Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 309: Cửa âm phủ

Chương 309: Cửa âm phủ

truyendichgiare.com

* * *

Khi Hồ Liệt xé Trấn âm phù xuống, Khổng Niệm nháy mắt xuất kiếm, chém rụng cánh tay hắn.
Trấn âm phù cũng rơi xuống, Dịch Tiểu Phong lập tức bắt lấy, đem nó ấn lại vị trí cũ.
Hồ Liệt ôm lấy bả vai, phẫn nộ nhìn về phía Khổng Niệm.
Khổng Niệm thoáng xuất hiện trước mặt hắn, kiếm gỗ đặt ngang trước cổ họng.
Hồ Liệt sợ tới mức không dám nhúc nhích.
Dịch Tiểu Phong đứng ở trước Trấn âm phù, cực kỳ khẩn trương.
Hy vọng sau khi dán lại một lần nữa vẫn còn tác dụng.
Nếu như bị đồng đội heo cho nhảy hố, hắn liền muốn hộc máu.
Bầu không khí trở nên yên tĩnh.
Mọi người khẩn trương chờ đợi.
Không có xảy ra bất cứ chuyện gì.
Giống như Trấn âm phù chưa từng bị xé xuống.
Hay vừa rồi quỷ thần không có chú ý tới nơi này?
Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ đến.
Một lúc thật lâu.
Trấn âm phù vẫn không có động tĩnh, lúc này Dịch Tiểu Phong mới yên tâm.
Hồ Liệt cười lạnh nói: “Quả nhiên, lá bùa này căn bản không có quan trọng như ngươi nói, ngươi chỉ muốn dẫn ta đi âm phủ.”
Dịch Tiểu Phong xoay người, trực tiếp cho hắn một bạt tai.
“Tỉnh tỉnh!”
Hồ Liệt trừng to đôi mắt, khó có thể tin nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Có thể giết, không thể nhục!
Mắt Hồ Liệt nháy mắt đỏ lên, hắn đang muốn liều mạng cùng Dịch Tiểu Phong, Khổng Niệm bỗng nhiên đánh ngất hắn.
Bùm một tiếng.
Hồ Liệt ngã xuống đất.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy hắn không bình thường.
Nghĩ nghĩ, Dịch Tiểu Phong lấy Vận mệnh kính ra, chiếu vào Hồ Liệt.
Hết thảy bình thường.
Từ từ!
Dịch Tiểu Phong híp mắt.
Hắn chú ý tới mái tóc Hồ Liệt, có một cọng tóc đỏ.
Nếu không nhìn kỹ, rất khó phát hiện.
Dịch Tiểu Phong cầm Vận mệnh kính bắt đầu tìm cọng tóc đỏ trên đầu Hồ Liệt, tìm một hồi lâu mới tìm được.
Không có Vận mệnh kính, cọng tóc này vẫn là màu đen.
Dịch Tiểu Phong nhổ nó ra.
Toàn thân Hồ Liệt run rẩy, nháy mắt tỉnh lại.
Dịch Tiểu Phong đứng dậy, cẩn thận xem xét cọng tóc trong tay.
Đây là thứ gì?
Ngục long bỗng nhiên thò qua, một ngụm nuốt mất sợi tóc trong tay Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong mắng: “Sao cái gì ngươi cũng ăn?”
Ngục long so với Phệ linh bò cạp còn giống côn trùng hơn, hoàn toàn không sợ đau bụng.
Ngục long thè lưỡi, sau đó bay sang một bên.
“Ta vừa bị sao vậy?”
Hồ Liệt thật cẩn thận hỏi.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày nói: “Ngươi không nhớ một chút nào?”
Hồ Liệt lắc đầu, nói: “Vừa rồi ta đang nói chuyện với các ngươi, nghe chút liền ngủ mất.”
Dịch Tiểu Phong kể chuyện vừa rồi cho hắn.
Hồ Liệt nghe mà mồ hôi lạnh đầm đìa.
“Lực lượng của quỷ thần thật là đáng sợ…… Vừa rồi ta hoàn toàn không có cảm giác……”
Trong lòng Hồ Liệt còn sợ hãi tự nói.
Khổng Niệm nhíu mày nói: “Quỷ thần rốt cuộc muốn làm gì?”
Dịch Tiểu Phong cũng muốn điên đầu.
Hiện tại trốn cũng trốn không thoát, cũng không biết quỷ thần ở đâu, liền giống như ruồi nhặng không đầu, cảm giác phải bị vây chết ở chỗ này.
Từ từ!
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nghĩ đến.
Hắn đột nhiên quay đầu nhìn về phía thiếu nữ mang giỏ tre.
Thiếu nữ mang giỏ tre mang vẻ mặt sợ hãi đứng một bên.
Nhìn đến ánh mắt của Dịch Tiểu Phong, thiếu nữ mang giỏ tre bị dọa, khẩn trương hỏi: “Làm sao vậy? Ta cũng bị quỷ thần quấn thân sao?”
Khổng Niệm, Hồ Liệt cũng nhìn về phía thiếu nữ mang giỏ tre.
Hồ Liệt hỏi: “Dịch huynh đệ, làm sao vậy?”
Dịch Tiểu Phong híp mắt nói: “Ta rất tò mò, mấy đệ tử Thiên tông đều bị quỷ thần mê hoặc, vì sao ngươi chỉ là một phàm nhân lại không bị?”
Lời vừa nói ra, ánh mắt Hồ Liệt, Khổng Niệm nháy mắt thay đổi.
Bọn họ bỗng nhiên ý thức được vấn đề.
Dọc theo đường đi này nhiều nguy hiểm như thế, thiếu nữ mang giỏ tre không có chịu nửa điểm tổn thương, thậm chí cũng chưa từng than mệt, thiếu nữ thôn dã tầm thường có thể như vậy sao?
Sắc mặt thiếu nữ mang giỏ tre biến đổi, sợ hãi nói: “Ta cũng không biết…… Hiện tại ta rất tỉnh táo…… Ta không phải quỷ thần……”
Dịch Tiểu Phong đem Vận mệnh kính chiếu vào nàng, cẩn thận quan sát.
Bởi vì có Hồ Liệt làm tiền lệ, lúc này, hắn xem thật cẩn thận, một cọng tóc cũng không chịu buông tha.
Nhìn vài vòng, Dịch Tiểu Phong cũng không có phát hiện chỗ không ổn trên người thiếu nữ mang giỏ tre.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, chẳng lẽ hắn nghĩ sai rồi?
Phốc thứ!
Một thanh kiếm gỗ bỗng nhiên xuyên qua bụng thiếu nữ mang giỏ tre, cả người thiếu nữ mang giỏ tre run lên, vẻ mặt khó có thể tin nhìn vào kiếm gỗ trước bụng.
Dịch Tiểu Phong trừng to đôi mắt, nhìn về phía Khổng Niệm.
Mặt Khổng Niệm không biểu tình, đứng ở phía sau thiếu nữ mang giỏ tre.
Dịch Tiểu Phong đang muốn nói chuyện.
Chỉ thấy khuôn mặt thiếu nữ mang giỏ tre trở nên dữ tợn.
Làn da nhanh chóng trở nên đỏ hồng, tóc biến thành màu trắng, hóa thành một con lệ quỷ kinh khủng.
Dịch Tiểu Phong theo bản năng lấy Vô pháp kiếm ra.
“Từ từ!”
Thiếu nữ mang giỏ tre hô, Khổng Niệm rút kiếm gỗ, nâng kiếm đặt ngang trên cổ nàng.
Hồ Liệt cũng bị doạ, không nghĩ tới nàng này lại có bộ dạng như vậy.
Dịch Tiểu Phong lấy Cửu chuyển nhiếp hồn đăng ra, trầm giọng nói: “Ngươi rốt cuộc là ai?”
Ánh mắt thiếu nữ mang giỏ tre phức tạp, buồn bã nói: “Ta thật sự không phải quỷ thần.”
Không phải quỷ thần?
Ba người Dịch Tiểu Phong đều không tin.
Thiếu nữ mang giỏ tre thở dài một tiếng, nói: “Quỷ thần muốn khống chế ta, nhưng ta không muốn bị hắn bài bố, cho nên mới ở quanh Quỷ bảo, khuyên người khác không nên tiến vào, ta đã khuyên được không ít tu sĩ, nhưng các ngươi một hai phải tiến vào.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Vì sao phải khống chế ngươi?”
Thiếu nữ mang giỏ tre nói: “Ta là cửa âm phủ, khống chế ta, liền có thể tự do mở ra âm phủ, làm âm dương hỗn loạn.”
Lời vừa nói ra, Dịch Tiểu Phong khiếp sợ.
Nàng chính là cửa âm phủ?
Khổng Niệm cùng Hồ Liệt cũng sửng sốt.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Vậy sao ngươi không trực tiếp đóng cửa âm phủ, khiến quỷ thần không thể thực hiện âm mưu.”
Thiếu nữ mang giỏ tre bất đắc dĩ nói: “Ta không thể làm được, ta bị quỷ thần thi pháp, không thể hoàn toàn đóng cửa âm phủ, vì ngăn cản hắn, ta cố ý thỉnh Cửu U chân nhân hạ Trấn âm phù, ta không thể ngăn cản quỷ thần, quỷ thần cũng không cách nào giết ta.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Khổng Niệm lại là híp mắt, nói: “Ngươi không làm được, là bởi vì ngươi sợ chết, chỉ cần ngươi chết, cửa âm phủ liền đóng lại, đúng không?”
Sắc mặt thiếu nữ mang giỏ tre biến đổi.
Nàng nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, nói: “Ngay cả Quỷ linh thạch ta đều tặng cho ngươi, dọc theo đường đi cũng không có hại ngươi, ngươi muốn lấy oán trả ơn?”
Dịch Tiểu Phong dùng một quyển pháp quyết tu hành cơ sở đổi Quỷ linh thạch, xác thật chiếm tiện nghi lớn.
Khổng Niệm bình tĩnh nói: “Nhưng chúng ta không có lựa chọn nào khác, hơn nữa ngươi có thể rời khỏi Quỷ bảo, hiện tại lại vây chúng ta ở chỗ này, thuyết minh ngươi có tâm tư khác.”
Trước đó thiếu nữ mang giỏ tre còn có thể đi ra bên ngoài, vì sao hiện tại lại không đi?
Không thể nào hiểu nổi!
Dịch Tiểu Phong cũng cảm thấy không hợp lý.
Thiếu nữ mang giỏ tre im lặng.
Phốc thứ!
Khổng Niệm vung kiếm trảm một cái.
Đầu thiếu nữ mang giỏ tre trực tiếp bay lên.
Dịch Tiểu Phong trừng mắt nhìn Khổng Niệm, liếc mắt một cái, nói: “Còn chưa hỏi rõ ràng, sao ngươi lại ra tay?”
Mặt Khổng Niệm không biểu tình, nói: “Ta không thèm để ý nàng, ta cũng không có đạo nghĩa như trong miệng các ngươi.”
Hoắc ——
Thi thể thiếu nữ mang giỏ tre bốc lên ngọn lửa màu lam, mười phần yêu dị.
“Các ngươi cũng muốn ép ta lên tuyệt lộ! Rốt cuộc ta làm sai cái gì! Vì cái gì!”
Thanh âm của vang lên, thanh âm bén nhọn, tràn ngập oán độc.
“Các ngươi vì mạng sống, giết ta, luyện chế ta thành Quỷ khí, các ngươi làm quỷ, còn muốn dẫn quỷ thần tới tra tấn ta, ta hận các ngươi! Ta hận các ngươi!”
“Còn có đám người sống các ngươi, ta vẫn luôn cố gắng cho các ngươi sống sót, các ngươi lại muốn giết ta!”
“Dựa vào cái gì!”
“Dựa vào cái gì tất cả mọi người muốn ta chết, ta chết các người lại muốn ta không được siêu thoát!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất