Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 340: Điềm báo tai hoạ

Chương 340: Điềm báo tai hoạ

truyendichgiare.com

* * *

Sau khi Phong Tuyệt Luân đáp ứng, Dịch Tiểu Phong cố nén buồn bực, nhìn về phía Hồ Liệt.
Hồ Liệt vẫn nhận vị đại ca này, liền nói ngay: “Phong sư huynh, đại ca ta không thể đi, hắn còn phải xây dựng tông môn, nếu sự tình đến đây kết thúc, ta liền đưa hắn trở về.”
Phong Tuyệt Luân cười nói: “Sao ngươi quan tâm hắn như vậy”
“Hắn là đại ca ta, hắn đã cứu ta.”
“Ta cũng đã cứu ngươi.”
“Không giống nhau, lúc ấy không có ngươi, cũng sẽ có những người khác cứu ta.”
“Đồ vong ân phụ nghĩa.”
Phong Tuyệt Luân không vui hừ lạnh nói.
Dịch Tiểu Phong phát hiện một điểm thú vị.
Đối với nam nhân tuấn tú, thái độ Phong Tuyệt Luân rất ôn hòa, nhưng đối với người xấu xí, rất dễ dàng tức giận.
Hai người tranh luận một trận, Phong Tuyệt Luân cũng không dám ép buộc Hồ Liệt, chỉ có thể từ bỏ.
Kết quả là năm người Phong Tuyệt Luân theo hắc báo rời đi.
Hai người Dịch Tiểu Phong trở về.
“Tuy lần này không có thu hoạch, nhưng diệt trừ một ít thế lực có tâm tư khác, cũng coi như là có công lao, sau khi trở về, ta sẽ giúp ngươi xin một chút.” Hồ Liệt cười nói.
Dịch Tiểu Phong gật đầu, lần này ra ngoài cũng không phải là không có thu hoạch.
Hắn chân chính kiến thức tới sự tàn khốc của Loạn Thần châu.
Dù Thiên tông, cũng không phải hoàn toàn chính nghĩa.
Dịch Tiểu Phong nghĩ đến cái gì, hỏi: “Đúng rồi, ngươi không sợ Phong Tuyệt Luân bị đào đi?”
Hồ Liệt lắc đầu nói: “Ai cũng có thể có khả năng bị đào đi, nhưng Phong sư huynh thì không có khả năng.”
“Vì sao?”
“Hắn là nhi tử của tông chủ.”
“……”
Má nó!
Dịch Tiểu Phong không nghĩ tới Phong Tuyệt Luân còn có thân phận này.
Trách không được có cái đam mê đặc thù như thế, còn có thể lưu lại, bảo trì thân phận đại đệ tử.
Thì ra là có hậu trường a.
Sớm biết như thế, thái độ lúc trước của Dịch Tiểu Phong đối với Phong Tuyệt Luân hẳn là sẽ tốt một chút.
Tương lai Thiên tông đều là của Phong Tuyệt Luân, đúng thật là Phong Tuyệt Luân không có lý do gì phản bội Thiên tông.
Từ từ!
Phong Tuyệt Luân đồng ý đi Yêu Hoàng cung…
Hay là…
Dịch Tiểu Phong nghĩ đến một chuyện, không khỏi động dung.
Hồ Liệt cười nói: “Đại ca chính là đại ca, hiểu liền được rồi, chuyện này cũng không thể lộ ra.”
Thiên tông muốn liên thủ cùng Yêu hoàng!
Hai thế lực khổng lồ liên thủ, chỉ có một khả năng.
Đối phó Cửu U tông!
Ba đại bá chủ quá vướng tay, trước đem một cái đá ra mới có thể dễ cạnh tranh hơn.
“Không bao lâu nữa, Loạn Thần châu liền loạn lạc, Thiên Hạ Kiếm Khách các ngươi phải nắm chặt thời gian, ngươi chưa từng trải qua giai đoạn thế lực bát tinh tranh đấu, hủy thiên diệt địa không nói, còn khó lòng phòng bị.” Hồ Liệt hắc hắc cười nói, vẻ mặt chờ mong.
Hắn cũng chưa từng trải qua, cho nên khát vọng loạn thế như vậy.
Ba trăm năm trước, trong đại loạn như vậy có vô số anh hùng quật khởi.
Cửu U chân nhân, tông chủ Thiên tông, mười hai tôn tướng, Kiếm hoàng...
Hồ Liệt cũng muốn quật khởi trong loạn thế như vậy.
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Còn muốn đại loạn?
Loạn Thần châu còn muốn loạn thành dạng gì nữa?
Hai người vừa nói chuyện phiếm, vừa bay trở về Thiên Hạ sơn.
Ngày thứ hai.
Bọn họ còn ở trên đường.
Oanh ——
Trong thiên địa đột nhiên xuất hiện một tiếng vang lớn, đinh tai nhức óc.
Dịch Tiểu Phong bị doạ, tiếng vang lớn này làm linh hồn hắn run lên, ba hồn bảy phách đều muốn bay mất.
Tiếng vang lớn như đến từ phía trên nhân gian, tiếng động từ tiên giới!
Hồ Liệt cũng bị dọa.
Hai người vội vàng dừng lại, khẩn trương nhìn chung quanh.
Đột nhiên Dịch Tiểu Phong cảm giác được gì đó, hắn mở túi ngự thú bên hông, Ngục long bay ra, thân hình trở nên khổng lồ.
Ngục long hướng tới chân trời rít gào, có vẻ rất kích động.
Dịch Tiểu Phong nhịn không được hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”
Ngục long quay đầu lại kêu to hai tiếng, Dịch Tiểu Phong nghe hiểu.
Nó nói nó cảm ứng được tồn tại giống nó.
Nói cách khác, tiếng vang vừa rồi là tiếng do một con Ngục long khác phát ra?
Dịch Tiểu Phong còn nhớ rõ truyền thuyết về Ngục long.
Ngục long đại biểu cho tai hoạ.
Hay đây là dấu hiệu Loạn Thần châu hoàn toàn đại loạn?
Ngục long đáng thương vô cùng nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, rõ ràng là muốn đi xem.
Dịch Tiểu Phong gật đầu, đứng trên đầu Ngục long, Ngục long chở hắn bay về phía chân trời.
Hồ Liệt vội vàng theo sau.
Bay khoảng năm phút.
Hai người Dịch Tiểu Phong dừng lại, Ngục long cũng dừng lại.
Hai người một thú đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Phía trước là một mảnh hoang mạc, tràn ngập gió cát, ở trong trời đầy gió cát có một bóng dáng giống như núi to đang vặn vẹo, cảnh tượng vô cùng chấn động.
Đó là một con Ngục long màu đỏ thẫm, đường kính thân ít nhất cũng trăm trượng, chiều cao càng khoa trương, khó có thể nhìn ra.
So sánh với con Ngục long này, Ngục long của Dịch Tiểu Phong giống như con giun.
Ngục long cũng bị dọa, không dám gần thêm chút nữa, chỉ có thể quan sát từ xa xa.
“Làm sao có Ngục long khổng lồ như vậy…” Hồ Liệt lẩm bẩm tự nói, sắc mặt trắng bệch.
Đối mặt thần thú đáng sợ như thế, theo bản năng sợ hãi.
Đúng lúc này.
Ngục long khổng lồ kia đột nhiên quay đầu nhìn về hướng Dịch Tiểu Phong.
Mắt rồng to hơn cả ngôi nhà phát ra ánh sáng đỏ, khiến tim Dịch Tiểu Phong đập nhanh hơn.
Ngục long sợ tới mức vội vàng tránh ở sau lưng Dịch Tiểu Phong.
Dường như nó rất sợ Ngục long kia.
Dịch Tiểu Phong theo bản năng lui về phía sau, lưng đụng phải Ngục long, Ngục long cũng lui về phía sau.
“Thế gian này còn có con Ngục long thứ hai?”
Một thanh âm dày nặng cao vút vang vọng trong thiên địa.
Là của con Ngục long khủng bố kia.
Dịch Tiểu Phong khẩn trương, không biết nó sẽ có thái độ gì, cũng không dám xoay người chạy trốn.
Hồ Liệt sợ tới mức run bần bật.
“Thần thú đều có chức trách, tai hoạ trên thế gian này có ta tới bài bố, nhưng lại thêm ngươi, chẳng lẽ là thiên biến?”
“Ngươi rốt cuộc là ai…”
“Là ai…”
Theo thanh âm khủng bố của Ngục long phát ra, thân thể khổng lồ của nó biến mất trong gió cát cuồn cuộn.
Dịch Tiểu Phong cùng Hồ Liệt đã đổ đầy mồ hôi.
Dịch Tiểu Phong quay đầu lại trừng mắt nhìn Ngục long, cười mắng: “Về sau còn dám tới gần sao?”
Ngục long sợ tới mức lắc đầu, nó chủ động chui vào túi ngự thú bên hông Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cùng Hồ Liệt liếc nhìn nhau, vội vàng rời đi.
Gặp phải Ngục long, bọn họ quá sợ hãi, thật lâu không nói gì.
Lần cuối Dịch Tiểu Phong cảm nhận được cảm giác sợ hãi như vậy là khi đối mặt Khổng tiên quân.
Nhưng hắn cảm giác Ngục long kia mạnh hơn Khổng tiên quân.
Rất có thể là Ngục long kia đến từ thượng giới!
Tiên lộ cắt đứt, khiến cho thế gian này có quá nhiều cao thủ ẩn núp.
Giống như thôn tân thủ đóng cửa, các cao thủ chỉ có thể luyện đến cấp cao nhất.
Bỗng nhiên Dịch Tiểu Phong cảm thấy Bạch Hồng Tiêu thật sự trâu bò.
Bạch Hồng Tiêu mới hơn hai trăm tuổi, cả Khổng tiên quân đều kiêng kỵ hắn, hắn thậm chí có thể nhìn trộm đến sự tồn tại của địa cầu.
Nếu tiên lộ không bị đứt, Bạch Hồng Tiêu sẽ là nhân vật nghịch thiên cỡ nào?
Vị u Quân Tử tiếp theo?
Dịch Tiểu Phong tấm tắc bảo lạ.
Hoàn toàn là nam chủ trong tiên hiệp a.
Một ngày sau, Dịch Tiểu Phong cùng Hồ Liệt dùng tốc độ cao nhất trở về.
……
Thiên Hạ sơn.
Hai người Dịch Tiểu Phong tới nơi.
Hồ Liệt ở mấy ngày mới rời đi, Dịch Tiểu Phong sai một tên đệ tử chiêu đãi hắn.
Dịch Tiểu Phong thì về phủ Kiếm thủ.
Trong lòng hắn đang suy nghĩ vì sao kịch bản tháng này còn chưa được mở ra.
Lúc này, Tần Cầm Tuyết tiến đến bái phỏng.
“Trang web chính thức thông báo, từ tháng sau, người chơi mới có thể xuất hiện Loạn Thần châu.” Tần Cầm Tuyết mở miệng nói, trên mặt nàng cũng không có nửa điểm cao hứng.
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, người chơi tới đây?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất