Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 346: Tầm Kiếm si nhân, thu hoạch tích phân

Chương 346: Tầm Kiếm si nhân, thu hoạch tích phân

truyendichgiare.com

* * *

Kiếm phổ?
Dịch Tiểu Phong không có động tâm.
Kiếm pháp của hắn đã đủ trác tuyệt!
Hồ Liệt trừng lớn đôi mắt, kinh hô: “Hay ngươi chính là Tầm Kiếm si nhân?”
Nam tử lôi thôi trừng mắt nhìn, liếc hắn một cái, mắng: “Ngươi mới là si nhân!”
Cái danh hào này…
Dịch Tiểu Phong cũng nghe mà câm nín.
Hàn Uyên, Lữ Thư An muốn cười, nhưng phải nghẹn lại.
Tầm Kiếm si nhân hừ nói: “Lão phu chỉ là yêu kiếm mà thôi, nếu ngươi cũng biết thanh danh của lão phu liền biết lão phu sẽ không đoạt kiếm.”
Hồ Liệt gật đầu nói: “Tầm Kiếm si nhân si mê kiếm, nếu gặp được kiếm khách, tất nhiên sẽ dây dưa, nếu kiếm khách cho hắn xem kiếm một ngày, liền có thể đạt được một bộ kiếm phổ… Nhưng truyền thuyết cũng không có nói ngươi sẽ trả lại kiếm…”
Tầm Kiếm si nhân mắng: “Ngươi xem lão phu bộ dáng này, có nhẫn trữ vật? Có túi trữ vật? Có kiếm?”
Hồ Liệt nói thầm: “Lỡ như ngươi ôm kiếm chạy mất rồi sao…”
Tầm Kiếm si nhân bạo nộ, lập tức vung chưởng.
Dịch Tiểu Phong kéo Hồ Liệt về phía sau.
Rõ ràng Tầm Kiếm si nhân không phải thật sự muốn ra tay, chỉ là làm bộ, hắn phất tay áo hừ nói: “Thiên tông tiểu oa nhi đúng là vô sỉ, nhớ năm đó khi tông chủ tiền nhiệm của các ngươi đối mặt với lão phu có bao nhiêu cung cung kính kính a?”
“Ngươi nhận thức tông chủ đời trước của chúng ta?”
“Đúng, không chỉ là hắn, còn có tổng điện chủ Quỷ Vương điện, lúc trước hai người vẫn là huynh đệ tốt, cùng mạo hiểm, lão phu cũng coi như nửa sư phụ của bọn họ.”
“Ngươi khoác lác đi!”
“Ha hả.”
Tầm Kiếm si nhân vuốt râu cười lạnh, một bộ cao nhân.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu nói: “Ta không cần kiếm phổ, kiếm này cũng không thể cho ngươi xem, ngươi đi đi.”
Tầm Kiếm si nhân nóng nảy, hỏi: “Vì sao? Lão phu có thể xem kiếm trước mặt ngươi.”
Dịch Tiểu Phong vẫn là lắc đầu.
Nếu Tầm Kiếm si nhân không đi, vậy hắn đi.
Hắn rút kiếm rời đi.
Hàn Uyên, Lữ Thư An, Hồ Liệt vội vàng theo sau.
Tầm Kiếm si nhân cũng đi theo, không được thì không buông tha.
“Lão phu mặc kệ, lão phu nhất định xem kiếm của ngươi!”
Tầm Kiếm si nhân ngăn trước mặt Dịch Tiểu Phong, ngang ngược nói.
Dịch Tiểu Phong cũng bực bội, hắn trực tiếp rút kiếm, nói: “Nếu ngươi muốn xem kiếm, vậy xem đi!”
Hắn chém tới một kiếm, kiếm khí đáng sợ dựng lên, Tầm Kiếm si nhân cả kinh thả người nhảy lên, tránh thoát.
“Ngươi tên hậu sinh này thật là cuồng vọng, dám ra tay với lão phu, thật sự nghĩ lão phu sợ ngươi?”
Tầm Kiếm si nhân giơ tay, lấy ngón tay làm kiếm, kiếm chỉ trời cao.
Trong phút chốc, tất cả kiếm, bóng kiếm đầy trời run vang.
Toàn bộ mũi kiếm chỉ hướng Dịch Tiểu Phong, bị hơn trăm vạn ngàn vạn kiếm chỉa vào, da đầu Dịch Tiểu Phong tê dại.
Mẹ nó!
Đây là kiếm pháp hào nhoáng gì a?
Dịch Tiểu Phong kinh hoảng.
Hồ Liệt, Hàn Uyên, Lữ Thư An cũng trừng to đôi mắt, lạnh lẽo ập vào lòng bọn họ.
Tầm Kiếm si nhân đắc ý nói: “Sợ hãi sao? Sợ hãi thì ném thanh kiếm cho lão phu!”
Dịch Tiểu Phong trầm giọng nói: “Các ngươi ở phía sau ta, đừng rời khỏi!”
Giọng nói rơi xuống, hắn lại lần nữa tiến vào trạng thái Thiên Hạ Kinh Thần kiếm, kiếm quang phát ra, hắn nhanh chóng vung Vô Pháp kiếm, kiếm khí bùng nổ, hình thành kiếm khí bảo hộ, bao ba người phía sau lại.
Tầm Kiếm si nhân nhíu mày, tay phải vung lên.
Trong phút chốc, các thanh kiếm, bóng kiếm lơ lửng đầy trời rơi xuống, giống như trời sập.
Đối mặt cảnh tượng thế này, tuy là thân trải qua trăm trận chiến như Dịch Tiểu Phong cũng không khỏi run sợ.
Không xong!
Hình như không ngăn được a!
Trong lòng Dịch Tiểu Phong hoảng hốt.
Ngay khi bóng kiếm sắp rơi xuống, Dịch Tiểu Phong thấy hoa mắt.
Lại mở mắt, hắn phát hiện những cổ kiếm, bóng kiếm vẫn lơ lửng trên trời cao, chuyện vừa rồi chỉ như là cảnh trong mơ.
Ngay cả Tầm Kiếm si nhân cũng biến mất không thấy.
“Tiểu tử thúi, coi như ngươi gan lớn, lão phu không có ý đoạt kiếm, chỉ là hù dọa một chút, hừ, về sau ngươi cầu lão phu xem kiếm giúp ngươi cũng không được!”
Thanh âm của Tầm Kiếm si nhân quanh quẩn chung quanh.
Dịch Tiểu Phong âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ai sẽ cầu ngươi a!
Dịch Tiểu Phong muốn phun nhổ.
Hồ Liệt vỗ vỗ ngực, nói: “Gia hỏa này thật mạnh a, trách không được có thể trở thành truyền thuyết, phụ thân lúc trẻ cũng từng gặp được, nhưng hắn không phải kiếm khách.”
Hàn Uyên cũng gật đầu.
Lữ Thư An nhíu mày nói: “Kinh mạch, linh lực của hắn khác người thường nhưng lại rất giống sư phụ.”
Dịch Tiểu Phong kinh ngạc hỏi: “Rất giống ta?”
“Đúng, thân thể hắn như một đoàn khí.”
“Hửm?”
Dịch Tiểu Phong không khỏi suy đoán, chẳng lẽ Tầm Kiếm si nhân cũng là Đại Thiên kiếm thể?
Chỉ là vì sao hắn không cảm giác được?
Đại Thiên kiếm thể có một đặc điểm rõ ràng đó chính là kiếm khí tràn đầy gần như muốn nổ, căn bản không giấu được.
Tầm Kiếm si nhân cũng không có để hắn cảm giác được một tia kiếm khí, nếu không có lần ra tay vừa rồi, hắn thậm chí không cho rằng Tầm Kiếm si nhân là một tên kiếm khách.
Hồ Liệt lắc đầu nói: “Nhanh đi thôi, miễn cho lão đông tây này lại thay đổi suy nghĩ!”
Ba người Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Tầm Kiếm si nhân làm cho bọn họ không dám lơ là.
Thật ra Dịch Tiểu Phong rất tò mò thân phận của Tầm Kiếm si nhân.
Dùng tư duy người hiện đại người tới phỏng đoán, hắn chính là Can Tương!
Đương nhiên cũng chỉ là phỏng đoán.
Hồ Liệt đã nói, Can Tương chết mấy ngàn năm rồi, đó là niên đại so với Khổng tiên quân còn xa hơn.
Tầm Kiếm si nhân là nhân vật mới xuất hiện gần ngàn năm nay.
Ngược lại có khả năng là truyền nhân của Can Tương.
Một đường chạy trốn mấy chục dặm, Dịch Tiểu Phong mới bắt đầu tiếp tục thu kiếm.
Trong lúc đó, bọn họ gặp vài tên tu sĩ, Hồ Liệt chỉ chào hỏi đơn giản sau đó từng người rời đi.
“Quan hệ giữa các ngươi lạnh nhạt như vậy?” Dịch Tiểu Phong hài hước hỏi.
Hồ Liệt bất đắc dĩ nói: “Mặc dù là đồng môn, cũng ẩn giấu thù hận và cạnh tranh, thế lực đối địch phụ thân ta quá nhiều, Tương Tà thiên địa lại không bị Thiên tông theo dõi, nếu ta chết ở chỗ này, nói không chừng phụ thân ta cũng không thể tra ra ai là hung thủ.”
Hàn Uyên hừ nói: “Quả nhiên, tông môn chính đạo đều như nhau, nước so với ma đạo còn sâu hơn.”
Đối với điều này, Hồ Liệt chỉ cười mà không nói.
Sự thật như thế.
Thà rằng đắc tội tiểu nhân, cũng không thể đắc tội ngụy quân tử.
……
Ba ngày lướt qua nhanh chóng.
Dịch Tiểu Phong đã thu lấy mấy trăm thanh bảo kiếm phẩm chất không tồi, trừ kiếm, hắn không có đụng được bảo bối nào khác.
Tương Tà thiên địa này hình như chỉ có kiếm.
“Ta đã nói đi, muốn tìm được Thiên Tru kiếm, khó a!” Hồ Liệt thở dài nói.
Lần này tiến đến, căn bản hắn cũng không cảm thấy chính mình có thể tìm được, chỉ là muốn lấy lòng Dịch Tiểu Phong.
Không thể không nói, lần này xác thật có niềm vui a.
Dịch Tiểu Phong đã hứa sẽ phân cho hắn một ít bảo kiếm, làm hắn vui mừng khôn xiết.
Hàn Uyên, Lữ Thư An cùng Hồ Liệt trò chuyện.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nghe được thông báo từ hệ thống:
“Kịch bản lần này kết thúc!”
“Số người hoàn thành nhiệm vụ chủ tuyến: 118!”
“Điểm tích lũy ngươi đạt được: 35400!”
Nhiệm vụ chủ tuyến khen thưởng 3000 điểm tích lũy, tính như vậy, Dịch Tiểu Phong chỉ được điểm tích lũy như phân chia trước đó.
Cũng không tồi.
Nếu cả nhiệm vụ phụ cũng được tính vào, liền quá BUG*!
*Bug là những lỗi phần mềm trong chương trình hoặc hệ thống máy tính làm cho kết quả không chính xác hoặc không hoạt động như mong muốn.
Hiện tại, Dịch Tiểu Phong tích lũy được 65400 điểm tích lũy.
Lại lần nữa dồi dào a.
Tâm tình của hắn trở nên tươi đẹp.
Nếu gặp chí bảo, lại có thể sử dụng Thiên Đạo tẩy lễ, trực tiếp cho mình dùng a.
Ầm ầm ầm ——
Đúng lúc này, mặt đất bỗng nhiên rung động kịch liệt, giống như gặp động đất.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất