Chương 345: Nhặt kiếm khắp nơi
truyendichgiare.com
* * *
Linh khí ở Tương Tà thiên địa không tính dư thừa, thậm chí có thể nói là rất loãng, ở chỗ này tu luyện còn không hiệu quả bằng ở bên ngoài tùy tiện tìm một ngọn núi.
Hồ Liệt nói cho ba người Dịch Tiểu Phong, không thể chạm vào các thanh kiếm lơ lửng trong không trung, một khi chạm vào, mũi kiếm liền sẽ tan mất, hóa thành kiếm khí công kích người đụng nó.
Hàn Uyên vốn định đi lấy một thanh nhìn một chút, vừa nghe sợ tới mức vội vàng gạt bỏ ý nghĩ này.
Dịch Tiểu Phong nhìn chằm chằm vào vòm trời hoàng hôn, hắn nhìn thấy không ít thanh kiếm lóng lánh ánh hồng.
Hắn bỗng nhiên thả người nhảy, bay đến không trung, tới gần những thanh kiếm đó.
Trước mắt hắn hiện ra từng hàng chữ.
Hiểm Vũ kiếm: Cổ kiếm, ẩn chứa sát khí cường đại, có thể để tu sĩ Kim Đan cảnh tu sĩ tung hoành vô địch cùng cảnh giới, muốn thu phục kiếm này, cần dùng quỷ khí cường đại trấn áp sát khí.
……
Độc Xà kiếm: Cổ kiếm, ẩn chứa sát khí cường đại, mũi kiếm có độc, độc tính tăng cường theo thời gian tiếp xúc, muốn thu phục kiếm này, cần dùng quỷ khí cường đại trấn áp sát khí.
……
Vạn Tử nhất kiếm: Cổ kiếm, ẩn chứa sát khí cường đại sát khí, luyện từ mây tím bay đến từ phía đông (tử khí đông lai), muốn thu phục kiếm này, cần dùng quỷ khí cường đại trấn áp sát khí.
……
Dịch Tiểu Phong xem mà hoa cả mắt.
Hồ Liệt vội vàng hô: “Đại ca, đừng xằng bậy a!”
Hàn Uyên, Lữ Thư An khẩn trương nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong lật tay phải, Cửu U đồ xuất hiện.
Quỷ khí mạnh nhất của hắn không phải là Cửu U đồ, nhưng Cửu Chuyển Nhiếp Hồn đăng còn chưa nhận chủ.
Cửu U đồ này cũng không kém, chính là vật từ âm phủ.
Cửu U đồ tới gần, sát khí của những cổ kiếm này nháy mắt biến mất.
Dịch Tiểu Phong mừng thầm, không nghĩ tới thật sự có hiệu quả a.
Đợi sát khí hoàn toàn biến mất, hắn mới duỗi tay bắt lấy.
Hồ Liệt trừng lớn to mắt, biểu cảm kinh ngạc, hắn run giọng hỏi: “Ngươi làm như thế nào?”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Bảo vật đều đang đợi người có duyên, mà ta chính là người có duyên!”
Hắn bắt đầu vừa thu kiếm, vừa phi hành.
Hàn Uyên, Lữ Thư An kích động.
Bọn họ đã sớm biết năng lực thu gom bảo vật của Dịch Tiểu Phong cực mạnh, cho nên làm tốt chuẩn bị nhặt tiện nghi.
Hồ Liệt thì xem trừng mắt.
Dịch Tiểu Phong không phải thu hết toàn bộ, rõ ràng là có chọn lọc.
Hay hắn thật sự có thể thấy rõ thanh kiếm nào có thể thu sao?
Dịch Tiểu Phong không có giải thích, có một số việc càng thần bí càng có hiệu quả.
Huống hồ, hắn cũng không thể nói!
Thoáng chốc.
Sau nửa canh giờ.
Dịch Tiểu Phong nhặt lấy ba mươi bảy thanh cổ kiếm.
Hắn không có lập tức phân cho Hàn Uyên, Lữ Thư An, bởi vì cổ kiếm cần quỷ khí trấn áp, nhận chủ cần thời gian, tạm thời không thích hợp, sau khi trở về, hai vị đồ nhi có thể tùy tiện chọn lựa.
Tương Tà thiên địa giống như luôn ở trạng thái hoàng hôn, không tiếp tục tối đi, cũng không thay đổi gì cả, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ thê mỹ, như những câu chuyện tình yêu lưu truyền thiên cổ.
Bốn người Dịch Tiểu Phong sau khi tìm kiếm nửa ngày thì dừng lại nghỉ ngơi.
Bọn họ đả toạ dưới một tàng cây già.
Hồ Liệt hâm mộ nhìn Dịch Tiểu Phong, mấy thanh cổ kiếm của Dịch Tiểu Phong nếu lấy ra buôn bán, có thể thu được một lượng linh thạch rất lớn.
Người bình thường không có quỷ khí, mặc dù có, cũng không biết có thể sử dụng quỷ khí trấn áp sát khí.
Lần này xem như Dịch Tiểu Phong dựa vào bàn tay vàng thu lợi.
“Hồ Liệt, Thiên Tru kiếm có hình dạng thế nào?” Hàn Uyên tò mò hỏi.
Dọc theo đường đi, hắn gặp qua rất nhiều cổ kiếm cường đại, đều rất giống là Thiên Tru kiếm.
Hồ Liệt nói: “Ta cũng chưa thấy qua, nhưng phụ thân ta từng nói, khi ngươi nhìn thấy nó, liền có thể biết được.”
Dịch Tiểu Phong lấy Vô Pháp kiếm ra, cười nói: “Thiên Tru kiếm có mạnh như kiếm của ta?”
Oanh!
Một cổ sát khí, yêu khí cuồng bạo bùng nổ!
Hồ Liệt ngừng hô hấp.
Trán hắn đổ mồ hôi lạnh, thật cẩn thận hỏi: “Đây là kiếm gì?”
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Ngươi từng nghe nói về Cửu Kiếm Nghiêu sao?”
Hồ Liệt trừng to đôi mắt, nói: “Vị đúc kiếm sư đệ nhất thiên hạ kia? Không phải hắn trốn đến Yêu giới sao?”
Hàn Uyên đắc ý cười nói: “Ngươi không biết, đây là bảo kiếm mạnh nhất mà Cửu Kiếm Nghiêu hy sinh chính mình chế tạo ra, tên là yêu kiếm Vô Pháp.”
Tiềm lực của Vô Pháp kiếm vô hạn, sở dĩ còn không đạt tới mức kinh thiên động địa là bởi vì Dịch Tiểu Phong không đủ mạnh.
Thanh kiếm này khi đặt trong tay Khổng Niệm, phải nói là rất hung.
Trước mắt, Vô Pháp kiếm đã thức tỉnh năng lực hút hồn tăng cường cho kiếm chủ, kiếm linh nói bản thân nó không chỉ có như vậy, làm Dịch Tiểu Phong rất chờ mong.
Cho tới bây giờ, Dịch Tiểu Phong còn chưa gặp được pháp bảo có thể bẻ gãy Vô Pháp kiếm.
Hồ Liệt nhìn chằm chằm Vô Pháp kiếm, đôi mắt càng thêm sáng ngời.
“Yêu khí quấn lấy sát khí, ta còn có thể mơ hồ nghe được tiếng quỷ hồn khóc thét, kiếm này khó lường.” Hồ Liệt cảm thán nói.
Trước đó hắn đã thấy thanh kiếm này, nhưng do Dịch Tiểu Phong cố ý áp chế, cũng không mạnh lắm.
Hiện tại bộc lộ ra hết, nhìn thế nào đều cảm thấy là một thanh tuyệt thế hung kiếm!
Dịch Tiểu Phong cười cười, đưa Vô Pháp kiếm trở vào vỏ kiếm.
“Có cái gì đó đang tới gần, tốc độ rất mau!”
Lữ Thư An bỗng nhiên trầm giọng nói, nhanh chóng đứng lên.
Tròng mắt hắn nhanh chóng chuyển động, hoa văn giữa mày bắt đầu vặn vẹo, như có một con mắt muốn mở.
Ba người Dịch Tiểu Phong cũng đứng dậy.
Đưa mắt nhìn lại, bốn phương tám hướng đều là cánh đồng hoang vu, không thấy bóng dáng những người khác.
Không đúng!
Có gió!
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, tay phải một lần nữa nắm lấy Vô Pháp kiếm.
Hoắc ——
Một trận gió mạnh ập tới trước mặt.
Chỉ thấy một nam tử lôi thôi tóc như ổ gà trống rỗng xuất hiện trước mặt bốn người, quần áo rách nát, trên mặt dơ bẩn, nhưng hai mắt sáng ngời có thần, toàn thân tản ra sát khí.
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Hồ Liệt lập tức rút kiếm.
Nam tử lôi thôi nhìn chằm chằm thanh kiếm trong tay Dịch Tiểu Phong, nói: “Tiểu hữu, kiếm của ngươi có thể cho lão phu xem một chút sao?”
Dịch Tiểu Phong trực tiếp rút kiếm, cười nói: “Ngươi cảm thấy thế nào?”
Vừa dứt lời, nam tử lôi thôi đột nhiên ra tay với Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong sớm có chuẩn bị, đồng tử biến thành màu vàng kim, thuấn di đến phía sau nam tử lôi thôi, Vô Pháp kiếm từ phía sau xẹt qua, ngừng ở cổ nam tử lôi thôi.
Thật nhanh!
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Hồ Liệt đều bị tốc độ hai người biểu hiện ra dọa đến.
Hiện giờ Dịch Tiểu Phong không chỉ là Kim Đan cảnh tầng chín thông thường, ở Vận Mệnh cảnh tu luyện lâu như vậy, thực lực của hắn đã sớm bay vọt.
Khổng Niệm từng nói, mặc dù chính giao thủ chính diện, trong Nguyên Anh cảnh rất khó có người là đối thủ của hắn.
Nam tử lôi thôi hơi hơi nghiêng đầu, đối mặt với ánh mắt Dịch Tiểu Phong.
“Tiểu hữu, thế mà lĩnh ngộ thần thông, khó lường.” Nam tử lôi thôi tán thưởng.
Thần thông?
Hồ Liệt khiếp sợ nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Thân là nhi tử của tôn tướng Thiên tông, hắn tự nhiên nghe nói qua thần thông.
Chính là thứ tuyệt đỉnh đại năng mới có thể lĩnh ngộ!
Dịch Tiểu Phong trẻ tuổi như thế mà đã…
Dịch Tiểu Phong híp mắt hỏi: “Các hạ là muốn cướp kiếm?”
Oanh!
Hắn trực tiếp bộc phát ra kiếm khí cuồng bạo, quanh thân phát ra kiếm quang, cả người giống như một vị thần phát sáng lóng lánh.
“Kiếm pháp này cũng rất bá đạo, yên tâm đi, lão phu không đoạt kiếm, chỉ là đối với những thanh kiếm chưa từng gặp qua rất tò mò.” Nam tử lôi thôi cười nói, cũng không có bị Dịch Tiểu Phong dọa.
Dịch Tiểu Phong không có thả lỏng cảnh giác.
Nam tử lôi thôi nói: “Lão phu vẫn luôn sinh hoạt ở Tương Tà thiên địa, rất để tâm đến những kiếm khách xuất hiện, nếu ngươi đưa kiếm cho lão phu nhìn một cái, lão phu truyền thụ ngươi một bộ kiếm phổ!”