẫy tay, không có đáp lời.
Hắn tiếp tục đi dạo.
Chuyện vừa rồi chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, hắn cũng không có để ở trong lòng.
……
Sau nửa canh giờ.
Dịch Tiểu Phong ngừng ở trước một chỗ quầy hàng, thật lâu không nói.
Chủ quầy là một nam tử trung niên, đôi tay bắt chéo đặt trong ống tay áo, hắn nhịn không được nói: “Đạo hữu, ngươi coi trọng cái gì, ngươi nói chuyện a!”
Dịch Tiểu Phong lấy lại tinh thần, hỏi: “Bảo bối quý nhất của ngươi trị giá bao nhiêu linh thạch?”
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào một cục đá.
Tảng đá này màu đen, giống như cục than.
Một hàng chữ hiện lên ở trước mắt Dịch Tiểu Phong:
Chí cường hồn thạch: Bên trong có giấu một sợi ý chí của một vị cao thủ đệ nhất thiên hạ, có thể trợ giúp giết địch, chỉ có thể dùng một lần, khi dùng hết, tảng đá này hóa thành tro bụi, đặc biệt nhắc nhở, muốn sử dụng, cần phải đạt được cao thủ tán thành.
……
Cao thủ đệ nhất thiên hạ?
Dịch Tiểu Phong rất động tâm.
Nhưng cần phải được cao thủ tán thành, cái này như thế nào đạt được?
Tương đương với không mua.
Nhưng bảo bối như vậy, nếu bỏ lỡ, về sau nhớ tới sẽ tiếc nuối đi.
Dù sao hắn không thiếu linh thạch, không bằng dò hỏi một chút.
“Quý nhất là vô giá.” Chủ quầy trả lời nói.
Dịch Tiểu Phong nghi hoặc hỏi: “Vô giá, ngươi vì sao lấy ra bán?”
“Chờ đợi để đổi lấy một vật vô giá khác.”
“Nga? Đâu là cái vật vô giá kia?”
“Là cái ngươi đang xem.”
Nói cái gì!
Dịch Tiểu Phong trực tiếp chỉ vào một cái bình vỡ bên cạnh, nói: “Cái này?”
Chủ quầy lắc đầu, cầm lấy Chí cường hồn thạch, nói: “Là cái này.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất