Chương 369: Hậu duệ Nhân vương, Hàn tôn
truyendichgiare.com
* * *
Khi trở lại biệt thự, trời đã sáng.
Tốc độ phi hành của Dịch Tiểu Phong đã nhanh hơn so với máy bay thông thường, từ căn cứ của tổ điều tra trở về cũng không có tốn bao nhiêu sức lực.
Vừa trở về, hắn liền nhìn thấy Khương Vũ Dao cùng Tần Cầm Tuyết ngồi ở trên sô pha trong sảnh lớn tầng một.
“Ông chủ, ngươi rốt cuộc đã trở lại, hả? Tóc ngươi sao lại trắng ra một chút?” Khương Vũ Dao đứng dậy cười nói, nàng phát hiện tóc mai trên trán Dịch Tiểu Phong thêm vài sợi bạc
Nàng cẩn thận đánh giá Dịch Tiểu Phong.
Khí chất của Dịch Tiểu Phong so với trước kia càng thêm trầm ổn, như hai người khác nhau.
Loại khí chất này khó có thể gọi tên, Khương Vũ Dao cũng không nói rõ được, cứ cảm thấy Dịch Tiểu Phong càng thêm tràn ngập sức hấp dẫn.
Dịch Tiểu Phong ngồi xuống, cười nói: “Ta ở trong trò chơi đã sống hơn một trăm năm, ngươi tin sao?”
Khương Vũ Dao gật đầu nói: “Ta tin, trò chơi này quá thần kỳ, tài khoản của ngươi nhận được rất nhiều tin nhắn, chuyện gì cũng có, ta đã sớm quen rồi.”
Tần Cầm Tuyết đánh giá Dịch Tiểu Phong, rất tò mò trong khoảng thời gian này Dịch Tiểu Phong đã trải qua chuyện gì.
Nàng cho rằng Dịch Tiểu Phong dựa vào Vận Mệnh cảnh mới nhanh chóng đạt tới Nguyên Anh.
“Thiên Hạ Kiếm Khách chiêu sinh chuẩn bị đến đâu rồi?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Tần Cầm Tuyết dẫn đầu nói: “Pháp trận truyền tống đã được lập ra hơn mười tòa, sau đó còn sẽ lục tục tăng thêm nhiều, ta đã bàn bạc với Vũ Dao rồi, phương diện này, ngươi có thể yên tâm, chúng ta sẽ tiếp tục.”
Dịch Tiểu Phong gật đầu, hai giới dung hợp, hắn cũng có chút không yên tâm.
Nhưng Tần Cầm Tuyết có lòng tin như vậy, hắn liền lựa chọn tin tưởng nàng.
“Hai hôm nay, Loạn Thần châu xuất hiện một người, rất có thể chính là vai ác mà trang web chính thức đã báo trước đó.” Tần Cầm Tuyết mở miệng nói.
Dịch Tiểu Phong bưng ly nước trên bàn, hỏi: “Người nào, nói nghe một chút.”
Khương Vũ Dao che miệng cười trộm.
Nàng cảm thấy Dịch Tiểu Phong nói chuyện càng ngày càng theo phong cách cổ đại, nàng đột nhiên cũng muốn đi vào trong trò chơi chơi thử.
Tần Cầm Tuyết giới thiệu: “Người này tự xưng là hậu duệ huyết mạch dòng chính của Nhân vương, tên là Cơ Ngọc, tuyên bố muốn trùng kiến thần triều Đại Chu.”
Cơ Ngọc…
Hậu nhân Cơ Phát sao?
Dịch Tiểu Phong tấm tắc bảo lạ.
Hắn nghĩ đến cái tiểu đệ kiêu ngạo kia, không nghĩ tới huyết mạch truyền qua năm ngàn năm.
Rất biết sinh nở a.
“Cơ Ngọc có thực lực vượt qua Hóa Thần, nghe nói Quỷ Vương điện quật khởi, chính là được đến Cơ gia nâng đỡ, vì hắn nên Thiên tông mới gặp nguy hiểm.” Tần Cầm Tuyết tiếp tục nói.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Đối với chúng ta mà nói, có lẽ cũng là cơ hội, không cần lo lắng, ta xưa đâu bằng nay, ta, Không Niệm, Tề Tử Nhạc giữ được Thiên Hạ Kiếm Khách không khó, mặt khác, ta còn sẽ mang về một vị cao thủ.”
Thực lực Bà Sa dù như thế nào cũng mạnh hơn lão quái Nguyên Anh.
Dịch Tiểu Phong lấy di động ra, lên mạng xem xét.
Trên mạng che trời lấp đất thảo luận tu vi Nguyên Anh cảnh của hắn, nhưng độ hot của Cơ Ngọc cũng rất cao.
Dịch Tiểu Phong xem một chút ảnh cùng đoạn phim người chơi quay chụp.
Lượng lớn người chơi mới dũng mãnh tiến vào Loạn Thần châu, thậm chí có không ít người chơi gia nhập thế lực của Cơ Ngọc.
Chậc chậc.
Dáng vẻ rất giống Cơ Phát a.
Hoàn toàn như nhi tử ruột.
Năm ngàn năm qua đi, cũng không biết Cơ Phát còn sống hay không, nếu còn tồn tại, sẽ nhớ rõ hắn sao?
Dịch Tiểu Phong lại nghĩ tới Hàn Uyên, Vân Mộc Hương, không khỏi phát sầu.
Năm ngàn năm là quá dài.
Mặc dù còn sống, thời gian tuyệt đối có thể thay đổi một người.
Dịch Tiểu Phong nghĩ đến hình ảnh trước kia khi lợi dụng Nhân Quả kính, Hàn Uyên quyết đấu với Kiếm Trăn, giết hại lẫn nhau.
Rốt cuộc là vì cái gì?
Hàn Uyên sẽ trở thành địch nhân của hắn sao?
So với chuyện này, Dịch Tiểu Phong càng hy vọng hắn có thể sống đến bây giờ.
Nếu không có Dịch Tiểu Phong mang theo Hàn Uyên, Hàn Uyên cũng sẽ không dừng ở năm ngàn năm trước.
Dịch Tiểu Phong càng nghĩ càng phát sầu.
Hắn không có hứng nói chuyện phiếm nữa, nói cho có lệ hai ba câu liền trở lại phòng.
Khương Vũ Dao hỏi: “Hình như ông chủ có tâm sự nặng nề?”
Tần Cầm Tuyết lắc đầu nói: “Ta cũng không rõ lắm, có thể là gặp chuyện gì đó trong trò chơi.”
Trong mắt cũng toát lên sự sầu lo.
……
Trở lại Tương Tà thiên địa.
Dịch Tiểu Phong tìm được Lữ Thư An, Bà Sa, mở miệng nói: “Chúng ta đi thôi, không đợi.”
“Không đợi?” Lữ Thư An nóng nảy.
Trừ Dịch Tiểu Phong, hắn thân thiết với Hàn Uyên nhất, đa số thời điểm hắn đều đi theo Hàn Uyên, quan hệ giữa sư huynh đệ cực kỳ thân mật.
Dịch Tiểu Phong thở dài nói: “Ta đã biết một đoạn tương lai, sau khi chúng rời đi, đồ đệ Kiếm tôn cùng nữ tôn yêu tộc mưu hại Can Tương Mạc Tà, đồ đệ Kiếm tôn sau đó lại thu Khổng tiên quân làm đồ đệ.”
Lời vừa nói ra, hai người đều trừng to đôi mắt.
Lữ Thư An run giọng hỏi: “Đồ đệ Kiếm tôn chính là sư huynh?”
Tuy rằng Bà Sa sống lâu, nhưng vẫn luôn ở Tương Tà thiên địa, ký ức năm ngàn năm trước rất mơ hồ, cho nên không nhớ rõ.
Không nghĩ tới…
Dịch Tiểu Phong cười khổ nói: “Vẫn luôn lo lắng chúng ta sẽ thay đổi quá khứ, không nghĩ tới… Hết thảy đều là định số, chúng ta vẫn luôn ở trong mệnh số, còn nhớ rõ bức họa Không Niệm nói sao, nhớ rõ Nhân Quả kính hiện ra tương lai sao?”
Sắc mặt Lữ Thư An thay đổi, nháy mắt nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện.
Bà Sa thở dài nói: “Vận mệnh chú định, đều có số trời, sau này chúng ta được phép xuyên qua Thì Thần bia nữa.”
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ.
Có đôi khi, có chút hành động cũng không phải chính mình có thể dự đoán.
Lữ Thư An trừng to đôi mắt, hỏi: “Sư phụ, ý của ngươi là sư huynh rất có thể sẽ trở thành địch nhân của chúng ta?”
Dịch Tiểu Phong lắc đầu, nói: “Vi sư cũng không rõ lắm, nhưng có một điều có thể xác định, sư huynh ngươi rất có thể sống được hơn năm ngàn năm, khi ngươi gặp lại hắn lần nữa, phải cẩn thận chút, mười năm là có thể hoàn toàn thay đổi một người, đừng nói năm ngàn năm.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Bà Sa theo sát sau đó.
Lữ Thư An quay đầu lại nhìn về phía Thì Thần bia, hắn cắn chặt răng, rút kiếm, khắc chữ trên một tảng đá cạnh Thì Thần bia.
Sau khi ba người rời đi không lâu.
Một đoàn khí đen trống rỗng xuất hiện ở cạnh Thì Thần bia.
Khí đen hóa thành hình người, nhưng không rõ chân dung.
Hắn nhìn xuống tảng đá mà Lữ Thư An khắc chữ, thật lâu không nói gì.
……
Rời đi phế tích, ba người Dịch Tiểu Phong phi hành với tốc độ cao nhất, tìm Hồ Liệt, Tống Kinh Thiên, các đệ tử Thiên tông.
Trương tôn tướng đã chết, chỉ còn lại có Thanh quỷ vương.
Dịch Tiểu Phong nhưng không sợ Thanh quỷ vương.
Hiện tại khốn cảnh đã không làm khó được hắn.
Nhưng hắn không có phương pháp phá giới, vẫn cần đến Phá Thiên chưởng của Thiên tông.
Ven đường.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy Thiên Đạo ngọc.
Chu Thừa Thiên còn ở đó.
Hắn do dự một lát, quyết định đi tìm Chu Thừa Thiên.
Hắn nhanh chóng dừng ở bên cạnh Chu Thừa Thiên, Bà Sa giơ tay, ngăn Lữ Thư An ngăn ở không trung.
Lữ Thư An nghi hoặc nhìn về phía nàng.
Bà Sa nói: “Có chút nhân quả, ngươi không cần dính.”
Lữ Thư An nghĩ đến Hàn Uyên, không khỏi im lặng.
Dịch Tiểu Phong đứng ở trước mặt Chu Thừa Thiên, hỏi: “Còn nhớ rõ ta sao?”
Chu Thừa Thiên đả tọa trên mặt đất, mắt cũng không mở, trả lời: “Mới qua mấy ngày?”
“Năm ngàn năm.”
Chu Thừa Thiên vừa nghe, đột nhiên trợn mắt.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, sắc mặt nháy mắt âm trầm.
Một cổ sát ý đáng sợ khoá chặt Dịch Tiểu Phong, muốn bao phủ hắn.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày, cố nén khó chịu không lui lại.
Chu Thừa Thiên nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong, lạnh giọng nói: “Hơi thở của ngươi thay đổi, ta nhớ rõ luồng hơi thở này, tuy rằng đã rất lâu, nhưng ta vẫn nhớ rõ.”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Nếu ngươi đã nhớ tới, năm đó đồ nhi ta thế nào?”
Hắn không phải tới trang bức, chủ yếu là muốn biết một chút về chuyện Hàn Uyên đã trải qua.
Năm ngàn năm, mặc dù Hàn Uyên danh chấn thiên hạ, Dịch Tiểu Phong cũng sợ hắn trải qua quá nhiều trắc trở.
Chu Thừa Thiên cười lạnh nói: “Đồ đệ Kiếm tôn, thì ra là thế, vị đồ đệ bảo bối của ngươi ghê gớm, chuẩn xác mà nói là ngươi ghê gớm, lần xuất hiện cuối cùng của tên Hàn tôn đó là mấy trăm năm trước, một kiếm chặt đứt tiên lộ, đoạn tuyệt con đường của vô số người cầu đạo, còn làm ta cõng nồi thay.”