Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 298: Tám đại yêu vương

Chương 298: Tám đại yêu vương

truyendichgiare.com

* * *

Dịch Tiểu Phong vung kiếm trảm một nhát, kiếm khí bùng nổ, nhẹ nhàng đánh tan biển lửa.
Hắn trực tiếp thi triển Thiên hạ Kinh thần kiếm.
Cả người phát ra kiếm quang, nhanh chóng giết về phía đạo nhân.
Đồng tử đạo nhân phóng to, vội vàng nhảy lên.
Dịch Tiểu Phong giết tới trước mặt hắn, giống như thuấn di, đánh bay đạo nhân.
Sau khi rơi xuống đất, đạo nhân không có ngã xuống, dẫm lên mặt đất không ngừng lùi về sau.
Hắn trừng to đôi mắt, tay trái bắt pháp quyết, tay phải nắm phất trần nhanh chóng xoay tròn.
Một Thái Cực Đồ hiện lên ở trước mặt hắn, ngăn trở Dịch Tiểu Phong đang phóng nhanh đến.
Mũi Vô pháp kiếm phát ra kiếm quang, lóng lánh thiên địa.
“Kiếm khí thật mạnh! Tiểu tử này thật sự là Kim Đan cảnh tầng ba?”
Đạo nhân kinh ngạc, thế giới nội tâm đã nghiêng trời lệch đất.
Đúng lúc này!
Năm đạo quang ảnh từ bốn phương tám hướng giết về phía đạo nhân.
Thiên hạ kiếm Văn đạo!
Trải qua Dịch Tiểu Phong cải tiến, một chiêu này đã liên tục duy trì phân thân tiến hành chiến đấu.
Đạo nhân lâm vào thế bị động, chỉ có thể gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đó.
Dịch Tiểu Phong cùng năm đạo phân thân cùng nhau vây công đạo nhân, đánh tới mức hắn chỉ có thể hoảng sợ phòng thủ, đạo bào nhanh chóng rách nát.
Rất hiển nhiên, đạo nhân không am hiểu cận chiến.
Kiếm khí của Dịch Tiểu Phong cực mạnh, vượt xa phía trước, chém xuống một kiếm, kiếm khí cắt qua mặt đất, bổ ra từng cái rãnh dài trăm thước.
Oanh một tiếng!
Dịch Tiểu Phong chém xuống một kiếm, ép tới mức mặt đất dưới chân đạo nhân sụp đổ, bụi đất mù mịt.
“Từ từ!”
Đạo nhân vội vàng hô.
Dịch Tiểu Phong dừng tay.
Đạo nhân lúng túng nói: “Huynh đệ, lão đạo ta nhận thua, không đánh, cũng không cần bảo vật, ngươi rốt cuộc là ai? Rõ ràng chỉ có tu vi Kim Đan cảnh tầng ba, vì sao kiếm khí mạnh mẽ như thế?”
Dịch Tiểu Phong nói: “Muốn chạy? Lưu lại nhẫn trữ vật hoặc túi trữ vật.”
Đạo nhân vừa nghe, giận tím mặt, nói: “Huynh đệ, làm người làm việc đều phải chừa một đường, ngày sau mới dễ nhìn nhau!”
Dịch Tiểu Phong đột nhiên vung kiếm, kiếm khí cuồng bạo giống như mưa to tầm tã rơi xuống, ép đạo nhân nửa quỳ xuống, cả người đầy máu.
“Từ từ!”
Đạo nhân lại hô to lần nữa.
Dịch Tiểu Phong dừng tay.
“Không có thương lượng sao?” Đạo nhân tức giận nói.
“Đúng.”
“Ta đưa!”
Đạo nhân nghiến răng nghiến lợi gỡ xuống một quả nhẫn trữ vật, trực tiếp ném cho Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cũng không tham lam, không thu sạch của hắn.
“Lần sau đừng để cho Tiếu Thiếu Mệnh ta đụng phải ngươi!”
Dịch Tiểu Phong lạnh lùng nói, sau đó thu kiếm.
Đạo nhân chạy nhanh, rời đi.
Không bao lâu, hắn liền biến mất ở cuối đường chân trời.
Dịch Tiểu Phong nhìn nhẫn trữ vật, bỗng nhiên cảm thấy có chút đần độn vô vị.
Đáng tiếc a.
Vẫn không có thử được bản thân rốt cuộc mạnh đến mức nào.
Từ sau khi luyện thành Đại thiên kiếm thể, Dịch Tiểu Phong cảm thấy chính mình rất mạnh, nhưng trong lòng không rõ giới hạn.
Hắn cảm giác kiếm khí xài không hết.
Trong lúc Dịch Tiểu Phong đang tự luyến.
Oanh!
Nước sông nổ tung!
Một con hắc giao thật lớn bay lên không trung, sau đó lượn một đường cong hoàn mỹ bay về phía bờ sông đối diện.
Đại giao vương?
Dịch Tiểu Phong chú ý, thấy cả người nó toàn là máu, đã chết.
Ngay sau đó, từng đầu thủy yêu chui ra từ nước sông, hướng tới bốn phương tám hướng bỏ chạy đi.
Cảnh tượng cực kỳ đồ sộ, những thủy yêu này phần lớn đều vẫn duy trì một vài bộ phận đặc trưng của bản thể, mỗi tên dữ tợn khủng bố.
Dịch Tiểu Phong không có ngăn cản, đám thủy yêu cũng không dám chạm vào hắn, ào ào lướt qua hắn.
Mặt hắn lộ vẻ mỉm cười.
Không hổ là Khổng Niệm.
Quá mạnh!
Một người đủ để ngăn cản một thế lực!
Nước sông còn đang cuồn cuộn dữ dội, ngay cả mặt đất cũng rung động.
Dưới cái nhìn chăm chú của Dịch Tiểu Phong, một tòa cung điện phá tan mặt nước bay lên.
Dịch Tiểu Phong ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy phía dưới cung điện đúng là bóng dáng Khổng Niệm.
Khổng Niệm tay cầm kiếm gỗ, mũi kiếm chống cung điện, đem cung điện giống như ngọn núi nâng trong không trung.
Thật khí phách!
Tự dưng Dịch Tiểu Phong nghĩ đến Tây Sở Bá Vương.
Nữ thần tuyệt mỹ này làm sao khí phách như vậy a?
Khổng Niệm nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, sau đó nâng long cung đạp không đi tới.
Nàng ném long cung ở mặt đất bên cạnh, tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.
Dịch Tiểu Phong đi qua, xem xét long cung.
Không thể không nói, tòa long cung này còn rất to.
Khổng Niệm quay đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, nói: “Trong cung này, hết thảy đồ vật đều còn, ngươi vào xem đi.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu, vung tay phải lên, kiếm khí trảm nát cửa cung.
Hắn bước đi vào.
Ngục long, Phệ linh bò cạp dẫn đầu, có vẻ mười phần vui sướng.
Khổng Niệm đi theo bên cạnh Dịch Tiểu Phong.
“Ngươi rất mạnh a, ta càng ngày càng luyến tiếc nếu ngươi rời đi.” Dịch Tiểu Phong cười nói.
Mặt Khổng Niệm không biểu tình hỏi: “Lực lượng của ta xác thật mạnh mẽ, ngươi tiếc cũng bình thường, nhưng ta cũng không thể bảo đảm sẽ vĩnh viễn đi theo ngươi.”
“Vì sao?”
“Không có vì sao.”
Dịch Tiểu Phong nghi hoặc.
Hai ngày nay, làm sao mà bà nương này có chút không đúng lắm.
Từ sau khi hắn luyện thành Đại thiên kiếm thể, thái độ nàng đối đãi với Dịch Tiểu Phong có chút lãnh đạm.
Dịch Tiểu Phong âm thầm cảnh giác.
Sau đó, hai người vào long cung.
Mới vừa đi vào, Dịch Tiểu Phong liền muốn nổ tung.
“Mẹ ngươi a! Đó đều là bảo bối! Đừng ăn!”
Dịch Tiểu Phong giận dữ hét, vội vàng đuổi theo Phệ linh bò cạp, Ngục long,
Trong long cung phần lớn đều là các loại thiên tài địa bảo, linh thạch, Phệ linh bò cạp cùng Ngục long điên cuồng cắn nuốt mấy thứ này.
Tốc độ của chúng nó quá nhanh!
Gió cuốn mây trôi!
Dịch Tiểu Phong dùng tâm thần khống chế Phệ linh bò cạp, sau đó bắt lấy nó, không cho nó tiếp tục làm càn.
Nhưng mà, Ngục long không có dừng lại.
Gia hỏa này như tia chớp, nhanh chóng xuyên qua long cung.
Lòng Dịch Tiểu Phong đều đang nhỏ máu.
Hai cái đồ phá của!
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Khổng Niệm: “Giúp ta bắt lấy nó!”
Khổng Niệm lập tức hành động.
Rất mau nàng liền tóm được Ngục long, Ngục long muốn nhúc nhích, Khổng Niệm nhìn về phía nó, sát khí đáng sợ tới mức Ngục long cuộn lại, không dám phản kháng.
Dịch Tiểu Phong vội vàng đem các bảo bối còn lại trong long cung thu vào nhẫn trữ vật.
Ởchỗ sâu trong long cung có rất nhiều rương bảo vật, bên trong có linh thạch, châu báu cùng với pháp khí.
Khắp nơi đều phát ra ánh sáng hồng!
Chói tới mức Dịch Tiểu Phong hoa mắt.
Khổng Niệm dẫn theo Ngục long, bình tĩnh nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong.
Nàng bỗng nhiên nhận thấy được cái gì, xoay người nhìn lại.
Chỉ thấy cổng lớn long cung xuất hiện một thân ảnh.
Đây là một nam tử tướng mạo âm u, tuấn tú trẻ tuổi, một thân áo đen, quần áo thêu hoa văn long phượng.
Hắn hài hước đánh giá Khổng Niệm, nói: “Cô nương, ngươi đẹp như vậy, trưởng bối nhà ngươi yên tâm sao?”
Khổng Niệm nâng kiếm gỗ, chuẩn bị chiến đấu.
“Tại hạ chính là thiên kiêu sáu môn, Tuyệt Tình Môn, tên là Triệu Ẩn, ngươi giết Đại giao vương sao?” Nam tử áo đen cười hỏi.
Khổng Niệm không có trả lời.
Triệu Ẩn tiếp tục cười nói: “Ngươi biết lai lịch Đại giao vương? Phụ thân hắn chính là thủ hạ của yêu hoàng, tám đại yêu vương, ngươi giết Đại giao vương, ngươi chết chắc rồi.”
“Nếu ngươi muốn sống, không bằng trở thành thê thiếp của tại hạ, Tuyệt Tình Môn có thể che chở ngươi.”
Khổng Niệm vẫn không có trả lời.
Dịch Tiểu Phong xuất hiện ở bên cạnh nàng, cười như không cười nói: “Tuyệt Tình Môn làm sao lòi ra cái háo sắc như ngươi thế này?”
Đại giao vương vậy mà còn có bối cảnh?
Dịch Tiểu Phong thầm mắng, cảm giác Cửu U tông âm hắn.
Quyển trục treo giải thưởng không có ghi lại việc này.
Triệu Ẩn hừ lạnh nói: “Chỉ Kim Đan cảnh nhỏ nhoi cảnh cũng dám kêu gào với ta? Hôm nay, ngươi đừng hòng ra khỏi Long Cung này.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất