Chương 374: Đến Hắc hải
Biên: LapTran
* * *
"Ý gì vậy? Số mệnh của Yêu tộc đã áp chế được Nhân tộc? Chẳng lẽ Nhân tộc sắp bại bởi Yêu tộc rồi sao?”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày mà hỏi, bỗng nhiên trong lòng hắn bắt đầu lo lắng.
Lúc trước, hắn vẫn luôn suy nghĩ Nhân tộc sẽ tranh đấu như thế nào, đột nhiên nhớ tới bên trong Loạn Thần châu, Yêu tộc còn chiếm hết một nửa rồi.
Chẳng lẽ đại kiếp chân chính của Loạn Thần châu cũng không phải là tranh bá trong Nhân tộc, mà là hai tộc chém giết nhau?
Khổng Niệm nói với vẻ u ám: "Đã quên những gì ta đã nói rồi sao, tiên thần cũng không phải là tiên thần của Nhân tộc, mà là của Yêu tộc, phụ thân ta là đã bị tính kế rồi.”
Dịch Tiểu Phong nghi hoặc mà nói: "Chẳng lẽ Hàn Uyên chặt đứt tiên lộ, là vì bảo vệ Nhân tộc sao?”
“Vậy thì cũng không phải, Yêu tộc vẫn luôn tồn tại, nếu hắn thật sự có lòng này, vậy thì vì sao không chém tận giết tuyệt Yêu tộc chứ?”
Lời nói của Khổng Niệm khiến Dịch Tiểu Phong lại không nghĩ thông được.
Hắn lắc đầu rồi nói: "Cứ như vậy đi, Thiên Hạ Kiếm Khách giao cho ngươi đó.”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Khổng Niệm muốn nói rồi lại thôi, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp.
Sau khi rời khỏi phủ Kiếm Thủ, Dịch Tiểu Phong đi tìm Tần Cầm Tuyết trước.
"Ta cũng gặp phải cái lựa chọn Hỗn Thế tứ hầu, chẳng quá là cái tên này cũng đủ để khiến ta nhìn mà lo sợ rồi, cho nên ta lựa chọn một kịch bản nhiệm vụ ở gần đó." Tần Cầm Tuyết nói với vẻ bất đắc dĩ.
Nàng cũng rất hứng thú đối với chuyện Hỗn Thế tứ hầu, nhưng tu vi của nàng quá yếu, không thích hợp tham gia.
Dịch Tiểu Phong đang muốn nói chuyện.
"Loạn Thần châu thông báo: Bởi vì có hơn trăm ngàn người chơi lựa chọn kịch bản nhiệm vụ 'Hỗn Thế tứ hầu', nên kịch bản nhiệm vụ này sẽ tăng lên thành nhiệm vụ khí vận, người chơi tham gia kịch bản này đều sẽ nhận được khí vận nhất định!"
Lời nhắc của trò chơi đột nhiên vang lên.
Điều này biểu thị rằng sẽ có nhiều người chơi tham gia vào kịch bản nhiệm vụ hơn.
Tần Cầm Tuyết có chút hối hận, nàng nói: "Sớm biết như vậy, ta cũng nên tham gia.”
Dịch Tiểu Phong cười rồi nói: "Vậy ta đi trước, người chơi của Thiên Hạ Kiếm Khách, ngươi phải quan sát cho kỹ đó.”
Tần Cầm Tuyết gật đầu.
......
Sau khi rời khỏi Thiên Hạ Kiếm Khách.
Dịch Tiểu Phong đi thẳng tới Đại Thiên vương thành trước, thăm dò vị trí của Hắc hải.
Trong Đại Thiên vương thành có địa điểm tình báo chuyên môn, chỉ cần có đủ tài nguyên, muốn có bất kỳ tin tức gì cũng được.
Dịch Tiểu Phong chỉ là muốn biết vị trí cụ thể của Hắc hải thôi, ngược lại cũng không hề phiền phức.
Sau khi tiến vào lầu các, hắn đã nghe được không ít tu sĩ đang bàn luận về Hỗn Thế tứ hầu.
"Nghe nói bên phía Hắc hải bên kia đã trở thành luyện ngục nhân gian rồi…”
“Hỗn Thế tứ hầu mạnh như vậy sao?”
"Nghe nói còn lợi hại hơn so với tu sĩ Hóa Thần cảnh nữa đó."
"Trước kia ta từng lăn lộn trong Yêu giới, Hỗn Thế tứ hầu kia là đám yêu vương tàn bạo nhất của Yêu giới đó."
"Nghe nói đã có Hóa Thần rơi xuống Hắc hải rồi."
Dịch Tiểu Phong nghe được những lời bàn luận này, trong lòng hắn đột nhiên trầm xuống.
Xem ra quả thật đám Hỗn Thế tứ hầu này rất lợi hại.
Còn rất hung tàn, hắn không thể dùng quan điểm nhận thức về Tây Du Ký để suy nghĩ được.
Rất nhanh, Dịch Tiểu Phong mua được tình báo về vị trí của Hắc hải, bắt đầu rời đi, không ngừng nghỉ.
Dựa theo phương hướng mà quyển trục tình báo chỉ, Dịch Tiểu Phong phát hiện dọc theo đường đi cũng có những tu sĩ khác đi cùng hướng với mình.
Có lẽ tất cả đều đi về phía Hỗn Thế tứ hầu.
Hắc hải cách Đại Thiên vương thành một đoạn đường, Dịch Tiểu Phong cũng không vội, hắn bay không nhanh không chậm.
Màn đêm buông xuống.
Dịch Tiểu Phong tiến vào khu rừng không có một bóng người để offline.
Hắn lên mạng tìm kiếm Hỗn Thế tứ hầu.
Quả nhiên, kịch bản nhiệm vụ này đã bùng nổ trên mạng rồi.
Thậm chí có không ít người chơi đã trở thành tù binh ở Hắc hải, chụp được không ít hình ảnh, nhìn thấy mà ghê người, gây ra một làn sóng lớn trên mạng.
Dịch Tiểu Phong tìm kiếm qua ảnh về Hắc hải để xem, hắn cũng không khỏi giật mình.
Trên hải dương tối đen có vô số thi thể trôi lơ lửng, phần lớn đều là tàn khuyết, phần đầu, tay, chân, cực kỳ kinh hãi.
Có người còn chụp được hình ảnh Thông Tí viên hầu ăn thịt người, Thông Tí viên hầu giống như ngọn núi khổng lồ ngồi trên đài cao bằng đá, miệng nhai người sống, trong tay còn tóm lấy hai người, cực kỳ đẫm máu.
Chính phủ không ngừng loại bỏ các bức ảnh này, nhưng càng có nhiều ảnh chụp hơn được truyền ra.
Cư dân mạng đều là con người, đã qua thời đại văn minh, bọn họ đều phẫn nộ đến cực điểm.
"Hỗn Thế tứ hầu quá tàn bạo..."
"Nghe nói những người chơi này còn bị dọa sợ tới mức không dám lên mạng nữa."
“Loạn Thần châu thật sự sắp loạn rồi á!”
“Trong đám người chơi ngoại trừ Dịch thần ra thì còn ai có thể đối phó được với Hỗn Thế tứ hầu chứ?”
“Ngay cả Hóa Thần cũng bị Hỗn Thế tứ hầu ăn mất, Nguyên Anh đi chính là đưa đồ ăn tới đó!”
"Đây chính là báo ứng, lò mổ cỡ lớn của nhân loại không phải là như vậy sao?"
......
Nhóm Hỗn Thế tứ hầu đều là hung thú dữ tợn có hình thể lớn như núi, hoàn toàn không giống với Tôn Ngộ Không, Lục Nhĩ mi hầu trong tưởng tượng của Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong nhìn bức ảnh đều có thể cảm nhận được sát khí của chúng, còn hung tàng hơn so với tất cả yêu quái mà hắn từng gặp phải lúc trước.
Trên các trang mạng xã hội, đã có hơn một triệu người theo dõi Dịch Tiểu Phong, hy vọng hắn có thể đối phó với đám Hỗn Thế tứ hầu kia.
Đây là một cơ hội lớn để có thể nổi tiếng, Dịch Tiểu Phong lập tức đăng trạng thái:
Kiếm soái Dịch Tiểu Phong:
Hỗn Thế tứ hầu tàn bạo đến cực điểm, ta là người chơi thuộc Nhân tộc, há có thể ngồi yên mặc kệ, kịch bản nhiệm vụ lần này, ta phải tham gia!
【Đi kèm với liên kết quảng cáo】
......
Trạng thái này vừa xuất hiện ngay lập tức bùng nổ.
Dịch Tiểu Phong đắc ý mà cười, sau đó hắn buông điện thoại xuống.
Hắn dẫn đầu, kiếm được danh tiếng, còn thu hút được nhiều người chơi hơn tham gia hơn, tăng tỷ số của mình.
Người chơi có thể yếu, nhưng số lượng rất nhiều nha!
Hơn nữa ai nấy đều không sợ chết!
Chết rồi, cùng lắm thì một năm nữa quay trở lại!
Dịch Tiểu Phong lại tiến vào trò chơi một lần nữa, tiếp tục lên đường.
Hắn đã biết đại khái tình huống của Hỗn Thế tứ hầu rồi.
Hắn không có khả năng gia nhập vào Hỗn Thế tứ hầu nữa.
Hắn còn phải đánh bại Hỗn Thế tứ hầu trong trạng thái cực kỳ cường thế để dương danh Kiếm tôn.
......
Hai ngày sau.
Dịch Tiểu Phong đến rìa Hắc hải.
Hắc hải nằm ở trong Loạn Thần châu, thật ra nó chỉ là một cái hồ nước, chỉ là hồ nước này lớn như biển vậy.
Đứng trên bờ cát mà nhìn lại, nước biển đen kịt, bọt sóng tựa như móng vuốt của ma quỷ.
Bầu trời trên không trung u ám, thỉnh thoảng còn có sấm sét lóe lên, toàn bộ hình ảnh đều vô cùng áp lực.
Hỗn Thế tứ hầu sống trên một hòn đảo biệt lập ở trung tâm Hắc hải.
Bỗng nhiên Dịch Tiểu Phong nhìn thấy có người lướt tới theo sóng biển, hắn híp mắt nhìn lại.
Đó là một thi thể, nửa người bị cắn nát, mặt cũng chỉ còn lại một nửa, vô cùng thê thảm.
Hắn lại nhìn lại một lần nữa, phát hiện trên mặt biển có hàng loạt các bộ phận cơ thể không nguyên vẹn trôi nổi trên bề mặt nước biển.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Dịch Tiểu Phong cũng không nhịn được thở dài một hơi.
Cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao Khổng tiên quân lại hận Yêu tộc như thế rồi.
“Đạo hữu cũng muốn trừ yêu sao?”
Một giọng nói truyền tới.
Dịch Tiểu Phong quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gã nam tử mặc đạo bào bay tới.
"Tại hạ là đệ tử hạch tâm của Huyền Đao môn, Thường Tư." Nam tử mặc đạo bào hạ xuống trước mặt Dịch Tiểu Phong rồi ôm quyền mà nói.
Tuy rằng Dịch Tiểu Phong chỉ có tu vi Nguyên Anh cảnh, nhưng lại cho hắn một loại cảm giác rất nguy hiểm.
Dịch Tiểu Phong chắp tay mà nói: "Thiên Hạ Kiếm Khách, Kiếm thủ Dịch Tiểu Phong. ”
Thường Tư trợn to hai mắt, hắn nói: "Ngươi chính là Kiếm tôn Dịch Tiểu Phong? Thế mà ngươi lại đến đây, ta đã nghe nói về ngươi rồi, ngươi không phải đang chinh chiến các tông môn sao?”
Dịch Tiểu Phong trả lời: "Nhân tộc gặp phải hạn kiếp như vậy, sao ta có thể vì ham muốn cá nhân mà bỏ qua chứ?”
Nghe vậy, Thường Tư cảm thấy kính nể.
Không hổ là đệ tử Kiếm thánh!
”Huyền Đao môn phái một mình ngươi tới đây?” Dịch Tiểu Phong hỏi.
Thường Tư bất đắc dĩ mà nói: "Huyền Đao môn không muốn quản việc này, dù sao bây giờ Loạn Thần châu hỗn loạn, nhưng ta không nhịn được! Ngay cả khi chỉ có một mình ta, ta cũng sẽ đến thôi!”