Chương 286: Yêu hoàng Đế Tù Thiên, Thần anh thảo
truyendichgiare.com
* * *
Thiên Đạo công đức?
Dịch Tiểu Phong ngẩn người, vận mệnh chú định, hắn cảm giác có một loại lực lượng vô hình quay chung quanh hắn, hơn nữa đang chui vào trong thân thể hắn.
Biểu tình của Tần Cầm Tuyết cũng trở nên cổ quái.
Không chỉ có hai người bọn họ, trong đám người chơi cũng có một ít người như thế.
“Cần dựng phòng ở sao?” Quách Linh Linh đi tới dò hỏi.
Dịch Tiểu Phong nói: “Dựng đi, để nữ nhân ở trước.”
Nam nữ có khác, huống hồ bọn họ lại không phải yêu quái.
Dịch Tiểu Phong bắt đầu an bài chức vụ cho các thành viên Thiên hạ kiếm khách.
Không có quy tắc thì không thành tổ chức.
Đặc biệt là bọn họ sắp sáng lập tông môn, cần phân quyền, một cấp quản một cấp, cấp bậc rõ ràng.
Sau khi tốn một canh giờ phân phó nhiệm vụ, Dịch Tiểu Phong bắt đầu tu luyện.
Đối với việc này, không có người nào dám có ý kiến.
Dịch Tiểu Phong có thiên phú khủng bố, nhanh chóng mạnh lên, đối bọn họ là có lợi.
Trong lúc nhất thời, khe núi đều là bóng dáng người chơi đang bận rộn.
Lôi Liệt cùng Nam Tần tôn giả ngồi ở bờ sông, nói chuyện về Hắc bức vương.
“Bần tăng cảm thấy không thể tin tưởng yêu quái này.” Lôi Liệt mở miệng nói.
Nam Tần tôn giả vuốt râu cười nói: “Xác thật không thể tin, nhưng ý kiến cao tăng làm sao? Từ chối sao? Sau khi từ chối thì thế nào?”
Lôi Liệt lâm vào im lặng.
“Chúng ta mới đến, căn bản không biết Loạn Thần châu ra sao, dù đi chỗ nào, đều có khả năng đặt chân vào lãnh địa của người khác, thay vì phát sinh xung đột, không bằng trước tiên gia nhập nơi chủ động mời chúng ta, hơn nữa vừa rồi lão hủ quan sát một chút, thủ hạ của Hắc bức vương hẳn là không có tên nào mạnh hơn hắn.” Nam Tần tôn giả cười nói.
Lôi Liệt thở dài nói: “Cũng được.”
Hắn không khỏi nhìn về phía Khổng Niệm đang luyện kiếm.
Có nàng này ở đây, hẳn là sẽ không gặp được phiền toái.
Mỗi lần nhìn thấy Khổng Niệm, hắn liền rất buồn bực.
Có Khổng Niệm, hắn rất khó thu Dịch Tiểu Phong làm đồ đệ.
……
Sau khi đạt được Thiên Đạo công đức, Dịch Tiểu Phong cũng không có cảm giác mình mạnh thêm.
Hắn không rõ Thiên Đạo công đức có gì tác dụng, dò hỏi hệ thống, hệ thống cũng không trả lời.
Nhiệm vụ kịch bản cũng không có mở, có lẽ lại chờ thêm một tháng, mới bắt đầu một lần kịch bản mới.
Thoáng chốc.
Màn đêm đã buông xuống.
Bên bờ con sông có mấy chục đống lửa, các người chơi ngồi vây quanh.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên đứng dậy, vỗ vỗ tay, dẫn tới mọi người quay đầu nhìn về phía hắn.
Trong mắt các người chơi toát ra sự chờ mong.
“Từ ngày mai, sáng sớm mỗi ngày đến giữa trưa, các ngươi liền cùng Kiếm Trăn luyện kiếm, thời gian còn lại tự thân luyện công, còn về công pháp tu hành, ngày sau tiến hành trao đổi theo công lao.” Dịch Tiểu Phong mở miệng nói.
Nhẫn trữ vật của hắn cất giấu không ít bí tịch tu hành, tính toán về sau sáng lập chế độ công lao, sau đó đem công lao chuyển thành điểm cống hiến, mỗi một tài nguyên lại thiết lập giá cả theo điểm cống hiến.
Cái ý tưởng này được mọi người Thiên hạ kiếm khách nhất trí đồng ý.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Kiếm Trăn.
Kiếm Trăn lập tức đứng dậy.
Các người chơi đều kích động.
Gia nhập Thiên hạ kiếm khách, còn không phải là muốn học kiếm, muốn đi theo Dịch Tiểu Phong đạt được cơ duyên sao?
Kiếm Trăn đi ra phía trước, nhìn bốn phía chung quanh, nói: “Nếu muốn luyện kiếm, vậy phải có kỷ luật, trừ khi bị thương nặng, bằng không mỗi ngày đều luyện kiếm, người nào dám can đảm lơi lỏng, đừng trách ta không khách khí!”
“Đã rõ!”
Tất cả người chơi cùng đáp.
Kiếm Trăn vừa lòng cười.
Hắn rút kiếm, bắt đầu thi triển kiếm pháp của chính mình, muốn tạo uy nghiêm.
Các người chơi đều rất kích động, nghiêm túc quan sát.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía người bên cạnh, hỏi: “Các ngươi có thủ đoạn để đi ra ngoài tra xét tình báo mà không kinh động Hắc bức vương hay không?”
Nam Tần tôn giả cười nói: “Lão hủ có một biện pháp.”
Hắn lật bàn tay, một tờ giấy hình người xuất hiện trong tay.
Hắn đem người giấy chôn vào bùn đất trước mặt.
Lữ Thư An hỏi: “Đây là cái gì?”
“Một loại phù chú, chính là phương pháp bí truyền của Nam Tần chúng ta.”
Nam Tần tôn giả cười nói, ngụ ý là đừng nghĩ học được.
Lữ Thư An bĩu môi.
Một đêm này, tất cả mọi người có thể nghỉ ngơi tốt một chút.
Dịch Tiểu Phong nhàn rỗi không có việc gì, gọi Khổng Niệm cùng mình đi dạo khắp nơi.
Địa bàn Hắc bức vương phân chia cho hắn rất lớn, nói không chừng có thể phát hiện cơ duyên ẩn giấu.
“Gần chỗ này có một cổ kiếm ý, như có như không.” Khổng Niệm đi cạnh Dịch Tiểu Phong, bỗng nhiên nói.
Kiếm ý?
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Có người ẩn núp ở gần đây sao?”
Khổng Niệm lắc đầu nói: “Kiếm ý rất mỏng, phỏng chừng là lưu lại lâu rồi, nơi này khả năng từng có chiến đấu.”
Chiến đấu?
Chẳng lẽ từng có một kiếm khách mạnh mẽ tới uy hiếp Hắc bức vương?
Nguyên nhân chính là như thế, Hắc bức vương mới bằng lòng thu lưu bọn họ?
Dịch Tiểu Phong càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
“Cổ kiếm ý này so với ngươi như thế nào?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Hiện tại hắn xem Khổng Niệm là lá bài mạnh nhất của mình.
Khổng Niệm trầm ngâm nói: “Khó có thể so sánh, không biết trận chiến ấy đã qua bao lâu.”
Dịch Tiểu Phong chỉ có thể từ bỏ.
Hắn vừa đi, vừa suy tư.
Khổng Niệm cũng không nói nhiều, thành thành thật thật đi theo bên cạnh hắn.
……
Trăng tàn mặt trời mọc.
Hơn một ngàn người chơi ở hai bên bờ sông nhỏ luyện kiếm, Kiếm Trăn đứng ở giữa sông, trên một cục đá, luyện kiếm, kiếm chiêu rất chậm, có thể để các người chơi theo kịp.
Dịch Tiểu Phong đứng trên đỉnh khe núi, đứng đón gió, minh tưởng Thiên hạ kiếm pháp.
Đêm qua đi một vòng chung quanh, không có phát hiện ánh sáng hồng, làm hắn rất thất vọng.
Một đoạn thời gian gần đây, Dịch Tiểu Phong tính toán dừng ở chỗ này, tùy cơ ứng biến.
Chờ Nam Tần tôn giả tìm hiểu tình báo xong, hắn lại lên kế hoạch.
Thống nhất Loạn Thần châu không phải một sớm một chiều có thể làm được, nhưng chuyện thần anh không thể chậm trễ.
Trong vòng một năm mà tìm không thấy, Liễu Như Thấm sẽ phải chết.
Loạn Thần châu quá lớn, đầu tiên phải tìm được thành trì nhân tộc.
“Người nào?”
Bỗng nhiên có người quát lớn, Dịch Tiểu Phong giật mình trợn mắt nhìn lại.
Chỉ thấy trong rừng cây, có một người nam tử đi ra, cả người hắn toàn là máu, mới vừa đi ra tới liền ngã xuống.
Kiếm Trăn lập tức xông lên, sau khi kiểm tra thật cẩn thận, xác định đối phương thật sự hôn mê.
Đám La Ngự Thiên, Hàn Uyên cũng vây lại.
Dịch Tiểu Phong cũng rất tò mò, trực tiếp nhảy xuống vách núi.
Mãi cho đến giữa trưa.
Nam tử bị thương mới tỉnh lại.
Hắn vừa mở mắt liền nhìn thấy đám Dịch Tiểu Phong vây quanh, sợ tới mức vội vàng ngồi dậy.
Hắn nâng tay phải lên, kết quả phát hiện nhẫn trữ vật trên tay không còn.
Dịch Tiểu Phong xem xét nhẫn trữ vật của hắn, hỏi: “Ngươi là ai? Sao có thể xuyên qua đám yêu quái đi vào chỗ này của chúng ta?”
Sắc mặt nam tử bị thương âm u biến đổi, không trả lời ngay.
La Ngự Thiên mắng: “Không nói đúng không? Coi chừng ta đem ngươi băm thành thịt nát!”
Hắn giơ tay nắm lấy cự kiếm bên cạnh, nam tử bị thương sợ hãi vội vàng lui về phía sau, kết quả đụng phải Hàn Uyên.
Hàn Uyên một chân đá hắn trở về.
“Ta nói!”
Nam tử bị thương cắn răng nói: “Ta đến từ Thanh Quý thành, bị yêu quái tập kích, giam giữ lại, đêm qua thật vất vả chạy ra, một đường chạy trốn tới nơi này.”
Nam Tần tôn giả híp mắt nói: “Ngươi bị yêu quái bắt, hay là bị Hắc bức vương bắt?”
Nam tử bị thương nhìn nhìn hắn, nói: “Các ngươi cũng là người, nói thật cùng các ngươi, ta gặp được Hắc bức vương cùng Như Nhật tông cấu kết, Hắc bức vương đắc tội yêu hoàng Đế Tù Thiên, sợ bị đuổi tận giết tuyệt, vì thế liên thủ cùng Như Nhật tông, Như Nhật tông hy vọng Hắc bức vương tấn công Thanh Quý thành, khiến Thanh Quý thành hướng Như Nhật tông cầu cứu, Như Nhật tông sẽ quang minh chính đại tiến vào Thanh Quý thành, từ đó khống chế Thanh Quý thành.”
Như Nhật tông?
Đó không phải tông môn Đại Nam châu sao?
Như thế nào cũng ở Loạn Thần châu?
Mọi người tò mò.
“Các ngươi nhiều người như vậy ở lãnh địa của Hắc bức vương, tu vi những người này còn yếu như vậy, không phải các ngươi bị Hắc bức vương lừa đi?” Nam tử bị thương nghi ngờ nói.
“Hắc bức vương muốn gieo trồng Thần anh thảo, hoàn toàn là người ngủ mê nói mớ, Thần anh có thể trồng ra sao? Cũng không biết hắn từ nơi nào có được Thần anh thảo.”