Chương 347: Kiếm tiên
truyendichgiare.com
* * *
“Sao lại thế này?” Hàn Uyên khẩn trương hỏi.
Sao bí cảnh lại có động đất, nhất định là đã xảy ra chuyện gì đó.
Hồ Liệt nói: “Ta cũng không rõ lắm, trước từ từ xem, có thể là có người đang chiến đấu.”
Chỉ thấy phía chân trời có một cột ma khí đáng sợ phóng lên cao, xông thẳng tận trời, nối trời và đất.
Dịch Tiểu Phong mở miệng nói: “Đi thôi, đừng gây chuyện.”
Ma khí như vậy tất nhiên có tồn tại rất mạnh, có thể không trêu chọc liền không trêu chọc.
Ba người Hàn Uyên gật đầu.
Một hàng bốn người lập tức rời đi.
“Kỳ quái, Tương Tà thiên địa sao lại có ma tu?” Hồ Liệt lẩm bẩm tự nói.
Thiên tông là chính đạo, tuy rằng có các thế lực ma đạo, tà đạo, quỷ đạo phụ thuộc, nhưng bí cảnh như này thì không có khả năng cho ma tu tiến vào.
Chỉ có một khả năng, đó là địch nhân!
Hàn Uyên cười nói: “Xem ra lần này Quỷ Vương điện đột kích, Thiên tông các ngươi gặp được phiền toái lớn, cũng kỳ lạ a, vì sao Quỷ Vương điện cứ nhìn chằm chằm các ngươi?”
Hắn không khỏi nhìn về phía Dịch Tiểu Phong.
Thật quái lạ.
Trừ Bạch Hồng Tiêu, ai làm chỗ dựa cho sư phụ hắn liền phải ngã.
Dịch Tiểu Phong đọc hiểu ánh mắt của hắn, tức giận trừng mắt một cái.
Nhưng trong lòng Dịch Tiểu Phong cũng đang nghĩ thầm.
Hay ta là thiên sát cô tinh*?
*Đó là sao chiếu mệnh của một người. Nghĩa tất cả những người thân xung quanh người đó sẽ gặp tai hoạ.
Hồ Liệt hừ nói: “Thiên tông ở năm tháng dài đằng đẵng gặp biết bao trắc trở? Từ sau khi Thần triều tan vỡ, Thiên tông chúng ta căn cơ thâm hậu, sừng sững không ngã, cả Quỷ Vương điện lúc toàn vẹn đều không phá được Thiên tông, huống chi hiện tại như chuột chạy qua đường.”
Hàn Uyên cười cười, cũng không nói nhiều.
Lữ Thư An vẫn luôn khẩn trương nhìn chung quanh.
Dịch Tiểu Phong chú ý tới, hỏi: “Ngươi đang xem cái gì?”
Lữ Thư An trả lời nói: “Sư phụ, ta luôn cảm giác có thứ gì đó đang nhìn chằm chằm chúng ta, nhưng ta không nhìn ra nó ở đâu.”
Dịch Tiểu Phong nhìn trái nhìn phải, lại không có nhìn thấy bất kỳ điều gì khác thường.
“Mọi người cẩn thận một chút đi, nói không chừng có địch nhân nấp trong chỗ tối.” Dịch Tiểu Phong nhắc nhở.
Hồ Liệt, Hàn Uyên gật đầu.
Bốn người tiếp tục đi tới.
Rời cánh đồng hoang vu, bọn họ đi vào một vùng rừng núi.
Nơi này có dãy núi trập trùng, cây cối không tính nhiều, nhìn qua rất hoang vắng.
Dịch Tiểu Phong ngửi được một mùi hương kỳ dị, hương vị hỗn loạn mốc meo cay mũi.
Hắn nhịn không được lần theo.
Rất mau, bốn người nhìn thấy một cái đỉnh to trong rừng.
Dưới đỉnh to chất đầy những que củi đang bị thiêu đốt, từng luồng khói nhẹ từ trong đỉnh bốc lên, nhưng bốn bề vắng lặng.
Hồ Liệt khẩn trương nói: “Ai ở chỗ này luyện đan sao?”
Hàn Uyên thả người nhảy lên, muốn từ trên cao nhìn xuống xem trong đỉnh to có gì.
Sắc mặt của hắn biến đổi, nhanh chóng rơi xuống đất.
“Làm sao vậy?” Hồ Liệt vội vàng hỏi.
Hàn Uyên nói: “Bên trong là người, đã không ra hình người nữa, trông dáng vẻ chỉ mới vừa bị nấu, sống sờ sờ nấu chết, da thịt đều chưa có nhừ.”
Vừa nói, hắn vừa rút kiếm ra, chuẩn bị chiến đấu.
Ba người Dịch Tiểu Phong vừa nghe, trong lòng phát lạnh.
Nấu người?
Đây là kiểu thủ đoạn tà ác gì!
Lữ Thư An bỗng nhiên chỉ vào một phương hướng, khuôn mặt kinh hoảng hô: “Ở nơi đó! Có người ở trong cây!”
Ba người Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, đó là một gốc cây không tính là cao lớn, nhìn qua rất bình thường.
Lúc này, cây kia bắt đầu biến đổi, biến thành một nữ tử áo đen.
Nàng này có mái đầu bạc, môi đen hồng, hốc mắt tụ máu, bọng mắt như hai cái túi máu, cực kỳ dọa người.
Nàng nhìn chằm chằm Lữ Thư An, liếm liếm môi, cười nói: “Ngươi làm sao thấy được ta?”
Lữ Thư An sợ tới mức trốn sau lưng Dịch Tiểu Phong, thấp giọng nói: “Sư phụ, nàng không phải người!”
Dịch Tiểu Phong rút Vô Pháp kiếm ra, chuẩn bị chiến đấu.
Đối phương có sát khí rất nặng, phỏng chừng sẽ không bỏ qua bọn họ.
“Ngươi là yêu nghiệt gì? Dám ở phạm vi Thiên tông nháo sự!” Hồ Liệt trừng mắt mắng.
Nữ tử đầu bạc cười nói: “Bạch nữ yêu, nghe nói qua sao?”
Hoắc ——
Nàng hóa thành một trận gió đánh úp về phía bốn người Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong lập tức xuất kiếm.
Lúc này, hắn ra tay toàn lực.
Một kiếm kinh thần!
Kiếm quang lóng lánh!
Bạch nữ yêu đang di chuyển rất nhanh bỗng trừng to đôi mắt, kiếm khí trực tiếp đụng phải nàng.
Oanh một tiếng!
Kiếm khí chặt đứt núi rừng, toả ra hướng về hai đầu thiên địa, chặt đứt núi non trên đường đi, ngay cả mây trên trời cũng bị cắt ra.
Kiếm khí cuồng bạo nhấc lên một trận gió mạnh khiến Hàn Uyên, Lữ Thư An, Hồ Liệt nâng cánh tay che mặt.
Hồ Liệt khiếp sợ: “Kiếm khí thật mạnh mẽ! Tống Kinh Thiên cũng không bì kịp!”
Trách không được Dịch Tiểu Phong có thể đánh lui Thanh quỷ vương.
Thật sự rất mạnh!
Ít nhất Hồ Liệt không ngăn được kiếm khí như vậy.
Khi hết thảy khôi phục yên tĩnh, ba người Hồ Liệt thấy phía trước bị chém ra một cái khe cực dài.
Bạch nữ yêu liền nằm ở trong khe này, nàng bị kiếm khí chém rơi rụng tan tác, mười phần thê thảm.
Nhưng nàng còn chưa hoàn toàn chết đi, tròng mắt chuyển hướng Dịch Tiểu Phong, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
“Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi là Kiếm tiên?”
Bạch nữ yêu sợ hãi hỏi.
Hàn Uyên đắc ý cười nói: “Không sai, sư phụ ta chính là Thanh Liên kiếm tiên!”
Dịch Tiểu Phong thì hiểu ý của nàng, bởi vì tiên văn trên Kim Đan, linh lực của Dịch Tiểu Phong đang thay đổi theo hướng tiên lực, nói là Kiếm tiên cũng không quá chút nào.
Hay nữ yêu này còn gặp qua Kiếm tiên khác?
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên ném Vô Pháp kiếm.
Vô Pháp kiếm xuyên thấu cổ họng Bạch nữ yêu, ghim nửa người của nàng trên mặt đất.
Vô Pháp kiếm bắt đầu hút hồn, Bạch nữ yêu hoảng sợ kêu lên: “Đừng giết ta! Đừng giết ta!”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Không muốn chết cũng được, nói cho ta, vì sao ngươi ở chỗ này?”
Bạch nữ yêu vội vàng trả lời: “Ta thông qua cửa hai giới để tiến vào… Thiên tông có tôn tướng cấu kết với Yêu giới, các yêu vương Yêu giới đang chuẩn bị xâm lấn Tương Tà thiên địa…”
Hồ Liệt trừng to đôi mắt.
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Ngươi còn gặp qua Kiếm tiên khác?”
“Gặp qua… Liền tại Tương Tà thiên địa này…”
“Thật sự?”
“Hắn rất mạnh, hắn đang ngộ kiếm, phàm là yêu quái tới gần hắn đều bị hắn dùng một kiếm tru diệt, hắn thật sự quá mạnh…”
“Là một kiếm khách đầu tóc lôi thôi?”
“Không phải, hắn rất sạch sẽ, dáng vẻ cũng rất tuấn tú…”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, trừ bỏ Tầm Kiếm si nhân thế mà còn có tuyệt thế kiếm khách khác.
Hắn nhìn về phía Hồ Liệt.
Mặt Hồ Liệt tái rồi, có loại cảm giác nhà bị trộm.
Hàn Uyên trêu chọc nói: “Thiên tông thật là có phòng thủ kiên cố a, cả tôn tướng đều phản bội.”
Dịch Tiểu Phong lại là cười không nổi, nếu Thiên tông đổ, Thiên Hạ Kiếm Khách cũng gặp tai ương.
Hắn lại lần nữa nhìn về phía Bạch nữ yêu.
Do dự nên giết chết nàng hay không.
Đúng lúc này, Hồ Liệt bỗng nhiên ném ra một lá bùa.
Phù chú dừng ở trên người Bạch nữ yêu, nháy mắt bốc cháy, nhanh chóng thiêu Bạch nữ yêu thành tro tàn.
Dịch Tiểu Phong cười cười, như vậy khá tốt.
“Muốn thu cái đỉnh to này sao?” Lữ Thư An hỏi.
Đi cùng Dịch Tiểu Phong đã lâu, bảo bối gì hắn đều muốn thu.
Dịch Tiểu Phong tức giận nói: “Bên trong dơ như vậy, ngươi muốn cầm? Không thấy ghê tởm?”
Từ lời Hàn Uyên nói liền có thể tưởng tượng đến bên trong sẽ là cảnh tượng như thế nào.
Dù sao Dịch Tiểu Phong cũng tránh xa, không muốn chạm vào.
Cả người Lữ Thư An run lên, lắc đầu tỏ vẻ từ chối.
Bốn người nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Khi bọn họ rời đi không lâu.
Vốn bị thiêu thành tro tàn, Bạch nữ yêu lại ngưng tụ ra thân thể lần nữ, nằm trong khe, cả người trơn bóng, nhìn hoàn mỹ, nhưng khuôn mặt nàng lại vô cùng dữ tợn, trong mắt tràn đầy oán độc.