Chương 321: Kiểm tra đo lường kiếm khí
truyendichgiare.com
* * *
Tiến vào ký ức của ta?
Dịch Tiểu Phong vừa nghe xong, nháy mắt cảnh giác.
Nếu như Khổng Niệm phát hiện ra địa cầu cùng trò chơi, vậy thì không ổn.
Cũng không biết có thể bị hệ thống trừng phạt hay không.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Khó mà làm được, mỗi người đều có bí mật, ngươi cũng có bí mật, ta có thể biết hết sao?”
Khổng Niệm: “Có thể.”
Dịch Tiểu Phong cười như không cười nói: “Nga, ngươi muốn xem ký ức của ta, là đang ghen sao?”
“Ghen? Không có khả năng, ta không có thích ngươi, chỉ là tò mò.”
Khổng Niệm một lời phủ định.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu cười.
Khổng Niệm thấy hắn thật sự từ chối, liền phất phất tay, cấm chế trong khách điếm được giải trừ.
Dịch Tiểu Phong quét thần thức ra bên ngoài.
Đã qua một ngày một đêm, hiện tại là giữa trưa.
Hắn bỗng nhiên nghe được người dưới lầu đang thảo luận về trận chiến giữa Bạch Hồng Tiêu cùng Dương Tuyệt.
Hả?
Dương Tuyệt không chết?
Dịch Tiểu Phong nhướng mày.
Trước đó, phiến đá tổ điều tra tìm được ghi chép Dương Tuyệt chết, hiện tại thế mà lại là quy ẩn núi rừng?
Hay lịch sử đã thay đổi?
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên cảm thấy càng ngày càng thú vị.
Lần trước nghi ngờ có tồn tại vận mệnh, làm hắn sởn tóc gáy.
Hiện tại phát hiện vận mệnh còn có thể thay đổi.
Chẳng lẽ là nhân định thắng thiên?
Dịch Tiểu Phong cảm thấy Bạch Hồng Tiêu chính là người thắng thiên đó.
Hắn lắc đầu bật cười, sau đó nói: “Chuẩn bị đi thôi, Long Thành so kiếm đã bắt đầu.”
Không biết vì sao, đối với Long Thành so kiếm, hắn càng thêm mong đợi.
Hắn không khỏi ảo tưởng đến cảnh chính mình đánh bại tất cả kiếm khách.
Khổng Niệm đứng dậy đi theo.
Hai người rời khách điếm, bay thẳng đến So kiếm đài.
Trước đó bọn họ đã đi qua, biết ở chỗ nào.
Đi trên đường phố, bọn họ liền thấy rất nhiều người chạy hướng tới So kiếm đài.
“Nghe nói có người có kiếm khí đạt tới hai ngàn năm!”
“Biến thái như vậy, ai a?”
“Thiên tông Tống Kinh Thiên!”
“Quỷ Kiếm đâu? Lên đài rồi sao?”
“Còn không thấy, lần Long Thành so kiếm này có rất nhiều cao thủ a, số người có kiếm khí vượt qua ngàn năm đạo hạnh hơn mười ngón tay, phải biết rằng những người này đều là thiên tài dưới trăm tuổi.”
……
Dịch Tiểu Phong nhớ kỹ cái tên Tống Kinh Thiên.
Tống Kinh Thiên, đệ tử Thiên tông, xếp thứ mười hai Thiên kiếm bảng.
Cửa thứ nhất của Long Thành so kiếm chính là so kiếm khí.
Lấy thiên tư luyện kiếm của người thường mà so sánh, nói cách khác, kiếm khí của Tống Kinh Thiên tương đương với trình độ người thường luyện kiếm hai ngàn năm mới có thể đạt tới.
Rốt cuộc như thế nào tính ra tiêu chuẩn người thường này, Dịch Tiểu Phong không hiểu, nhưng chắc chắn Long Thành có biện pháp kiểm tra đo lường.
Dịch Tiểu Phong rất chờ mong đạo hạnh kiếm khí của mình.
Trước kia hắn tiếp cận 300 năm đạo hạnh, sau đó cảnh giới lại bay vọt, luyện ra Đại thiên kiếm thể, hiện giờ dưới sự trợ giúp của tiên văn, kiếm khí lại mạnh thêm không chỉ gấp mười lần.
Hắn cảm thấy thực lực của mình đã mạnh đến thái quá.
Tu vi tuy ngừng ở Kim Đan cảnh tầng ba, nhưng thực lực không chừng đã có thể sánh vai Nguyên Anh.
Dịch Tiểu Phong liếc hướng Khổng Niệm, hỏi: “Ngươi muốn tham gia hay không, ngươi làm các đối thủ khác đều phải nằm bẹp xuống, sau cùng lại nhận thua với ta.”
Như vậy, Khổng Niệm có thể giúp hắn diệt trừ không ít cao thủ.
Khổng Niệm gật đầu, đối mặt với yêu cầu của Dịch Tiểu Phong, nàng luôn thuận theo.
Sau thời gian một nén nhang.
Hai người đi tới So kiếm đài ở trung tâm thành.
So kiếm đài rất lớn, cỡ một cái sân bóng.
Trên đài dựng một khối tinh thạch cao lớn màu tím, cao gần mười trượng.
Chung quanh So kiếm đài tụ tập từng vòng từng vòng người, không biết bao nhiêu tu sĩ đang quan sát.
Một tên kiếm khách hướng tới tinh thạch vung kiếm, kiếm khí đánh vào tinh thạch, ngay sau đó, tinh thạch nổi lên ba chữ phát sáng.
300 năm!
Dịch Tiểu Phong xem mà vui vẻ.
Này mẹ nó là đặc hiệu sao?
Dịch Tiểu Phong đi đến sau đám người, trước dừng chân quan sát một chút.
Nghe người chung quanh nói chuyện, Dịch Tiểu Phong biết được tinh thạch to lớn kia tên là Kiếm khí thạch, chuyên dùng kiểm tra đo lường kiếm khí.
Ở sau Kiếm khí thạch có vài tên kiếm khách, mặc trang phục giống nhau.
“Kiếm khí 300 năm, không vào được trước một trăm!”
Một tên kiếm khách Long Thành mở miệng nói, thanh âm vang vọng cả So kiếm đài.
Theo sau, lại có một kiếm khách lên đài, vung kiếm chém ra.
Nhưng mà Kiếm khí thạch cũng không có nổi lên chữ.
Kiếm khách Long Thành lạnh lùng nói: “Tuổi ngươi đã qua trăm tuổi, nhanh lui ra!”
Nghe vậy, kiếm khách kia dưới tiếng cười vang của mọi người, xám xịt xuống đài.
Dịch Tiểu Phong không khỏi càng thêm tò mò đối với Kiếm khí thạch.
Vật này rốt cuộc dùng nguyên lý gì?
Từng tên kiếm khách liên tiếp lên đài, chưa một người nào có kiếm khí vượt qua 500 năm đạo hạnh.
Dịch Tiểu Phong cũng không vội vàng lên đài, kiên nhẫn chờ đợi.
Hắn càng xem càng có lòng tin.
Hắn bỗng nhiên nhìn về phía Khổng Niệm, kiếm khí của bà nương này sẽ khủng bố cỡ nào a?
Sau thời gian một chén trà nhỏ.
Vẫn không có người vượt qua 500 năm.
Dịch Tiểu Phong đang muốn lên đài thì một luồng gió lốc màu đen bỗng nhiên từ biển người cuốn lên, nhanh chóng dừng ở trước Kiếm khí thạch, khí đen tản hết, một bóng dáng lộ ra.
“Là Quỷ Kiếm!”
Có người kinh hô.
Xôn xao ——
Mọi người động dung, đồng loạt kinh hô.
Dịch Tiểu Phong nhìn kỹ, Quỷ Kiếm mặc một bộ đồ kín màu đen, đầu đội đấu lạp, đấu lạp kết hợp với đồ đen, che khuất khuôn mặt hắn.
Từ bộ dáng mà xem xét, hắn tản ra một luồng sát ý khiến lòng người lạnh buốt.
Quỷ Kiếm không nói hai lời, rút kiếm trảm.
Kiếm khí khủng bố dừng trên Kiếm khí thạch.
Oanh một tiếng!
Kiếm khí thạch nổi lên bảy chữ.
3750 năm!
Toàn trường sôi trào!
“Trời ơi! 3700 năm a!”
“Gia hỏa này tu luyện như thế nào?”
“So với Tống Kinh Thiên còn cao một ngàn năm a.”
“Xem ra lần Long Thành so kiếm này, đệ nhất chính là Quỷ Kiếm.”
“Lợi hại a!”
Tất cả mọi người kinh ngạc cảm thán, ngay cả vài kiếm khách Long Thành kia cũng kinh ngạc.
Trong đó một người giọng run run nói: “3750 năm, có thể đạt đệ nhất!”
Quỷ Kiếm thờ ơ, xoay người nhìn xuống phía dưới đài, cao giọng nói: “Dịch Tiểu Phong, lăn lên đi, ta biết ngươi nhất định sẽ tham gia Long Thành so kiếm, ta không động thủ với ngươi, liền muốn nhìn một chút, kiếm khí của ngươi mạnh cỡ nào!”
Mọi người nhìn chung quanh, muốn tìm bóng dáng Dịch Tiểu Phong.
Quỷ Kiếm khiêu khích như vậy, sao Dịch Tiểu Phong có thể nhịn chứ.
Hắn lập tức thả người nhảy lên, dừng ở So kiếm đài.
Khổng Niệm theo sát sau hắn.
Trong phút chốc, vô số ánh mắt dừng ở trên người Dịch Tiểu Phong.
Quỷ Kiếm nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, hỏi: “Ngươi là Dịch Tiểu Phong? Quả nhiên chỉ có tu vi Kim Đan cảnh, thật yếu, trách không được lúc trước không dám chiến một trận với ta.”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Kiếm khách mà luận tu vi, thuyết minh cảnh giới của ngươi còn chưa đủ, người trẻ tuổi, muốn trở thành kiếm khách mạnh nhất, chỉ có nhuệ khí thì không đủ.”
Nói xong, hắn lấy Vô pháp kiếm ra, đi hướng Kiếm khí thạch.
Trong lòng hắn rất kích động.
Rốt cuộc có thể kiểm tra kiếm khí!
Hắn muốn nhìn kiếm khí của mình mạnh tới mức nào!
Kim Đan phát ra kiếm khí, tràn ngập kỳ kinh bát mạch, hắn rót kiếm khí rót vào Vô pháp kiếm.
Minh ——
Vô pháp kiếm phát ra tiếng vang thanh thúy, làm không ít người ù tai.
Dưới vạn chúng chú mục, Dịch Tiểu Phong chậm rãi nâng Vô pháp kiếm trong tay.
Hắn dùng hết toàn lực trảm.
Kiếm khí cuồng bạo phát ra, cả So kiếm đài đều hơi rung động.
Oanh một tiếng!
Kiếm khí thạch bị kiếm khí đụng phải!
Năm chữ nổi lên.
Xôn xao ——
Toàn trường ồ lên, tất cả mọi người trừng to đôi mắt, mặt lộ vẻ khó có thể tin.