Chương 375: Thông Tí viên hầu khủng bố
truyendichgiare.com
* * *
Thường Tư tức giận bất bình, nói không ngừng: “Huyền Đao môn làm ta quá thất vọng rồi, làm ta cũng muốn phản bội sư môn!”
Huyền Đao môn chính là thế lực thất tinh, đệ tử nhiều không đếm xuể, cao thủ nhiều như mây.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Phản bội đi, tới gia nhập Thiên Hạ Kiếm Khách đi!”
Thường Tư lắc đầu nói: “Trước trừ yêu rồi nói sau, đạo hữu, ngươi ta liên thủ được chứ?”
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, hỏi: “Ngươi muốn đánh như thế nào?”
“Đánh như thế nào? Trực tiếp giết qua nha, càng sớm trừ yêu, càng có thể cứu vớt nhiều người hơn!”
“Vậy không thể liên thủ.”
“Vì sao?”
“Ngươi quá lỗ mãng!”
“……”
Dịch Tiểu Phong xoay người, đi sang một bên, bắt đầu đả tọa.
Thường Tư ngẩn người, thầm mắng một tiếng, hảo cảm về Dịch Tiểu Phong nháy mắt rớt xuống đáy cốc.
Hắn không có khuyên nhiều, trực tiếp hóa thành một đạo cầu vồng bay về phía cuối Hắc hải.
Trong chớp mắt, hắn liền biến mất không thấy.
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười.
Tu chân giới còn có loại lỗ mãng này sao?
Mấu chốt là còn có thể tu luyện đến Hóa Thần đỉnh cao…
Sau khi Thường Tư rời đi, lại có không ít tu sĩ xẹt qua trời cao, bay về phía cuối Hắc hải.
Dịch Tiểu Phong thả Phệ Linh bò cạp thả ra, cho Phệ Linh bò cạp tiến đến xem xét tình huống.
Phệ Linh bò cạp mới vừa học được một loại thần thông bản mệnh, có thể co rút hình thể lớn nhỏ, vừa lúc có thể tìm hiểu tình báo.
Còn Ngục long thì vẫn ở Thiên Hạ sơn, các đệ tử đều đã gặp qua nó.
Có thần thú tọa trấn tông môn, bảng hiệu đều khác so với các tông môn khác!
Dịch Tiểu Phong giao Phệ Ma ong cho Nam Tần tôn giả chăn nuôi, nuôi dưỡng số lượng lớn, về sau các đệ tử làm nhiệm vụ, tích lũy cống hiến, có thể đổi Phệ Ma ong làm ngự thú.
Dù sao ngày thường Dịch Tiểu Phong cũng dùng không cần đến Phệ Ma ong, Phệ Ma ong đối với tu sĩ cấp bậc như hắn mà nói có lực sát thương không lớn.
Phệ Linh bò cạp cùng Dịch Tiểu Phong thành lập tầm nhìn chung, nó nhanh chóng bay về phía đảo hoang trong Hắc hải.
Hắc hải chỉ có một hải đảo, cho tới nay đều có truyền thuyết yêu tà.
Truyền thuyết, Hắc hải sở dĩ đen là bởi vì nơi này mai táng người Thần triều, vô số oan hồn nhiễm đen biển cả.
Hoang đảo Hắc hải lại là lao ngục.
Ở Loạn Thần châu, Thần triều đã từng vô cùng cường đại, khi sụp đổ lại vô cùng thê thảm, nghe nói toàn bộ bá tánh Thần triều đều bị giết hết!
Oán khí vô tận hội tụ khiến cho Loạn Thần châu bị Thiên Đạo vứt bỏ, ngăn cản thiên kiếp.
Nghe nói ở Loạn Thần châu mà chết thì không thể đầu thai.
Theo Phệ Linh bò cạp nhanh chóng đi tới, Dịch Tiểu Phong thấy được càng ngày càng nhiều thi thể.
Rất khó tưởng tượng Hỗn Thế tứ hầu đã giết hại bao nhiêu người.
Này chỉ là lưu lại thi thể rách nát, không biết có bao nhiêu người không còn xương cốt.
Sau nửa canh giờ.
Phệ Linh bò cạp rốt cuộc thấy được hoang đảo trên Hắc hải.
Hòn đảo này rất lớn, bị sương mù cuồn cuộn dày đặc vờn quanh, vừa nhìn đã thấy giống một con cự thú nằm trên mặt biển.
Từng đợt tiếng gầm gừ từ trong đảo hoang trên Hắc hải truyền ra, âm thanh như sét đánh.
Phệ Linh bò cạp lặng lẽ vào đảo, xuyên qua tầng tầng sương mù dày đặc, nó thấy được không biết bao nhiêu chim chóc, yêu quái xoay quanh trên không trung hòn đảo.
Núi non trên đảo trập trùng, nhưng có một ngọn núi rất lớn, cực kỳ thu hút, dường như nối tiếp thiên địa, đỉnh núi hoàn toàn đâm vào trong mây.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy một cự thú khủng bố.
Đó là một con khỉ cả người mọc đầy lông đen ngồi ở giữa sườn núi, chỉ là ngồi cũng cao cỡ trăm trượng, thân hình cường tráng, cơ bắp cực kỳ khoa trương, trên cổ đeo một chiếc vòng cổ rất lớn làm từ đầu lâu, miệng đầy răng nanh, hai mắt màu đỏ tươi, trên người còn quấn từng sợi xích sắt khổng lồ, sau lưng cõng một cây côn sắt rất lớn.
Vừa thấy yêu hầu này, Dịch Tiểu Phong theo bản năng cảm giác sởn tóc gáy.
Thông Tí viên hầu!
Trước đó ở trên mạng nhìn thấy ảnh chụp là do người chơi bị nhốt giới thiệu.
Thông Tí viên hầu tàn bạo nhất trong Hỗn Thế tứ hầu, cực kỳ ham ăn, mỗi ngày đều có hơn một trăm một ngàn người chết ở trong bụng nó.
Nhưng dựa theo thông tin từ kịch bản nhiệm vụ mà đoán, Thông Tí viên hầu hẳn là yếu nhất.
Trên sườn núi, Thông Tí viên hầu bỗng nhiên giương mắt, vừa lúc đối mắt với Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Chẳng lẽ yêu hầu này phát hiện hắn?
Thông Tí viên hầu chậm rãi đứng lên, đột nhiên rít gào.
“Rống ——”
Núi rừng chấn động, vô số yêu cầm bị kinh động quanh hải đảo nổi sóng to gió lớn.
Thông Tí viên hầu thả người nhảy lên, vách núi trực tiếp sụp đổ.
Trên trời cao, nó đột nhiên kéo côn sắt khủng bố sau lưng xuống, hai tay giơ lên cao, nện hướng Phệ Linh bò cạp!
Phệ Linh bò cạp vội vàng lặn xuống, nhanh chóng chui vào trong nước biển.
Oanh!
Thông Tí viên hầu dí theo vào biển, như một viên đạn hạt nhân chui vào trong nước, sóng biển hướng các phương hướng khác nhanh chóng lan ra.
Trong nước biển tối đen, Phệ Linh bò cạp nhanh chóng chạy trốn.
Phía trước bỗng nhiên xuất hiện cái miệng khổng lồ sâu như vực thẳm, Phệ Linh bò cạp không kịp tránh né, trực tiếp bị Thông Tí viên hầu nuốt.
Tầm nhìn của Dịch Tiểu Phong gián đoạn, hắn có loại cảm giác bừng tỉnh khỏi ác mộng.
“Gia hỏa này…”
Dịch Tiểu Phong vừa kinh ngạc vừa giận.
Giận chính là Phệ Linh bò cạp gặp nguy hiểm, kinh ngạc chính là thực lực của Thông Tí viên hầu.
Thông Tí viên hầu yếu nhất trong Hỗn Thế tứ hầu đều khủng bố vậy, ba con khỉ khác thực lực lại khoa trương cỡ nào?
Ầm ầm ầm ——
Cuối đường chân trời đột nhiên nhấc lên sóng biển.
Sắc mặt Dịch Tiểu Phong biến đổi.
Hắn hóa thành một đạo kiếm quang xông thẳng phía chân trời.
Hắn cảm nhận được một luồng gió mạnh đánh úp tới, hắn quay đầu nhìn lại, tức khắc trừng to đôi mắt.
Thông Tí viên hầu không biết vì sao lao ra mặt biển, giơ lên côn sắt giết hướng hắn.
Hai bên cách xa nhau không đến một dặm, khoảng cách đang thu ngắn cực nhanh.
Dịch Tiểu Phong lập tức thi triển Kim Mục Súc Không, lắc mình đi vào sau lưng Thông Tí viên hầu.
Thông Tí viên hầu múa may côn sắt, nhấc lên gió mạnh mắt thường có thể thấy được, phân vòm trời thành hai.
Nó ở không trung ổn định thân hình, xoay người nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, lại rít gào.
Lúc này, lỗ tai Dịch Tiểu Phong thiếu chút nữa bị chấn điếc.
Dịch Tiểu Phong cắn răng, lập tức tiến vào trạng thái Thiên Hạ Kinh Thần kiếm, thân thể phát ra kiếm quang lộng lẫy bắt mắt.
Hắn lấy Vô Pháp kiếm ra, chuẩn bị chiến đấu.
Thông Tí viên hầu lại lần nữa đánh tới.
Quá nhanh!
Không chỉ nhanh, lực lượng còn cực kỳ khoa trương, nhấc lên gió mạnh thiếu chút nữa thổi bay Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong lại thi triển Kim Mục Súc Không tránh né.
Hắn xoay người vung kiếm, vô số kiếm khí bao phủ Thông Tí viên hầu.
Oanh ——
Tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa vang lên, kiếm quang từ trời cao phát ra làm thiên địa thất sắc.
Dịch Tiểu Phong không có dừng tay, điên cuồng vung kiếm, kiếm khí cuồn cuộn không ngừng đụng phải Thông Tí viên hầu.
Thông Tí viên hầu rít gào khàn cả giọng.
Thanh âm càng lúc càng lớn!
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Đúng lúc này.
Hắn lại nghe được ba tiếng gầm gừ khác nhau, cảm giác nguy hiểm cực độ xuất hiện.
Hắn lập tức thi triển thần thông dịch chuyển, nhanh chóng chạy trốn.
Không ngừng ẩn hiện, không ngừng dịch chuyển!
Trong một phút ngắn ngủi, hắn dịch chuyển ra ngoài hơn ngàn dặm, còn đang tiếp tục.
Chờ đến cảm giác nguy hiểm kia biến mất, hắn mới dừng lại tới.
Mồ hôi lạnh chảy ròng.
Mẹ nó!
Đá, Hỗn Thế tứ hầu này rốt cuộc có địa vị gì?
Này cũng quá dọa người…
Chưa từng có yêu quái làm hắn sợ như thế.
Trách không được những thế lực lớn kia cũng không dám đối phó Hỗn Thế tứ hầu.
Hắn thậm chí cảm giác dù Trương tôn tướng tới cũng không đánh lại Hỗn Thế tứ hầu.
Dịch Tiểu Phong dừng ở trong rừng, tay phải chống gốc cây, không ngừng thở dốc, cố gắng ổn định tâm tình.
Không được!
Không thể cứ như vậy!
Dịch Tiểu Phong cắn răng, chuẩn bị giết bằng được.
Đánh một lúc không lại Hỗn Thế tứ hầu, nhưng đơn đấu vẫn là có thể!
“Hỗn Thế tứ hầu, tuyên cổ đại yêu của Yêu tộc.”
Một thanh âm quen thuộc truyền đến, làm Dịch Tiểu Phong kinh hỉ.