Chương 383: Kiếm của Đại yêu thánh
truyendichgiare.com
* * *
Linh Minh thạch hầu bằng ưu thế phóng từ trên xuống bắt đầu đè Dịch Tiểu Phong rơi xuống.
Đồng tử Dịch Tiểu Phong biến thành màu vàng kim, mắt vàng kim giống như mắt thần minh, Linh Minh thạch hầu hoảng hốt theo bản năng nhắm mắt.
Dịch Tiểu Phong thuấn di đến đỉnh đầu hắn, chém xuống một kiếm.
Keng ——
Mũi kiếm chém vào cổ Linh Minh thạch hầu, phát ra tia lửa.
Linh Minh thạch hầu vội vàng lui.
Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Không thể phá vỡ phòng ngự da thịt?
Trách không được điểm tích lũy từ gia hỏa này cao hơn Thông Tí viên hầu!
Trong lòng Dịch Tiểu Phong gầm nhẹ: “Vô Pháp, ngươi chỉ có chút lực lượng này? Sợ ta không chịu nổi?”
Kiếm linh Vô Pháp kiếm trả lời: “Còn có thể mạnh hơn!”
Oanh!
Vô Pháp kiếm bộc phát ra khí thế càng cường đại hơn, tạo ra cuồng phong, gió cuốn mây tan, hình thành một cơn lốc quay quanh Dịch Tiểu Phong.
Xích Khào mã hầu trừng to đôi mắt, kinh hô: “Sao có thể!”
Dưới chân hắn, Đế Uyên nhìn Vô Pháp kiếm, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ.
Vô Pháp kiếm tản ra một cổ uy áp làm các yêu quái đều run bần bật!
Mười vạn yêu chúng của Hỗn Thế tứ hầu đều dựng lông, lơ lửng trên không trung, hoảng sợ nhìn Dịch Tiểu Phong.
“Đây là... uy áp của Đại yêu thánh?”
“Không sai! Là Đại yêu thánh! Trăm năm trước ta từng cảm nhận!”
“Sao có thể! Thanh kiếm này là kiếm của Đại yêu thánh?”
“Đại yêu thánh từng dùng kiếm sao?”
“Người này có quan hệ gì với Đại yêu thánh? Không thích hợp a, là Đại yêu thánh để chúng ta tới a!”
Các yêu quái liên tục kinh hô.
Dịch Tiểu Phong nghe mấy lời này, không khỏi nhíu mày.
Cái quỷ gì?
Vô Pháp kiếm có liên quan đến Đại yêu thánh?
Từ từ!
Yêu kiếm!
Vô Pháp kiếm lại đến từ yêu giới...
Dịch Tiểu Phong trong lòng hỏi: “Ngươi liên quan đến Đại yêu thánh sao?”
“Ta không rõ ràng lắm, từ khi có ký ức, ta chưa từng gặp qua Đại yêu thánh.”
Kiếm linh Vô Pháp kiếm trả lời.
Nó cũng rất nghi hoặc.
Dịch Tiểu Phong không nghĩ nhiều, rút kiếm giết hướng Linh Minh thạch hầu.
Linh Minh thạch hầu rõ ràng bị Vô Pháp kiếm dọa rồi, đối mặt với Dịch Tiểu Phong, có vẻ rất câu nệ, không có cường thế như trước.
Xích Khào mã hầu bỗng nhiên đánh tới, trợ giúp Linh Minh thạch hầu đối kháng Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong lâm vào bị động, tay trái ngưng tụ ra một thanh kiếm quang, song kiếm nơi tay, nhanh chóng vung, kiếm tốc nhanh đến mắt thường không theo kịp.
Song hầu kìm kẹp, Dịch Tiểu Phong không ngừng dịch chuyển, Linh Minh thạch hầu cùng Xích Khào mã hầu đuổi sát không rời.
Trong mắt những người khác, Dịch Tiểu Phong gặp nguy hiểm.
Khí thế của Hỗn Thế tứ hầu thật sự là quá mạnh, chỉ là một đấu một liền có thể làm người ta cảm giác áp bách như trời sập, song hầu liên thủ càng đáng sợ.
Hoàng Yêu Tiên mang theo Phong Tuyệt Luân dừng ở cạnh Đế Uyên.
Đế Uyên biến thành hình người, Hoàng Yêu Tiên bắt đầu giúp hắn chữa thương.
“Tên này không phải đồ đệ Kiếm thánh sao? Thanh kiếm kia là chuyện như thế nào?” Đế Uyên nhíu mày hỏi.
Hoàng Yêu Tiên cắn răng nói: “Ta cũng không rõ lắm, khí tức của thanh kiếm này thế mà giống y như Đại yêu thánh, Bạch Hồng Tiêu đã làm cái quỷ gì...”
Phong Tuyệt Luân nhíu mày, nhìn chằm chằm Dịch Tiểu Phong.
Trước kia, Dịch Tiểu Phong ở trong mắt hắn chỉ có thể xem như thiên tài tuấn tú, hiện giờ bày ra khí thế thế mà làm hắn đều kinh hãi.
Oanh! Oanh! Oanh...
Dịch Tiểu Phong cùng song hầu lên trời xuống đất, một đường lưu lại tiếng nổ mạnh liên tiếp, đinh tai nhức óc, hoang đảo như bị oanh tạc, cả tòa hải đảo đều rung động.
Mấy chục vạn tù nhân khẩn trương quan chiến.
Các người chơi đều đang hò hét vì Dịch Tiểu Phong.
“Dịch thần cố lên á!”
“Má nó, một người chiến hai hầu vương!”
“Yêu kiếm Vô Pháp quá trâu bò mà, cảm giác có thể đứng đệ nhất Thiên hạ Pháp khí bảng!”
“Vô nghĩa, đây chính là thanh kiếm mà yêu đế, Vương Như Thần đều thèm a!”
“Hỗ trợ của Dịch Tiểu Phong đâu?”
“Khổng Niệm còn chưa ra tay, nếu nàng ra tay, vậy ổn rồi!”
...
Linh Minh thạch hầu, Xích Khào mã hầu liên thủ đều không thể đánh bại Dịch Tiểu Phong!
Dịch Tiểu Phong đã tiến vào trạng thái Thiên Hạ kiếm Nhân đạo, kiếm khí có lực sát thương rất lớn, hai yêu hầu đều bcắt.
Dịch Tiểu Phong còn chưa bị thương, Xích Khào mã hầu cùng Linh Minh thạch hầu đã đầy thương tích.
Nhưng trạng thái hai con khỉ này càng thêm thô bạo, thậm chí có xu thế đánh mất lý trí.
Mới đầu, bọn họ bị yêu khí của Đại yêu thánh dọa, nhưng theo chiến đấu, cảm giác vinh nhục làm cho bọn họ quên mất sợ hãi.
Bọn họ bách chiến bách thắng ở Yêu giới, Hỗn Thế tứ hầu!
Há có thể bại bởi một tu sĩ Nguyên Anh của nhân gian?
Hai mắt bọn họ đều đã đỏ tươi.
Dịch Tiểu Phong cảm giác được trạng thái của bọn họ không thích hợp.
“Hai cái con khỉ điên!”
Dịch Tiểu Phong thầm mắng một tiếng.
Phanh!
Sau lưng Dịch Tiểu Phong bị gõ một cái.
Lần này, hắn trực tiếp rơi xuống, nên xuyên rừng cây, nhấc lên bụi đất cuồn cuộn.
Xích Khào mã hầu, Linh Minh thạch hầu liên tiếp chui vào trong bụi đất.
Bụi đất bị gậy sắt đánh tan, trong hố chỉ còn lại có hai con khỉ, không thấy Dịch Tiểu Phong.
Ở ngoài xa một dặm, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên độn địa ra, hắn nhanh chóng vung kiếm hướng tới hai con khỉ, kiếm khí vô tận thổi quét tới.
Song hầu vội vàng nâng gậy sắt ngăn cản kiếm khí.
Đối mặt với kiếm khí khủng bố, bọn họ bị ép lui về phía sau.
Linh Minh thạch hầu bỗng nhiên hóa thành một vệt sáng vàng kim, phóng lên cao, ở trời cao tạo ra một đường cong hoàn hảo, tiếp tục giết tới Dịch Tiểu Phong.
Tay trái Dịch Tiểu Phong lấy Cửu U đồ ra, đối mặt với Linh Minh thạch hầu đột kích, hắn vội vàng nhảy lên.
Ngay trong nháy mắt này.
Hắn run tay.
Cửu U đồ rơi trên mặt đất.
Sắc mặt Dịch Tiểu Phong biến đổi, bay lui ra sau, lập tức dừng lại.
Hắn khẩn trương nhìn Cửu U đồ.
Linh Minh thạch hầu dừng ở cạnh Cửu U đồ, hắn chú ý tới biểu cảm Dịch Tiểu Phong, không khỏi nhìn về phía Cửu U đồ.
“Hả?”
Cặp mắt đỏ của Linh Minh thạch hầu hiện lên một chút nghi hoặc.
Hắn dậm chân phải, chấn Cửu U đồ bay tới, một tay bắt lấy.
Hắn cẩn thận đánh giá Cửu U đồ.
Dịch Tiểu Phong mắng: “Đem bảo bối trả ta! Đây chính là của Đại... ”
Lời vừa nói ra, Linh Minh thạch hầu nhíu mày.
Xích Khào mã hầu cũng thò qua tới, cùng nhau nhìn chằm chằm Cửu U đồ.
“Đại yêu thánh cho hắn?” Xích Khào mã hầu nghi hoặc hỏi.
Hai con khỉ đồng thời nhìn chằm chằm Cửu U đồ.
Ba giây sau.
Hai con khỉ vẫn không nhúc nhích.
Dịch Tiểu Phong lộ ra nụ cười quỷ dị.
“Khỉ đần, vẫn là trẻ tuổi, không có trải qua hiểm ác trong xã hội.”
Dịch Tiểu Phong đắc ý nghĩ đến, tu sĩ chiến đấu há có thể cứ đối cứng?
Hắn rút kiếm đi đến.
Nơi xa.
Đế Uyên nhíu mày hỏi: “Sao bọn họ lại bất động?”
Hoàng Yêu Tiên cũng rất nghi hoặc.
Phong Tuyệt Luân mở miệng nói: “Thứ kia có vấn đề, rất âm tà, có thể là quỷ khí.”
“Quỷ khí gì mà lợi hại như thế?” Đế Uyên khó hiểu nói.
Phong Tuyệt Luân buồn bã nói: “Ai biết được, Kiếm thánh vẫn luôn rất thần bí, đồ đệ của hắn cũng vậy.”
Dịch Tiểu Phong đi tới trước mặt hai con khỉ.
Hắn vẫy vẫy tay, xác định hai con khỉ đã rơi vào mê man.
“Hừ, nếu là Thông Tí viên hầu, nói không chừng còn không mê hoặc được đây, dù sao linh trí của súc sinh kia không cao.” Dịch Tiểu Phong hừ hừ cười nói.
Khi nói chuyện, Vô Pháp kiếm trực tiếp đâm thủng ngực Linh Minh thạch hầu.
Dịch Tiểu Phong rút kiếm, lại đâm vào ngực Xích Khào mã hầu.
Hắn bắt đầu đâm qua đâm lại.
Linh Minh thạch hầu cùng Xích Khào mã hầu giống như cọc gỗ, vẫn không nhúc nhích, yêu khí bá đạo của Vô Pháp kiếm không ngừng tàn phá thân thể bọn họ, khiến cho miệng vết thương bắt đầu chảy máu.