Chương 377: Thiên Hạ kiếm, Nhân đạo
truyendichgiare.com
* * *
“Thanh âm của Thông Tí viên hầu.” Dịch Tiểu Phong nhíu mày nói.
Từ thanh âm truyền đến mà xem xét, phỏng chừng Thông Tí viên hầu lại đi tới gần Hắc hải.
Bạch Hồng Tiêu nói: “Thông Tí viên hầu tàn bạo nhất trong Hỗn Thế tứ hầu, nhưng chúng nó không dám lên bờ, phỏng chừng liên quan đến mệnh lệnh của Đại yêu thánh, nếu Yêu giới đã mở ra, vì sao Đại yêu thánh không trực tiếp quét qua Loạn Thần châu, đáng giá suy nghĩ sâu xa.”
Dịch Tiểu Phong hỏi: “Bởi vì Chu Thừa Thiên?”
Bạch Hồng Tiêu lắc đầu nói: “Chỉ cần không trêu chọc Chu Thừa Thiên, vậy liền không có việc gì, huống hồ làm Loạn Thần châu trở thành luyện ngục, có lẽ Chu Thừa Thiên còn vui vẻ.”
Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi: “Vậy hắn đang kiêng kị ai? Hàn tôn?”
“Hàn tôn? Tuổi của Đại yêu thánh có thể còn cao hơn Hàn tôn, phỏng chừng là Hiên Viên Thần.”
“Hiên Viên Thần?”
“Người này là thiên kiêu tuyệt thế của Hiên Viên nhất tộc, lại có tiền bối là Kiếm thần.”
Hiên Viên Thần lợi hại như thế?
Dịch Tiểu Phong âm thầm líu lưỡi.
Nghe nói Hiên Viên Thần nhiều nhất năm trăm tuổi, tuổi như thế đã có thể khiến yêu quái ngàn năm kiêng kị?
Năm ngàn năm trước, Đại yêu thánh liền danh chấn thiên hạ, nói không chừng đã sống sáu bảy ngàn năm, thậm chí càng lâu hơn.
Thiên phú có thể đền bù chênh lệch lớn như vậy?
“Ngươi đừng không tin, rất nhiều người nhìn ngươi, cũng giống như ngươi nhìn Hiên Viên Thần giống nhau.” Bạch Hồng Tiêu trêu chọc nói.
Dịch Tiểu Phong nhướng mày nói: “Sư phụ, ý của người là ta ở trước mặt Hiên Viên Thần giống như một phàm nhân?”
Bạch Hồng Tiêu cười nói: “Tuy rằng không muốn đả kích ngươi, nhưng xác thật như thế, đừng nhìn tốc độ tu luyện của ngươi rất mau, so cùng Hiên Viên Thần, còn kém xa lắm, ngươi cho rằng ở lúc Loạn Thần châu vừa thành lập mà xông ra tên tuổi thiên hạ đệ nhất rất dễ sao?”
Ở Loạn Thần châu, thiên tài nhiều không đếm xuể.
Chỉ là kiếm tu, Dịch Tiểu Phong liền gặp được không ít.
Trương tôn tướng mạnh mẽ thế nào, tuy rằng bị Can Tương nháy mắt hạ gục, nhưng cũng là dưới tình huống bị thương, tồn tại giống Trương tôn tướng, chỉ là Thiên tông liền không dưới mười ngón tay.
“Chờ ngươi gặp được hắn, ngươi liền sẽ hiểu lời ta nói.” Bạch Hồng Tiêu cười đầy ẩn ý.
Dịch Tiểu Phong trêu chọc hỏi: “Sư phụ là đối thủ của hắn sao?”
“Vi sư há là đối thủ của hắn, ngươi quá để mắt vi sư.”
Bạch Hồng Tiêu lắc đầu bật cười, biểu hiện thật sự điệu thấp.
Dịch Tiểu Phong lại cảm thấy hắn đang trang bức.
Bạch Hồng Tiêu có thể nhìn trộm đến Địa Cầu, Hiên Viên Thần có thể so sánh?
Dịch Tiểu Phong đứng dậy, nói: “Sư phụ, người tính không nhúng tay việc này?”
Bạch Hồng Tiêu nói: “Nếu không địch lại, vi sư sẽ trợ giúp ngươi, nhưng tốt nhất không nên như thế, nếu vậy liền kinh động Đại yêu thánh, đưa tới phiền toái càng lớn hơn nữa, Đại yêu thánh rõ ràng là phải tóm cho được Nhân giới, nếu không cũng sẽ không phái Hỗn Thế tứ hầu ra.”
Nói cách khác, Bạch Hồng Tiêu không có để Hỗn Thế tứ hầu vào mắt…
Dịch Tiểu Phong cười bất đắc dĩ.
Hắn thả người nhảy, hướng về phía tiếng Thông Tí viên hầu bay đi.
Bạch Hồng Tiêu đi theo phía sau, nhưng vẫn duy trì khoảng cách với hắn.
Dưới bóng đêm, trừ một vòng trăng khuyết lúc ẩn lúc hiện, thiên địa tám phương đều là một mảnh đen nhánh.
Dịch Tiểu Phong không thấy Thông Tí viên hầu ở đâu, hắn híp mắt nhìn kỹ.
Một đường bay hướng tới Hắc hải, đi vào không trung trên bờ biển, Dịch Tiểu Phong thấy được Thông Tí viên hầu.
Con súc vật này lơ lửng trên mặt biển, giống như đang ngủ.
Như một ngọn núi đang chuyển động theo sóng.
Dịch Tiểu Phong lại lần nữa cảm nhận được cổ sát khí từ Thông Tí viên hầu, quá mãnh liệt.
Dịch Tiểu Phong không có do dự, lập tức giết tới.
Nhân lúc Thông Tí viên hầu đang ngủ, nói không chừng có thể đánh lén thành công.
Ba giây sau.
“Rống ——”
Một tiếng gầm gừ kinh thiên động địa vang lên, trong đêm tối, Hắc hải xuất hiện từng ngọn sóng lớn, xông thẳng phía chân trời.
Kiếm quang chiếu sáng lên thiên địa, giống như ban ngày.
Vô biên kiếm khí oanh tạc mặt biển, Thông Tí viên hầu bị đánh vào đáy biển.
Toàn bộ biển cả phập phồng kịch liệt, như muốn nổ tung.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên cảm giác bất an, vội vàng bỏ chạy.
……
Trăng tàn mặt trời lên.
Dịch Tiểu Phong cùng Bạch Hồng Tiêu đi vào bờ cát.
Bờ cát đã bị nhuộm thành màu máu, đỏ đen, nhìn thấy rợn người.
“Kiếm khí của ngươi vẫn tổn thương tới nó rồi, trong Yêu tộc, thân thể Thông Tí viên hầu xem như đạt tới cảnh giới đại thành, tu sĩ Hóa Thần rất khó tổn thương nó, ngươi đã vượt qua Hóa Thần.” Bạch Hồng Tiêu mở miệng nói.
Trong giọng nói tràn ngập tán thưởng.
Cho dù Dịch Tiểu Phong đã sống được hai trăm năm, nhưng đối với Bạch Hồng Tiêu mà nói, cũng mới một thoáng không gặp.
Đồ đệ trưởng thành thật mau!
“Vô dụng, dùng hết toàn lực cũng rất khó tru sát Thông Tí viên hầu.” Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ nói.
Thông Tí viên hầu là yếu nhất trong Hỗn Thế tứ hầu, chỉ là yếu nhất, hắn đã đánh không lại.
Muốn giết toàn bộ Hỗn Thế tứ hầu, rất khó.
Đừng nói giết, chạy tới Yêu giới cũng đã khó rồi!
Bạch Hồng Tiêu nói: “Ngươi lại không phải đơn thương độc mã.”
Hưu! Hưu! Hưu…
Từng thân ảnh từ đỉnh đầu bọn họ xẹt qua, hướng tới hoang đảo Hắc hải, nhanh chóng bay đi.
Dịch Tiểu Phong nhìn lướt qua, có nam có nữ, mỗi người đều có khí độ tiên gia, khiến người ta cảm thấy an tâm.
Mười bảy vị tu sĩ, yếu nhất cũng có tu vi Nguyên Anh.
Cũng không biết đến từ tông môn nào.
“Trong Hỗn Thế tứ hầu, ngươi phải cẩn thận Lục Nhĩ mi hầu, đừng nhìn Thông Tí viên hầu thô bạo không có linh trí cao, Lục Nhĩ mi hầu nổi tiếng xảo trá, lỗ tai hắn có thể nghe trộm tam giới, ngươi ta đối thoại nói không chừng đã bị hắn nghe được.” Bạch Hồng Tiêu nhắc nhở.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày nói: “Lợi hại như vậy? Vậy không phải tương đương với tiên thần sao?”
“Từ ý nghĩa nào đó mà nói, xác thật như thế, cho nên hắn đứng đầu Hỗn Thế tứ hầu, danh khí vang dội Yêu giới, so với yêu đế chúng ta gặp lúc trước còn mạnh hơn, còn rất có uy vọng.” Bạch Hồng Tiêu thở dài nói.
Dịch Tiểu Phong nhịn không được chửi thầm.
Con hàng kia còn dám tự xưng yêu đế?
“Sư phụ, người cứ việc nói thẳng đi, ta làm như thế nào mới có thể giết Hỗn Thế tứ hầu?” Dịch Tiểu Phong trợn trắng mắt, hỏi.
Phệ Linh bò cạp còn ở trong bụng Thông Tí viên hầu, từ khi bị Thông Tí viên hầu nuốt vào, hắn liền không cảm ứng được Phệ Linh bò cạp.
Có thể Phệ Linh bò cạp đã chết.
Mỗi khi nghĩ đến, Dịch Tiểu Phong liền phẫn nộ.
Bạch Hồng Tiêu thở dài nói: “Thôi! Vi sư liền truyền cho ngươi một chiêu, Thiên Hạ kiếm chia làm Văn đạo, Tri đạo, Kiến đạo, Đắc đạo, ngươi đã học được Văn đạo, nhưng vẫn không ngộ ra Tri đạo, nguyên nhân là ngươi đã sáng tạo ra kiếm đạo thuộc về ngươi, nhưng ngoài bốn đạo này, gần đây ta lại sáng tạo một đạo mới.”
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, trách không được hắn trước sau không thể ngộ ra các chiêu thức càng sâu của Thiên Hạ kiếm.
Hắn hỏi: “Đạo gì?”
“Nhân đạo!”
“Nhân đạo? Có thể trừ yêu?”
“Nhân chi đạo, đó là ích kỷ, tự nhận mình là chân lý, áp đảo trên chúng sinh, yêu trái với nhân đạo, nhân đạo phải trừ, kiếm này chính là ta dùng sát tâm rèn luyện thành, trảm yêu trừ ma, dễ như trở bàn tay.”
Thổi đến thần kỳ như vậy?
Dịch Tiểu Phong hài hước hỏi: “Thiên Hạ kiếm Nhân đạo có thể giết Đại yêu thánh?”
Bạch Hồng Tiêu bình tĩnh nói: “Có lẽ không thể, nhưng sớm muộn gì cũng có thể!”
Giọng điệu tràn ngập tự tin, đối với Nhân đạo chính mình sáng tạo cảm thấy rất kiêu ngạo.
“Vậy nhanh dạy ta!” Dịch Tiểu Phong thúc giục.
Chỉ cần có thể trừ Hỗn Thế tứ hầu, hắn liền phải học!