Chương 285: Hắc bức vương, Thiên Đạo công đức
truyendichgiare.com
* * *
Dịch Tiểu Phong nhìn theo ánh mắt mọi người, chỉ thấy cách xa vài dặm có một đỉnh núi.
Chung quanh đều là bình nguyên, cây cối thưa thớt, mà đỉnh núi này trông như vừa mọc lên.
Trên đỉnh ngọn núi có một thân ảnh đáng sợ, giống như một con con dơi, thân hình bọc kín bởi cánh thật lớn, thường hay mở ra, lành lẽo kinh khủng.
Tất cả người chơi đều bị dọa, không dám hé răng.
Đứng ở phía trước nhất, Khổng Niệm, Kiếm Trăn cũng không nói một lời.
Nam Tần tôn giả híp mắt nói: “Là yêu quái, nghe nói Loạn Thần châu có không ít thế lực của yêu vương.”
Dịch Tiểu Phong rời truyền tống đài, đi ra phía trước.
Các thành viên Thiên hạ kiếm khách cũng tụ tập lại.
Bọn họ đứng thành một hàng.
Dịch Tiểu Phong cảm nhận được yêu khí đáng sợ của đối phương, rõ ràng không phải là yêu vật tầm thường.
La Ngự Thiên mắng: “Đáng chết, như thế nào vừa tới liền gặp được yêu vật cỡ này, tuyệt đối là yêu vương, thời kỳ toàn thịnh lão tử cũng không nhất định có thể tru sát nó!”
Dịch Tiểu Phong lập tức phân phó: “La Ngự Thiên, ngươi đi đội ngũ bên trái, Nam Tần đi đội ngũ phía bên phải, Kiếm Trăn, Hàn Uyên đến phía sau đội ngũ, nếu là yêu vương, rất có thể còn có thủ hạ!”
Người bị điểm đến tên lập tức phân tán.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Lôi Liệt, cười nói: “Kim cương Phật viện, trảm yêu trừ ma, yêu quái này liền giao cho ngươi?”
Yêu quái này là sau khi các người chơi đến mới buông xuống, mười phần có ý đồ không tốt.
“A Di Đà Phật.”
Lôi Liệt mở miệng nói, lập tức cất bước đi tới.
Bạch Hồng Tiêu vừa đi, cơ hội liền tới rồi.
Đúng dịp bày ra sự mạnh mẽ của chính mình, khiến Dịch Tiểu Phong kinh ngạc cảm thán.
Dưới màn đêm.
Lôi Liệt vừa đi, vừa bắt đầu niệm kinh, trên người phát ra Phật quang.
Tất cả mọi người nhìn về phía Lôi Liệt.
“Hòa thượng này thế mà là cao nhân?”
“Trước đó ngươi không nghe bọn hắn nói chuyện phiếm nhắc tới Kim cương Phật viện sao?”
“Kim cương Phật viện là nơi nào?”
“Là thánh địa, so với Thiên kiếm thánh tông còn ngưu bức hơn.”
“Dịch thần thật lợi hại, cao thủ bực này cũng có thể mượn sức được.”
Ở dưới sự quan sát chăm chú của các người chơi, trên người Lôi Liệt ngưng tụ ra một tượng Phật.
Tượng Phật này cao tới mười trượng, ngồi xếp bằng ngồi ở đài sen, trang nghiêm uy vũ.
Hắn đột nhiên thả người nhảy lên, nhằm về phía ngọn núi đằng xa.
Yêu quái trên đỉnh núi kia cũng bay lên dựng lên, che khuất mặt trăng treo cao, thân hình nhanh chóng biến to ra.
Không phải biến to!
Nó đang nhắm về phía đám người Dịch Tiểu Phong!
Lôi Liệt vung chưởng đánh ra, tượng Phật cũng vung chưởng.
Một cự chưởng vàng kim đồ sộ quét ngang mọi thứ, thế không thể đỡ.
Kim cương chưởng!
Tuyệt học Kim cương Phật viện!
Oanh!
Yêu quái đụng phải Kim cương chưởng, chợt dừng lại.
Hai cánh của nó chấn động, xua tan Kim cương chưởng, tiếp tục đánh tới.
Lôi Liệt không hoảng loạn chút nào, lấy Phật trượng ra, giơ cao qua đỉnh đầu.
Hắn tay trái bắt chỉ đưa tới trước miệng, thổi một hơi.
Hơi thổi này hóa thành một đám vòng sáng vàng kim, muốn giữ chặt yêu quái, nhưng bị yêu quái này nhẹ nhàng tránh thoát.
“Thì ra là tuyệt học Kim cương Phật viện, hòa thượng, sao ngươi lại che chở nhiều phàm nhân như vậy?”
Yêu quái dừng lại, cười dữ tợn nói.
Dịch Tiểu Phong rốt cuộc thấy rõ bộ dáng của hắn.
Quả nhiên là con dơi tinh.
Tướng mạo xấu xí, thân hình người, giống như hoá thân của bóng đêm.
Mặt Lôi Liệt không biểu tình nói: “Hy vọng yêu vương không nên chặn đường, nếu không Phật pháp vô tình, bần tăng lấy Đại Nhật Như Lai kinh trấn ma!”
Cường thế!
Mặc dù đối phương rất mạnh, Lôi Liệt cũng không có e ngại.
Yêu vương híp mắt nói: “Các ngươi mới đến, muốn cắm rễ ở Loạn Thần châu?”
Lôi Liệt hừ lạnh nói: “Thì sao?”
Yêu vương cười nói: “Đừng nóng vội, bổn vương chỉ là cản các ngươi, cũng không có ra tay đối với các ngươi, là ngươi động thủ trước!”
Lôi Liệt nhíu mày.
Lúc này, Dịch Tiểu Phong ngự kiếm bay tới.
“Yêu vương, không biết xưng hô như thế nào?” Dịch Tiểu Phong ôm quyền cười hỏi.
Khổng Niệm theo sát sau đó.
Yêu vương trả lời nói: “Bổn vương là Hắc bức vương, trong các ngươi ai có thể làm chủ?”
Lúc này Dịch Tiểu Phong dám đứng ra, thuyết minh Lôi Liệt cũng không phải người chủ sự.
Dịch Tiểu Phong nói: “Yêu vương có thể nói thẳng ý đồ, miễn gây hiểu lầm không cần thiết.”
Lôi Liệt không có hé răng, nhưng cũng không xua tan Phật quang trên người.
“Một khi đã như vậy, bổn vương cũng không quanh co lòng vòng, gần đây Loạn Thần châu có rất nhiều thế lực mới gia nhập, nói vậy tương lai sẽ càng loạn, lãnh địa của bổn vương đúng lúc ở phụ cận, các ngươi từ Đại Nam châu tới đây, nhiều người như vậy, thậm chí còn rất yếu, thuyết minh các ngươi có thể là chạy nạn, nếu không sẽ không mang nhiều tu sĩ Luyện Khí như vậy.”
“Bổn vương có thể phân chia lãnh địa cho các ngươi, giúp các ngươi an cư lạc nghiệp, nhưng các ngươi cần giúp bổn vương gieo trồng dược thảo, sau khi thành thục mỗi tháng nộp lên trên theo số lượng, bổn vương có thể che chở các ngươi, các ngươi cũng không được giết yêu quái ở lãnh địa của bổn vương.”
Lời Hắc bức vương nói làm Dịch Tiểu Phong lâm vào trầm tư.
Mới đến, bọn họ không biết tình huống Loạn Thần châu, thật sự cần tìm một chỗ cắm rễ.
Đứng ở góc độ của Hắc bức vương, không cần phải lừa bọn họ.
Nếu là muốn hại bọn họ, lấy thực lực đám Khổng Niệm, Lôi Liệt, La Ngự Thiên, chẳng phải là dẫn sói vào nhà a?
Dịch Tiểu Phong nói: “Được! Nếu Đại vương nguyện thu lưu, ta đây cũng không khách khí, Đại vương có thể dẫn đường sao?”
Hắc bức vương cười to, lập tức đồng ý.
Lôi Liệt muốn nói lại thôi.
Dịch Tiểu Phong trở lại đội ngũ, báo việc này cho mọi người.
“Ta cảm thấy có thể, ở Loạn Thần châu, ranh giới giữa nhân yêu cũng không có rõ ràng, bởi vì nơi này vốn dĩ đã hỗn loạn.” Nam Tần tôn giả cười nói.
Tần Cầm Tuyết nói: “Hắc bức vương đã thấy thực lực của chúng ta, còn dám mượn sức chúng ta, chỉ sợ là gặp khó khăn, muốn dùng lực lượng của chúng ta.”
Lời nói của nàng nhắc nhở Dịch Tiểu Phong.
Xác thật rất có khả năng này.
Chỉ có thể quan sát tình huống!
Cùng lắm thì chạy trốn!
Dịch Tiểu Phong mang theo mọi người đi cùng hướng Hắc bức vương.
Các người chơi vừa đi theo, vừa nghị luận.
Ở Đại Càn châu không có nhìn thấy yêu quái mạnh mẽ như thế.
Sáng sớm ngày kế.
Bọn họ rốt cuộc đi vào lãnh địa của Hắc bức vương.
Nơi này là một mảnh núi rừng, núi non trập trùng, có con sông chảy xuyên qua rừng cây.
Trong rừng cây có rất nhiều yêu quái ẩn núp, tràn ngập yêu khí.
Nhìn trái nhìn phải, còn có thể nhìn thấy từng đôi mắt loé ánh sáng xanh.
Các người chơi rất khẩn trương, cũng không dám thở mạnh.
Hắc bức vương hóa thân thành một nam tử áo đen, dừng ở khe núi phía trước, hắn đứng bên bờ sông, xoay người nói: “Lấy nơi này làm trung tâm, phạm vi năm mươi dặm thuộc về các ngươi, các ngươi có thể nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó ta sẽ phái thủ hạ mang hạt giống đến, nhớ lấy, không được thương tổn yêu quái, vật hoang dã chưa khai linh trí có thể để các ngươi đi săn.”
Nói xong, Hắc bức vương hóa thân thành một đám con dơi nhỏ tản đi.
Núi rừng lay động, nhiều yêu quái bắt đầu rút lui.
Rất mau, khe núi đã trở nên yên tĩnh.
Các người chơi ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Cô Kiếm, nói: “Trước tổ chức một chút, tuần tra rừng núi chung quanh, xem xét tình huống.”
Cô Kiếm ôm quyền, lập tức lĩnh mệnh.
Hàn Uyên ngồi bệt xuống, cười nói: “Rốt cuộc dừng lại, sư phụ, chúng ta ở chỗ này bao lâu?”
Bọn họ cũng không phải là chạy nạn, mà là tới thống nhất Loạn Thần châu.
Dịch Tiểu Phong trả lời: “Đừng nóng vội, trước sau điều tra tình hình Loạn Thần châu một chút, không nên hành động thiếu suy nghĩ, không cần nói ra mục đích của chúng tâ.”
Hàn Uyên gật đầu.
Đúng lúc này.
Nhắc nhở của trò chơi bỗng nhiên vang lên:
“Nhiệm vụ Thiên Đạo lần đầu tiên kết thúc, khôi phục tất cả nhiệm vụ kịch bản!”
“Trong nhiệm vụ Thiên Đạo lần này, ngươi đối kháng ma đầu thượng cổ Khổng tiên quân, nhiệm vụ thành công, đạt được 10000 tích phân!”
“Khổng tiên quân tàn sát nhân gian, nghiệp chướng nặng nề, ngươi biểu hiện ưu tú, đạt được Thiên Đạo công đức!”