Chương 308: Gặp được Khổng tiên quân
truyendichgiare.com
* * *
“Có thể là bẫy rập.” Dịch Tiểu Phong nhắc nhở.
Hồ Liệt vừa nghe, vội vàng lui về phía sau.
Đúng vậy.
Quỷ thần sao có thể mặc kệ chuyện ghi nhược điểm của mình trên quyển trục để người ta xem?
Nhất định là cố ý mà!
Hồ Liệt hỏi: “Chúng ta làm sao bây giờ?”
Dịch Tiểu Phong nói: “Rời khỏi nơi này trước, đi chỗ sâu nhìn xem.”
Trấn âm phù tuyệt đối không thể bị xé xuống!
Hồ Liệt, Khổng Niệm không có ý kiến.
Thiếu nữ mang giỏ tre nhìn về phía Trấn âm phù, muốn nói lại thôi.
Khổng Niệm chú ý tới vẻ mặt của nàng, hỏi: “Ngươi muốn nói gì sao?”
Thiếu nữ mang giỏ tre trả lời: “Lá bùa này ta đã từng thấy.”
Dịch Tiểu Phong, Hồ Liệt kinh ngạc nhìn về phía nàng.
Ngươi là một thôn dân thì thấy ở đâu?
Thiếu nữ mang giỏ tre do dự nói: “Lúc trước ở trong thôn gặp được quá một lão nhân, trên quần áo có dán lá bùa như vậy, chữ không khác biệt lắm.”
“Lão nhân không ở mấy ngày liền đi, bởi vì trong thôn rất ít khi có người như hắn tới, ta vẫn không quên.”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Lão nhân kia tên là gì?”
Thiếu nữ mang giỏ tre nghĩ nghĩ, nói: “Hình như gọi là Cửu U chân nhân.”
Cửu U chân nhân?
Hồ Liệt trừng to đôi mắt, đó không phải đối thủ một mất một còn của Thiên tông bọn họ sao?
Dịch Tiểu Phong cũng sửng sốt.
Cửu U chân nhân có liên quan đến Quỷ bảo này?
Cũng đúng.
Cửu U Cửu U, hay có liên hệ cùng âm phủ?
Dịch Tiểu Phong càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Truyền thuyết về Cửu U chân nhân ở Đại Càn châu rất mờ mịt, không người nào có thể nói ra lai lịch của hắn, chỉ biết hắn mạnh cỡ nào.
Dịch Tiểu Phong nâng bước đi hướng chỗ sâu.
Có lẽ phía trước liền có đáp án.
Hồ Liệt, Khổng Niệm, thiếu nữ mang giỏ tre theo sau.
Ngục long cùng Phệ linh bò cạp dẫn đầu tra xét tình huống.
Cửa động u ám, cũng không phải cố định, thường hay biến đổi.
Đi không bao lâu, đám người Dịch Tiểu Phong liền nhìn đến một bộ hài cốt, nằm ở cạnh vách động, trên xương sườn còn cắm một thanh kiếm.
Lại đi tiếp, bọn họ lại thấy được hài cốt khác.
Hầu như trên mỗi một bộ hài cốt đều cắm binh khí, hoặc là xương cốt không được đầy đủ.
Nhìn dáng vẻ, nơi này đã từng phát sinh đại chiến.
Có lẽ là đám hoàng thân quốc thích của Thần triều.
Qua một thời gian một nén nhang.
Ngục long bỗng nhiên kêu lên, Phệ linh bò cạp cũng khẩn trương mở cánh ra.
Dịch Tiểu Phong bước nhanh hơn, đi tới cạnh chúng nó, ánh mắt nhìn về phía trước.
Chỗ rẽ phía trước có một bóng người đả tọa.
Vừa thấy hắn, Dịch Tiểu Phong há hốc mồm.
Thân thể Khổng Niệm thì cứng đờ.
Người này rõ ràng là Khổng tiên quân!
Sao Khổng tiên quân lại ở chỗ này?
Hồ Liệt, thiếu nữ mang giỏ tre đi tới, mặt đầy thắc mắc.
Người này là ai?
Vì sao có thể khiến hai người Dịch Tiểu Phong khẩn trương như thế?
Dịch Tiểu Phong cắn răng hỏi: “Sao ngươi ở chỗ này?”
Đầu tóc Khổng tiên quân rối tung, không có cường thế như lúc trước, quần áo trên người cũng có chút rách nát, nhìn qua rất là cô đơn.
Nghe Dịch Tiểu Phong dò hỏi, Khổng tiên quân chậm rãi mở mắt.
Hắn liếc Dịch Tiểu Phong một cái, ánh mắt dừng ở trên người Khổng Niệm.
Khổng Niệm yên lặng trốn sau lưng Dịch Tiểu Phong, không dám đối mặt với Khổng tiên quân.
“Ta đặc biệt ở đây chờ các ngươi.” Khổng tiên quân mở miệng nói.
Đặc biệt?
Khổng tiên quân buồn bã nói: “Lại đi tiếp đó là vào âm phủ, người sống vào âm phủ, sẽ trái với thiên điều, vĩnh viễn trầm luân.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày nói: “Ngươi tới nhắc nhở chúng ta?”
“Đúng.”
“Ngươi làm sao mà ở âm phủ?”
“Ngươi cho rằng ta hẳn phải chịu hồn phi phách tán?”
“Đúng vậy, dù gì ngươi cũng tạo nhiều nghiệt như vậy.”
“Thật ra ta cũng cho rằng chính mình sẽ hồn phi phách tán, nhưng sư phụ ngươi đã cứu ta.”
“Sư phụ ta?”
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Bạch Hồng Tiêu diệt Khổng tiên quân, sau đó còn cứu Khổng tiên quân?
Khổng tiên quân buồn bã nói: “Sư phụ ngươi hy sinh một ít đồ vật, đổi cho ta cơ hội chuyển thế.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày nói: “Thứ gì?”
Khổng tiên quân không nói thêm.
Hắn nhìn về phía Khổng Niệm, ánh mắt trở nên nhu hòa, nói: “Ngươi sợ ta như vậy sao? Ta chính là phụ thân ngươi.”
Khổng Niệm dịch nửa bước, bình tĩnh nhìn về phía Khổng tiên quân.
Khổng tiên quân bỗng nhiên híp mắt.
Sắc mặt hắn trầm xuống, lạnh giọng hỏi: “Ngươi là ai?”
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Hắn quay đầu nhìn về phía Khổng Niệm.
Hồ Liệt, thiếu nữ mang giỏ tre không hiểu gì cả, chỉ có thể khẩn trương nhìn về phía ba người bọn họ.
Khổng Niệm đối diện ánh mắt của Dịch Tiểu Phong, nói: “Ta là ai, ngươi không rõ ràng sao? Chẳng lẽ ngươi muốn cùng hắn đối phó ta?”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Sao ta có thể đối phó ngươi, ngươi là người của ta, chỉ cần ngươi không phản bội ta.”
Khổng Niệm lộ ra nụ cười nhàn nhạt tươi cười rồi mau biến mất.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Khổng tiên quân lần nữa.
Ánh mắt Khổng tiên quân phức tạp, ý vị sâu xa nói: “Có lẽ nàng là nữ nhi của ta, nhưng thân phận của nàng không đơn giản, nàng mưu đồ vượt qua sự tưởng tượng của ngươi.”
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Nga? Nàng là chân thần đúng không?”
Khổng tiên quân sửng sốt, trong mắt toát ra vẻ ngoài ý muốn.
Dịch Tiểu Phong nói sang chuyện khác, hỏi: “Ngươi biết nơi này là chỗ nào sao?”
“Ngươi muốn hỏi quỷ thần nơi này?”
“Không sai, chúng ta bị nhốt ở chỗ này, muốn chạy ra ngoài.”
“Quỷ thần này ở âm phủ có địa vị rất cao, nhưng vì một ít nguyên nhân đặc thù, hắn không thể xuống tay với các ngươi, thật ra quỷ thần đã không ở âm phủ.”
Khổng tiên quân nói xong, chậm rãi đứng dậy.
Hắn vỗ vỗ quần áo, nói: “Ta nên chuyển thế.”
“Dịch Tiểu Phong, nếu có kiếp sau, ta sẽ khiêu chiến ngươi, nhìn xem ai mới là người mạnh nhất thế gian này.”
Dứt lời, hắn liền xoay người rời đi.
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi: “Khiêu chiến ta làm gì? Sao không đi khiêu chiến sư phụ ta?”
Khổng tiên quân ném xuống một câu liền biến mất:
“Bởi vì sư phụ ngươi cũng sẽ khiêu chiến ngươi.”
Dịch Tiểu Phong mang vẻ mặt ngây ngốc.
Cái quỷ gì?
Khổng tiên quân đi rồi, bốn người Dịch Tiểu Phong cũng không dám đi tiếp.
Phía trước chính là âm phủ, là âm mưu của quỷ thần.
Hồ Liệt nói: “Từ từ, hay ý của vị tiền bối vừa rồi chính là nói quỷ thần thật ra là người mà chúng ta đã cứu? Bởi vì không thể trực tiếp ra tay, hắn chỉ có thể tránh ở giữa chúng ta?”
“Một khi đã như vậy, nếu chúng ta tìm được người nọ, giết hắn, cấm chế của Quỷ bảo có thể biến mất hay không?”
Hắn nói làm mắt Dịch Tiểu Phong sáng ngời.
Có đạo lý!
Phỏng chừng Khổng tiên quân tới để nói chuyện này.
“Chúng ta trở về đi.” Dịch Tiểu Phong cười nói.
……
Trở lại trước chỗ Trấn âm phù, Dịch Tiểu Phong phát hiện chính mình không biết nên làm như thế nào để trở về.
Trên đỉnh đầu là vách động, căn bản không thấy Quỷ bảo.
Bọn họ lại buồn rầu.
Hồ Liệt bỗng nhiên đi đến trước Trấn âm phù.
“Ngươi muốn làm gì?” Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi.
Hồ Liệt âm mặt, nói: “Ta đột nhiên nghĩ ra, hết thảy có thể là quỷ thần đang tự diễn kịch cho ta xem hay không?”
“Những người đó đều là giả, các ngươi cũng là giả.”
“Ngươi chính là quỷ thần!”
Dịch Tiểu Phong há hốc mồm.
Cái quỷ gì!
Hắn tức giận nói: “Ngươi đột nhiên nghĩ lung tung cái gì? Lúc nãy không phải rất đứng đắn sao?”
Hồ Liệt hừ lạnh nói: “Chúng ta đây hiện tại nên làm cái gì bây giờ? Ngươi không cho ta xé nó xuống, lại không có đường trở về, ngươi chính là muốn ép ta đi vào âm phủ.”
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Không thể không nói, dựa theo logic này, thật sự có đạo lý.
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói: “Thật sự đừng xé, xé ra thì cả nhân gian đều sẽ gặp tai họa.”
Tư ——
Hồ Liệt trực tiếp xé Trấn âm phù xuống.