Chương 370: Mục tiêu Kiếm tôn của Dịch Tiểu Phong
* * *
“Tiên lộ là do đồ nhi của ta chặt đứt sao?” Lông mày Dịch Tiểu Phong càng nhíu lại chặt hơn.
Hàn tôn…
Hàn Uyên!
Tiểu tử này vậy mà lại lợi hại như vậy…
Mục đích của hắn lại là gì chứ?
Chu Thừa Thiên tức giận mà nói:
"Ngươi còn hỏi sao? Từ khi thanh danh của hắn nổi lên thì vẫn luôn gắn với tên tuổi của Kiếm tôn, khi tên tuổi của hắn danh chấn thiên hạ, Kiếm tôn cũng trở thành truyền thuyết, kiếm đạo chí tôn, đó chính là Kiếm tôn, số mệnh của ngươi là Thiên Mệnh kiếm tôn, lúc trước ta đã cảm thấy kỳ quái rồi, không nghĩ tới thế mà các ngươi lại là cùng một người.”
Hắn tiến về phía trước một bước, bày ra bộ dáng muốn động thủ.
Dịch Tiểu Phong hỏi: "Ngươi và ta có thù? Ta và sư phụ của ngươi cũng coi như là có duyên.”
"Hừ, năm đó Hàn tôn giết chết biết bao nhiêu người, sư phụ ta đã từng nói, nếu như gặp được Hàn tôn, nhất định phải giết hắn ta, bây giờ ngươi đã khôi phục lại thân phận, xem ra là đã lợi dụng Thì Thần bia xuyên qua rồi, chẳng trách năm đó sư phụ ta muốn ban cho ngươi cơ duyên, thì ra ngươi là người xuyên không, vừa đúng lúc, bóp chết ngươi ở đây luôn."
Chu Thừa Thiên lộ ra nụ cười lạnh như băng, thậm chí còn có hơi dữ tợn.
Dịch Tiểu Phong cảm thấy chả hiểu ra làm sao.
Ký ức của Kiếm tiên kém như vậy sao?
Lúc trước không nhận ra?
"Ta cũng không biết đồ nhi ta đã làm cái gì, ngươi muốn liên lụy đến người vô tội? Nếu sư phụ ngươi cũng làm xằng làm bậy, vậy có phải là ngươi cũng đáng chết hay không?” Dịch Tiểu Phong tức giận mà nói.
Hắn cảm thấy Chu Thừa Thiên có tật xấu!
Chu Thừa Thiên hừ lạnh một tiếng, nhưng lại chậm chạp không ra tay.
Quả thật hắn ta không có lý do.
Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, làm sao hắn có thể đứng vững trong thiên hạ được nữa?
Dịch Tiểu Phong hỏi: "Bây giờ đồ đệ của ta đang ở đâu?”
Chu Thừa Thiên tức giận mà nói: "Làm sao mà ta biết được, nếu mà ta biết, ta nhất định đã giết hắn ta rồi!”
“Ngươi đánh thắng đồ đệ ta?”
“Ngươi nói gì hả!”
Chu Thừa Thiên thiếu chút nữa bạo tẩu.
Cổ kiếm bay đầy trời, kiếm ảnh cũng rung động theo.
Trời sụp!
Dịch Tiểu Phong âm thầm kinh hãi.
Rốt cuộc sức dồn ép này mạnh đến thế nào chứ?
Cảm giác đều sắp đuổi kịp được Đế Tân năm đó rồi.
Dịch Tiểu Phong hít sâu một hơi, không biết bây giờ Hàn Uyên lại mạnh đến thế nào nữa.
“Mau cút đi!” Chu Thừa Thiên tức giận mà nói, hắn bày ra vẻ mặt buồn bực muốn chết.
Dịch Tiểu Phong nói với vẻ bất đắc dĩ: "Ta thì lại muốn đi đó, nhưng không có ra được!”
Chu Thừa Thiên chỉ lên trời, vòm trời trực tiếp phá vỡ, xuất hiện một khe hở màu đen, xẹt ngang bầu trời.
Dịch Tiểu Phong nhìn thấy bên ngoài khe hở màu đen xuất hiện một mảnh trời xanh.
Hắn nhảy lên ngay lập tức.
"Đi với ta!"
Dịch Tiểu Phong truyền âm cho Lữ Thư An, Bà Sa.
Hai người lập tức đi theo hắn.
Dịch Tiểu Phong cao giọng mà hô lên: "Trương tôn tướng đã bị ta chém chết rồi, đệ tử Thiên tông theo ta chạy ra ngoài!”
Dứt lời, ba người bọn họ lập tức bay ra khỏi khe hở màu đen.
Các đệ tử Thiên tông phân tán ở các nơi trong thiên địa nghe được những lời này thì nhao nhao quay đầu nhìn lại, bọn họ vừa nhìn là đã thấy khe nứt màu đen trên bầu trời.
Bọn họ bay ra ngoài ngay lập tức.
Chu Thừa Thiên nhíu mày, hắn ta lẩm bẩm mà nói: "Thật vô sỉ... Vô sỉ như vậy sao mà dạy ra được Hàn tôn chứ?”
Nói tới nói lui, nhưng hắn cũng không dừng tay lại, khe nứt màu đen trên bầu trời không biến mất, vẫn giữ yên nguyên trạng.
Hắn cũng hy vọng các đệ tử Thiên tông nhanh chóng rời đi, miễn cho tiếp tục quấy rầy hắn ngộ kiếm.
Sau khi trở lại Loạn Thần châu, ba người Dịch Tiểu Phong cũng không dừng lại mà bay về phía Thiên Hạ sơn.
Tu vi của ba người đều được tăng lên trên diện rộng, tốc độ phi hành cũng rất nhanh.
Lữ Thư An cười rồi nói: "Sư phụ, trải qua nhiều chuyện như vậy, có phải cũng được xem là cao thủ hàng đầu ở Loạn Thần châu này không?”
Dịch Tiểu Phong cười nói: "Ta cũng không rõ lắm, ta cũng rất chờ mong.”
Thực lực của hắn vẫn luôn cao hơn nhiều so với cảnh giới!
Hiện giờ hắn đã là Nguyên Anh cảnh, sợ là kiếm khí cũng đã vượt qua Hóa Thần rồi.
Quan trọng nhất là hắn đã nắm giữ thần thông!
Không biết vì sao, đột nhiên Dịch Tiểu Phong nghĩ đến Đế Tân.
Thân ảnh bá đạo vô địch thiên hạ của Đế Tân ngày đó khắc sâu trong ấn tượng của hắn.
Tuy rằng Bạch Hồng Tiêu cũng vô địch, nhưng lại không có khí thế cường đại bức người như vậy.
Mẹ nó!
Đây mới là đế đạo chứ!
Ta cũng muốn trở thành một người như vậy!
Dịch Tiểu Phong âm thầm nghĩ đến.
Sự vô địch của Lý Nhĩ, u Quân Tử, Bạch Hồng Tiêu là nội liễm.
Sự vô địch của Đế Tân, Kiếm thần thì lại rất buông thả!
Nhất là Đế Tân, dám khinh miệt tiên thần, quá sảng khoái!
“Rất tốt, lần này thừa dịp Loạn Thần châu đại loạn, ta muốn chân chính lập danh Kiếm tôn!”
Ánh mắt Dịch Tiểu Phong sáng ngời.
Hắn cũng không quên nhiệm vụ mà Bạch Hồng Tiêu đã giao cho hắn.
Thống nhất Loạn Thần châu!
......
Nửa ngày sau.
Dịch Tiểu Phong đang phi hành, bỗng nhiên hắn nhìn thấy có rất nhiều người đang tụ tập trong khe núi phía trước.
Hắn còn cảm nhận được một cỗ hơi thở thoang thoảng.
Tu vi Nguyên Anh.
“Còn ai dám chạy nữa, lão tổ ta sẽ lột da kẻ đó!”
Một thanh âm nóng nảy vang lên, chính là vị tu sĩ Nguyên Anh kia.
Người này mặc huyết bào hắc hoa, đầu đầy tóc trắng, hai mắt phủ đầy tơ máu, một thân sát khí, nhìn là biết không phải người tốt lành gì rồi.
Dịch Tiểu Phong nhìn về phía những người khác, những người này tụ tập bên bờ sông, bị một đống lửa bao vây, đại khái có khoảng hơn một trăm người.
Lữ Thư An, Bà Sa cũng nhìn theo, không rõ Dịch Tiểu Phong muốn làm gì.
Tu sĩ Nguyên Anh bắt lấy một đám tu sĩ luyện khí, đoán chừng là cũng không có chuyện tốt lành gì.
Nhưng chuyện như vậy ở Loạn Thần châu quá nhiều rồi.
Ngay lúc này.
Bỗng nhiên một tên tu sĩ luyện khí đứng lên, kinh hãi mà kêu lên: "Dịch thần! Dịch thần! Cứu chúng ta với! Gã này là ma tu!”
Lời này vừa nói ra, những người khác cũng nhao nhao nhìn lại thuận theo ánh mắt của hắn, chỉ thấy ba người Dịch Tiểu Phong lơ lửng trên núi, lẳng lặng mà nhìn bọn họ.
Hóa ra là người chơi...
Chỉ có người chơi mới gọi hắn là Dịch thần.
Dịch Tiểu Phong bay xuống ngay lập tức.
Ma tu mặc huyết bào ngẩng đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, gã ta nhíu mày mà nói: "Đạo hữu, đừng có quá nhiều chuyện!”
Hắn có thể cảm nhận được Dịch Tiểu Phong không dễ động vào.
Dịch Tiểu Phong hỏi: "Vì sao ngươi lại bắt bọn họ?”
Ma tu mặc huyết bào càng nhíu mày chặt hơn.
“Bọn ta đi ngang qua nơi này, muốn đi bái tông môn, hắn bắt bọn ta, muốn luyện bọn ta thành con rối!” Một người chơi nữ cất giọng kêu lên, vô cùng kích động.
“Câm miệng!”
Ma tu mặc huyết bào vung tay áo, ma khí hóa thành mũi tên, bắn về phía người chơi nữ.
Tay phải Dịch Tiểu Phong phẩy một cái, kiếm khí bắn ra, đánh tan mũi tên ma khí.
Ma tu mặc huyết bào giận dữ mà gào thét nói: "Đạo hữu, ta chính là người của Quỷ Vương điện, ngươi muốn tìm chết sao?”
"Quỷ Vương điện? Thật là ngại quá, ta là người Thiên tông!”
Dịch Tiểu Phong khinh miệt mà cười nói, hắn lấy Vô Pháp kiếm ra rồi thuấn di đi tới phía sau ma tu mặc huyết bào.
Ma tu mặc huyết bào kinh hãi, bên ngoài thân thể tràn ra ma khí.
Phù phù!
Dịch Tiểu Phong chém một nhát kiếm xuống đầu của hắn.
Máu tươi tuôn ra như suối, người chơi nhìn thấy đều sửng sốt hết cả.
Bọn họ đều biết Dịch Tiểu Phong đã đột phá tới Nguyên Anh cảnh, nhưng không nghĩ tới lại lợi hại như vậy.
Nháy mắt tiêu diệt cùng cảnh giới!
Giờ khắc này, bọn họ không hiểu sao lại nghĩ đến một người.
Kiếm thánh Bạch Hồng Tiêu!
Khí chất của Dịch Tiểu Phong rất giống với Bạch Hồng Tiêu, khiến cho người ta có một loại cảm giác vô cùng an tâm.
Ma tu mặc huyết bào tiêu tán thành Nguyên Anh, muốn chạy trốn.
Kiếm khí của Dịch Tiểu Phong quá mức cuồng bạo, trực tiếp tàn phá thân thể gã ta, làm cho gã ta không cách nào kết nối lại thân thể một lần nữa trong thời gian ngắn.
Ma tu mặc huyết bào vừa bay được không xa, bỗng nhiên Bà Sa ngăn ở trước mặt gã, tay phải của nàng hóa thành một cành cây bao vây lấy Nguyên Anh.
"Không..."
Ma tu mặc huyết bào hoảng sợ mà kêu lên, còn chưa nói ra chữ thứ hai thì Nguyên Anh đã không còn nữa.
Dịch Tiểu Phong cách không thu nhẫn trữ vật cùng với túi trữ vật của ma tu mặc huyết bào vào trong tay.
Hắn xoay người nhìn về phía người chơi rồi nói: "Nếu muốn gia nhập Thiên Hạ Kiếm Khách, có thể đi thẳng tới Thiên Hạ sơn.”
Hắn vươn người nhảy lên rồi nhanh chóng rời đi.
Tất cả người chơi thì lại ngơ ngác.
Lập tức có người chơi offline, bọn họ quay lại được quá trình chiến đấu vừa rồi, bọn họ muốn đăng tải lên mạng.