Chương 344: Tương Tà thiên địa
truyendichgiare.com
* * *
“Thần kiếm?” Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi.
Hồ Liệt giới thiệu: “Ba trăm năm trước, khi đại chiến cùng Quỷ Vương điện, tông chủ tiền nhiệm cùng các cao thủ thế lực thất tinh, bát tinh khác quyết chiến ở chỗ bí cảnh kia, rất nhiều người chết, tông chủ tiền nhiệm cũng chết, thần kiếm chính là thanh kiếm mạnh nhất của Thiên tông, tên là Thiên Tru kiếm!”
“Hiện tại vì đối phó diệt thế tà ma, Thiên tông cần nhanh chóng tìm được Thiên Tru kiếm, liền chiêu mộ những thiên tài đáng giá tín nhiệm, dù sao thì cao thủ thế hệ trước đều đi tiền tuyến chống cự Quỷ Vương điện xâm lấn.”
Dịch Tiểu Phong đã hiểu, đây đúng là cơ duyên.
Không nghĩ tới Quỷ Vương điện thế mà còn có thể quét qua Thiên tông.
Không phải bị diệt rồi sao?
Dịch Tiểu Phong cảm thấy điểm này có chút kỳ quặc.
Mặc kệ như thế nào, hắn không quản được loại việc lớn thế này, có thể đi bí cảnh sưu tầm cơ duyên cũng tốt.
Dịch Tiểu Phong lập tức đồng ý.
Hồ Liệt kiến nghị hắn lập tức xuất phát.
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, quyết định mang theo Hàn Uyên, Lữ Thư An cùng đi.
Đây cũng là vì tìm cơ duyên cho hai vị đệ tử.
Khổng Niệm thì lưu lại trấn thủ Thiên Hạ sơn.
Về kịch bản nhiệm vụ cho người chơi, Dịch Tiểu Phong để Tần Cầm Tuyết hỗ trợ quản lý, trước khi đi, hắn giao Thiên Hạ lệnh cho Tần Cầm Tuyết, thấy lệnh như thấy Kiếm thủ.
Một hàng bốn người lặng lẽ rời Thiên Hạ sơn, từng người ngự kiếm phi hành.
Hàn Uyên hưng phấn nói: “Đã lâu không mạo hiểm cùng sư phụ.”
Lữ Thư An gật đầu, cười hắc hắc nói: “Lần này ta có thể giúp được sư phụ rồi.”
Hỗn Nguyên thiên nhãn của hắn càng thêm lợi hại, chỉ là không có cơ hội thi triển thần uy.
Dịch Tiểu Phong dặn dò: “Nhớ lấy, hành sự cẩn thận, cơ duyên thường cất giấu mầm tai hoạ.”
Hai người gật đầu.
Hồ Liệt rất tò mò về bọn họ, đặc biệt là Hàn Uyên.
Lần trước mới Kim Đan cảnh tầng một, như thế nào đột nhiên liền tăng tới Kim Đan cảnh tầng chín rồi?
Hay sư đồ Dịch Tiểu Phong có phương pháp che giấu cảnh giới?
Hồ Liệt muốn học.
Nhưng hắn lại ngại hỏi.
Đi bí cảnh này tốn mấy ngày lộ trình.
Phỏng chừng chờ thời điểm hắn đến, kịch bản đã kết thúc.
Trước mắt Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên xuất hiện ba hàng chữ:
Mời lựa chọn, trong kịch bản nhiệm vụ lần này có duy trì hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến hay không?
Một, có!
Hai, không!
……
Dịch Tiểu Phong sửng sốt, có chút không rõ.
Hay có liên quan đến điểm tích lũy?
Hắn nghĩ nghĩ, vẫn lựa chọn duy trì.
Độ khó của nhiệm vụ không tính là cao, dù sao cũng chỉ là một bố cục, sẽ không có lo lắng về tánh mạng.
Chữ trước mắt hắn thay đổi:
Ngươi lựa chọn duy trì hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến, người chơi hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến lần này, trong tổng điểm tích lũy thu hoạch, ngươi đạt được 10%!
……
Dịch Tiểu Phong trừng lớn to mắt.
Móa!
Ngon như vậy?
Xem ra sáng tạo kịch bản mới là lão đại a!
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên rất tò mò, nếu lựa chọn không duy trì thì sao?
Dùng điểm tích lũy người chơi bị khấu trừ trừ theo tỉ lệ cho hắn sao?
Nhưng hiện tại đều là người chơi mới, cũng không có điểm tích lũy để trừ.
Dịch Tiểu Phong không khỏi chờ mong, về sau còn có cơ hội như vậy hay không?
Sáng tạo kịch bản so với tham dự kịch bản sung sướng hơn nhiều.
Nhìn thấy Dịch Tiểu Phong đột nhiên cười rộ lên, Hàn Uyên hỏi: “Sư phụ, ngài đang cười cái gì đó?”
Lữ Thư An, Hồ Liệt cũng nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong hừ nói: “Thiên cơ không thể tiết lộ!”
Hai người chỉ có thể từ bỏ.
Hồ Liệt cười nói: “Đại ca, có muốn biết chuyện xưa về bí cảnh chúng ta muốn tới hay không?”
“Còn có chuyện xưa?”
“Đó là tự nhiên, mỗi một chỗ bí cảnh đều do đại năng viễn cổ hoặc tiên thần sáng tạo, đều có chuyện xưa, lịch sử thuộc về chính mình.”
“Vậy ngươi nói nghe một chút.”
Hồ Liệt bắt đầu nói về chuyện xưa.
Bí cảnh tên là Tương Tà thiên địa.
Truyền thuyết, trước kia rất lâu rồi, có một đôi phu thê rèn kiếm, tên là Can Tương, Mạc Tà, bọn họ chế tạo ra hai thanh kiếm mạnh nhất thiên hạ, nhưng hai người bởi vì tranh chấp với nhau kiếm của ai mạnh hơn mà sinh ra mâu thuẫn, sau đó bị kẻ gian xúi giục, quyết định so kiếm.
Khi hai người so kiếm, đã bị kẻ gian đánh lén, Mạc Tà vì bảo hộ Can Tương, thân tử đạo tiêu.
Can Tương báo được thù, nhưng thê tử chết thảm, lòng hắn cũng đã chết, vì thế sáng lập Tương Tà thiên địa.
Cuối cùng hắn tọa hóa ở Tương Tà thiên địa, ý chí hóa thành cấm chế.
Nghe nói trong Tương Tà thiên địa cất giấu vô số bảo kiếm, do rất nhiều kiếm khách chết khi tới tìm truyền thừa của Can Tương Mạc Tà lưu lại, theo năm tháng trôi đi, Tương Tà thiên địa có giấu nhiều pháp bảo, đếm không xuể.
Đại chiến ba trăm năm trước lựa chọn chỗ này là bởi vì Quỷ Vương điện có được truyền thừa của Can Tương Mạc Tà, còn tránh ở trong đó, cao thủ các tông không thể không mạo hiểm xông vào.
Mười năm trước, Thiên tông mới hoàn toàn chiếm được quyền khống chế Tương Tà thiên địa, nhưng vẫn không tìm được Thiên Tru kiếm.
Có người nói duyên phận không đủ, cho nên Thiên tông mới lựa chọn một ít người từ thế lực phụ thuộc đi thử.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Can Tương, Mạc Tà?
Đó không phải nhân vật trong lịch sử Trung Quốc sao?
Trước đó, nghe nói tới Lý Nhĩ, nghe nói qua Hiên Viên, hay hai thế giới có điểm chung nào đó.
Dịch Tiểu Phong càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Thiên Đạo thạch lựa chọn thế giới này, tất nhiên có ẩn ý.
Hàn Uyên tò mò hỏi: “Tương Tà thiên địa rất lớn sao? Thế lực như Thiên tông mà tìm kiếm mười năm đều không tìm ra? Hay căn bản là Thiên Tru kiếm không ở bên trong?”
Hồ Liệt trả lời: “Thay vì gọi là bí cảnh, không bằng gọi là một phương tiểu thiên địa, xác thật rất lớn, còn có các loại cấm chế mê huyễn, tán tu tầm thường đi vào, có khả năng cả đời không ra được, lần này tiến đến, nếu là gặp được kẻ điên, các ngươi cũng đừng kinh ngạc.”
Kinh khủng đến như vậy?
Dịch Tiểu Phong không khỏi càng thêm hứng thú đối với Tương Tà thiên địa.
……
Ba ngày sau.
Bốn người Dịch Tiểu Phong tới nơi.
Đây là một tòa pháp trận truyền tống, ở trong một vùng núi hoang, bị cỏ dại bao phủ, xốc lớp cỏ dại lên là một vách núi.
Hồ Liệt đi đến vách núi, nhẹ nhàng gõ mười cái, vách núi nháy mắt biến hóa, lộ ra một tòa pháp trận truyền tống.
Có chút mánh khóe.
Dịch Tiểu Phong nhướng mày nghĩ đến.
Hồ Liệt khởi động pháp trận, một hàng bốn người trực tiếp truyền tống rời đi.
Sau một luồng sáng chói hiện lên, Dịch Tiểu Phong lại mở mắt.
Hắn đột nhiên trừng to đôi mắt.
Chỉ thấy vòm trời đỏ như hoàng hôn, không biết bao nhiêu thanh kiếm lơ lửng, có rất nhiều kiếm, cũng có rất nhiều bóng kiếm, giống như trời đầy sao, cực kỳ đồ sộ.
Hàn Uyên, Lữ Thư An cũng bị kinh ngạc.
Phóng mắt nhìn lại, thiên địa mênh mông, giống như một châu khác.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Chúng ta trực tiếp tiến vào tìm kiếm?”
Hắn còn tưởng rằng phải tập trung lại thành đội lớn.
Hồ Liệt cười nói: “Ta mang các ngươi tiến vào trước, ta có thể liên hệ cùng các sư huynh, nhưng không phải lần đầu ta tới, nên mở cửa sau cho các ngươi.”
Nếu tập trung cùng nhau tìm kiếm, Dịch Tiểu Phong khẳng định không thể đoạt nhiều bảo bối.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi: “Ngươi lấy lòng ta như vậy, không sợ bị Thiên tông trách tội?”
Hồ Liệt cười nói: “Đại ca, ngươi có ân cứu mạng với ta, huống hồ thiên phú đại ca trác tuyệt, về sau nhất định là nhân vật lớn, ta có thể giúp ngươi khi ngươi còn chưa danh chấn thiên hạ, về sau ngươi chắc chắn ngươi sẽ không bạc đãi ta.”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười, thật là một kẻ thành tinh a.
Nói ra cũng tốt, nếu không trong lòng hắn sẽ suy nghĩ miên man.
Mặc dù hắn đã cứu Hồ Liệt, Hồ Liệt cũng không có khả năng khăng khăng một mực như vậy, khẳng định là có mưu đồ lợi ích.
“Ta đi trước dẫn đường, các ngươi không nên tách ra.”
Hồ Liệt nói xong, liền đi ở phía trước.