Chương 400: Chinh chiến Hoàng long giáo
Biên: LapTran
* * *
Sau khi Dịch Tiểu Phong offline thì nhìn thấy mấy trận cãi vã trên mạng.
Internet thật đúng là một thứ tốt, cũng không cần phải sắp đặt nội gián thì tình báo đã tới rồi.
Từ sau khi Hoàng tôn tướng tuyên bố muốn liên thủ với Tuyệt Tình môn để đối phó với Thiên Hạ Kiếm Khách thì mâu thuẫn nội bộ liền bạo phát.
Tuyệt Tình đại đế hại chết nhiều đệ tử như vậy, nhất định phải có lời giải thích.
Hoàng tôn tướng thì lại nói đó đều là quỷ kế của Dịch Tiểu Phong, diệt trừ Thiên Hạ Kiếm Khách trước rồi nói sau.
Đáng tiếc, nói như vậy cũng không thể phục chúng được, nhưng hắn là giáo chủ, cũng không có ai dám ngỗ nghịch với hắn cả.
Hoàng Long giáo tạm thời không phát động tiến công Thiên Hạ Kiếm Khách, Hoàng Long giáo cần phải xây lại, Hoàng tôn tướng cũng cần phải dưỡng thương.
Tuyệt Tình đại đế cũng thế.
Thương thế của Tuyệt Tình đại đế còn nghiêm trọng hơn cả Hoàng tôn tướng.
Giờ phút này.
Tuyệt Tình môn, chủ điện.
Tuyệt Tình đại đế ngồi ở trên thủ tọa, sắc mặt hắn vô cùng âm trầm.
Trên điện tụ tập các trưởng lão, đệ tử chủ chốt của Tuyệt Tình môn.
"Môn chủ, khi nào thì phát động tiến công Thiên Hạ Kiếm Khách?"
Một gã nam tử mở miệng nói, người này tên là Triệu Ẩn.
Lúc trước hắn dẫn đội đi tìm Vận Mệnh kính, kết quả lại bị Dịch Tiểu Phong, Khổng Niệm ăn hớt, đến nay vẫn canh cánh trong lòng.
Trận chiến Hoàng Long giáo vừa nổi lên khiến cho rất nhiều người đều nói Tuyệt Tình đại đế bị Kiếm tôn Dịch Tiểu Phong đánh bại, làm sao hắn có thể nhịn được chứ?
Hắn không chỉ có không thể nhịn được, mà tất cả mọi người trên dưới Tuyệt Tình môn cũng đều không thể nhịn được!
Tuyệt Tình đại đế trầm giọng nói:
"Không vội, việc này vốn là cừu hận của Hoàng Long giáo, sao chúng ta lại có thể đứng ra làm lá chắn được chứ?"
Hắn bị bắt vận dụng bí pháp, trong khoảng thời gian ngắn rất khó khôi phục nguyên khí được.
Quan trọng nhất là sau khi hắn trở về thì hắn phát hiện ra bản thân có gì đó là lạ.
Hắn cảm giác được có một thứ cứ quấn lấy hắn.
Loại sức mạnh này không tạo thành bất kỳ thương tổn nào cho hắn, nhưng lại làm cho hắn rất bất an.
Hắn nghĩ tới một điểm.
Số mệnh!
Ngục long chính là tượng trưng cho vận rủi, chẳng lẽ là chiến đấu với Ngục long làm cho hắn bị nhiễm phải vận rủi?
Tuyệt Tình đại đế càng nghĩ càng thấy hoảng hốt.
"Thiên Hạ Kiếm Khách phải bị san bằng, Dịch Tiểu Phong phải chết, bằng không Tuyệt Tình môn chúng ta làm sao mà đứng vững được trong sáu môn chứ!"
"Đúng vậy, đầu tiên là Dịch Tiểu Phong tru sát Trương tôn tướng, rồi lại càn quét Hỗn Thế tứ hầu, hiện giờ ngay cả môn chủ cũng trở thành bàn đạp cho danh khí của hắn, hắn quá kiêu ngạo rồi!"
"Ta thấy á, hắn có thể đánh bại được Hỗn Thế tứ hầu, chắc chắn là đã được Kiếm thánh trợ giúp."
"Kiếm thánh thì thế nào chứ, hắn bị Hoàng môn đuổi giết, cũng không sống được bao lâu nữa đâu."
"Nghe nói người của Hoàng môn đã đi đến Loạn Thần châu, Kiếm thánh chắc là đã chạy trốn rồi."
"Thật hy vọng Hoàng môn thuận tiện diệt Dịch Tiểu Phong luôn!"
Mọi người trên điện bàn luận sôi nổi, tất cả đều lòng đầy căm phẫn.
Tuyệt Tình đại đế hừ nói:
"Nếu Hoàng môn mà đối phó với Dịch Tiểu Phong, vậy thì còn là Hoàng môn nữa sao?"
Mọi người trầm mặc.
Bọn họ cũng hiểu được điểm này.
n oán rõ ràng, tuyệt đối công bằng là khẩu hiệu đại biểu cho Hoàng môn, đã tồn tại hơn ngàn năm rồi.
Oan có đầu nợ có chủ, Hoàng môn là không có khả năng làm khó dễ Dịch Tiểu Phong.
Ở trên thế giới này, ngoại trừ vị kia của Hoàng môn ra, không có ai có thể sai sử được Hoàng môn.
"Ta nghe nói vị kia của Loạn Thần châu xuất quan rồi, sở dĩ Hoàng tôn tướng có thể tránh được một kiếp, là bởi vì vị kia vừa đúng lúc đi ngang qua đó."
Một gã trưởng lão mở miệng nói.
Tuyệt Tình đại đế híp mắt, hắn hỏi:
"Hiên Viên Thần?"
Trưởng lão gật đầu, những người khác ồ lên.
Một thần đứng ở đỉnh cao của Loạn Thần châu cuối cùng cũng hiện thân rồi!
"Gần đây chỉnh đốn Tuyệt Tình môn trước đi, những tin tức tiêu cực của Tuyệt Tình môn quá nhiều rồi."
Tuyệt Tình đại đế hạ lệnh, điều này không còn ai dám dị nghị nữa.
. . . . . .
Từ khi Dịch Tiểu Phong trở về phía sau Thiên Hạ sơn thì vẫn luôn dưỡng thương, không có đi ra ngoài nữa.
Sau một trận chiến ở Hoàng Long giáo, lại có thế lực chủ động quy phục.
Thanh danh của Dịch Tiểu Phong tăng nhanh.
Trương tôn tướng, Hỗn Thế tứ hầu, Hoàng tôn tướng, Tuyệt Tình đại đế!
Tất cả đều được cho rằng đều là bại tướng dưới tay Dịch Tiểu Phong, mặc dù vẫn có người hoài nghi, nhưng đại bộ phận mọi người đều bảo sao hay vậy.
Rất nhiều người đều đang thán phục, hồi phong bạo do Kiếm thánh quấy lên kết thúc hơn mười năm trước lại sắp trỗi dậy.
Lần này là đồ đệ của Kiếm thánh, Kiếm tôn!
Khí thế của Dịch Tiểu Phong còn mạnh hơn cả Bạch Hồng Tiêu năm đó.
Khi đó Bạch Hồng Tiêu chính là đấu một mình tới cửa, chỉ vì danh tiếng.
Mà Dịch Tiểu Phong còn là đứng đầu một phái, thế lực này cũng đang khuếch trương rất nhanh.
Lúc Dịch Tiểu Phong còn đang dưỡng thương thì Hồ Liệt đến.
"Ha ha ha, đại ca, ngươi cũng thật lợi hại nha, ngay cả Tuyệt Tình đại đế, Hoàng tôn tướng mà cũng không phải là đối thủ của ngươi."
Hồ Liệt hưng phấn mà nói.
Dịch Tiểu Phong tức giận nói:
"Ta nào có mạnh như vậy chứ, ta còn dẫn theo trợ thủ nữa mà."
Hồ Liệt không khỏi nhìn về phía Khổng Niệm, ánh mắt hắn tràn ngập vẻ kính sợ.
Quả thật Khổng Niệm mạnh mẽ, nhưng nàng không cần thanh danh, nàng vẫn luôn rất khiêm tốn, tặng tất cả chiến tích cho Dịch Tiểu Phong.
Hồ Liệt không rõ nàng làm như vậy là vì cái gì.
Chẳng lẽ là vì tình?
"Cha ta chuẩn bị ra tay với Hoàng Long, đại ca, các ngươi thì sao?" Hồ Liệt đi thẳng vào vấn đề.
Dịch Tiểu Phong nhướn mày.
Hồ tôn tướng không ngồi yên được nữa?
Hay đây là vận rủi của Hoàng tôn tướng?
"Không chỉ có phụ thân ta, Trữ tôn tướng cũng muốn ra tay, Hoàng tôn tướng liên thủ với Tuyệt Tình đại đế khiến cho bọn hắn rất là phản cảm, trước kia Tuyệt Tình môn cũng được xem như là kẻ địch của mười hai tôn tướng, hàng năm đều có xung đột, lần này Hoàng tôn tướng đã làm ảnh hưởng đến tên tuổi của mười hai tôn tướng rồi."
Thì ra là thế.
Trách không được Hoàng tôn tướng nhường cho Tuyệt Tình đại đế trốn đi.
Dịch Tiểu Phong âm thầm bật cười.
Hắn lập tức nói ngay:
"Tất nhiên có thể! Khi nào hành động?"
Hồ Liệt nói:
"Trễ nhất là một tháng, nếu như ngươi đã quyết định rồi, vậy bây giờ có thể chỉnh đốn đệ tử, có thể xuất phát, cha ta cùng với Trữ tôn tướng đã bắt đầu hành động rồi, bọn hắn cho rằng càng nhanh càng tốt, để tránh giảm bớt tổn thất."
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
Chờ sau khi Hồ Liệt rời đi, hắn triệu tập nhóm trưởng lão, chấp sự đến phủ Kiếm thủ.
Hắn nói lại việc này một lần.
"Ta nguyện ý tiên phong!"
Cô Kiếm dẫn đầu nói.
Hiện tại hắn là tu sĩ Hóa thần, tràn ngập tự tin.
Những người khác đều xin đi giết giặc.
Dịch Tiểu Phong nghĩ nghĩ, hắn nói:
"Kiếm hoàng, Cô Kiếm, các ngươi dẫn mười vạn người tiến đánh đi."
Liễu Như Thấm nhíu mày mà nói:
"Nhiều đệ tử như vậy?"
Các đệ tử Thiên Hạ Kiếm Khách ở lại Thiên Hạ sơn trước mắt có tổng cộng hơn mười vạn, phần lớn vẫn là đệ tử mới gia nhập, tu vi kém cỏi.
"Không sao, coi như là rèn luyện."
Dịch Tiểu Phong xua tay nói, dù sao thì người chơi cũng không sợ chết, cũng đúng lúc để cho các người chơi lãnh hội chiến đấu sinh tử chân chính.
Cứ như vậy, mọi người bắt đầu truyền đạt chỉ lệnh.
Nghe nói muốn đi chinh phạt Hoàng Long giáo, tất cả người chơi đều rất phấn chấn, ào ào đi báo danh, bởi vì bọn hắn chiếm cứ đại đa số, khiến cho những người khác cũng không thể không biết xấu hổ mà nói mát, cũng bị lây nhiễm nhiệt huyết, đều yêu cầu tham dự.
Dịch Tiểu Phong suy xét đến kịch bản mỗi tháng một lần, tính thời gian, cũng sắp tới rồi.
Chờ đám người chơi đuổi tới Hoàng Long giáo, có lẽ có thể trực tiếp kích phát kịch bản nhiệm vụ ở Hoàng Long giáo.
Kết quả là, ngày đó Thiên Hạ sơn đã bắt đầu trù bị tài nguyên, để cho mười vạn đệ tử được chọn lựa bắt đầu chuẩn bị.
Buổi tối hôm đó, Thiên Hạ Kiếm Khách trùng trùng điệp điệp xuất phát.
Trên đỉnh núi Thiên Hạ sơn.
Dịch Tiểu Phong đứng bên cạnh vách núi, nhìn xuống đội ngũ khổng lồ dưới chân núi, từng bó từng bó đuốc tụ tập hình thành một hàng dài, có chút đồ sộ.
"Ngươi cứ yên tâm như vậy sao? Hay là đám đệ tử này có chỗ đặc thù gì?"
Khổng Niệm không biết xuất hiện ở bên cạnh Dịch Tiểu Phong từ khi nào, tò mò mà dò hỏi.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi:
"Ngươi nhìn ra cái gì rồi?"
Khổng Niệm trầm ngâm nói:
"Đại đa số đệ tử rất khác biệt với phàm nhân, nhưng thật ra lại rất giống với ngươi, không sợ chết, cũng không quy củ, lá gan rất lớn, số ít người như vậy thì cũng thôi đi, thế mà tuyệt đại bộ phận đệ tử của Thiên Hạ Kiếm Khách đều như thế, quả thật là kỳ quái."