Chương 341: Diệt thế chi ma
truyendichgiare.com
* * *
Đối với việc trang web chính thức thông báo về Loạn Thần châu, Dịch Tiểu Phong thật không nghĩ tới.
Lúc trước tổ điều tra nói cho hắn, trang web chính thức là Liên minh Địa Cầu thiết lập, tin tức bên trên đều là bọn họ có được từ Thiên Đạo thạch, lấy hình thức dự báo phát ra.
“Ta offline xem chút.”
Dịch Tiểu Phong ném xuống những lời này liền offline.
Tần Cầm Tuyết lắc lắc đầu, xoay người rời đi.
Hiện thực.
Dịch Tiểu Phong ra khỏi khoang trò chơi, ngồi ở trên giường, cầm lấy di động bắt đầu lên mạng.
Đăng nhập trang web chính thức của trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp, đầu tiên hắn nhìn thấy một hàng chữ:
Loạn Thần châu, diệt thế chi ma!
Phía dưới là một bóng dáng, xem bóng dáng này, liền có thể cảm nhận được khí thế.
Rất bá đạo!
Dịch Tiểu Phong chưa từng thấy qua bóng dáng này, trong lòng càng thêm tò mò.
“Trên hế gian có mấy chục châu, Loạn Thần châu là bóng tối của nhân gian, thiên mệnh biến đổi, diệt thế chi ma sắp xuất hiện, khiến cho Thiên Đạo chấp nhận, chờ lấy người giới khác đến trảm yêu trừ ma, mở ra Loạn Thần châu làm điểm dừng chân mới cho người chơi!”
Kế tiếp là giới thiệu về Loạn Thần châu, trong đó bao hàm các thế lực.
Giống như những gì mà Dịch Tiểu Phong đã biết.
Dịch Tiểu Phong không thể không hoài nghi Thiên Đạo thạch.
Thiên Đạo thạch thật sự không có tư duy của nó sao, làm sao sắp xếp ra tin tức về các thế lực như vậy?
Hay là Liên minh Địa Cầu sắp xếp lại?
Liên minh Địa Cầu thông qua Thiên Đạo thạch, rốt cuộc có thể nhìn tới cái gì?
Dịch Tiểu Phong không khỏi nhìn về phía bóng dáng kia một lần nữa.
Gia hỏa này rốt cuộc là ai?
Nghe có vẻ rất trâu bò.
Dịch Tiểu Phong đăng nhập mạng xã hội, phát hiện các hot search đều liên quan đến chuyện này.
Rất nhiều người đều đang suy đoán người này sẽ là ai.
Dịch Tiểu Phong cũng lên hot search!
Có người cho rằng diệt thế chi ma chính là hắn, bởi vì bóng dáng kia cũng dùng kiếm, nhưng là song kiếm.
Dịch Tiểu Phong câm nín.
Lão phu là hiệp khách chính nghĩa!
Xem trong chốc lát, Dịch Tiểu Phong buông di động, hắn liên lạc với Khương Vũ Dao.
Gần đây trừ hợp đồng đại diện, Khương Vũ Dao còn bận rộn giúp Dịch Tiểu Phong những chuyện ở phòng làm việc, mua rất nhiều tài khoản tiếp thị hỗ trợ tuyên truyền, trong khu vực phương Đông chỉ cần có di động, là có thể tìm được Dịch Tiểu Phong, tìm được Thiên Hạ Kiếm Khách.
Nói chuyện một giờ, Dịch Tiểu Phong rửa mặt xong, lại tiến vào trò chơi.
Thiên Hạ sơn đã dựng nên không ít lầu các.
Liễu Như Thấm, Quách Linh Linh, Hàn Uyên đang không ngừng chỉ đạo nô công, cũng đã bắt đầu gieo trồng rất nhiều linh thảo, linh hoa.
Toàn bộ Thiên Hạ Kiếm Khách đều tản ra một loại tinh thần phấn chấn hăng hái cầu tiến.
Dịch Tiểu Phong đứng ở phủ trên vách núi, xem tất cả, hắn rất vừa lòng.
Thiên Hạ Kiếm Khách phân công rõ ràng, hắn là người đưa quyết định, không cần tự mình đi quản lý công tác cụ thể, ngày thường, thời gian tu hành của hắn vẫn rất nhiều.
Khổng Niệm bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Dịch Tiểu Phong.
“Trên người của ngươi nhiều thêm một cổ sát khí, phía trước gặp phải chuyện gì?” Khổng Niệm hỏi.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Ngươi đang lo lắng ta?”
Khổng Niệm không có trả lời, chỉ là nhìn chằm chằm hắn.
Dịch Tiểu Phong kể lại chuyện trải qua lúc trước.
Đợi hắn nói xong, Khổng Niệm nhíu mày, lẩm bẩm nói: “Con Ngục long thứ hai, sao có thể, mỗi lần đều chỉ có thể có một Ngục long, nhiều hơn mà nói, đó là diệt thế.”
Dịch Tiểu Phong nghi hoặc hỏi: “Có ý gì?”
“Ở Tiên giới, Ngục long là tai hoạ, mỗi một phương nhân gian đều chỉ có một Ngục long, tạo ra sống chết bảo trì cân bằng, luân hồi có tuần tự, nếu tiên thần muốn huỷ diệt một phương nhân gian, liền sẽ ném thêm một quả trứng Ngục long xuống, hai con Ngục long liền có thể khiến nhân gian nghênh đón kiếp nạn diệt thế.” Khổng Niệm nói.
Lúc trước nàng cho rằng Ngục long của Dịch Tiểu Phong là duy nhất.
Không nghĩ tới nhân gian này đã có Ngục long.
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Ngục long đang chơi đùa với Phệ Linh bò cạp ở nơi xa trong rừng cây, trong lòng hắn tự dưng cảm thấy bất an.
Vận mệnh chú định, như thể có một bàn tay to đang thao túng hết thảy.
Chẳng lẽ là tiên thần?
Nhưng tiên lộ đã đứt, tiên thần không nhìn tới nhân gian, nhân gian cũng không thể đi Tiên giới.
“Ngươi thấy thế nào?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Khổng Niệm trả lời: “Có khả năng trừ mẫu thân ta, còn có một vị tiên thần sớm đã hạ phàm, vẫn luôn ở trong tối trù tính chuyện diệt thế, sở dĩ không dám xuất đầu lộ diện, chính là sợ chí tôn cường giả như u Quân Tử, ngay cả chuyện phụ thân ta sống lại cũng tràn ngập kỳ quặc.”
Cũng đúng.
Khổng tiên quân sống lại cùng sự kiện người chơi xâm lấn quy mô lớn, diệt thế chi ma, hai Ngục long, âm phủ xâm lấn,... thời gian rất chặt chẽ.
Xem xét kỹ, sau lưng rõ ràng có một người, thậm chí có thể là một thế lực thúc đẩy.
Dịch Tiểu Phong lắc lắc đầu, lười suy nghĩ nữa.
Hắn còn quá yếu, không thể suy nghĩ cho toàn bộ thiên hạ.
Khổng Niệm: “Gần đây ta ngộ ra một bộ kiếm pháp, luận bàn một chút không?”
Dịch Tiểu Phong nhướng mày nói: “Đi Vận Mệnh cảnh sao?”
“Đúng, vừa lúc chỉ có hai chúng ta.”
“Lời này không thích hợp a, ngươi muốn làm gì?”
“So kiếm.”
Dịch Tiểu Phong trêu chọc Khổng Niệm một chút, liền lấy Vận Mệnh kính ra, hai người bay vào Vận Mệnh cảnh bắt đầu luận bàn.
Một giây sau, hai người lại ra ngoài.
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc cảm thán nói: “Thật sự rất mạnh, tốc độ tiến bộ của ngươi làm cả ta cũng không theo kịp a.”
Khổng Niệm: “Dù sao ta cũng là chân thần, phàm nhân như ngươi có thể đạt tới trình độ như vậy đã rất ghê gớm.”
Dịch Tiểu Phong không có cảm thấy cao hứng, ngược lại cảm thấy nàng nói chuyện thật đen a.
Hắn cẩn thận hồi tưởng lại một kiếm vừa rồi, thật sự bá đạo.
Cảm giác so với Thiên Hạ kiếm của Bạch Hồng Tiêu còn khủng bố hơn, chỉ ra một kiếm mà rách trời.
Hắn nhìn về phía Khổng Niệm.
Khổng Niệm đã xoay người xuống núi, áo trắng bay bay, mười phần thoát tục.
Sau vài bước, nàng liền biến mất trên đường núi.
Dịch Tiểu Phong lắc lắc đầu, xoay người về phủ Kiếm thủ.
Ngày thứ hai.
Dịch Tiểu Phong gọi Kiếm Trăn, Hàn Uyên tới, cho bọn họ vào Vận Mệnh cảnh tu luyện.
Còn hắn thì tiếp tục tu luyện Cửu U Bàn Nhược công, chuẩn bị đột phá Kim Đan cảnh tầng bốn.
Nửa phút sau.
Dịch Tiểu Phong đưa Kiếm Trăn, Hàn Uyên ra.
Oanh! Oanh!
Hai cổ kiếm khí đáng sợ lay động phủ Kiếm thủ.
Hàn Uyên vẫn mang bộ dáng thiếu niên, Kiếm Trăn thì hơn nửa đầu bạc trắng.
Khí chất hai người trải qua tu luyện mười năm như một ngày, đã lột xác.
Hàn Uyên vừa thấy Dịch Tiểu Phong, tức khắc kích động, vội vàng quỳ xuống, ôm quyền nói: “Đa tạ sư phụ!”
Kiếm Trăn cũng nửa quỳ hành lễ.
Hai người đều rất hưng phấn.
“Cảnh giới của các ngươi như thế nào?” Dịch Tiểu Phong cười hỏi.
Kiếm Trăn trả lời: “Đã thành tựu Nguyên Anh, tầng hai.”
Hàn Uyên nói: “Kim Đan cảnh tầng chín, sắp đột phá.”
Không giống Dịch Tiểu Phong là ngộ kiếm, bọn họ hoàn toàn vào để tu luyện.
Dịch Tiểu Phong vừa lòng cười, không cần nói nhiều về thiên phú của hai người này.
“Ngày sau nếu có người tới khiêu khích, các ngươi có thể một mình đảm đương một phía.” Dịch Tiểu Phong cười nói.
Khi hắn rời đi nhiều ngày liền có kiếm khách tiến đến khiêu chiến.
Bốn chữ Thiên Hạ Kiếm Khách, hơn nữa cái bảng hiệu truyền nhân Kiếm thánh này rất kéo thù hận.
Kiếm Trăn cười nói: “Đó là tự nhiên, vừa lúc đi xem xếp hạng Thiên Kiếm bảng một chút.”
Hiện giờ là Nguyên Anh cảnh tầng hai, thứ tự của hắn có thể tăng lên rất nhiều.
Dịch Tiểu Phong cười phất tay, ý bảo bọn họ lui ra.
Vận Mệnh cảnh này thật là thứ tốt.
Đặc biệt là đối với người trẻ tuổi.
Cứ tiếp tục như vậy, Thiên Hạ Kiếm Khách liền có thể nhanh chóng quật khởi.
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, quyết định lại đi vào một chuyến.
Tăng cảnh giới một chút!