Chương 322: Kiếm khí 4000 năm!
truyendichgiare.com
* * *
4200 năm!
Kiếm khí của Dịch Tiểu Phong khiến toàn trường khiếp sợ!
So với Quỷ Kiếm, còn cao hơn mấy trăm năm!
“Trời ơi! Hắn thật là Kim Đan cảnh tầng ba?”
“Không hổ là đồ đệ Kiếm Thánh, trực tiếp vượt qua người Thiên tông tỉ mỉ bồi dưỡng, Tống Kinh Thiên a.”
“Có lẽ Tống Kinh Thiên không dùng toàn lực.”
“Rất mạnh a, trực tiếp đệ nhất!”
“Đáng sợ, hiện tại người trẻ tuổi đều biến thái như vậy sao?”
“Trước đây, trong vòng trăm năm, ở Long Thành so kiếm, kiếm khí mạnh nhất cũng mới ba ngàn năm a.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc cảm thán, hưởng ứng còn nồng nhiệt hơn thời điểm sau khi Quỷ Kiếm vung kiếm.
Chỉ vì Dịch Tiểu Phong có tu vi Kim Đan cảnh!
Kim Đan cảnh liền có kiếm khí như vậy, chờ hắn đạt tới cảnh giới như Quỷ Kiếm, còn cỡ nào a?
Quỷ Kiếm cũng bị dọa, kinh ngạc nói: “Sao có thể!”
Hắn buột miệng thốt ra, vừa nói xong liền cảm thấy mình thất thố.
Dịch Tiểu Phong cũng bị dọa.
Mình thế mà còn mạnh hơn Quỷ Kiếm!
Tiên văn tăng phúc khủng bố như thế?
“4000…… 200 năm…… Có thể đạt đệ nhất……”
Giọng kiếm khách Long Thành run run nói, sau đó cầm một thẻ gỗ đi tới.
Hắn dò hỏi tên của Dịch Tiểu Phong.
Tuy rằng kết hợp tình cảnh phía trước có thể đoán được, nhưng vẫn muốn xác nhận một lần.
Trên thẻ gỗ viết, Dịch Tiểu Phong, 4200 năm.
Không có thứ tự, bởi vì thứ tự có khả năng biến động.
Quỷ Kiếm đi tới, trầm giọng nói: “Vừa rồi ta không có dùng toàn lực, cho ta thêm một lần.”
Kiếm khách Long Thành lắc đầu nói: “Không được, mỗi người chỉ có một cơ hội.”
Quỷ Kiếm tức giận dậm chân.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đạo hữu, đạo tâm không vững a.”
Quỷ Kiếm nhìn về phía hắn, đôi tay nắm chặt, rõ ràng rất tức giận.
Nhưng trước mắt bao người, Quỷ Kiếm cũng không thể bùng nổ, nếu không sẽ rất mất mặt?
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Khổng Niệm, nói: “Ngươi tới, so với ta thấp một chút liền tốt.”
Thấp một chút?
Quỷ Kiếm khí cười, muốn đè hắn?
Nào có kiếm khách có thể thao tác kiếm khí chuẩn như thế?
Khổng Niệm lập tức vung kiếm.
Kiếm khí đụng phải Kiếm khí thạch, mấy chữ nổi lên.
4100 năm!
Oanh!
Toàn trường nổ tung chảo!
Quỷ Kiếm há hốc mồm.
Dịch Tiểu Phong vui vẻ, Khổng Niệm thật nghe lời a.
“Nàng này là ai? Thế mà mạnh hơn Quỷ Kiếm!”
“Nghe nói là kiếm nữ bên cạnh Dịch Tiểu Phong, thực lực còn hơn cả Dịch Tiểu Phong.”
“Ta cũng nghe nói qua, hình như là Kiếm Thánh phái tới bảo hộ Dịch Tiểu Phong.”
“Này liền xếp thứ hai a, sự nổi bật của Quỷ Kiếm hoàn toàn bị đè xuống.”
“Khủng bố……”
Tất cả mọi người kinh ngạc cảm thán.
Kiếm khách Long Thành lấy thẻ gỗ ra, hướng Khổng Niệm xác minh thân phận.
Quỷ Kiếm nhịn không được hỏi: “Ngươi rốt cuộc là người nào?”
Khổng Niệm trả lời: “Ta chỉ là một tên kiếm khách.”
Quỷ Kiếm: “……”
Không biết vì sao, nhìn thấy Khổng Niệm, Quỷ Kiếm đều có loại cảm giác như gặp đại địch, thậm chí là thiên địch.
Loại cảm giác này vẫn là lần đầu tiên gặp phải.
Dịch Tiểu Phong xoay người, mang theo Khổng Niệm rời đi.
Ngày mai là quyết đấu giữa trăm cường Long Thành so kiếm, cũng ở nơi đây, sẽ công bố danh sách đối chiến.
Trong tình huống bình thường là người đệ nhất chiến người thứ năm mươi mốt, thứ hai chiến thứ năm mươi hai, thứ năm mươi chiến thứ một trăm.
Quỷ Kiếm cũng xuống đài, hắn không có tiếp tục càn quấy.
Dù sao ngày mai còn có cơ hội.
Dưới đài, các tu sĩ đồng loạt tách ra một con đường, ánh mắt người hai bên nhìn về phía hai người Dịch Tiểu Phong tràn ngập kính sợ.
Kiếm khí 4000 năm đạo hạnh, là cảnh giới mà kiếm khách cực khổ cả đời đều khó có thể với tới bóng dáng.
Hôm đó.
Danh tiếng Dịch Tiểu Phong cùng Khổng Niệm phát hỏa!
Tên của bọn họ được người trong Long Thành lan truyền, mọi người đều biết.
Quỷ Kiếm, Tống Kinh Thiên đều bị bọn họ đoạt lấy sự nổi bật.
Thanh danh Dịch Tiểu Phong chính thức lan truyền ở Loạn Thần châu, phía trước chỉ là bắt gió bắt bóng, hiện tại có rất nhiều tu sĩ thấy sự mạnh mẽ của hắn!
Thậm chí có người đồn thổi, phong vân mà năm đó Kiếm Thánh nhấc lên lại muốn bắt đầu rồi!
……
Trong khách điếm.
Dịch Tiểu Phong, Khổng Niệm từng người đả tọa tu luyện.
Cửa phòng bỗng nhiên bị gõ vang.
Dịch Tiểu Phong trợn mắt, nhìn Khổng Niệm một cái.
Khổng Niệm hiểu ý, lập tức đứng dậy mở cửa.
“Ta là thê tử thiếu thành chủ Long Thành, Trần thị, đặc biệt tới bái phỏng Thanh liên kiếm tiên.”
Một thanh âm êm tai truyền đến.
Khổng Niệm nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Khổng Niệm tránh sang bên cạnh, một nữ tử phú quý dáng người thướt tha đi vào, phía sau còn có hai gã thị vệ.
Rất có hương vị!
Nữ tử này thuộc về cái loại mỹ nhân tràn ngập tư vị nữ nhân, mặt mày câu lòng người, dáng người càng là làm nam nhân khó có thể rời mắt.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Không biết thiếu thành chủ tìm ta có chuyện gì?”
Trần thị nói: “Phu quân ta bệnh nặng, nguyên nhân rất kỳ quặc, ta xưa nay kính trọng Kiếm Thánh hiệp nghĩa, ngươi là đệ tử Kiếm Thánh, vậy cũng sẽ là một người hiệp nghĩa.”
Dịch Tiểu Phong rất muốn nói ta không phải.
Nhưng nghĩ lại, đây là cơ hội hoàn thành nhiệm vụ phụ!
Hắn liền nói ngay: “Tu sĩ chúng ta nếu gặp được chuyện bất công bất nghĩa, nhất định ra tay, mời ngươi nói!”
Khổng Niệm kinh ngạc nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, tựa hồ có chút không hiểu.
Trần thị lộ ra nụ cười, đi đến trước bàn ngồi xuống, bắt đầu nói tới bệnh tình của thiếu thành chủ.
Mấy tháng trước, thiếu thành chủ bỗng nhiên bị bệnh, hắn vốn là tu sĩ, rất khó sinh bệnh, nhưng loại bệnh này rất kỳ quái, làm linh lực của thiếu thành chủ tan đi, giống như phàm nhân.
Theo thời gian trôi đi, bệnh tình của thiếu thành chủ càng thêm nghiêm trọng, vô luận tìm linh y nào, ăn linh đan diệu dược gì, cũng không xong, hiện giờ đã nằm trên giường, thần trí thường không rõ.
Cứ tiếp tục như vậy, hẳn thiếu thành chủ phải chết không thể nghi ngờ.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Người bên cạnh thiếu thành chủ đều bị điều tra qua sao?”
Trần thị trả lời: “Ta đã đổi qua một nhóm người khác, đáng tiếc bệnh tình vẫn không cải thiện.”
Dịch Tiểu Phong híp mắt hỏi: “Đúng rồi, trước khi thành chủ trước chết có phải có thiếp thất hay không, có mang con còn trong bụng?”
Nghe vậy, Trần thị sửng sốt.
Nàng lắc đầu nói: “Ta không rõ lắm, thành chủ đã chết hai mươi năm, ta gả cho thiếu thành chủ cũng không đến mười năm.”
Dịch Tiểu Phong nói: “Như vậy đi, chờ Long Thành so kiếm kết thúc, ta đi phủ Thành Chủ một chuyến, giúp ngươi xem tình huống của thiếu thành chủ, hiện tại, ta không thể đích thân tới.”
Trần thị gật đầu, nàng cũng không vội vàng.
“Đúng rồi, gần đây có hạ nhân ở nhìn thấy bóng người đi trên mái hiên vào đêm khuya, có thể là có người vội vã hại thiếu thành chủ, hai ngày nay lại không có động tĩnh gì, có khả năng người nọ cũng muốn tham dự Long Thành so kiếm.” Trần thị nghĩ đến cái gì, bỗng nhiên nói.
Dịch Tiểu Phong nói: “Có lẽ vậy.”
Trần thị đứng dậy rời đi.
Khổng Niệm đóng cửa phòng, đi đến trước mặt Dịch Tiểu Phong, nói: “Trên người nàng này có ma khí.”
Dịch Tiểu Phong nhắm mắt, nói: “Vậy thì như thế nào?”
“Nhưng những kiếm khách Long Thành đó đều không có, thuyết minh Long Thành thuộc về chính đạo, nàng che giấu ma khí rất khá, các ngươi không phát hiện được.”
“Nga? Ý của ngươi là nàng đang che giấu gì đó?”
“Đúng.”
“Nói không chừng nàng chính là hung thủ mưu hại Trần thị.”
Dịch Tiểu Phong trợn mắt cười nói, hắn không có để ý nhiều.
Hắn xem xét, hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến là được, hơn nữa chỉ cần ở Long Thành so kiếm đạt được hạng trước mười, tích phân cũng đã rất nhiều, mấy nhiệm vụ phụ phụ khác không quan trọng lắm.
Sáng sớm ngày kế.
Hai người sớm nhích người.
Kết quả mới ra khỏi khách điếm, Dịch Tiểu Phong liền gặp được một người.
Một người quen!