Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 384: Lục Nhĩ mi hầu

Chương 384: Lục Nhĩ mi hầu

* * *

"Gào——"
Thông Tí viên hầu nhìn thấy cơ thể Linh Minh thạch hầu và Xích Khào mã hầu đang bị phá hủy, không khỏi gầm gừ gào thét lên, tựa hồ muốn thức tỉnh hai con khỉ vậy.
Đáng tiếc hai con khỉ đã bị Cửu U đồ mê hoặc tâm trí rồi.
Bên trong núi cao, mấy chục vạn tù nhân đều đang khẩn trương.
Tiếng chiến đấu vang lên đột nhiên dừng lại, khiến cho bọn hắn không thể không lo lắng cho tình hình của Dịch Tiểu Phong.
Nhưng trong đám người có tu sĩ thị lực tốt, nhìn thấy được Dịch Tiểu Phong ở phía xa, chứng kiến được tình huống lúc này.
Biểu hiện của họ cổ quái, có một chút không thể tin được.
Thường Tư mở miệng nói: "Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu bị pháp khí của Dịch Tiểu Phong mê hoặc, sợ là sắp bại rồi.”
Tuy rằng hắn bị trọng thương, nhưng thi triển chút pháp thuật nho nhỏ vẫn có thể được, thanh âm của hắn truyền rõ vào trong tai mỗi người, khiến cho tất cả mọi người đều phấn chấn lên.
"Chúng ta được cứu rồi?"
“Kiếm tôn lợi hại quá!”
“Từ nay về sau, ta muốn đốt hương lập miếu cho Kiếm tôn Dịch Tiểu Phong!”
“Thật sự là quá lợi hại, thực lực như vậy chỉ sợ là ngay cả Kiếm hoàng cũng không so được!”
"Chắc chắn rồi, Kiếm thánh bồi dưỡng một vị thiên tài còn mạnh hơn so với mình nữa."
"Chờ một chút, còn có Lục Nhĩ mi hầu nữa, các ngươi đừng khinh thường."
......
Khi các tù nhân đang thảo luận, Dịch Tiểu Phong vẫn không ngừng đâm kiếm.
Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu chảy đầy máu, nhưng mặt bọn chúng vẫn không đổi sắc, vẫn gắt gao mà nhìn chằm chằm Cửu U đồ.
Mặt Dịch Tiểu Phong không chút thay đổi mà cắm kiếm xuống.
Hắn làm như vậy, là vì chờ đợi.
Từ khi hắn vào hòn đảo này, hắn đã cảm thấy bất an.
Có gì đó đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Nếu hắn đoán không sai, hẳn là Lục Nhĩ mi hầu.
Cho đến bây giờ Lục Nhĩ mi hầu vẫn chưa ra tay.
Quả thật là kỳ quái.
Nhưng hắn có dự cảm, một khi hắn động thủ giết, Lục Nhĩ mi hầu nhất định sẽ xuất hiện.
“Đâm nhiều kiếm như vậy mà sát khí vẫn còn nặng!”
Dịch Tiểu Phong lẩm bẩm, tốc độ tay phải càng lúc càng nhanh.
Một giây hai nhát kiếm.
Một giây ba nhát kiếm.
Một giây năm nhát kiếm!
Tay phải của Dịch Tiểu Phong càng lúc càng nhanh, máu tươi dưới chân Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu càng ngày càng nhiều, chảy theo khe rãnh của đống phế tích ra bốn phương tám hướng.
Đế Uyên nhíu mày hỏi: "Sao Dịch Tiểu Phong lại không trực tiếp giết bọn họ?”
Hoàng Yêu Tiên thở dài nói:
"Thân thể Hỗn Thế tứ hầu cực kỳ cường đại, còn có năng lực khôi phục rất mạnh, có thể xuyên thủng thân thể của bọn chúng đã là không tồi rồi, muốn trực tiếp giết chết được thì rất khó, hắn chỉ có thể mài như vậy, huống hồ, Lục Nhĩ mi hầu vẫn còn ở trong bóng tối.”
Phong Tuyệt Luân ngồi xuống vận công, hắn mở mắt nói: "Cứ chờ đi, Lục Nhĩ mi hầu giảo hoạt, nói không chừng đang chờ cơ hội để giết Dịch Tiểu Phong đó.”
Ánh mắt của hắn nhìn về phía đỉnh núi cao.
Mây đen cuồn cuộn, áp lực không gì sánh được.
Trong khi đó.
Trên đỉnh núi có một thân ảnh kiêu ngạo khí phách đứng ở đó.
Đó chính là Lục Nhĩ mi hầu!
Hắn cũng giống như Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu, thân tựa như người, duy trì mặt mũi của khỉ, ngũ quan của hắn cũng hơi thiên về người, không có tuấn tú như Linh Minh thạch hầu, càng thêm âm lệ, có sáu cái lỗ tai, thân khoác áo giáp khóa màu đen, trên vai còn mang theo một cây gậy màu vàng với hai cái đầu rồng, dữ tợn đáng sợ.
Hắn nhìn xuống mây đen cuồn cuộn ở phía dưới, không ra tay, ánh mắt cũng rất bình tĩnh.
Trong đồng tử của hắn phản chiếu thân ảnh Dịch Tiểu Phong đang không ngừng đâm kiếm.
Lục Nhĩ mi hầu yên lặng mà nhìn Dịch Tiểu Phong như vậy, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Một đoàn khí đen hiện lên bên cạnh hắn.
Khí đen biến thành một bóng người, nhìn không rõ chân dung.
Lục Nhĩ mi hầu mở miệng nói: "Lúc trước ngươi nói Đại yêu thánh có dụng tâm khác, chính là thanh kiếm này?”
Bóng người cười nói:
"Thực lực của Đại yêu thánh, ngươi so với bản tôn càng rõ ràng hơn, kiếm này ẩn chứa yêu khí bản nguyên của hắn, nhất định là lấy xương cốt của hắn để chế tạo thành, ai có thể nhổ được xương cốt của Đại yêu thánh chứ?”
Lục Nhĩ mi hầu hơi nhíu mày.
“Đại yêu thánh sở dĩ phái các ngươi tới, thật ra chính là muốn dời các ngươi đi, hắn muốn nắm giữ toàn bộ yêu giới, Hỗn Thế tứ hầu các ngươi quá mức cường đại, tiếng tăm lại cao, với thực lực của các ngươi, cộng thêm cục diện của Loạn Thần châu, vốn có thể thuận lợi chiếm cứ một phương, nhưng bây giờ có người tay cầm kiếm của Đại yêu thánh, rõ ràng là muốn giết các ngươi, sau khi giết chết các ngươi xong, tiếng tăm của người này trong nhân tộc sẽ tăng vọt lên, trở thành một quân cờ càng có lợi trong tay Đại yêu thánh.”
Thanh âm của bóng người này rõ ràng là Hàn tôn.
Lục Nhĩ mi hầu nghe xong, lông mày càng nhíu chặt.
Trong Hỗn Thế tứ hầu, Lục Nhĩ mi hầu là mạnh nhất!
Cái mạnh nhất này, không chỉ là tu vi, mà cũng là địa vị.
Ba con khỉ khác hoàn toàn nghe mệnh lệnh của Lục Nhĩ mi hầu.
"Mặt khác, còn có một chuyện muốn nói cho ngươi biết." Hàn tôn tiếp tục nói.
Lục Nhĩ mi hầu lườm hắn rồi hỏi: "Chuyện gì?"
Ánh mắt hắn nhìn về phía Hàn tôn ẩn chứa địch ý.
"Nữ tôn yêu tộc sắp tỉnh lại rồi."
"Cái gì?"
Lục Nhĩ mi hầu động dung, vẻ mặt nhất thời trở nên kích động.
Hắn xoay người nhìn về phía Hàn tôn, cố nén hưng phấn mà hỏi: "Thật sao?”
Hàn tôn ý vị thâm trường mà nói:
"Bản tôn chưa từng lừa gạt ngươi, quan hệ giữa bản tôn và nữ tôn ngươi cũng rõ ràng, Hỗn Thế tứ hầu các ngươi chính là do nữ tôn bồi dưỡng, ngay cả danh hiệu cũng là nữ tôn ban cho, nhưng đừng quên thân phận của các ngươi.”
Lục Nhĩ mi hầu trầm giọng nói: "Nếu là nữ tôn trở về, Hỗn Thế tứ hầu ắt sẽ xông pha khói lửa vì nữ tôn, cho dù là lật đổ yêu triều của Đại yêu thánh cũng không thành vấn đề!”
Vừa dứt lời, hắn lại động dung.
“Chẳng lẽ Đại yêu thánh tính kế chúng ta như vậy, chính là bởi vì nữ tôn sắp tỉnh lại rồi?”
Hắn cắn răng hỏi, tay cầm gậy cũng không khỏi nắm chặt lại.
Hàn tôn trả lời:
"Không sai, dã tâm và thực lực của nữ tôn làm cho Đại yêu thánh kiêng kỵ, Đại yêu thánh nhìn như quyền thế ngập trời, nhưng tu vi của hắn đã đạt tới cực hạn rồi, không cách nào tinh tiến được nữa, yêu tộc cần một lãnh đạo mới, nữ tôn mới là thích hợp nhất cho yêu tộc.”
Lục Nhĩ mi hầu hít một hơi thật sâu rồi hỏi:
"Bây giờ ta phải làm gì đây? Ngươi có biết tên này không? Nếu không ngươi sẽ không tự mình đến bảo ta đừng giết hắn.”
Dịch Tiểu Phong cầm Vô Pháp kiếm trong tay, nhìn như cường đại, thật ra nếu không phải nhờ có Cửu U đồ, ngay cả Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu hắn cũng đánh không lại được.
Lục Nhĩ mi hầu một côn là có thể đánh cho Dịch Tiểu Phong hình thần câu diệt, nhưng khi hắn muốn ra tay, thì Hàn tôn đã tới.
Vì quan hệ giữa Hàn tôn và nữ tôn, hắn không thể không nể mặt.
"Nhận thua với người này, thả những người đó đi, về sau các ngươi sẽ ở trên hòn đảo này, các ngươi thành toàn cho thanh danh của hắn, nhất định sẽ khiến hắn hấp dẫn ánh mắt của Loạn Thần châu, đến lúc đó hắn phiền toái không ngừng, các ngươi cũng có thể ít phiền toái hơn."
Hàn tôn mở miệng nói.
Lục Nhĩ mi hầu trong nháy mắt nổi giận, trừng mắt mắng:
"Để cho ta nhận thua? Ngươi đang làm nhục ta à? Hay là cho rằng ta không thể làm gì được ngươi?”
Ầm ầm!
Đỉnh núi chấn động, phảng phất như tùy thời đều sẽ sụp đổ.
Hàn tôn cười nói:
"Hỗn Thế tứ hầu cường đại, hai giới đều biết, chính là thanh danh của các ngươi đã chọc phải điểm đố kỵ của Đại yêu thánh, đây là quân cờ của Đại yêu thánh, ngươi hoàn toàn có thể dùng thanh danh của các ngươi để giết hắn, đợi nữ tôn tỉnh lại tru sát Đại yêu thánh, cơ hội để Hỗn Thế tứ hầu các ngươi lại thiết lập uy danh một lần nữa lại tới.”
Sắc mặt của Lục Nhĩ mi hầu âm tình biến ảo.
Phía bên kia.
Dịch Tiểu Phong còn đang cắm kiếm.
Hắn đang buồn bực.
Tại sao Lục Nhĩ mi hầu còn chưa xuất hiện chứ?
Nếu không hiện thân, hắn thật sự đã sắp đâm chết Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu rồi.
Chẳng lẽ Lục Nhĩ mi hầu đã bị sư phụ hắn giải quyết rồi?
Dịch Tiểu Phong càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Vua trang bức Bạch Hồng Tiêu kia chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy đâu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất