Chương 297: Thiên tông mở điều kiện
truyendichgiare.com
* * *
Nghe Tào Kinh nói xong, Dịch Tiểu Phong lâm vào trong suy tư.
Hắn cùng Cửu U tông còn không có tới mức không thể gia nhập.
Nếu lời Tào Kinh nói là thật, đi Thiên tông chưa chắc không thể.
Chỉ là Thiên tông đối địch với Cửu U tông, có thể tin sao?
Tào Kinh không có thúc giục Dịch Tiểu Phong trả lời, kiên nhẫn chờ đợi.
Hắn liếc hướng Khổng Niệm, âm thầm kinh hãi.
Nàng này có lai lịch gì?
Vừa rồi ra tay, sát khí mạnh mẽ làm hắn sợ hãi.
Dịch Tiểu Phong nhanh chóng bay tới, đi đến trước mặt Tào Kinh.
Khổng Niệm ngăn ở trước mặt hai người.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Thật không dám giấu, ta mới đến, mới vừa tiếp Cửu U tông Huyền Thưởng Lệnh, không biết Thiên tông cũng hoàn thành treo giải thưởng mới có thể sáng lập tông môn phải không?”
Tào Kinh lắc đầu nói: “Thiên tông cũng không phải là Cửu U tông, không cần những thủ đoạn đó, căn cơ Cửu U tông không ổn, phương thức này tuy có thể tạo uy vọng, nhưng cũng đang gây thù chuốc oán.”
Điều này cũng đúng.
Dịch Tiểu Phong cũng cảm thấy phương thức này không hợp lý, nói không chừng sẽ cho địch nhân cơ hội thăm dò.
Dịch Tiểu Phong dò hỏi: “Nếu ta muốn gia nhập Thiên tông, ngươi sẽ mang ta đi chỗ nào?”
Tào Kinh trả lời: “Tự nhiên là về Đại Thiên vương thành, tiến vào Thiên cung bái Thiên tông.”
Cứ trở về như vậy?
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, nói: “Như vậy đi, nửa tháng sau chúng ta đến Thiên cung tìm ngươi, trong khoảng thời gian này chúng ta còn có việc.”
Hắn muốn hoàn thành Cửu U tông treo giải thưởng trước, khi trở lại Đại Thiên vương thành lại điều tra Thiên tông, cuối cùng lựa chọn.
Đi tìm Đại giao vương, cũng không chỉ là vì gia nhập Cửu U tông.
Hắn phải bổ sung tài phú.
Cướp sạch yêu vương, yên tâm thoải mái.
Đại giao vương này hàng năm ở trong sông nước, giết không biết bao nhiêu người, tài phú mà nó thu gom được không thể đo lường.
Tào Kinh do dự một chút, nói: “Ngươi sẽ gia nhập Cửu U tông sao?”
Trước đó hắn đã theo dõi Dịch Tiểu Phong, từ nơi xa quan sát Dịch Tiểu Phong độ kiếp.
Ở Loạn Thần châu còn có thể độ kiếp, nhất định là sáng tạo tuyệt học mạnh mẽ.
Nhân tài như vậy, Thiên tông cần tận lực mượn sức, quyết không thể để hắn chảy vào Cửu U tông.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Ta còn không có gia nhập.”
Tào Kinh nói: “Ta có thể cho ngươi điều kiến tốt hơn Cửu U tông.”
Dịch Tiểu Phong nhướng mày nói: “Điều kiện của Cửu U tông cũng không thấp.”
Cửu U tông căn bản không có cho hắn chỗ tốt, ngược lại muốn hắn làm việc.
Nhưng cơ hội đưa tới cửa, Dịch Tiểu Phong cũng sẽ không bỏ lỡ.
Tào Kinh im lặng.
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói: “Chúng ta đi đối phó Đại giao vương trước, ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ, ta đáp ứng ngươi, dù là muốn gia nhập Cửu U tông, ta cũng sẽ tới gặp ngươi trước.”
Nói xong, hắn lướt qua Tào Kinh, bay về phía chân trời.
Khổng Niệm theo sát sau đó.
Tào Kinh chỉ có thể từ bỏ.
Hắn lập tức rời đi, chuẩn bị truyền việc này cho Thiên tông.
Trước đó, tin tức Dịch Tiểu Phong sáng tạo tuyệt thế kiếm pháp cũng không có truyền ra, hai ngày nay, hắn sở dĩ không có tìm Dịch Tiểu Phong, bởi vì đi diệt khẩu.
Khi Dịch Tiểu Phong độ kiếp, phương xa có một ít tu sĩ quan sát, trong đó liền có Tào Kinh.
Việc này không thể truyền ra!
Bên kia.
Dịch Tiểu Phong cùng Khổng Niệm tiếp tục lên đường.
“Người vừa rồi thực sự có một nửa thực lực của sư phụ ta?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Biểu hiện của Tào Kinh làm hắn có chút khinh thường.
Có thể là bởi vì Tào Kinh muốn lấy lòng hắn, không có biểu hiện ra khí thế.
Khổng Niệm trả lời:“Đúng, chỉ là so sánh khi lần đầu gặp sư phụ ngươi.”
Lần đầu?
Dịch Tiểu Phong nghĩ đến phân hồn Bạch Hồng Tiêu lưu lại trong cơ thể của mình.
Trách không được!
Tào Kinh há có thể so sánh cùng Bạch Hồng Tiêu?
……
Giao long giang, sông này dài đến hơn ngàn dặm, cung cấp nguồn nước cho rất nhiều thành trì, tông môn, cũng không biết bao nhiêu tánh lấy nó làm ngọn nguồn sinh tồn.
Ở Loạn Thần châu, cũng có phàm nhân, phục vụ cho các thế lực.
Dịch Tiểu Phong cùng Khổng Niệm đi tới bờ Giao long giang.
Sông rộng chừng trăm trượng, nước sông cuồn cuồn.
“Thật là đồ sộ.”
Dịch Tiểu Phong cười nói, hắn có thể cảm nhận được xung quanh linh khí cực kỳ dư thừa, so với địa phương khác còn nồng đậm hơn.
Khổng Niệm nhìn chung quanh Giao long giang, tựa hồ là đang tìm Đại giao vương.
Ngục long bỗng nhiên từ tay áo Dịch Tiểu Phong bay ra, nhanh chóng chui vào nước sông.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Tiểu gia hỏa này sao lại như thế?
“Còn không mau trở về?”
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói, hắn tin tưởng Ngục long có thể nghe thấy.
Thân là thần thú, tốc độ trưởng thành của Ngục long cực nhanh, đã có thể giao lưu tâm hồn cùng hắn.
Nói đến cũng kỳ quái, Dịch Tiểu Phong cũng không có cho nó nhận chủ, lại có thể nhẹ nhàng khống chế nó.
Chuẩn xác mà nói, hắn khống chế Phệ linh bò cạp, Phệ linh bò cạp khống chế Ngục long.
Ngục long không có bay ra, Dịch Tiểu Phong không thể không lấy Phệ linh bò cạp ra.
Phệ linh bò cạp vẫn chỉ lớn bằng bàn tay, tựa hồ không thể tăng trưởng hình thể thêm nữa.
Phệ linh bò cạp phát ra âm thanh rất nhỏ.
Bùm!
Ngục long trực tiếp lao ra từ trong nước sông, nhanh chóng tới trước mặt Phệ linh bò cạp, một bộ dáng lấy lòng.
Dịch Tiểu Phong thở dài.
Tốt xấu cũng là thần thú, thế mà bị côn trùng thao túng.
Bi ai a.
Dịch Tiểu Phong trừng mắt nhìn Ngục long, bắt lấy nó, đặt ở trên vai.
“Ở bên kia!”
Khổng Niệm bỗng nhiên chỉ vào một phương hướng nói.
Dịch Tiểu Phong gật đầu nói: “Dẫn đường.”
Khổng Niệm lập tức đi trước.
Hai người đi dọc theo bờ sông, tốc độ rất mau.
Bay khoảng hơn một canh giờ.
Khổng Niệm dừng lại.
Nàng chỉ vào nước sông, nói: “Phía dưới có một tòa cung điện rất lớn, còn có không ít yêu quái, yêu quái mạnh nhất so với Hắc bức vương gặp lúc trước còn hiếu thắng hơn một chút.”
Dịch Tiểu Phong nói: “Ta không thể xuống nước, ngươi có thể sao?”
Khổng Niệm gật đầu, trực tiếp hóa thành một đạo kiếm quang chui vào nước sông.
Bọt nước rất nhỏ.
Nếu đặt ở thi đấu trong hiện thực, tuyệt đối là nhảy cầu hoàn mỹ.
Dịch Tiểu Phong ý thức được điểm yếu của mình.
Có thể lên trời cao, không thể xuống đất xuống biển.
Xem ra về sau phải học tập một vài pháp thuật liên quan.
Dịch Tiểu Phong đả toạ ngay tại, kiên nhẫn chờ đợi.
Ngục long cùng Phệ linh bò cạp bắt đầu chơi đùa, như hai đứa trẻ.
Rất mau, nước sông bắt đầu cuồn cuộn nổi bọt, phỏng chừng đã bắt đầu chiến đấu.
“Tiểu huynh đệ, người vừa vào sông này có quan hệ với ngươi?” Một đạo thanh âm truyền đến.
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một đạo nhân tiên phong đạo cốt đi tới.
Người này mặt mỉm cười, hai tay áo bay bay, đi đến trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đúng, các hạ là ai? Hay là cũng tới đối phó Đại giao vương?”
Đạo nhân cười nói: “Không sai, cần lão đạo ta giúp đỡ sao?”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu.
Nói giỡn, mình Khổng Niệm đã đủ rồi, lại thêm một người, là muốn chia của?
Đạo nhân bất đắc dĩ nói: “Nhưng lão đạo ta không thể tay không mà về, bảo vật trong long cung các ngươi muốn sao?”
“Đó là tự nhiên.”
“Có thể phân ta một nửa không?”
“Ngươi nghĩ ai gặp thì có phần hả?”
Dịch Tiểu Phong cảm thấy đầu óc gia hỏa này có bệnh, tắc động mạch não trăm năm cũng không nhất định có thể hỏi ra một vấn đề như vậy.
Đạo nhân lấy một cây phất trần ra, nói: “Một khi đã như vậy, lão đạo chỉ có thể động thủ.”
Dịch Tiểu Phong lấy Vô pháp kiếm, chậm rãi đứng lên.
Hắn đang muốn thử tay.
“Các hạ là ai, hãy xưng tên.” Đạo nhân hỏi.
“Đại Càn châu, trưởng lão Hàn phòng sơn, ta tên Tiếu Thiếu Mệnh.” Dịch Tiểu Phong cười lạnh nói.
Lập tức bôi đen hai thế lực!
Đạo nhân cười nói: “Đại Càn châu? Một châu hoang dã, trách không được không biết lễ nghĩa.”
Hắn vung phất trần, lửa đỏ nháy mắt lao ra, như sóng biển cuốn về phía Dịch Tiểu Phong.