Chương 260: Cá chạch, La Phù thi
truyendichgiare.com
* * *
Động Thiên lão tiên tự hừ tự cười, lập tức đi hướng đám người Dịch Tiểu Phong.
“Người này có tu vi sâu không lường được.”
Lôi Liệt bỗng nhiên nói, hắn có thể nói như vậy, thuyết minh rất kiêng kị.
Phải biết rằng đối mặt La Ngự Thiên, hắn cũng không ngán.
Khổng Niệm mở miệng nói: “Người này là yêu nghiệt.”
Yêu nghiệt?
Mọi người ngẩn người.
Lữ Thư An đi theo nói: “Hắn là một con cá chạch.”
Cá chạch?
Đám người Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn, Lữ Thư An thế mà đã mở ra Hỗn nguyên Thiên Nhãn.
Hiện giờ, tuy Lữ Thư An đã thức tỉnh thiên phú, nhưng hắn còn không thể tự do khống chế Hỗn nguyên Thiên Nhãn.
“Đôi mắt này……”
Lôi Liệt trừng to mắt, nhìn thấy Hỗn nguyên Thiên Nhãn, trong lòng hắn tràn ngập chấn động.
Hắn nhớ tới tranh vẽ mình từng nhìn thấy trên một quyển kinh Phật...
Hay là……
Động Thiên lão tiên bỗng nhiên xuất hiện trước mặt Lữ Thư An, mặt không biểu tình hỏi: “Ngươi nói lão hủ là cá chạch?”
Lữ Thư An sợ tới mức lui ra phía sau.
Kiếm Trăn rút kiếm, chắn trước mặt Động Thiên lão tiên.
Những người khác cũng trận địa sẵn sàng đón địch.
Động Thiên lão tiên hừ lạnh một tiếng, một luồng linh lực đáng sợ bùng nổ, trực tiếp đẩy lui đám người Dịch Tiểu Phong.
Ngay cả Lôi Liệt, La Ngự Thiên cũng bị bức lui, chỉ còn Lữ Thư An ở lại trước mặt Động Thiên lão tiên.
Ánh mắt Khổng Niệm cổ quái xem xét Động Thiên lão tiên, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lữ Thư An cực kỳ khẩn trương, cũng không dám trả lời.
“Tiền bối, ta là đệ tử mới của Chí tôn cốc, cũng là Chí tôn tử.” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Động Thiên lão tiên liếc hướng Dịch Tiểu Phong, cười nói: “Nga? Chí tôn tử? Ta làm sao chưa thấy qua ngươi?”
Dịch Tiểu Phong ôm quyền nói: “Vãn bối tên là Dịch Tiểu Phong, được Đạo Nguyệt tiên tử tuyển làm Chí tôn tử, vốn định đi Chí tôn cốc đưa tin, nhưng quá nhiều chuyện xảy ra, cuốn lấy tay chân, nếu ta gia nhập Chí tôn cốc, còn muốn bái ngài làm sư phụ.”
Động Thiên lão tiên đánh giá Dịch Tiểu Phong, nói: “Ngươi thế mà tu luyện Cửu U Bàn Nhược công, còn luyện đến tầng thứ ba.”
Cửu U Bàn Nhược công!
Lôi Liệt trừng to đôi mắt.
La Ngự Thiên cũng kinh ngạc nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Đệ tử Kiếm Thánh tu hành ma công?
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Tiền bối thật tinh mắt, không biết tiền bối tu luyện Cửu U Bàn Nhược công đến tầng thứ mấy?”
Động Thiên lão tiên vừa nghe, tức khắc vuốt râu, đắc ý cười nói: “Cũng chỉ tầng thứ bảy.”
Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Hắn luyện đến tầng thứ ba liền đã thành tựu Kim Đan cảnh.
Tầng thứ bảy là……
Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa thần, Linh hư cảnh, Đạo pháp cảnh……
Đạo pháp cảnh?
Dịch Tiểu Phong bị dọa.
Ở Đại Càn châu, Nguyên Anh đều tính cao thủ đứng đầu, Đạo pháp cảnh mà nói……
Vô địch?
“Tiền bối, ngài có thể đối kháng Khổng tiên quân phải không?” Dịch Tiểu Phong cố nén kích động hỏi.
Những người khác vừa nghe, ánh mắt không khỏi sáng lên.
Động Thiên lão tiên ngạo nghễ nói: “Các ngươi nếu biết danh hào của ta, liền phải hiểu vì sao thế nhân kêu ta lão tiên, vì sao ta có thể dính một cái chữ tiên, lão tiên lợi hại, hay là tiên quân lợi hại?”
Kiếm Trăn âm thầm cảm khái.
Lão tiền bối này thật biết khoác lác, còn biết thổi hơn hắn!
“Phụ thân ta chuyên giết yêu nghiệt, ngươi không có khả năng là đối thủ của hắn.” Khổng Niệm mở miệng nói.
Động Thiên lão tiên không khỏi nhìn về phía nàng, mắng: “Ngươi mới là yêu nghiệt, phụ thân ngươi là ai? Khổng tiên quân sao? Tiểu nha đầu ngươi so với lão nhân ta còn biết khoác lác hơn!”
Mặt Khổng Niệm không đổi sắc.
Động Thiên lão tiên cũng không muốn khi dễ nữ lưu, hắn nhìn về phía Lữ Thư An, nói: “Tiểu tử ngươi, đôi mắt này có lai lịch gì?”
Lữ Thư An trốn phía sau Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Hắn là đồ nhi của ta, bẩm sinh có đôi mắt đặc thù.”
Động Thiên lão tiên như suy tư gì đó.
Dịch Tiểu Phong tiếp tục nói: “Tiền bối, ngài tới nơi này vì cái gì?”
Động Thiên lão tiên nói: “Vì tìm một bảo bối.”
“Bảo bối gì?”
“Liên quan gì tới ngươi?”
“Khuất thần cô?”
“Hả?”
Động Thiên lão tiên kinh ngạc nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong không nghĩ tới chính mình thuận miệng đoán liền đoán đúng rồi.
Xem ra Hồng lượng thật sự có âm mưu, nếu không Động Thiên lão tiên cũng không có khả năng tiến đến tìm kiếm Khuất thần cô.
Động Thiên lão tiên mắng: “Nói đến liền bực mình, Khuất thần cô không thấy, hơn nữa ta luôn cảm thấy La Phù địa cung cất giấu thứ gì đó, rất nguy hiểm.”
Khổng Niệm nhìn quét các hương hướng khác, mày đẹp nhíu lại.
“Ngài chuẩn bị trở về sao?” Dịch Tiểu Phong hỏi tiếp.
Động Thiên lão tiên gật đầu.
Hắn trừng mắt nhìn Lữ Thư An liếc một cái, mắng: “Về sau lại mắng ta là cá chạch, ngươi nhất định phải chết!”
Nói xong, hắn liền chuẩn bị đi.
Dịch Tiểu Phong gọi lại hắn: “Tiền bối, chúng ta chuẩn bị đối kháng Khổng tiên quân, ngài không gia nhập sao?”
Động Thiên lão tiên xua tay nói: “Khổng tiên quân, ta quản cái rắm, trời sập xuống có Tu chân giới chống, ta đã sớm không trộn lẫn vào những việc này, nếu không, năm đó khi sư phụ ngươi hoành hành ngang ngược, một cái tát là ta có thể trấn áp hắn.”
Thật cuồng!
Dịch Tiểu Phong nghe cũng có chút khó chịu.
Ngươi cũng xứng được so sánh với Bạch Hồng Tiêu?
La Ngự Thiên hừ nói: “Thật biết múa mép khua môi, năm đó khi Cửu U chân nhân làm loạn, cũng không gặp lão nhân ngài đứng ra, khi hắn bị giết, cũng không thấy nhảy ra, thực lực lão nhân ngài phỏng chừng cũng chỉ có lão nhân ngài rõ ràng.”
Âm dương quái khí……
Động Thiên lão tiên tức khắc tức giận, quay đầu lại trừng La Ngự Thiên, mắng: “Tiểu tử thúi, tin ta một tát chụp chết ngươi không?”
La Ngự Thiên cũng không phải người nhát gan, cười dữ tợn nói: “Tới a!”
Động Thiên lão tiên lập tức xắn tay áo, chuẩn bị ra tay.
Mọi người cũng không có khuyên can, đều muốn nhìn một chút thực lực của Động Thiên lão tiên.
La Ngự Thiên rút kiếm, chuẩn bị chiến đấu.
Động Thiên lão tiên hừ nói: “Thôi, không dông dài cùng đám vãn bối ngu muội!”
Nói xong, Động Thiên lão tiên xoay người rời đi.
Lúc này, hắn đi thật sự mau, nhanh chóng biến mất.
La Ngự Thiên cười khinh miệt.
“Động Thiên lão tiên hữu danh vô thực.” Liễu Như Thấm cảm khái nói.
Trước đó còn tưởng rằng là cao nhân.
Kết quả……
Dịch Tiểu Phong cũng có chút thất vọng.
Hắn cười nói: “Thôi, tiếp tục lên đường, tiến vào La Phù địa cung.”
Mọi người gật đầu, đi hướng về cung điện thật lớn ở xa xa.
Kế tiếp, bọn họ không có gặp thêm những người khác.
Dưới sự dẫn dắt của Khổng Niệm, một đường không bị ngăn trở, bọn họ đi cũng không nhanh, tốn gần nửa canh giờ mới đi đến trước La Phù địa cung.
La Phù địa cung cao tới mấy trăm trượng, như một ngọn núi, cửa lớn cao khoáng ba mươi trượng, rộng chừng mười trượng, giờ phút này trước cửa lớn một loạt người đang đứng.
Khổng Niệm dừng bước chân.
Quách Linh Linh dò hỏi: “Làm sao vậy?”
Khổng Niệm nhìn chằm chằm phía trước, nói: “Là La Phù địa cung La Phù thi, giữ lại tu vi lúc còn sống, do một loại pháp khí của mẫu thân ta điều khiển.”
Kiếm Trăn lắc đầu nói: “Mẫu thân ngươi là phòng ngừa ai? Phòng tiên thần, hay là phòng cha ngươi?”
Hắn bỗng nhiên lý giải sự nghẹn khuất của Khổng tiên quân.
Cưới một vị thê tử như vậy……
“Đều phòng đi, nàng từng muốn ở chỗ này sinh hạ ta, nhưng mới vừa mang thai ta, thì đã chết.” Khổng Niệm trả lời.
La Ngự Thiên rút kiếm đi tới, đột nhiên chém một kiếm.
Một đạo kiếm khí cắt ngang, giống như vầng trăng non.
Những La Phù thi đó thả người nhảy lên, tránh thoát kiếm khí.
Oanh!
Kiếm khí đụng phải cửa thành, trực tiếp tan mất, cửa thành không chút sứt mẻ, cũng không có nửa điểm tổn hại.
Đám La Phù thi phân tán trên vách tường, giống như thằn lằn leo tường, tất cả đều ngẩng đầu nhìn về phía đám người Dịch Tiểu Phong.
Nhìn mấy La Phù thi này, tự dưng Dịch Tiểu Phong nghĩ đến một cái danh từ.
Tang thi (xác sống)!