Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 272: Khổng Niệm biến hoá

Chương 272: Khổng Niệm biến hoá

truyendichgiare.com

* * *

“Ta…… Sai rồi! Ta lần sau không dám trộm tiền!”
Nam tử kính râm trực tiếp quỳ xuống, cầu xin Dịch Tiểu Phong.
Nhưng hắn quỳ như thế nào cũng không hạ xuống được, cánh tay Dịch Tiểu Phong như giá sắt, tay phải càng như kìm sắt, làm hắn không có sức lực tránh thoát.
Dịch Tiểu Phong hài hước nói: “Đã thời đại nào rồi, còn trộm tiền? Ngươi là muốn trộm bí tịch sao?”
Nam tử kính râm càng thêm sợ hãi.
Hắn làm động tác xin lỗi.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Ngươi làm sao biết được ta ở chỗ này?”
Địa chỉ này của hắn lại có người ngoài biết.
Nam tử kính râm cắn răng nói: “Có người điều tra ra địa chỉ, còn lặng lẽ truyền bá, cụ thể là ai, ta cũng không rõ ràng lắm, ta chỉ là ôm tâm tư thử một lần.”
Dịch Tiểu Phong hừ lạnh một tiếng.
Hắn trực tiếp cầm lấy di động, bắt đầu báo cáo.
Mười phút sau, nam tử kính râm bị xe cảnh sát mang đi.
Thân phận Dịch Tiểu Phong đặc thù, còn được nhóm cảnh sát nhân chụp ảnh chung, cũng bảo đảm sẽ không đem địa chỉ của hắn truyền ra.
Hiện giờ Dịch Tiểu Phong đại biểu cho bộ mặt khu vực phương Đông, nếu việc này là truyền ra, nhất định kinh động toàn mạng.
Tần Cầm Tuyết đi tới cạnh Dịch Tiểu Phong, hỏi: “Kế tiếp làm sao bây giờ, đổi chỗ hả?”
Hiện giờ độ hot của Dịch Tiểu Phong cực cao, một khi bị người ta biết địa chỉ, cũng đừng nghĩ an tâm lang bạt Tu chân giới.
“Ta hỏi lão ca một chút.”
Dịch Tiểu Phong cầm lấy di động, gửi tin cho Hứa Khúc Điền.
Không đến năm phút, Hứa Khúc Điền đã trả lời.
Hứa Khúc Điền: Ta giúp ngươi xin bảo hộ đặc biệt đi, chắc chắn bên trên sẽ đồng ý.
Dịch Tiểu Phong: Vậy cũng được, ta cũng không thể luôn để bên trên xuất lực không, ta có thể dâng tặng mười quyển bí tịch.
Hứa Khúc Điền: (kinh hỉ cười to) Được a được a!
……
Dịch Tiểu Phong cũng không ngốc, liên minh thiên vị hắn như vậy, hắn cũng không thể chỉ hưởng thụ thôi nha.
Mười quyển bí tịch này đều không phải là pháp thuật hắn tu luyện, mà là lúc trước lấy từ trong tay cường giả Hắc dạ sơn.
Dù sao cũng không tu luyện, không bằng hiến cho bên trên, kiếm một chút hảo cảm.
Cứ chuyển nhà, cũng không phải chuyện tốt, quá phiền.
Bất luận ở đâu, đều sẽ bại lộ.
Còn không bằng để người khác bảo hộ mình.
Dịch Tiểu Phong đưa màn hình điện thoại di động cho Tần Cầm Tuyết nhìn.
Tần Cầm Tuyết gật đầu nói: “Ngươi làm tốt lắm, có liên minh bảo hộ, ngươi có thể an tâm phát triển trò chơi, hơn nữa vài bí tịch này đối với ngươi mà nói như chín trâu mất một sợi lông.”
Dịch Tiểu Phong cười cười.
Tần Cầm Tuyết ngồi trên sô pha, cảm khái nói: “Nói đi cũng phải nói lại, liên minh không có cưỡng chế yêu cầu người chơi nộp lên trên cái gì, ngươi không cảm thấy kỳ quặc sao?”
Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp chính là thế giới chân thật.
Tài nguyên bên trong cũng là thật sự.
Nếu nàng là người cầm quyền, khẳng định muốn tập trung tài nguyên, mới có thể củng cố địa vị của chính mình.
Nếu không toàn dân trở thành người tu chân, liên minh làm sao quản lý?
Dịch Tiểu Phong ngồi xuống, nói: “Cưỡng chế nộp lên trên lại như thế nào? Hiện tại là thời đại dân chủ, hãy chờ xem, kế tiếp chắc chắn liên minh sẽ có chính sách củng cố địa vị của mình.”
Không thể nói trở thành tu sĩ là có thể vô dục vô cầu.
Chỉ cần còn sinh tồn ở địa cầu, khẳng định là có nhu cầu.
Hai người lại trò chuyện thêm vài câu.
Sau đó đóng chặt cửa phòng, trở lại trong trò chơi.
Sáng sớm ngày thứ hai, Hứa Khúc Điền liền trả lời Dịch Tiểu Phong, nói liên minh phái một đội hộ vệ, canh giữ ở xung quanh biệt thự của hắn.
Dịch Tiểu Phong gửi ảnh Khương Vũ Dao qua, để Hứa Khúc Điền truyền đi, nếu Khương Vũ Dao tiến đến, có thể cho vào.
Dù sao phần lớn thời gian hắn đều ở trong trò chơi, có khả năng khi đội hộ vệ tới, hắn cũng không chú ý.
Hứa Khúc Điền: OK.
Dịch Tiểu Phong buông di động, lại lần nữa tiến vào trò chơi.
Thiên hạ kiếm khách vẫn chiếm đóng sơn cốc.
Mọi người đều vội vàng tu luyện.
La Ngự Thiên dựa vào đan dược của Dịch Tiểu Phong, thương thế cũng khôi phục rất mau.
Hôm nay.
Khổng Niệm lại tìm Dịch Tiểu Phong so kiếm lần nữa.
Dịch Tiểu Phong đều có chút sợ.
So kiếm với Khổng Niệm, không chỉ lo lắng sẽ thua, còn phải lo lắng kiếm pháp của mình bị học trộm.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Không so, kiếm không phải dùng để so, muốn ngộ đạo, phải dựa vào chính mình tĩnh tâm mới được.”
Khổng Niệm chớp chớp mắt, nói: “Ngươi sợ sao?”
Dịch Tiểu Phong xù lông, lập tức rút kiếm.
Lúc này, hắn lấy ra Vô pháp kiếm, chiến một trận với Khổng Niệm.
Hai người thả người nhảy lên, đi ra ngoài sơn cốc chiến đấu, để tránh quấy rầy đến những người khác.
Khổng Niệm rất nể tình, không dùng linh lực vượt qua Dịch Tiểu Phong khi chiến đấu, dựa vào Vô pháp kiếm cùng Kinh thần kiếm quyết, Dịch Tiểu Phong thắng hiểm.
Muốn so Kinh thần kiếm quyết, vẫn là Kinh thần kiếm quyết của Dịch Tiểu Phong mạnh hơn.
Kinh thần kiếm quyết của Khổng Niệm Kinh mạnh ở lực công kích, Dịch Tiểu Phong lại là biến hóa, quỷ thần khó lường.
Đầu tiên là tiêu hao Khổng Niệm, để ngừa phản công, chờ đợi sơ hở, một kích tất thắng.
Sau khi hai người dừng tay, rừng cây phạm vi một dặm đã hỗn loạn thành một đống, bụi đất cuồn cuộn.
Dịch Tiểu Phong thu kiếm, cười nói: “Thế nào, chịu phục sao?”
Khổng Niệm lật kiếm áp phía cánh tay, nhẹ giọng nói: “Còn tạm, ngươi tiến bộ rất nhiều so với những người khác.”
Dịch Tiểu Phong tò mò hỏi: “Hiện tại nếu ngươi ra tay toàn lực, mạnh cỡ nào?”
“Nếu là toàn lực, các ngươi cộng lại với nhau đều không ngăn được một kiếm.”
“Rất kiêu ngạo a, có thể đâm Khổng tiên quân hay không?”
“Ngược lại không đến mức đó.”
Nhắc tới khởi Khổng tiên quân, Khổng Niệm lập tức lắc đầu.
Đi cùng Dịch Tiểu Phong một thời gian, tính cách Khổng Niệm cũng đang thay đổi một cách vô tri vô giác, đối mặt với bọn họ sẽ có vẻ tự tin, thậm chí ngẫu nhiên tự phụ, nhưng nhắc tới khởi Khổng tiên quân, nàng nháy mắt héo úa.
Có thể thấy được bóng ma tâm lý mà Khổng tiên quân mang cho nàng lớn bao nhiêu a.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười, sau đó xoay người rời đi.
Khổng Niệm đuổi theo, hỏi: “Ngươi nhất định phải đi đối phó phụ thân ta sao?”
Dịch Tiểu Phong trả lời: “Không phải ta nhất định phải, là phụ thân ngươi nhất định phải đối phó thương sinh.”
“Phụ thân đối với ngươi phá lệ coi trọng, hắn có rất nhiều cơ hội giết ngươi, lại không làm, thậm chí bỏ qua ác ý của ngươi đối với hắn, thật là kỳ quái.”
“Có lẽ là dáng vẻ của ta đẹp đi.”
“Đẹp có ích sao?”
“Đẹp vô dụng sao?”
“Ta đây đẹp sao?”
“Đẹp.”
“Phụ thân có thể không giết ta sao?”
Dịch Tiểu Phong im lặng.
Thần logic a!
Hắn đột nhiên phát hiện gần đây Khổng Niệm càng ngày càng nói nhiều.
Nữ thần cao ngạo lạnh giá muốn biến thành lảm nhảm?
“Đúng rồi, Thiên hạ kiếm khách này, trừ sư phụ ngươi, còn có ai lợi hại không?” Khổng Niệm hỏi.
Dịch Tiểu Phong nói: “Xa không nói, liền nói trong Đại Càn châu, Thiên kiếm thánh tông Trần Cầu Kiếm rất mạnh, sát nút sư phụ ta.”
Lúc trước Trần Cầu Kiếm làm khó dễ hắn, hắn vẫn còn chưa quên đây.
“Trần Cầu Kiếm, ta nhớ kỹ, về sau ta sẽ đi khiêu chiến hắn.” Khổng Niệm lẩm bẩm tự nói.
Dịch Tiểu Phong muốn chính là kết quả này nha.
Hai người vừa nói chuyện phiếm, vừa trở lại bên trong sơn cốc.
Lúc này, mọi người đang tụ tập.
Ở giữa bọn họ, Liễu Như Thấm ngồi xếp bằng đả tọa, sắc mặt xanh xanh trắng trắng, quanh thân lượn lờ ma khí, trạng thái cực kỳ cổ quái.
“Sao lại thế này?” Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi.
Quách Linh Linh nói: “Chúng ta cũng không rõ ràng lắm, nàng bỗng nhiên như vậy, cũng không giống như là tẩu hỏa nhập ma, càng giống sinh bệnh.”
Sinh bệnh?
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía La Ngự Thiên, hỏi: “Ngươi có thể nhìn ra tình huống như thế nào sao?”
La Ngự Thiên lắc đầu.
Lữ Thư An đã mở Hỗn nguyên Thiên Nhãn, hắn nhìn chằm chằm Liễu Như Thấm, chậm rãi nói: “Sinh cơ của nàng…… Đang trôi đi……”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất